Trạm Lam Huy Chương

Chương 519: Ma pháp sư phát uy




Rồng giả là vong linh phi hành Dực khô lâu duy nhất đặc biệt chế tạo ra, hình thể khổng lồ. Dực khô lâu còn luyện chế một cái túi da nhím biển vàng tía vào trong khoang miệng của rồng giả, có thể cất chứa đại lượng tinh hoa độc tố. Lúc rồng giả phun sương độc ra, xen lẫn tinh hoa độc tố, có thể phun liên tục khoảng một giờ trở lên.
Vong linh phi hành khác không có năng lực này, tuy nhiên ba, năm mươi con nhằm vào một doanh trại cỡ nhỏ hiệu quả cũng không kém là bao.
Lần công kích này của Sarin phương thức lại không giống như đối phó với quân đội quy mô lớn trước kia. Trước giờ chưa từng có pháp sư nào lại giống như hắn, mấy năm thu lấy độc tố tinh luyện. Cho dù là Dực khô lâu am hiểu luyện chế độc tố cũng bị ý tưởng của Sarin thuyết phục. Số lượng độc tố khổng lồ hòa tan vào trong độc tố vong linh bình thường, không chỉ có thể giết chết sinh linh, còn có thể ăn mòn đại đa số trang bị phi ma pháp.
Trong doanh trại của đại quân Giáo đình, chuẩn bị cũng coi như đầy đủ, vong linh phi hành còn ở ngoài mấy dặm đã bị binh sĩ một mực giám thị hậu phương phát hiện đồng thời phát động cảnh báo.
Các vong linh đón đầu gặp phải là làn tên bắn như mưa, chỉ là trên những mũi tên này có bám lượng nhỏ thần thuật, đối với vong linh cấp ba trở xuống còn có chút lực sát thương. Một đám vong linh có thể phi hành này, cấp bậc đều là cấp bốn trở lên, tên bình thường đã không thể thương tổn đến chúng. Đợt đả kích thứ nhất, chỉ có hai vong linh cấp bốn bị mũi tên thật lớn bắn trúng, đánh nát thân thể rơi xuống mặt đất, vong linh còn lại che phủ trời đất hướng xuống đất phun ra đại lượng độc tố hỗn hợp khủng bố.
Dực khô lâu cười càng cạc, vui sướng chỉ huy vong linh bắt đầu tàn sát. Quân đội Giáo đình phản ứng tuy đủ nhanh nhưng đại doanh bố trí quá phân tán, chỉ có thể giống như cấu tưởng của Sarin, phái chức nghiệp giả có thể phi hành tới ngăn chặn.
Tốc độ giết chóc vong linh của Thần thuật sư cường đại nhanh như nhau, đây vốn không phải vấn đề gì.
Chỉ là trong những vong linh này có Sarin và Jialynn, còn có Dực khô lâu.
Hơn 20 Thần thuật sư từ bốn phương tám hướng tụ lại, tốc độ phi hành của những Thần thuật sư này nhanh hơn vong linh, đón đầu chặn đường ở trước mặt vong linh phi hành, còn không chờ phóng thích thần thuật liền bị Dực khô lâu vọt qua. Trên rìu chiến thật lớn, hào quang màu đen lóe lên, Tử vong đoạn liệt trong nháy mắt phát ra, trực tiếp đánh trúng Thần thuật sư cấp chín cầm đầu.
Ma pháp vong linh này của Dực khô lâu chứa trong rìu lớn, lại là ma pháp công kích tính đột ngột mạnh nhất, uy lực lớn nhất trong ma pháp vong linh cấp chín. Luồng hào quang màu đen này trực tiếp chém Thần thuật sư cấp chín kia làm hai đoạn, một cái ma pháp vong linh khác trong rìu lớn – Thuật tử vân cũng nháy mắt bao vây hơn 20 Thần thuật sư lại.
Dực khô lâu lớn tiếng dọa người, cho dù hắn thực lực cường đại, giết một Thần thuật sư cấp chín cũng có chút gian nan. Chỉ là đối phương quá khinh địch, hắn là vong linh, nhìn qua lại là bộ xương khô nhỏ yếu nhất. Thần thuật sư cấp chín kia đang chuẩn bị một cái thần thuật phạm vi cường đại liền bị hắn giết chết, Thần thuật sư còn lại lập tức đổi dùng thần thuật thuấn phát, tự bảo vệ lấy bản thân.
Thuật tử vân lực sát thương không mạnh, nhưng là khó thể dùng thần quang tinh lọc. Mặt ngoài thân thể những Thần thuật sư này tỏa ra hào quang thần thánh toàn bộ biến thành màu xám, bất kể phi hành hướng nào đều không thể tránh khỏi.
Dực khô lâu trước khi rời đồng bằng hoàng kim từng suy tính chiến đấu với Thần thuật sư. Thần thuật sư tính bền rất mạnh, khó thể giết chết. Nhưng là điểm mạnh của Thần thuật sư là năng lực trị liệu, nhất là tự trị liệu đạt tới một trình độ biến thái.
Cho nên Dực khô lâu ở trong vũ khí ma pháp của mình chuẩn bị hai cái ma pháp vong linh mang tính nhằm vào. Tử vong đoạn liệt tương đương một kích toàn lực của Hoàng kim kiếm thánh, đừng nói Thần thuật sư cấp chín, cho dù Ma đạo sĩ cấp chín đột nhiên gặp phải công kích, cũng không có biện pháp gì để phòng ngự.
Những Thần thuật sư bị Thuật tử vân này dính vào, tự thân tuy không bị thương tổn quá lớn nhưng là lúc thần thuật của bọn họ lại phóng ra, từng cái đều là u tối, lực sát thương đối với vong linh giảm mạnh. Không có thuộc tính khắc chế, Dực khô lâu cười lớn, từ sau lưng vong linh giả rồng nhảy lên, nhào tới một tên Thần thuật sư gần nhất.
Cánh xương sau lưng hắn mở ra, trình độ phi hành linh hoạt ở không trung còn mạnh hơn Ma pháp sư. Thần thuật sư bị hắn nhìn trúng lập tức phóng ra Thần thánh thủ hộ, đồng thời mở một quyển trục thần thuật.
Hai cánh Dực khô lâu nhoáng lên, đã tới sau lưng Thần thuật sư này. Khi Thần thuật sư này phát hiện không thể tập trung Dực khô lâu, biết không ổn lập tức niệm tụng một lời cầu nguyện ngắn ngủi, quát một tiếng:
- Rơi xuống!
Thần thuật này của hắn không phải hướng về Dực khô lâu mà là cho thân thể hắn đột nhiên rơi xuống. Dù sao có Thần thánh thủ hộ, từ không trung hơn trăm thước ngã xuống cũng sẽ không bị thương. Chỉ có như vậy, mới có thể nhanh nhất thoát khỏi kẻ địch.
Vong linh phân tán công kích, những Thần thuật sư này cũng không tách ra. Bọn họ nhìn thấy hình thể vong linh giả rồng thật lớn, theo bản năng lựa chọn nó và Dực khô lâu làm mục tiêu. Sau một lần đối đầu liền tổn thất một Thần thuật sư cường đại nhất, Thần thuật sư còn lại đều tản ra, đánh về phía vong linh ở mặt sau.
Khoảng cách công kích của Thần thuật sư bình thường mà nói đều hơi gần hơn so với Ma pháp sư, tuy nhiên có chút thần thuật đặc thù, khoảng cách công kích cũng sẽ siêu xa. Những Thần thuật sư này bị Dực khô lâu dọa ngã, không tự chủ phóng ra thần thuật công kích khoảng cách xa nhất, chỉ là vốn đã bị Thuật tử vân quấn quanh, lại sử dụng đả kích khoảng cách xa, thương tổn đối với vong linh càng ngày càng nhỏ.
Chúng vong linh văn bản không giằng co với Thần thuật sư, chúng nó một đường bay nhanh về phía trước, theo Dực khô lâu chém giết tên Thần thuật sư thứ hai đánh về phía sâu trong đại doanh. Công kích của những vong linh này, vốn đại đa số là vật lộn, hiện tại thêm một cái năng lực phun sương độc. Mỗi vong linh đều từ xa phóng thích chất độc vào doanh trại, cũng không chịu hạ xuống mặt đất nữa.
Sarin và Jialynn hai người nhìn nhau một cái, Sarin nói:
- 24 người.
- Một đấu một?
Jialynn hiểu được ý của Sarin.
- Bắt đầu đi.
Mây mù chung quanh thân thể Sarin đột nhiên sinh ra mấy trăm cái vòi rồng, hai Tật phong long võ xuất hiện, cung cấp phong nguyên tố khổng lồ cho Sarin. Tốc độ Sarin lập tức đề cao mấy lần, bắt đầu đuổi giết Thần thuật sư.
Những Thần thuật sư này trên cơ bản đều là cấp bảy, Thần thuật sư cấp bậc cao nhất bị Dực khô lâu xử lý, Thần thuật sư còn lại phân tán ra, bất kể như thế nào đều không phải đối thủ của Ma đạo sĩ cấp chín.
Sarin phóng ra một cái băng thương, ở không trung xoay tròn, tìm được mục tiêu của nó. Đó là một Thần thuật sư cấp tám. Mặt ngoài thân thể Thần thuật sư là Thần thánh thủ hộ màu trắng – thần thuật phòng ngự mạnh nhất, cho dù là ma pháp cấp chín cũng không thể một phát xuyên thủng. Tuy nhiên đây là một Thần thuật sư cấp tám duy nhất, một người khác đã bị Dực khô lâu giết chết. Dực khô lâu giết chết hai người, tiếp tục dẫn đám vong linh đi doanh trại khác công kích, chiến trường để lại cho Sarin và Jialynn.
Hắn vô cùng tín nhiệm sức chiến đấu của Sarin, Súng Hobdina khiến cho Sarin đối phó chức nghiệp giả cấp thấp có thêm một tầng bảo đảm. Huống chi sau khi Sarin thăng lên cấp chín, cắn trả của kỹ năng Thủy tinh chỉ này đã không làm hắn mất đi sức chiến đấu nữa, cho dù gặp phải kẻ nào tương đối mạnh Sarin cũng có thể có biện pháp đối phó.
Càng trọng yếu là, Sarin có Nguyên tố huy chương, Tật phong long võ am hiểu nhất đánh nhau trên không trung.
Sarin thật hưng phấn, hắn không nghĩ tới phản ứng của Giáo đình yếu như vậy, chỉ phái ra hai mươi mấy Thần thuật sư, hoàn toàn không phải đối thủ của mình. Nếu như trước khi có Nguyên tố huy chương, hắn khả năng có chút sợ hãi. Hiện tại năng lực công kích của hắn dưới sự chống đỡ khổng lồ của sinh vật nguyên tố, mỗi một lần ma pháp công kích uy lực tăng lên một nửa còn không chấm dứt.
Băng thương đâm trúng Thần thánh thủ hộ, Thần thuật sư kia ở trong không trung lao xuống dưới, lại bị lực đánh vào của băng thương đụng vào, cũng không thể duy trì tư thế phi hành nữa.
Sarin cũng không thể để hắn chạy mất. Ngón tay ngoắc một cái, mặt ngoài băng thương sương mù bốc hơi, ngay sau đó bùng cháy hóa thành một con rắn lửa, quấn lên thân thể Thần thuật sư này. Rắn lửa xoắn vào trong, hào quang màu xám đầy trời. Thần thuật phòng ngự được xưng mạnh nhất này bị hai lần công kích liên tục của Sarin đánh tan. Thần thuật sư bên trong bị lửa đốt cháy, ngã xuống đất. Sarin còn không quên cho rắn lửa chui qua trong cơ thể Thần thuật sư này, hoàn toàn giết chết kẻ không may này.
Jialynn bên kia cũng đắc thủ. Ma pháp của nàng có đủ sáu hệ, đối mặt một Thần thuật sư cấp bảy, nàng chỉ dùng năm giây liền giải quyết chiến đấu, so với Sarin còn nhanh hơn một chút.
Vong linh phi hành chính là mồi nhử của Sarin, hắn muốn dụ dỗ Thần thuật sư biết bay trong quân địch ra, tiêu diệt bọn họ trên không. Quân đội của giáo đình quả nhiên mắc mưu, sức chiến đấu của Thần thuật sư ở trên không lại kém hơn Ma pháp sư một chút.
Mâu thuẫn giữa Thần thuật sư và Ma pháp sư có thể nói trước giờ chưa từng đình chỉ. Song phương nghiên cứu nhược điểm của đối phương đã trở thành thói quen. Lần này kế sách của Sarin thành công, trong tay dứt khoát lấy ra một quyển trục, mở ra.
Ma pháp cấp tám – Lồng giam bóng tối.
Ma pháp này đương nhiên không bằng Đêm vô tận, chỉ là sử dụng cực kỳ tiện lợi, gần như là thuấn phát trực tiếp nhốt một Thần thuật sư cấp bảy vào trong bóng tối. Sarin thả ra một tên Răng nanh ám dạ, trong bóng tối đâm ra lưỡi đao ám nguyên tố, cắt đầu tên Thần thuật sư này xuống.
Jialynn nhìn vào trong mắt, hừ một tiếng. Sarin có trang bị, nàng đương nhiên cũng có. Hai người tỷ thí xem ai xử lý nhiều Thần thuật sư hơn, nàng cũng không cần che giấu gì, trực tiếp lấy ra một cái ma pháp trượng thật lớn. Phía trên ma pháp trượng này khảm một viên bảo thạch thật lớn, cắt thành tám mặt.
Trong bảo thạch đồng thời phóng ra sáu cái ma pháp cấp chín, bay ra ngoài đánh trúng sáu Thần thuật sư. Sáu Thần thuật sư này không kêu tiếng nào ngã xuống mặt đất, Jialynn đắc ý nhìn phía Sarin.
Các Thần thuật sư lúc này mới phát hiện không ổn. Kẻ địch là hai Ma đạo sĩ cấp chín cường đại, đám Thần thuật sư này lập tức tụ lại, muốn thi triển thần thuật cỡ lớn.
Sarin thấy Thần thuật sư tụ lại một chỗ, lúc này mới yên tâm. Hắn chỉ sợ quân địch chạy trốn. Nơi này dù sao là đại doanh của Giáo đình, Thần thuật sư cho dù chạy ra xa vài dặm đều có khả năng gặp phải cường giả đến chi viện.
Ma pháp Sarin chuẩn bị sẵn lập tức phóng ra, hơn một ngàn băng trùy đồng thời xuất hiện ở phía trên Thần thuật sư, mãnh liệt bắn xuống. Bên ngoài Thần thuật sư đã sáng lên thần quang màu trắng. Ma pháp này từ trên trời bắn xuống, hơn nữa còn là ma pháp biến dị chỉ riêng Sarin mới có, mặt ngoài mỗi một băng trùy đều tràn ngập hơi nước, nhiệt khí bốc hơi.
- Chết tiệt!
Jialynn vừa nhìn liền biết Sarin đã sớm chuẩn bị trước ma pháp này, hắn đã sớm dự đoán được Thần thuật sư sẽ lựa chọn tụ lại một chỗ. Lần này, nàng bất kể như thế nào đều không sánh được với tốc độ của Sarin.
Trên bầu trời, hai loại cảm thụ âm hàn và lửa nóng giày vò đám Thần thuật sư. Ma pháp của Sarin khiến cho hai loại trạng thái trái ngược đồng thời tác dụng lên người mục tiêu.
Tiếng “Phốc phốc” không dứt bên tai. Thuật băng trùy của Sarin cũng không phải đả kích một lần mà là luân phiên bắn xuống, sáu Thần thuật sư phản ứng không kịp, Thần thánh thủ hộ chưa mở ra bị bắn trùy bắn thành thịt vụn, đồng thời còn bốc cháy biến thành từng đoàn cầu lửa rơi xuống mặt đất.
Thần thuật sư còn lại đã không đủ để phóng thích thần thuật cỡ lớn, nhưng băng trùy đả kích liên tục không ngừng, bọn họ cũng chỉ có thể gắt gao đứng vững, hy vọng băng trùy có thể đình chỉ.
Sarin cũng biết, đám Thần thuật sư này đang đợi viện quân mặt sau, tuy nhiên hắn cũng không sợ. Ebola ở phía sau hắn cũng sắp chạy tới nơi, Giáo hoàng Diniteo không xuất hiện, như vậy giết thêm một ít Thần thuật sư đối với Ma pháp sư mà nói cũng là một thu hoạch thật lớn.
Jialynn nhìn thấy Thuật băng trùy độc hữu của Sarin, cảm thấy may mắn đối với ngày đó mình hô nhận thua. Thuật băng trùy của Sarin, không ngờ đem một cái ma pháp cấp một thăng lên tới cấp bảy, mà lực công kích xấp xỉ đạt tới cấp chín.
Không phải nói lực lượng cấp tám thì không thể giết chết Ma đạo sĩ cấp chín. Nếu Ma đạo sĩ không phòng ngự, ma pháp cấp một cũng không chịu nổi. Trong Thuật băng trùy của Sarin gần như bao hàm tất cả thủ đoạn mạnh mẽ của ma pháp phóng thích, hai lần thi pháp, hai cấp thi pháp cùng với chuẩn bị kéo dài, ma pháp chồng, ma pháp thăng cấp, ma pháp biến dị.
Những pháp sư bị băng trùy bắn chết kia, bên trong cơ thể kết băng, mặt ngoài lại bốc lửa. Điều này làm cho lực phá hoại của ma pháp trở càng thêm to lớn, hơn nữa trong Thuật băng trùy mơ hồ có hình thức ban đầu của quy tắc.
Tất cả Thần thuật sư chỉ có thể chống cự gắt gao, nếu như công kích của Sarin hoàn thành, Jialynn cũng chỉ có thể lại tiêu hao một cái mặt nạ mới có khả năng giành được một đường phản kích. Trong toàn bộ phạm vi công kích, hai loại trạng thái rét lạnh và nóng rực luân phiên. Lực lượng vật lý công kích thuần túy của băng trùy lại nện Thần thuật sư xuống mặt đất, đội hình đã hoàn toàn hỗn loạn, hào quang màu trắng vòng ngoài tiêu tan.
Đây mới là lực lượng của Ma đạo sĩ cấp chín, phát hiện cơ hội, hoàn toàn khống chế cục diện. Thần thuật sư còn lại thậm chí không thể thoát khỏi khu vực xạ kích của băng trùy, chỉ có thể trơ mắt nhìn Sarin chuẩn bị đợt công kích tiếp theo. Hơn ngàn băng trùy lại xuất hiện phía trên Thần thuật sư.
Mình lại thua rồi. Jialynn buồn bực thu hồi ma pháp trượng thật lớn, không chuẩn bị so tài với Sarin nữa.
Nàng vốn không ngốc, hiện tại đã tính toán ra, hành động của Sarin một vòng móc một vòng. Cho Dực khô lâu triệu hoán vong linh chính là muốn cấp cho hậu phương đại doanh quân địch một cái đả kích trầm trọng, quân địch dưới lúc vội vàng khẳng định không tổ chức nổi phản kích quá mạnh, sau đó lợi dụng cơ hội này, tiêu diệt Thần thuật sư tới chi viện.
Mình còn muốn so với hắn. Nếu không phải ma pháp mình phóng ra quá cường đại, đám Thần thuật sư kia làm sao lại tụ tập cùng một chỗ, bị Sarin dùng băng trùy hành hạ điên cuồng.
Thuật băng trùy phạm vi này cố nhiên cường đại, một kẻ địch và một trăm đối với Sarin mà nói không có gì khác nhau. Nhưng là cũng cần đám Thần thuật sư kia cam tâm tình nguyện tụ tập cùng một chỗ mới được.
Điểm xui nhất của đám Thần thuật sư kia chính là, vừa lên liền thiệt hại Thần thuật sư cấp chín cho nên mới tạo thành cục diện này. Bộ xương khô của Sarin giống như tưởng tượng của mình, chỉ sợ đã có lực lượng của vong linh Quân vương.
Thủ đoạn của Sarin đủ độc. Bởi vì nhiều lần giao thiệp với Thần thuật sư, hắn liền hiểu được một đạo lý. Nếu để cho Thần thuật sư rảnh tay đối với Ma pháp sư mà nói cũng là một hồi tai nạn. Lúc trước một tên Hắc chấp sự lực công kích đã không có gì khác một Ma đạo sĩ. Những kẻ đi ra từ Trọng Tài sở này, một khi có trang bị cường đại, lực sát thương không kém hơn Ma đạo sĩ.
Cự long vì sao cường đại? Bởi vì cự long cho dù giết một con thỏ cũng sẽ phun ra long tức mãnh liệt nhất.
Đây là một lời nói đùa của Ma pháp sư, lại nói rất có đạo lý. Thực lực của đám Thần thuật sư cấp bảy này chênh lệch so với Sarin và Jialynn không nhỏ, nhưng nếu thật sự tổ chức được thần thuật cỡ lớn, vạn nhất Thuật dự ngôn, Thuật nguyền rủa gì gì đó thành công, Sarin cũng không thể cam đoan mình không trúng chiêu.
Pháp sư cường đại như Persian cũng bị Tiểu dự ngôn thuật của Nicolas ám toán, thiếu chút nữa chết trong tay Sarin. Thần thuật này, vẫn là đừng để bọn họ phóng ra thì hơn.
Thần thánh thủ hộ quả thật là thần thuật phòng ngự mạnh nhất. Đám Thần thuật sư cấp bảy này liều mạng đem hộ thuẫn thần thuật mở ra, không ngờ trụ vững đợt công kích thứ nhất của Sarin. Sáu kẻ xui xẻo bị chết, Thần thuật sư còn lại sắc mặt tái nhợt, căn bản vô lực phát động thần thuật công kích phản kích.
Jialynn còn ở một bên nhìn vào như hổ rình mồi, nếu người nào dám động thủ, nữ Ma đạo sĩ này sẽ lập tức bắt lấy sơ hở giết chết.
Sarin liên tục phóng ra hai cái Thuật băng trùy cỡ lớn khống chế Thần thuật sư, sau đó mới lấy ma pháp trượng ra, phóng ra một cái ma pháp cấp chín – Thanh nguyên nhận.
Đây là ma pháp thăng cấp của Thuật đao gió, nhưng phương hướng thăng cấp có điều lệch lạc, cho dù đột phá cấp mười cũng không có hiệu quả của lưỡi đao thứ nguyên mà sẽ tiến hóa thành Nguyên tố cắt xé.
Đây là bởi vì Ma huyền của Sarin là Ma huyền thủy hệ thuần túy, rất nhiều ma pháp thăng cấp đều không thể trưởng thành dựa theo phương hướng bình thường. Mà ma pháp cất trong ma pháp trượng này của hắn đều là tự tay hắn động thủ.
Roy tặng cho Sarin đại lượng ma pháp trượng, đều từ cây thần tang và quỷ tượng luyện chế. Sarin qua tay tặng cho pháp sư của đảo Sigure, để lại bên người lại càng ít. Hơn nữa bên cạnh không có Ma đạo sĩ cấp chín trợ giúp, phóng thích ma pháp xong cũng cần tự hắn đi bổ sung.
Mặt ngoài của Thanh nguyên nhận là phong nguyên tố cuồng bạo vô cùng. Phong nguyên tố này chấn động khiến cho tốc độ của Thanh nguyên nhận đạt tới một cực hạn khủng bố, hơn nữa không phát ra một chút thanh âm nào. Nhiệt lượng sinh ra do cắt qua không khí đều hấp thu trở về.
Công kích như vậy khiến cho Jialynn có chút cảm giác chịu phục. Đây là cực hạn của ma pháp cấp chín, trước khi quy tắc chưa hoàn thiện và thể hiện, công kích như vậy uy lực đã không thể đề cao hơn nữa.
Thanh nguyên nhận dài hơn ba thước quét ngang qua, thần thuật được xưng cứng rắn nhất lần lượt bị cắt ra. Những Thần thuật sư này không có biện pháp di động, cũng không cách nào phóng thích thần thuật khác, chỉ có thể trơ mắt nhìn bụng của mình bị mổ ra.
Một cái Thanh nguyên nhận sau khi cắt sáu Thần thuật sư, màu sắc mới ảm đạm xuống, rốt cục khống chế không được hình thái bản thân, bộc phát ra tiếng âm bạo mãnh liệt.
Đao gió bình thường có thể bộc phát ra tiếng âm bạo mới là mạnh nhất. Thanh nguyên nhận này rõ ràng ngay cả âm bạo do bản thân tạo thành đều có thể hấp thu về, lực lượng tiêu tan mới biến thành Thuật đao gió bình thường.
Sarin liên tục công kích, nhẹ nhàng vui vẻ đầm đìa. Ma pháp phức tạp ở trong tay hắn trở nên súc tích vô cùng.
Lực lượng tích tụ đã lâu ở trong thân thể Sarin bộc phát ra. Kẻ địch của hắn trong dĩ vãng cường đại không thể kháng cự, chỉ có thể dựa vào trang bị qua ngày. Hiện tại gặp một đám Thần thuật sư, Sarin thật sự là hổ vào đàn đê.
Giờ khắc này, Sarin lĩnh hội được một số thứ mà Jason truyền thụ cho hắn. Những thứ đó vô cùng quý báu.
Khí chất, lòng tin, dũng khí, tôn nghiêm của một Ma pháp sư đều là một mạch tương thừa. Hắn trải qua nhiều lần nguy hiểm, vô số tôi luyện, mỗi ngày dùng huy chương gia tộc tra tấn chính mình, mài hết nhược điểm trên linh hồn. Khoảnh khắc này, Sarin cảm giác mình nắm giữ mạch đập của vận mệnh, có một loại cảm thụ một lần nữa hiểu biết chính mình.
Giờ khắc này, Tụ tinh châm trong Nhẫn ma thần của Sarin phát ra một tiếng “Đinh”, dường như đang kêu gọi lẫn nhau với tâm tình của Sarin.
Tụ tinh châm này là vũ khí của Chiêm tinh sư, cũng là trang bị đặc thù của Chiêm tinh sư dùng tu luyện. Chiêm tinh sư là một đám người ý đồ nắm chắc vận mệnh, từ một ý nghĩa nào đó mà nói bọn họ cũng là Ma pháp sư.
Khoảnh khắc Sarin cảm giác vận mệnh, Tụ tinh châm cấp mười chín kia tự động kêu gọi Sarin. Chính Sarin cũng không biết, Thuật chiêm tinh của hắn rồi lại trực tiếp vọt qua hai cấp, đạt tới tiêu chuẩn Chiêm tinh sư cấp bốn.
Đương nhiên, sức chiến đấu của Chiêm tinh sư cấp bốn còn không bằng Ma pháp sư cấp bốn, chỉ là Chiêm tinh sư có rất nhiều năng lực mà Ma pháp sư không có. Tỷ như biết trước.
Sarin không biết loại biến hóa này, hắn chỉ biết là chính mình hiện tại rất vui sướng, ma pháp trượng trong tay hắn lại phóng ra Thanh nguyên nhận. Lần này, tám Thần thuật sư khác cũng đều bị giết chết, trên bầu trời xa xa một bóng người màu trắng bay tới, nhìn thấy cảnh tượng này quay đầu bước đi.
Jialynn nhìn qua nhu nhược, trên thực tế đều hiếu thắng hơn bất kỳ người nào. Thần thuật sư bay tới này chạy trốn, nàng lập tức đuổi theo. Sarin gọi đều không được, đành phải thu hồi ma pháp trượng, lấy sách ma pháp hoàng kim ra, đuổi theo.
Sarin phát hiện ra một chuyện, chính là chiếc nhẫn trong tay hắn kia có thể cung cấp tinh thần lực cho bản thân. Vài lần phóng thích ma pháp phức tạp, tinh thần lực của hắn lại không tiêu hao bao nhiêu.
Chiếc nhẫn hắn dùng Ấn rắn bay sáu cánh đổi từ chỗ Ebola, chính hắn cũng không biết có tác dụng gì, Ebola cũng không nói cho hắn. Trên chiếc nhẫn này có phong ấn, Sarin biết, hắn cũng không có ý đồ dùng Tụ tinh châm giải trừ. Phong ấn này là Ebola thêm vào, nếu hắn giải trừ, chẳng khác nào nói cho Ebola, mình có một loại trang bị khiến tất cả Ma pháp sư đều chán ghét.
Phong ấn của Ebola tự nhiên là sẽ cởi bỏ, chỉ cần mình làm mồi xong. Đây là một bộ phận của giao dịch, Sarin không muốn phá hỏng. Nhưng cho dù là chiếc nhẫn có phong ấn, vẫn như cũ mang ngạc nhiên vui mừng tới cho Sarin.
Rất nhiều kỹ năng của hắn bởi vì tinh thần lực không đủ mà không dám thường xuyên sử dụng.
Tỷ như Mắt lôi điện căn bản không tiêu hao quá nhiều Ma huyền, nhưng yêu cầu cực cao đối với tinh thần lực. Nếu Sarin toàn lực phóng thích lôi điện công kích, trên cơ bản Ma đạo sư cấp mười cũng chịu không nổi, nhưng là chính hắn cũng phế đi, cần thời gian không ngắn để khôi phục. Chiếc nhẫn này chưa giải phong ấn, có thể cung cấp trợ giúp tinh thần lực cường đại như vậy. Nếu là cởi bỏ, sẽ như thế nào đây?
Trong lòng Sarin chỉ lóe lên một ý niệm, hắn sợ Jialynn đuổi quá xa cho nên dưới sự trợ giúp của hai Tật phong long võ, thuật phi hành đạt tới trình độ nhanh nhất, không nghĩ tới trong nháy mắt liền đuổi kịp Jialynn.
Thần thuật sư chạy trốn phía trước kia càng bay càng xa, Sarin kinh ngạc. Tốc độ và phương thức di chuyển trên mặt đất của Jialynn này phi thường khủng bố, ở không trung thì kém rất nhiều.
Dường như biết Sarin đang nghĩ gì, Jialynn như giận dỗi, rơi xuống mặt đất. Khi cách mặt đất còn không tới trăm thước, đột nhiên vọt mạnh về trước. Dường như là nàng đạp một cước trên mặt đất, cả người nhảy bắn ra ngoài, trong nháy mắt liền bay xa mấy trăm thước.
Mắt nguyên tố của Sarin mở ra toàn bộ, mơ hồ xem hiểu một chút kỹ xảo. Đó là Jialynn đang lợi dụng lực lượng của đất.
Ma pháp sáu loại nguyên tố đều có kỹ năng gia tốc, nhưng là trong trạng thái phi hành lợi dụng lực lượng của địa nguyên tố vẫn là lần đầu Sarin nhìn thấy. Kỹ năng của Jialynn này thoạt nhìn có chút hạn chế, nhưng sau khi tăng lên cấp mười chỉ sợ cũng không phiền toái như vậy nữa.
Mỗi một Ma pháp sư đều có một mặt thiên tài a!
Sarin lại nghĩ thông một câu ngạn ngữ. Loại kỹ năng này, thời gian hơn vạn năm đều chưa từng có người nghiên cứu ra, bất kể là Jialynn hay là Ebola nghiên cứu ra, Sarin đều chỉ có thể tỏ vẻ kính nể.
Jialynn cũng không biết, cú nhảy này của nàng mở ra cho Sarin một ý nghĩ, từ đây sinh ra một cái ma pháp càng thêm khủng bố; một loại kỹ năng phi hành chưa từng xuất hiện qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.