Triệu Hoán Thần Binh

Chương 108: Không được nói chuyện với hắn




Ngay khi hắn vừa đi ra khỏi nữ binh doanh Tham Lang, đột nhiên xuất hiện một thân ảnh lén lén lút lút. Thấy nàng, Vu Nhai không nhịn được cười.
Đó chính là quỷ mơ hồ Tiểu Mỹ!
Tiểu Mỹ là nữ nhân lúc trước phải đi tới dòng suối nhỏ lấy nước. Ai biết nước định lấy về lại biến thành màu hồng. Nàng vội vàng đi ngược lên đầu nguồn nhìn một chút, liền phát hiện Vu Nhai đang trần truồng giặt quần áo. Sau đó nàng đã bị Vu Nhai lừa gạt tới làm người dẫn đường.
- A, chính là loại quan hệ đó!
- Rốt cuộc là quan hệ thế nào, nói mau?
Đôi mắt của Tiểu Mỹ trợn trừng lên, lớn gấp đôi so với người thường. Nàng giả vờ hung tợn hỏi.
Nàng là người thuần khiết, đoán không được loại quan hệ đó là loại quan hệ nào. Nàng cho rằng Vu Nhai không muốn nói với nàng.
- Nếu ta là tên lường gạt, lời ta nói ra nàng có thể tin tưởng sao?
Vu Nhai cười khổ nói.
Lui lại mấy bước, Tiểu Mỹ rất cẩn thận gật đầu, nói:
- Đúng. Ngươi là tên lường gạt. Lời ngươi nói đều không thể tin được. Các tỷ tỷ nói, nữ hài tử thấy nam nhân tắm cũng là nữ hài tử chịu thiệt, ngươi điên cuồng để lộ, còn khiến ta áy náy muốn chết.
- Cũng không thể nói là như vậy được. Nữ hài tử thấy nam nhân tắm tất nhiên rất có hại. Nhưng ta còn là nam hài. Nam hài không thể để nữ hài tùy tiện nhìn được.
Vu Nhai rất nghiêm túc, rất thận trọng nói.
- A, nam nhân? Nam hài? Vậy có gì khác nhau?
Tiểu Mỹ biến thành cục cưng hiếu kỳ hỏi.
- Khác nhau. Nam nhân là đã từng ngủ qua với nữ nhân. Ư, ta còn chưa từng ngủ với nữ nhân!
- Ngủ qua? Vì sao chỉ ngủ với nữ nhân là thành nam nhân?
Tiểu Mỹ choáng váng hỏi.
- Tiểu Mỹ, đừng nói chuyện với hắn nữa. Sau đó ngươi không được nói chuyện với hắn nữa.
Đúng lúc này, không biết từ đâu xuất hiện mấy phụ nhân. Sắc mặt từng người đều đen lại giống như Bao thanh thiên. Các nàng cũng rất muốn biết Vu Nhai và Dạ Tình có quan hệ thế nào, cho nên mới xui khiến Tiểu Mỹ qua tìm hiểu. Ai biết...
Vu Nhai cười ha ha, chợt triệu hoán Tiểu Thúy tới, phóng lên cao.
Tiểu Mỹ hâm mộ nhìn Khu Phong Thứu, đôi mắt đầy vẻ mong chờ. Nàng cũng rất muốn cưỡi đi chơi một chút. Tốc độ Khu Phong Thứu kia lại nhanh như vậy.
- Tiểu Mỹ, lúc rảnh rỗi đi tới tổ Kỳ Binh tìm ta. Đến lúc đó ta sẽ cho nàng cưỡi Tiểu Thúy một lúc!
Giọng nói Vu Nhai từ phía trên truyền đến. Chỉ có điều đúng lúc này, một tiếng động vang lên.
Oong.
Một đạo mũi tên ánh sáng sắc bén phóng lên cao. Tiểu Thúy hoảng sợ vỗ cánh kêu lên một tiếng sau đó biến mất ở chân trời. Những nữ bạo long này thật là đáng sợ.
- Tiểu Mỹ, sau đó ngươi không được nói chuyện với tên lường gạt đó nữa. Gia hỏa này không có lòng tốt, chính là loại này sắc quỷ siêu cấp chuyên môn lừa gạt nữ hài.
Nữ bạo long tận tình khuyên bảo, nhìn Tiểu Mỹ nói.
- Ừ, Tiểu Mỹ biết. Gia hỏa này khẳng định là lại gạt ta. Hắn còn tưởng rằng ta không biết. Nam hài chính là tiểu hài tử giống như ta, lớn lên là nam nhân. Lời hắn nói người từng ngủ với và nữ nhân mới là nam nhân, nhất định là giả.
Tiểu Mỹ rất nghiêm túc nói.
Các nàng đổ mồ hôi đầm đìa. Sự thật là như thế. Chỉ có điều các nàng biết phải giải thích thế nào đây?
Vu Nhai không biết Tiểu Mỹ vẫn khả ái như vậy. Khi hắn trở lại tổ Kỳ Binh, đúng vào lúc này, hắn đột nhiên thấy hai gia hỏa có dáng vẻ còn đáng yêu hơn cả so với Tiểu Mỹ đang lén lén lút lút ở ngay trước tổ Kỳ Binh.
Hắn khẽ nhíu mày theo sát phía sau. Tại sao tiểu đoàn Tinh Binh lại xuất hiện hài tử vậy?
Nhưng khi hắn nhìn thấy bộ dạng hai người này, hắn thiếu chút nữa thì phun cơm ra ngoài. Khả ái sao? Buổi tối nay sợ là mình sẽ ăn không ngon rồi.
- Khắc Lạp... Vậy hai vị đại sư, các ngươi ở chỗ này làm gì?
- A, tiểu huynh đệ, chúng ta cuối cùng đã chờ được ngươi!
Người tới chính là cha con Khắc Lạp Phu. So với nửa tháng trước, bọn họ đã gầy đi rất nhiều. Hai mắt thâm quầng. Râu mép và tóc còn khô hơn cả cỏ khô. Nếu không phải còn có thể quan sát cơ bắp trên người, chắc hẳn phải chuyển hình thành Chu nho!
Vu Nhai chớp mắt, nghi ngờ nhìn bọn họ. Hắn không biết bọn họ lén lén lút lút giở trò quỷ gì.
- Tiểu huynh đệ, chúng ta tới để tránh nạn. Chúng ta đã không có nhà để về nữa. Van xin ngươi thu giữ chúng ta. Chúng ta có thể chế tạo binh khí miễn phí cho tổ Kỳ Binh các ngươi.
Lão Khắc Lạp Phu đột nhiên ôm lấy Vu Nhai, bộ dạng nước mũi nước mắt đầm đìa nói.
- Không có nhà để về sao? Cửa hàng rèn của các ngươi đâu? Lẽ nào là do người của Cự Môn Doanh đi gây chuyện?
- Bọn họ dám sao?
Khắc Lạp Phu quát một tiếng, sau đó lại lúng túng cười nói:
- Là chúng ta chưa đóng nổi tiền thuê cửa hàng, bị đuổi ra ngoài!
- Cái gì? Lấy tay nghề của các ngươi lại không đóng nổi tiền thuê cửa hàng sao?
- Còn không đều bởi vì tiểu huynh đệ ngươi sao? Ai, tiểu huynh đệ, ngươi làm người tốt thì làm tới cùng, dạy chúng ta một chút xem làm như thế nào mới rèn ra được loại huyền kiếm ngũ giai có Kiếm Linh này đi!
Cuối cùng không nhịn được, lão Khắc Lạp Phu nói ra mục đích của chuyến này.
Đồng thời, hắn bắt đầu kể về những gì bọn họ trải qua trong nửa tháng qua. Vì chế tạo loại kiếm này của Vu Nhai, bọn họ đã đóng cửa hàng rèn, cả ngày cả đêm nghiên cứu, cũng không biết làm hỏng bao nhiêu khoáng thạch. Cuối cùng, ngày thứ mười hai, tất cả khoáng thạch của bọn họ đều bị hỏng. Do trước đó, bọn họ thu thập, tàng trữ không ít cực phẩm. Vì không cam lòng, bọn họ lại mở rộng cửa hàng kinh doanh, cầm các loại binh khí do các tinh binh tới sửa làm thí nghiệm.
Kết quả càng bi kịch hơn. Bọn họ rèn hỏng mấy cái kiếm, tốn rất nhiều tiền để đền cho đám khách tới sửa. Tuy rằng đã đền bù, nhưng bọn họ cũng đừng mong làm được tiếp. Bọn họ ngoại trừ không có tiền, càng không có người nào tin tưởng bọn hắn. Hiện tại cha con người lùn này đã trở thành kẻ trắng tay.
Khóe miệng Vu Nhai co giật vài cái. Thực sự làm khán giả thương tâm, người nghe rơi lệ!
- Chúng ta đã không có nhà để về nữa. Tiểu huynh đệ, ngươi hãy thu nhận chúng ta đi!
Phu Lạp Phu nói.
Vu Nhai biết, khẳng định bọn họ vẫn chưa từ bỏ ý định đối với phương pháp chế tạo thanh kiếm kia. Nếu không lấy tay nghề bọn họ muốn một lần nữa làm giàu rất đơn giản.
Trong lòng hắn thoáng động, trên mặt đột nhiên xuất hiện vẻ tươi cười. Nếu như các tỷ tỷ của Tiểu Mỹ nhìn đến, nhất định sẽ nhắc nhở hai vị người lùn này, cách xa gia hỏa này một chút:
- Ta cũng thật khó khăn. Tổ Kỳ Binh mặc dù là mảnh đất không có ai quản lí, nhưng không phải do ta quyết định!
- Chúng ta hứa, tất cả Huyền Binh của tổ Kỳ Binh chúng ta đều sửa chữa. Không chỉ sửa chữa. Thật ra chúng ta có chút nghiên cứu không nhỏ đối với kì binh. Chúng ta có thể dựa trên cơ sở vốn có, có thủ đoạn gia tăng tính sát thương cho Huyền Binh bản mạng của các ngươi, hơn nữa không làm ảnh hưởng tới chúng. Ví dụ như Huyền Binh hình tròn, chúng ta có thể chế tạo ra mấy cái đinh thép ở phía trên, bảo đảm không có tác dụng phụ!
Khắc Lạp Phu vội vàng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.