Triệu Hoán Thần Binh

Chương 106: Giang hai tay ra, sau đó




Khi đó Vu Nhai đang giận dữ giết người, vì Khu Phong Thứu mà đối tịch với tiểu thư Quan gia, biểu hiện rất anh dũng.
- Vậy ngươi tới tìm ta, khẳng định có mục đích nào đó?
Vu Nhai nhích chiếc ghế mây lại phía sau, để thân thể thoải mái hơn một chút sau đó mới hỏi.
Hắn có phần hiểu được vì sao Dạ Tình không tức giận. Không phải bởi vì Vu Nhai nhận được giáo huấn, mà là nữ nhân trước mắt này nhìn như rất dễ nói chuyện thật ra trong lòng lại cao ngạo hơn so với bất kỳ người nào khác. Nàng căn bản không để Vu Nhai vào trong mắt, không để ý bất kỳ lời đồn đại nào vào trong mắt. Dường như toàn bộ tiểu đoàn Tinh Binh và nàng đều không ở trong cùng một thế giới vậy.
- Hay là trước hết hãy nói một chút về mục đích của ngươi đi. Tổ trưởng tổ Kỳ Binh. Lấy tính cách của ngươi, ta không tin ngươi sẽ bởi vì mấy câu nói tùy tiện của ta lúc trước mà chạy tới xông vào Tham Lang Doanh!
Dạ Tình cầm lấy chén trà trước người, cười nói.
Vu Nhai cảm thấy bất đắc dĩ. Nói chuyện với nữ nhân trước mắt này thật là mệt.
Cái gì mà người xuyên qua mang khí tức vô hình khiến tất cả bị chấn động chứ?
Hắn nhún vai một cái nói:
- Ta muốn tìm Nghiêm Sương. A, nàng còn chưa quay về tiểu đoàn Tinh Binh sao?
- Sương tỷ tạm thời có việc gấp, chắc hẳn phải qua một thời gian nữa mới có thể trở về.
- Chuyện rất đơn giản. Ta có lá thư muốn giao cho đại nhân bộ binh phòng. Ta không muốn trên đường đi lại bị người nào đó chặn lại.
Vu Nhai móc lá thư đã viết trước đó ra. Nội dung trong thư tất nhiên là về sát thủ.
- Sương tỷ nói, chỉ cần là chuyện ngươi không muốn làm tổ trưởng tổ Kỳ Binh, đều không để đáp lời.
Dạ Tình cũng không nhận lá thư của hắn, mà híp mắt nói. Nếu không phải bởi vì Nghiêm Sương, nàng cũng sẽ không liếc mắt nhìn Vu Nhai lấy một cái.
Khóe miệng Vu Nhai co giật vài cái. Xem ra binh phòng đại nhân đã quyết tâm muốn cho hắn làm tổ trưởng tổ Kỳ Binh. Cũng không biết đại nhân dựa vào cái gì lại xem trọng hắn như vậy.
Hắn lắc đầu nói: Ngoại trừ chuyện này ra, vẫn có một việc quan trọng hơn, liên quan đến tính mạng của bản thân ta!
- Ừ?
Ánh mắt Dạ Tình thoáng ngưng trọng, nhận lấy lá thư.
- Nếu như là chuyện trong tiểu đoàn Tinh Binh, có lẽ ta có thể giúp ngươi!
Vu Nhai khẽ nhíu mày, chợt gật đầu, trực tiếp mở miệng nói:
- Ta bị người ám sát. Tối thứ năm ngay sau khi ta bị thương, một đám sát thủ không rõ lai lịch đã tiến vào tổ Kỳ Binh. Thủ đoạn của bọn họ đáng sợ, không chết không dừng.
- Cái gì, sát thủ sao?
Dạ Tình thoáng chấn động, chợt hỏi:
- Vậy sát thủ?
- Chết!
- Ừ, chết rồi sao?
- Đều bị ta tiêu diệt.
Nếu lời đã nói ra, Vu Nhai cũng không giấu diếm.
Ở trong tiểu đoàn Tinh Binh lực ảnh hưởng của Dạ Tình rất lớn. Một trợ giúp cường lực như thế, nếu bỏ qua thì đúng là kẻ ngu ngốc. Nếu nàng bởi vì Nghiêm Sương nên mới miễn cưỡng chú ý tới mình, như vậy nàng đối với mình càng không thể nào có động cơ gì.
Điều Vu Nhai lo lắng nhất chính là người trong tiểu đoàn Tinh Binh có những sát thủ kia. Sát thủ có thể lẻn vào bên trong tiểu đoàn Tinh Binh, nếu như đối phương ở trong tiểu đoàn Tinh Binh không có người nào tiếp ứng, vậy chỉ có quỷ mới tin.
- Ta muốn xem qua thi thể những sát thủ kia một chút.
Dạ Tình trầm ngâm một chút nói.
- Được, chỉ có điều qua nhiều ngày như vậy, cũng không biết những sát thủ kia có phải đã bị dã thú gặm hết hay không.
- Bất kể thế nào, chung quy phải xem qua trước một chút. Đi thôi.
Dạ Tình không nói lời vô nghĩa, đứng dậy. Trước mắt Vu Nhai sáng ngời. Hắn thích người làm việc lanh lẹ. Hắn lại thấy nàng dừng lại một chút rồi nói:
- Ta rất muốn thử tốc độ của Khu Phong Thứu một chút. Đương nhiên, có lẽ sẽ khiến người ta thấy ngươi cùng ta cưỡi cùng một con. Nếu như ngươi sợ, có thể mang thi thể sát thủ tới đây!
- Ngươi cho là ta biết sợ sao?
Vu Nhai nở nụ cười đê tiện, tim liên tục đập mạnh. Có thể cùng mỹ nữ này cưỡi một con, trời cũng mặc kệ. A, lại bị nữ nhân này coi thường. Xem ra nàng vẫn rất có thành kiến đối với chuyện mình không chấp nhận thử thách của nàng.
Chỉ có điều, lúc này ác cảm của Vu Nhai đối với nàng trên cơ bản đã biến mất. Chỉ có điều loại nữ tử này không quan tâm thân thiết tới mức nào vẫn cảm giác rất xa cách khiến hắn có chút nhíu mày. Nếu như nói Tiếu Ly và Đoạn Giáp là trong thân chứ sự ưu việt, như vậy vị trước mắt này chính là ưu việt đến trong xương cốt, ưu việt tới mức có hôn cũng cảm giác có khoảng cách.
Cũng đúng như cảm giác này của Vu Nhai, giống như Đoạn Giáp, ngay cả cơ hội tới gần Dạ Tình cũng không cho hắn.
Cứ như vậy, Tiểu Thúy từ trên không trung hạ xuống, chở hai người lên, nhanh như điện chớp bay về phía dãy núi sương mù.
Tiểu Thúy chỉ có hai cánh rất lớn, lưng của nó thật ra rất nhỏ. Hai người cũng chỉ có thể đứng. Vu Nhai ở phía sau. Dạ Tình phía trước. Gió mạnh táp vào trên người hai người. Y phục tung bay vang lên những tiếng phần phật.
Mùi thơm thoang thoảng trên người Dạ Tình phả thẳng tới Vu Nhai, khiến hắn thật thoải mái.
Đột nhiên hắn nhớ tới một bộ phim nào đó trong kiếp trước. Nếu như bây giờ Dạ Tình giang hai tay ra, sau đó fly... fly...
Vu Nhai đứng ở phía sau tất nhiên là để bảo vệ Dạ Tình. Tốc độ của Tiểu Thúy thật sự quá nhanh. Nếu chẳng may ném mỹ nữ này xuống thì hắn phải làm sao bây giờ.
Đương nhiên, nếu như bị gió thổi, ngã về phía sau, hắc hắc...
Vu Nhai hiển nhiên xem thường Dạ Tình. Thân thể nàng mặc dù có chút run rẩy, biểu tình cũng hơi ngưng trọng, nhưng trong ánh mắt lại rất trấn định, dường như đang cố gắng thích ứng với tốc độ gió kinh khủng này.
Trong lòng hắn thầm thở dài, nữ nhân này quả thật có vốn để ưu việt.
Ngay khi Vu Nhai quan sát Dạ Tình, Dạ Tình thật ra đang cảm ứng Vu Nhai.
Tuy rằng lần trước nàng đã từng nhìn thấy bộ dạng Vu Nhai cưỡi Khu Phong Thứu, nhưng thật sự không giống như tình hình trước mắt.
Mặc dù tâm tư Vu Nhai có hơi loạn, nhưng vẫn gần như hòa làm một thể với Khu Phong Thứu dưới thân. Đúng như Sương tỷ nói, không biết có phải Vu Nhai đã nuôi Khu Phong Thứu từ thời điểm còn ở trong Độc Cô gia hay không?
Trước đó nàng còn không tin. Hiện tại Dạ Tình đã không có gì để nói nữa. Đợt thử thách hoàn toàn kết thúc. Gia hỏa này quả thật có tư cách cùng mình hành động.
- A, Khu Phong Thứu, phía trên có người, hình như là Dạ Tình!
- Dạ Tình, thật đúng là Dạ Tình. Phía sau nàng còn có một nam nhân. Đó là ai vậy?
- Còn có thể là ai nữa. Trong tiểu đoàn Tinh Binh này của chúng ta ngoại trừ kẻ vô sỉ của tổ Kỳ Binh kia ra, còn có ai có thể khống chế Khu Phong Thứu?
Người phía dưới rất nhanh liền phát hiện ra Vu Nhai và Dạ Tình. Mỗi người đều kinh ngạc kêu lên. Sau đó cho dù chỉ sử dụng ngón chân nghĩ cũng biết, một vài tin tức không đáng tin như Dạ Tình có quan hệ với người của tổ Kỳ Binh thật ra có thể tin được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.