Trạm Lam Huy Chương

Chương 8: Ma huyền sơ thành




Bảy mươi hai loại tài liệu trong đó phần lớn đều giả rẻ, mỗi loại cũng không coi là khó mua. Khó nhất chính là nắm nhiệt độ cho chắc. Tinh thần lực của Sarin phi thường ổn định mà lại thất bại tới bảy lần. Những lần thất bại này khiến hắn tìm ra không ít kinh nghiệm. Trong tay còn hai phần tài liệu dược phẩm nữa, hắn không muốn tiếp tục thất bại.
Sáu giờ sau, phòng thí nghiệm của Jason vẫn đóng cửa như cũ. Thường hắn thực nghiệm năm ba ngày không ra cũng là bình thường, sau khi chuẩn bị tốt thức ăn thì Sarin cũng không đả động gì tới nữa.
Một tia cảm giác tê dại cuối cùng cũng rời khỏi thân thể. Sarin ngồi dậy, cảm thấy tinh thần lực tăng trưởng phi thường rõ ràng. Hắn thậm chí có thể cảm nhận không chi tiết không khí lưu động. Một con bọ đậu vào cửa sổ, thậm chí không phát ra âm thanh nhưng Sarin quay đầu lại vẫn còn nhìn thấy nó loạng choạng bay đi.
Sarin vọt tới phía trước bàn, châm ma diễm lên, bắt đầu cho tài liệu vào trong nồi nấu quặng. Hiện giờ tinh thần lực của hắn cường đại mà thuần khiết, một chút biến hóa nhỏ của dược phẩm cũng bị hắn cảm nhận được rất nhanh. Hắn dùng ma lực hữu hạn khống chế sự ổn định của hỏa diễm, nhìn chằm chằm không chớp mắt vào biến hóa của tài liệu trong nồi nấu quặng.
Mười mấy giờ sau, Sarin thậm chì còn không cảm thấy đói khát, cuối cùng cũng ổn định được phần đầu tiên nhập vào nồi nấu quặng. Toàn bộ dược phẩm đã được hòa tan thành chất lỏng, đồng thồi phát ra bảy màu.
Sắp thành công rồi! Sarin nhanh chóng tăng cường dược phẩm ma diễm dưới nồi, thúc dục hỏa diễm.
Ma pháp dao động mãnh liệt phát ra. Trái tim Sarin đập thình thịch. Chuyện này cũng không phải nhỏ. Trong phòng của hắn không bố trí ma pháp trận cao cấp, nhiều nhất chỉ ba giây đồng hồ là Jason sẽ phát hiện ra sự dị thường trong phòng hắn.
Sarin và tử tước Guge đều hành động lén lút sau lưng Jason. Một khi Jason phát hiện ra Sarin chế dược phẩm thì khẳng định sẽ biết chuyện hắn thu tiền của Guge.
Sarin gần như theo bản năng nắm lấy huy chương, đặt vào trong nồi nấu quặng, phóng ra một ma pháp cấp không. Huy chương thần bí hút ma lực của Sarin, đồng thời cũng hấp thu dao hoàn toàn động ma lực vừa bộc phát. Sarin té lăn ra đất, trong lòng nghĩ mà sợ hãi.
Là ma pháp học đồ, hắn thu quá nhiều tiền của tử tước Guge. Việc này cũng không tiện nói rõ ra.
Mãi cho tới khi bóng đêm buông xuống, Sarin mới ngồi dậy được từ sàn nhà, nhìn vào nồi nấu quặng trống rỗng. Lúc này hắn khóc không ra nước mắt. Lần này chẳng còn lại một chút mảnh vụn, rõ ràng là sắp thành công mà bởi bị dao động ma lực cường đại dọa sợ nên đã tự tay hủy đi dược phẩm Ma huyền rồi. Huy chương kia đúng là chết tiệt mà.
Sarin cầm huy chương, ánh mắt bị hấp dẫn bởi nó.
Ma văn màu xanh sẫm trên thép đen giờ phút này trở lên tươi mát. Trong vết rách chỗ trung tâm kia gần như có chất lỏng màu lam lưu chuyển. Chất lỏng nửa trong suốt màu lam kia không phát ra dao động ma pháp gì, Sarin cũng không dám trực tiếp tiến hành Ma Pháp Trinh Trắc, nếu không lại phải nằm tiếp sáu giờ nữa.
Đây là gì? Dược phẩm Ma huyền sao?
Dược phẩm Ma huyền bình thường hẳn phải có bảy màu. Sarin nhìn chất lỏng màu lam kia, cũng không dám uống thử. Hắn lấy một cái chai ngọc thạch màu xanh, rót chất lỏng này vào đó. Bình ngọc nhỏ còn hơn ngón tay này tốn của Sarin hai trăm kim tệ, vốn là chuẩn bị để đựng dược phẩm Ma huyền.
Sarin không luyện chế ra nên hắn sợ thứ dược phẩm này có tác dụng cổ quái, đành phải cất lại trước. Hắn thu thập bàn ghế sạch sẽ, chẳng nghĩ tới ăn tối mà lăn lên giường suy tư đau khổ.
Còn nửa tháng nữa là tết Trung nguyên. Trên người còn bốn ngàn kim tệ và hai phần tài liệu luyện chế dược phẩm Ma huyền, miễn cưỡng có thể coi là sáu phần tài liệu. Tuy nhiên cứ lấy thất bại trước mắt làm ví dụ, sáu phần tài liệu này cũng chưa chắc đã thành công được.
Cắn chặt răng, Sarin quyết định chờ sau mới tính. Nếu còn hai phần tài liệu này mà không thể luyện thành thì phải để lại bốn ngàn kim tệ kia thôi. Sau khi thăng cấp trở thành Ma pháp sư cấp một cần rất nhiều tiền. Nếu lãng phí hết kim tệ vàm dược phẩm Ma huyền thì về sau muốn học tập sẽ rất gian nan.
Sarin không thể đòi tử tước Guge thêm tiền nữa. Chuyện đó sẽ bất đồng với việc tử tước Guge thuê hắn. Chủ động đòi tiền chẳng khác nào bán thân cho tử tước.
Hai ngày sau Sarin tiêu hao hết nốt hai phần tài liệu dược phẩm kia, lại ra được một đống bột phấn như cũ. Cảm giác chế luyện thành công ngày trước cũng không thể tìm lại được. Trình tự hoàn toàn giống như vậy nhưng lại không thể cam đoan tạo thành dược phẩm.
Rơi vào đường cùng, Sarin đành phải chuyển sự chú ý sang bình dược phẩm màu lam kia.
Còn mười ngày nữa là tới tết Trung nguyên. Sarin chờ tới thời điểm Jason tiến hành thí nghiệm, lúc này mới tránh trong phòng vụng trộm uống bình dược phẩm màu lam kia.
Cảm giác lạnh lẽo khoan khoái lướt qua yết hầu, tiến vào trong dạ dày hắn. Sarin nghiêm khắc dựa theo yêu cầu của sách ma pháp, cả ngày chỉ uống một chút này, không hề ăn chút thực vật dạng rắn nào, để dành khoảng trống trong cơ thể cho thuốc uống.
Thân thể đói khát lập tức hấp thu dược phẩm vừa tiến vào dạ dày. Sarin cảm thấy dược phẩm gần như trực tiếp xuyên thấu thành dạ dày tiến vào bên trong mạch máu, chạy khắp toàn thân.
Hiệu quả không giống như trong sách rồi! Sarin hơi hồi hộp nhưng hối hận đã muộn rồi.
Hiện giờ trạng thái của Sarin hơi kỳ quái. Hắn rõ ràng cảm thấy toàn thân nhẹ nhàng khoan khoái nhưng lại không ngừng đổ mồ hôi. Mùi vị mồ hôi cực kỳ ghê tởm, đồng thời cũng rất dính và đen. Chỉ hơn mười phút Sarin đã cảm thấy thân thể thiếu nước nghiêm trọng. Hắn dùng gầu nước múc ra hơn nửa cân nước trong, trực tiếp uống xuống bụng. Nhưng cảm giác mất nước lại càng ngày càng nghiêm trọng hơn.
Sarin cảm thấy không ổn, không dám do dự nữa. Thật sự nếu không hành động thì chỉ nửa giờ hắn sẽ biến thành thây khôi. Hắn mặc vội cái áo choàng rồi chạy ra khỏi tổ ốc.
Tổ ốc xây dựng trước núi, Sarin liều mạng chạy về phía sau núi. Nơi đó có một dòng suối nhỏ.
Quãng đường bình thường phải mất nửa giờ thì Sarin chạy năm phút đã qua. Hắn đâm đầu vào dòng suối nhỏ, tìm một nơi tương đối sâu, ném áo choàng, cởi quần áo rồi lao thẳng vào đó.
Nước suối tiến vào dạ dày Sarin, đồng thời theo mũi tiến vào phổi hắn. Sarin cũng không hề cảm thấy hít thở không thông mà thấy hiện giờ như toàn bộ lỗ chân lông đều đang hô hấp. Nước suối sạch hút vào se thải dịch bẩn ra.
Quá trình này cũng không thống khổ nhưng lại rất tiêu hao thể lực. Sarin cảm thấy cực kỳ đói khát nhưng lại không có thức ăn, cũng không dám rời khỏi dòng suối. Cho dù cả người ở trong nước nhưng hắn vẫn cảm thấy thân thể thiếu nước, thậm chí không phải là cảm giác khát mà là cảm giác trực tiếp bị mất nước.
Dược phẩm Ma huyền lưu chuyển trong mạch máu của hắn, hấp thu hơi nước trong cơ thể Sarin, đồng thời mạnh mẽ đẩy tạp chất ra khỏi cơ thể hắn.
Quá trình này kéo dài suốt sáu ngày. Sarin gần như sắp chết đói trong vùng hoang dã này. Lúc này cuối cùng dược phẩm ma pháp trong cơ thể hắn đã có biến hóa.
Sarin cảm nhận được thủy nguyên tố trong không gian. Tinh thần lực của hắn lập tức sinh động hẳn lên.
Nhắm mắt lại, Sarin cảm thấy thân thể giống như biến thành trong suốt, có thể quan sát tất cả hoạt động trong cơ thể. Dược phẩm màu lam đậm trong cơ thể hắn đã không còn mấy nữa, chỉ nhỏ như tơ nhện, đại khái dài chừng một đầu ngón tay, sau khi tuần hoàn thêm một vòng trong mạch máu thì dược phẩm tiến vào não vực, đồng thời cũng bùng nổ không hề báo trước.
Sarin hoảng sợ, nghĩ mình chết chắc rồi, lập tức hiện ra ảo cảnh đầu óc nổ tung.
Trong não vực đột nhiên xuất hiện một không gian. Một sợi tơ trong suốt màu lam lơ lửng trong không gian này, đồng thời không ngừng hấp thu thủy nguyên tố trong thiên địa.
Vốn dùng tinh thần lực cảm giác thủy nguyên tố là vô hình, hiện giờ Sarin lại thấy dường như nguyên tố vô hình được hình tượng hóa. Vô số nguyên tố trong suốt màu lam sắp hàng chặt chẽ trong không gian, dường như tạo thành một tinh thể màu lam lớn, hơn nữa khổng lồ tới mức như không có biên giới.
Sarin cẩn thận quan sát kết cấu cơ bản của thủy nguyên tố. Trước khi trở thành pháp sư cấp bốn thì đây là cơ hội duy nhất không có thể cảm giác nguyên tố như vậy.
Sợi tơ trong không gian tại não vực đang không ngừng hấp thu thủy nguyên tố nhưng nó cũng không lớn lên, vẫn chỉ dài một ngón tay, còn nhỏ hơn cả sợi tóc. Đây là Ma huyền mà sách nói. Có Ma huyền cơ bản nhất này thì cuối cùng sẽ hình thành mạng lưới Ma huyền đầy đủ.
Những mạng lưới Ma huyền này sẽ có sáu loại thuộc tính, đại biểu cho lục đại ma pháp. Một Ma pháp sư còn càng nhiều Ma huyền, càng dài thì ma pháp có thể thi triển ra càng mạnh.
Mỗi lần thi triển ma pháp tiêu hao, Ma huyền đều có thể tự động khôi phục. Ma pháp học đồ cũng có thể dùng minh tưởng khôi phục ma lực. Nhưng ma lực mà ma pháp học đồ chứa đựng quá ít, căn bản không thể so sánh với Ma huyền được.
Một Ma pháp sư cấp một dựa vào Ma huyền mà thi triển được một ma pháp cấp hai, mười tới mười hai ma pháp cấp một, gần trăm cái ma pháp cấp không. Mà ma pháp cao cấp nhất của ma pháp học đồ thi triển cũng chỉ là một cái ma pháp cấp 1, khoảng mười cái ma pháp cấp không.
Đây là lực lượng của Ma huyền, là nền tảng của toàn bộ thế giới ma pháp.
Hơn nữa sau khi phối hợp minh tưởng thì tốc độ khôi phục tiêu hao Ma huyền của Ma pháp sư lại càng nhanh. Ma pháp sư cường đại chỉ cần một hai giờ minh tưởng là có thể khôi phục sức chiến đấu. Cho dù là Ma pháp sư bình thường thì tầm sáu giờ cũng có thể khôi phục tất cả Ma huyền đã tổn thất.
Ma huyền trong não vực cuối cùng bắt đầu tăng trưởng thong thả, lớn tới khoảng một thước, biến thành to như ngón tay rồi mới dừng lại, bắt đầu sinh ra các nhánh. Sarin căn bản không biết bao lâu. Cảm giác thân thể của hắn biết mất, tất cả năng lực đều tập trung ở thế giới tinh thần, quan sát Ma huyền trưởng thành.
Không gian hình thành trong não vực rất lớn, dường như là một giọt nước mưa, cao tới ba thước. Ma huyền dài một thước mọc ra các nhánh rất nhỏ, giống như gân lá cây phân bố khắp không gian của não vực.
Sarin cẩn thận hồi tưởng lại Ma huyền được sách vở mô tả lại. Ma huyền dài hơn một thước là đặc thù của Ma pháp sư cấp một. Lướt qua giai đoạn ma pháp học đồ, trực tiếp trở thành Ma pháp sư cấp một, điều này khiến hắn hơi hưng phấn.
Nhưng có hai vấn đề khác cũng không giống với mô tả của sách.
Vấn đề thứ nhất là: Sách nói không gian Ma huyền của Ma pháp sư đại khái chỉ khoảng một mét khối, mà không gian Ma huyền của Sarin lại ít nhất lớn gấp sáu lần những gì trong sách nói.
Mà không gian Ma huyền lớn cũng thuyết minh hắn có thể sử dụng nhiều ma pháp cấp thấp hơn. Nhưng vấn đề thứ hai lại nghiêm trọng hơn.
Các nhánh của Ma huyền trong không gian Ma huyền có hai mươi bốn nhành, hơn nữa còn chia làm sáu màu khác nhau. Màu vàng đại biểu cho ma pháp địa hệ, màu lam địa biểu cho ma pháp hệ thủy, trong suốt đại biểu cho ma pháp phong hệ, màu đỏ đại biểu cho hỏa hệ, màu đen địa biểu cho ma pháp hệ hắc ám, màu trắng đại biểu cho ma pháp hệ quang.
Sáu màu sắc này của Ma huyền đại biểu cho việc có thể sử dựng các loại ma pháp. Tất cả Ma huyền của Sarin đều là màu lam nửa trong suốt, đại biểu cho hắn về sau chỉ có thể thi triển ma pháp hệ thủy. Mãi tới khi Ma huyền hoàn toàn định hình rồi hắn cũng không cảm thấy nhận diện được những nguyên tố khác.
Sarin mất đi năng lực thi triển một số ma pháp cấp không. Ngoài một số ma pháp ngoài lục hệ ra, hắn thậm chí không thể thi triển Vô Hình Thuẫn nữa.
Sarin nghĩ tới câu nói trong sách: Giá ngươi phải trả khiến người có được những thứ này.
Đây là giá hắn phải trả sao? Sarin cảm thấy lực lượng toàn thân bay hết. Hắn liền gục đầu vào dòng suối liều mạng uống nước. Sarin quá đói, dùng tạm nước lấp bụng, sau đó thu chút thể lực còn sót lại trong thân thể, chạy về tới nhà.

Thân thể như không còn, đó là cảm giác đau đớn quá mức, cảm giác còn không xong hơn cả sau khi sử dụng huy chương. Nhưng Sarin lại cười, Ma huyền hình thành, rốt cuộc trở thành Ma pháp sư chính thức. Hắn nghiêng ngả lảo đảo chạy vào trong nhà, lao vào phòng, Sarin liền thấy Jason ngồi trên giường minh tưởng.
- Lão sư...
Jason mở mắt, nhìn Sarin một lát, nói:
- Tài liệu của ta sắp dùng xong, con vào thành một chuyến.
Trong lòng Sarin không yên, không biết có nên nói chuyện đã hình thành Ma huyền cho Jason hay không. Jason không nói với hắn nữa, trực tiếp rời phòng Sarin.
Sarin thấy Jason đi, hắn không kịp nghĩ nhiều, bụng lại sôi lên. Hắn chạy vào phòng bếp, kéo khối thịt hun khói treo trên bếp lò liều mạng cắn xé. Hắn vừa ăn vừa trở về phòng, nhìn đồng hồ ma pháp trên bàn, không ngờ đã qua mười ngày.
Đã đến tết trung nguyên rồi!
Cả người Sarin không có sức, nhưng vẫn miễn cưỡng kéo tinh thần, học tập một cái ma pháp cấp một - Băng Trùy Thuật.
Lần đầu tiên thi triển liền thành công, giữa hai tay Sarin sáng lên hào quang màu trắng, một chiếc băng trùy to bằng ngón tay bay ra, đánh vào bức tường đối diện. Vách tường đá bị chọc thủng một cái lỗ, Sarin đứng lên dùng ngón tay chọc vào, cũng không chạm đến đáy.
Trong lòng hắn kinh ngạc, uy lực của ma pháp cấp một mạnh đến thế, 0 cấp ma pháp căn bản không thể so sánh được.
Đáng tiếc không đủ độ thuần thục, phải dùng hai tay thi triển ma pháp này, thời gian chuẩn bị dài tới sáu giây. Dựa theo quy luật, nhiều nhất có thể thi triển ma pháp như thế được mười hai lần, xem ra vẫn phải tiếp tục luyện tập 0 cấp ma pháp Toan Dịch Tiên Xạ. Ma huyền là bảo đảm an toàn của Ma pháp sư, không thể luôn hao sạch Ma huyền.
Đáng tiếc về sau chỉ có thể thi triển ma pháp hệ thủy, nếu có thể học được Hỏa Cầu Thuật thì tốt hơn nhiều, ma pháp kia tiêu hao ít, chuẩn bị ngắn, uy lực rất lớn.
Jason ở trong phòng thí nghiệm, nhìn đống đạo cụ ma pháp lộn xộn trên bàn, liền không có lòng muốn tiến hành thì nghiệm nữa. Hắn cảm giác được dao động ma pháp trong phòng Sarin, không lẽ là Sarin làm. Có phải mình quan tâm quá ít với đệ tử này? Sarin còn nhỏ, nếu không chú ý nhiều sẽ rất dễ bị người ta lừa gạt.
Bộ dạng Sarin thay đổi, nhất định đã xảy ra chuyện không biết được.
Cả đêm, Sarin đều luyện tập Băng Trùy Thuật. Hắn kinh ngạc là có thể thi triển liên tục quá hai mươi lần Băng Trùy Thuật, hoặc là nói Ma huyền của hắn gần gấp đôi Ma pháp sư cấp một khác. Hơn nữa thông qua minh tưởng, tốc độ Ma huyền khôi phục cũng đặc biệt nhanh, chỉ dùng hơn hai giờ.
Tốc độ khôi phục hai giờ, đây là năng lực chỉ Ma pháp sư thiên tài mới có, tư chất của Sarin bình thường, lại không ngờ Ma huyền dược phẩm đã hoàn toàn thay đổi thể chất của hắn.
Vào lúc trời mờ sáng, Sarin mới lăn ra giường ngủ một lát. Thần kinh của hắn rất hưng phấn, lúc này ngủ cũng không yên ổn. Không đến giữa trưa là hắn nhảy dựng khỏi giường, đi tới gương chuẩn bị thay quần áo.
Lúc này Sarin mới ngạc nhiên, diện mạo đã xảy ra biến đổi.
Thiếu niên trong gương thoáng cao một chút, tóc từ màu nâu biến thành màu đen, đặc biệt chú ý là ánh mắt, đã biến thành màu lam như biển khơi.
Sarin ngây ra một hồi, nhớ tới hôm qua lão sư thấy bộ dạng này, có chút xấu hổ. Điều này làm hắn thậm chí không nói từ biệt với Jason, trực tiếp kéo túi da, vội vàng rời khỏi phòng.
Mặc kệ đọc bao nhiêu sách, Sarin cũng chỉ là đứa nhỏ, hắn không biết giải thích như thế nào, chỉ đành lựa chọn trốn tránh.
Tâm tình hỗn loạn đi tới ngoài thành Ceylon, thành Ceylon đã là một mảnh nhộn nhịp. Trước cửa mọi nhà đều treo một bó thực vật xanh, dùng ba loại thực vật bó chung lại, cỏ ngải xua đuổi ôn dịch, bông lúa đại biểu được mùa, cùng với một cành dương liễu.
Đây là phong tục xa xưa trên Myers đại lục, di tích của Tự Nhiên Nữ Thần lưu lại, dù cho thần thánh giáo đình đã ảnh hưởng hơn một nửa đại lục, cũng không cách nào thay đổi phong tục của người dân.
Scotzia dựng nước bằng buôn bán, các thành thị đều có quảng trường lớn nhỏ khác nhau, cung cấp cho các thương nhân nhỏ không có cửa hàng cố định bày biện quầy hàng. Hôm nay trên quảng trường cũng được trang trí, còn có Guge tử tước bỏ tiền mời tới vài đoàn kịch, biểu diễn tiết mục miễn phí cho dân chúng trong thành.
Nói cho nghiêm khắc, Guge tử tước là quý tộc truyền thống, trong những ngày hội này, chi tiêu lớn nhất của hắn là phát tiền và thức ăn cho người nghèo. Sarin là được bột mì của Guge tử tước cứu mạng, cho nên mặc dù Guge lợi dụng quan hệ của hắn với Jason, Sarin vẫn lựa chọn tiếp nhận.
Guge tử tước đã sớm tuyên bố miễn thuế tháng này, mọi người đều hiện rõ vui mừng trên mặt, phát ra từ nội tâm. Trên vũ đài lộ thiên cũ nát, các đoàn kịch tứ xứ ra sức biểu diễn.
Sarin có chút khó chịu, giống như mọi thứ đều không giống thực.
Khuôn mặt tươi cười, giọng nói của mỗi người đều như bao phủ một tầng mỏng manh khó thấy. Mọi chuyện không còn như cũ, Sarin bỗng nhiên có một cảm giác bi thương, hắn đeo túi da, đi qua quảng trường lớn nhỏ, tâm tình bỗng nhiên trở nên xấu đi.
Mỗi người nhìn thấy hắn đều cố ý duy trì một khoảng cách, giống như Sarin là ma thú xâm nhập vào thành thị.
Bỗng nhiên Sarin hiểu được vì sao Jason không ở trong thành, loại cảm giác này thật sự không thoải mái. Uy nghiêm của Ma pháp sư đồng thời cũng là một tầng trói buộc, tách Ma pháp sư ra khỏi người thường, chia làm hai loại. Người thường cố ý duy trì kính sợ, còn Ma pháp sư không thể không thận trọng, lúc nào cũng duy trì uy nghiêm.
Từ xa đi đến một đội người, là đội ngũ vác tượng hải quái. Tự Nhiên Nữ Thần ra lệnh hải quái không được quấy nhiễu ngư dân gần biển, sau khi Tự Nhiên Nữ Thần ngã xuống, ngư dân dứt khoát hiến tế hải quái, cầu xin ra biển bình an.
Sarin yên lặng tránh ra, nếu còn bước đi trên đường này thì sợ là đội ngũ kia phải quay đầu đi. Đang buồn bực, đội ngũ diễu hành chợt rối loạn, một thiếu niên lao ra từ trong đám người, từ xa nhìn thấy Sarin, lớn tiếng hô:
- Sarin, cứu ta!
Sarin nhíu mày, thiếu niên đã chạy tới, có hơi lảo đảo. Một tay áo của hắn rách nát, cánh tay trái đầy máu, người này chính là đạo tặc thiếu niên vẫn giao dịch ma pháp dược tề với hắn.
- Dick, trả cho người ta đi.
Sarin nói.
- Trả rồi, bọn họ muốn giết ta.
Dick đã chạy tới trước mặt Sarin, Sarin nhìn cánh tay hắn đã lộ ra xương trắng, nhìn trình độ vết thương rách ra, đó là vết thương do kiếm khí tạo thành, đối phương ít nhất là Kiếm Sư cấp thấp.
Sarin thở dài, chuyện này mình để ý hay cứ mặc kệ? Lúc này Dick mới thấy ánh mắt Sarin biến thành màu lam, hắn kinh dị chỉ vào Sarin, nói không ra lời.
- Người đằng trước, bắt lấy tên trộm kia!
Trong đám người hỗn loạn có bốn kiếm sĩ lao ra, hùng hổ hô lên với Sarin.
Sarin nhăn mày càng chặt, lúc nhỏ hắn không ít lần nghe người ta quát mắng. Hôm nay hắn đặt ma pháp bào trong túi, còn chưa kịp thay. Nhưng dù là thế, người trong thành Ceylon đều nhận ra hắn, hắn là ma pháp học đồ, có lão sư là Ma pháp sư cấp năm, không ai dám nói với hắn như thế.
Đó là một đám người tới từ bên ngoài!
Khẳng định vì thế mà Dick mới ra tay, bình thường thì đạo tặc cấp bậc cao một chút sẽ không xuống tay với người thường ở bản địa, miễn quấy nhiễu dân chúng, về sau làm ăn càng khó khăn. Đáng tiếc lần này Dick đá trúng tấm sắt, đối phương có bốn kiếm sĩ, một mình Dick không đối phó được.
Bốn kiếm sĩ mặc áo giáp kim loại tinh xảo, chủy thủ nhỏ bé của Dick chống lại binh khí dài của kiếm sĩ, căn bản là chịu chết. Sarin lùi ra, bắt đầu chuẩn bị ma pháp.
Luyện tập cả đêm cũng không nâng cao tốc độ làm phép của Sarin, nhưng mà lại bớt đi bước đọc chú ngữ. Sarin yên lặng chuẩn bị sẵn ba cái Băng Trùy Thuật, mới lên tiếng nói với kiếm sĩ đang từ từ đến gần:
- Cho chút mặt mũi, thả hắn một lần, muốn bồi thường cứ nói.
Băng Trùy Thuật của Sarin có thể duy trì không phát, liên tục tiêu hao Ma huyền, hắn cũng không dám tùy tiện ra tay, bởi vì Sarin còn không rõ Dick chọc phải người nào.
- Giết hắn!
Trong đám người có một người trẻ tuổi nhảy ra, áo bào hoa lệ đã bị cắt mất đằng trước, trên trán có một khối xanh tím, xem ra là bị Dick làm ra. Người thanh niên này môi rất mỏng, lúc này mặt xanh mét.
Trong lòng Sarin cực kỳ mâu thuẫn, Dick miễn cưỡng tính là người trên trong thành Ceylon, vì hắn mà gây thù có đáng giá không? Nhìn bộ dạng của đối phương, khẳng định là một quý tộc.
Hắn nghĩ vậy, đã phóng ra Băng Trùy Thuật trên tay. Bởi vì kiếm sĩ đối phương đã bày ra tư thế xung phong, một khi tới gần người thì không có ma pháp nào phòng ngự được bốn thanh trường kiếm.
Sarin từng học tập Vô Hình Thuẫn, đó là một 0 cấp ma pháp, thuộc loại hệ phong. Sau khi hình thành Ma huyền, ma pháp hệ phong liền biến mất, mặc kệ Sarin niệm chú ngữ chính xác cỡ nào, tinh thần lực mạnh đến đâu, rốt cuộc cũng không thể thi triển ma pháp khác hệ thủy.
- Ma pháp sư!
Kiếm sĩ đối diện cuống quít tránh ra, nhưng trừ kiếm sĩ ở giữa dùng trường kiếm chặn được băng trùy của Sarin ra, ba kiếm sĩ khác đều bị bắn trúng bụng, máu tươi phun ra.
Kiếm sĩ cản được băng trùy kinh hãi, kiếm khí của hắn mới thành, cho nên mới cản được ma pháp công kích, nhưng trường kiếm trong tay đã trở nên rét lạnh dị thường, gần như không cầm được. Hơn nữa lực lượng băng trùy mạnh quá sức tưởng tượng, chấn hai tay hắn run lên, kiếm khí hoàn toàn tiêu tán.
Không xong nhất là Ma pháp sư hết sức trẻ tuổi đối diện lại đang chuẩn bị ma pháp.
Thanh niên quý tộc bộ dạng chật vật kia hét ầm lên, chỉ vào Sarin rống:
- Tiểu tạp chủng kia, ngươi có biết ta là ai không?
Trong lòng Sarin đột nhiên sinh ra sát ý, đã ba năm không ai dám mắng hắn như thế, những ngày nhục nhã như chưa từng tồn tại. Thanh niên kia hô một câu làm Sarin trở về sự thật, hắn lạnh băng nhìn thanh niên quý tộc kia, bắt đầu ngâm chú ngữ. Kiếm sĩ không bị thương lúc này không thể ngưng tụ được kiếm khí, đành phải hô to:
- Thiếu gia chạy mau!
Hắn vừa hô, vừa ôm trường kiếm nhảy lên. Hắn trải qua nhiều chiến đấu, rất dễ nhìn ra trong ánh mắt lam của Sarin ẩn chứa sát ý. Chỉ có kẻ quyết tâm giết người mới nhìn đối phương như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.