Trên Gấm Thiêm Hương

Chương 32: Tát võng




"Liên Sinh ngươi làm gì? phu nhân kêu ngươi đi lấy Sơn Tham sao lại đi lâu như vậy?" Thất Vĩ cẩn thận kéo tay Liên Sinh, đè thấp thanh âm nói, "nói cho ngươi biết, bệnh tình của mama có tiến triển."
"Phu nhân đang chờ ta sao!"
Liên Sinh chán nản nói, "Dây dưa một hồi mới lấy được Sơn Tham."
Ngay lập tức Thất Vĩ phẫn hận tiếp lời, "Có phải Dương mama ở khố phòng lại làm khó dễ ngươi, thật sự là đáng giận, mỗi lần phu nhân chúng ta muốn lấy gì, còn phải nhìn đến sắc mặt của nàng ta! Khi nào phu nhân có thể đem tất cả đồ đạc của mình lấy lại thì tốt rồi."
Liên Sinh ra hiệu Thất Vĩ giảm thanh âm xuống, "Xuỵt, ngươi nhỏ tiếng một chút, phu nhân vốn đã lo lắng chuyện của mama, chúng ta không nên gây thêm chuyện, tính khí của Dương mama, cũng không phải lần đầu tiên ta gặp, nhiều lắm là bị ăn chút võ mồm thôi."
Trông nom khố phòng là Dương mama, cũng chính là mẫu thân của Dương Phú, mẫu tử hai người, thuộc nhà bên ngoại Cố lão phu nhân, cáo mượn oai hùm cũng không phải ngày đầu tiên.
"Đúng rồi, ngươi nói bệnh tình của mama có tiến triển, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Có thể chữa khỏi không?" Liên Sinh lo lắng Lục Cẩm Dương nghe được sẽ không tốt, nên vội vàng chuyển đề tài.
Nào ngờ, lời nói của hai người Lục Cẩm Dương nghe không sót một chữ. Nhưng nàng vẫn mím môi không nói gì.
Ánh mắt Thất Vĩ lướt nhanh qua bốn phía, thấy không có người nào ở đây, lúc này mới lặng lẽ nói, "Trương đại phu nói, mama nằm trên giường không dậy nổi, nguyên nhân không phải do sinh bệnh, mà bị trúng độc!"
"Trúng độc?" Liên Sinh nghi ngờ, Vương mama chẳng qua chỉ là bà vú bên người phu nhân, hơn nữa thường ngày đối với người khác hiền hoà, cũng không có cừu nhân( kẻ thù), tại sao lại bị người hạ độc?
"Ừ, đúng vậy, hơn nữa người hạ độc thủ đoạn cao thâm, mama không phải trúng độc bình thường, mà là lợi dụng quy luật tương sinh tương khắc về đồ ăn." Thất Vĩ nhịn không được rùng mình một cái, "Hiện giờ ngẫm lại vẫn còn thấy sợ, sau này ăn gì cũng không thể tùy tiện mà ăn, ngộ nhỡ ăn bậy vào cũng sẽ không biết tại sao mình trúng độc!"
Liên Sinh suy nghĩ một chút rồi nói, "Trước tiên ngươi đừng nói gì hết, chuyện của Vương mama không nên để lộ ra ngoài, ta đi nói với phu nhân là ta đã trở lại."
"Phu nhân, hiện tại nên làm như thế nào?" Liên Sinh thấy Lục Cẩm Dương cau mày liền thấp giọng hỏi.
Vương mama bệnh nặng, Thất Vĩ kìm không được tức giận, người duy nhất có thể cùng Lục Cẩm Dương thương lượng sự tình, chỉ có Liên Sinh , theo bản năng nàng cảm thấy chuyện này tất nhiên sẽ không đơn giản như vậy.
"Thuốc, Trương đại phu đã thử qua, Nguyệt Dung cùng Thất Vĩ đều nhìn thấy, hẳn sẽ không có sai lầm gì."
"Chúng ta có nên nói chuyện này cho lão gia cùng lão phu nhân biết không?"
Con ngươi Lục Cẩm Dương trầm xuống, "Không được, chưa nói đến hiện giờ không có chứng cứ, hơn nữa nói ra rất dễ bứt dây động rừng, không bằng chứng cũng không bắt được người, làm sao mà có người tin tưởng!"
Huống hồ Cố lão phu nhân cùng Cố Du Hiên trước giờ đều rất thiên vị. Giờ phút này nếu nàng đi tìm, chẳng những không thể giải quyết, e rằng còn bị trách móc ngược lại.
Dù nàng để ý đến sinh tử của Vương mama, thì đám người kia chưa chắc sẽ để ý.
Cả đời, còn rất nhiều sự tình không ngờ tới, ví dụ như việc Trần Oánh thiết kế hãm hại Thất Vĩ, rồi trèo lên giường Cố Du Hiên, nhưng Lục Cẩm Dương vẫn chưa từng nghĩ đến chuyện đuổi cùng giết sạch.
Nhưng không nghĩ tới, đối phương vẫn không biết kiềm chế bản thân mình.
Nếu Lục Cẩm Dương vẫn nhẫn nhịn, thật sự là uổng phí cả đời này của nàng.
"Liên Sinh, ngươi lại đây." Lục Cẩm Dương vừa suy nghĩ, liền thấp giọng bên tai Liên Sinh phân phó.
"Việc này trước tiên đừng nói cho Thất Vĩ biết, ta lo lắng nàng nhịn không được mà chạy tới trước mặt người đó lý luận, ngươi âm thầm đi lên thôn trang phía trên tìm nhi tử cùng cháu của Vương mama, kêu Nguyệt Dung đi cùng với ngươi."
Năng lực làm việc của Nguyệt Dung nhiều ngày qua khiến cho Lục Cẩm Dương rất vừa lòng, nên nàng cũng muốn nâng đỡ cho nàng ta.
"Về sau Vương mama muốn làm gì, đều giao cho Nguyệt Dung cùng Thất Vĩ, thời điểm sắt thuốc phải có người ở một bên trông chừng, không thể để lộ ra ngoài, còn nữa, thuốc nước chia thành hai phần như nhau, một phần các ngươi tự mình cấp Vương mama dùng, phần còn lại thì trông nom kĩ càng, mảnh vụn của thuốc xử lý sạch sẽ chút, đừng để người khác phát hiện!"
Lục Cẩm Dương nói rõ ràng từng chữ, "Chắc chắn phải bắt được!"
"Nô tỳ hiểu ! Nhất định sẽ không làm cho phu nhân thất vọng."
Chủ tớ hai người dường như rất hiểu nhau, trong lòng Liên Sinh cũng suy nghĩ như vậy, chuyện của Vương mama người đó làm rất cẩn thận, trừ bỏ người bên cạnh những người khác căn bản không có khả năng làm, mà nha hoàn bên người Lục Cẩm Dương theo đến Cố gia, toàn bộ đều là người mà Hà thị cất công tuyển chọn nên tuyệt đối sẽ không có khả năng phản bội Lục Cẩm Dương.
Ngoại trừ vài người lúc sau mới vào, còn có nha hoàn Cố gia.
Nếu muốn kiểm tra cũng không khó.
Lục Cẩm Dương thản nhiên xua tay, "Giằng co một ngày cũng có chút mệt mỏi, ta đi nghỉ ngơi trước."
. . . . . .
Sáng sớm hôm sau, trời trong nắng ấm nhưng dường như đó là điềm báo trước của phong ba mãnh liệt.
Liên Sinh dắt theo nhi tử Lý Hưng Hải cùng cháu Vương Tự của Vương mama, lặng yên không một tiếng động từ sau phủ tiến đến Trữ viên của Lục Cẩm Dương.
"Trên đường tới đây, chắc hẳn Liên Sinh đã đem sự tình nói cho ngươi biết , hiện giờ chính là thời điểm ta cần các ngươi hỗ trợ."
Lý Hưng Hải nghe nói mẫu thân của mình bị hãm hại, lập tức phẫn nộ, hiện giờ Lục Cẩm Dương tạo cơ hội giúp hắn trút giận, tất nhiên hắn sẽ không chối từ, "Phu nhân người yên tâm, nhóm tiểu nhân nhất định sẽ làm tốt."
"Dám có tâm tư ác độc hại nương ta, nhất định ta sẽ không bỏ qua cho nàng!"
Ánh mắt Lục Cẩm Dương ra hiệu cho Liên Sinh.
"Phu nhân tự mình có tính toán, nhất định không để mama chịu ủy khuất, bằng không sẽ không chú trọng như vậy, mặc dù trong lòng hai vị vẫn còn tức giận nhưng cũng không thể hành động theo cảm tính, càng không thể ra tay lấy mạng người?"
"Mục đích của hôm nay chính là bắt kẻ trộm, việc còn lại phu nhân sẽ tự mình xử lý!"
"Dạ, tiểu nhân đã biết." sắc mặt Lý Hưng Hải khẽ biến thành hồng, có chút ngượng ngùng.
Suy cho cùng vẫn là mạng người, từ trước tới giờ phu nhân đối với một nhà bọn họ rất tốt, không thể bởi vì chính mình mà gây thêm rắc rối cho phu nhân!
"Đi dẫn bọn hắn mai phục được rồi!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.