Trạm Lam Huy Chương

Chương 489: Thuyền u linh




Khoang thuyền trên chiến hạm Long hài không nhiều, tuy nhiên có một khoang thuyền chuyên để bố trí binh sĩ. Lúc cần thiết chiến hạm Long hài cũng có thể vận chuyển hơn sáu trăm binh sĩ.
Khoang thuyền này hiện tại để không, trong đó chất đống một bộ phận tài liệu kiến trúc, đều là gỗ tốt nhất sản xuất tại Mesterlin. Sarin nếu đã kế hoạch đi thành Ceylon, ít nhất phải thành lập một hành cung, loại đồ vật chất liệu gỗ này không cần thiết chiếm cứ vị trí của trang bị không gian.
289 người được thu xếp trong khoang thuyền này, thuyền trưởng của thuyền buôn bị đưa lên khoang tầng trên, Truman tới hỏi han.
Ở thành Mesterlin, Truman không tính là nhân vật xuất chúng gì, đó là bởi vì ở đó cường giả quá nhiều, một Đại ma pháp sư cấp năm cũng chỉ là đại chúng.
Dưới ảnh hưởng của Sarin, Truman cũng làm việc rất cẩn thận. Hắn tới thăm thuyền trưởng của thuyền buôn, bên cạnh mang theo 24 chiến sĩ thái cổ, mặt khác còn thêm 20 thân binh vốn thuộc về Sarin. Những thân binh này trong tay cầm đều là nỏ luyện kim Tinh linh, giấu ở trong vách tường kép của khoang thuyền.
Nếu phát hiện dị thường, 20 mũi tên nỏ này đủ để giết chết Ma đạo sĩ cấp bảy.
Thuyền trưởng đã thay quần áo sạch sẽ, cùng Truman ngồi đối diện cách một cái bàn, có vài phần không yên. Truman mặc ma pháp bào màu xám, cho dù hắn đối với Ma pháp sư không quá hiểu biết cũng biết được đây là người mình không thể trêu vào. Mặc kệ Ma đạo sĩ trên thế giới này có bao nhiêu, đối với người thường mà nói một Đại ma pháp sư chính là nhân vật giống như thần.
- Pháp sư đại nhân.
Thuyền trưởng cung cung kính kính, tiếng thông dụng hắn nói hết sức tiêu chuẩn, mỗi một âm tiết đều rất rõ ràng.
- Ta là Bellay của hiệp hội liên hợp thương nghiệp thành Ironwall thuộc đế quốc Scotzia. Lần này, cảm tạ ân cứu viện của đại nhân.
Thuyền trưởng Bellay lần đầu tiên nhìn thấy có thuyền có thể sinh tồn trong gió lốc, trong lòng cũng hết sức rõ ràng. Đối phương tuyệt đối không phải người Scotzia, chỉ sợ là từ Vân Lưu vòng tới.
Tuy nhiên người Vân Lưu làm sao đi tới bên này? Trong phạm vi Hắc ngục đảo, chiến hạm Vân Lưu khó thể thông qua. Nếu muốn hướng tây, từ biển sâu đi qua, lại phải xuyên qua Biển trầm lặng. Mức độ nguy hiểm ở nơi đó, bất kỳ hạm đội nào đều sẽ cảm thấy tuyệt vọng.
Bellay đương nhiên sẽ không từng nghĩ tới, có người lại xuyên qua Bắc hải khắp nơi là núi băng trôi đến nơi này. Hơn nữa người trước mắt đã hủy diệt quê hương của hắn – thành Ironwall.
Tuy nhiên cho dù biết thành Ironwall đã xong, hắn cũng sẽ không làm sao cả. Một thương nhân chỉ coi nơi đó là cứ điểm mà không phải cố hương.
- Hiệp hội liên hợp thương nghiệp thành Ironwall?
Truman lại nhíu mày. Sớm biết là người của thành Ironwall, Sarin không nhất định đi cứu.
- Đúng vậy, đại nhân cũng biết nơi đó?
- Đương nhiên biết. Thành Ironwall... đã không còn tồn tại rồi.
Truman lười lừa gạt thương nhân trước mắt, ăn ngay nói thật.
Bellay ngẩn người, không nghe hiểu lời của Truman. Truman hỏi:
- Thuyền này của ngươi, làm sao chạy tới nơi này? Đây chính là biển sâu.
Bellay cười khổ nói:
- Pháp sư đại nhân, ngài không phải người Scotzia hả?
- Không phải.
- Khó trách ngài không biết. Thương nhân của Scotzia cơ bản đều đi trên đất liền, hàng hóa lưu thông tiện lợi, trên đại lục khắp nơi đều có dấu chân của chúng ta. Nhưng là trên biển... thương nhân trên biển nếu muốn sống sót thì chỉ có thể dựa vào buôn lậu. 90% thuyền buôn lậu của Scotzia đều là quân hạm của hoàng gia. Những thương nhân nhỏ chúng ta, phải vòng qua địa phương an toàn biển gần, đi tuyến đường biển sâu.
- Vậy không phải là quá nguy hiểm?
- Không có biện pháp. Ở biển gần, khắp nơi đều là thuyền buôn lậu của hạm đội hoàng gia. Chất lên, hàng hóa bị mất, thuyền trưởng còn có thể bị xử tử.
Nhìn Truman mặt không đổi sắc, Bellay lại nói:
- Thuyền buôn lậu này nếu đi lẻ, những thuyền buôn võ trang chúng ta còn có thể đánh chìm. Cho nên nói, nghề buôn lậu trên biển này, căn bản chính là đánh bạc mạng sống.
- Lợi nhuận rất định rất cao hả?
- Pháp sư đại nhân, ngài cũng thấy đấy. Thuyền này của ta bị đắm, không sai biệt hơn nửa năm đều làm không công. Thuyền này xấp xỉ là cổ phần của mười mấy người, chia đều cũng kiếm không được một vạn kim tệ.
Truman gật đầu. Hắn xuất thân đảo Sigure, từ nhỏ không biết giá trị của kim tệ. Sau khi tới thành Mesterlin, mọi tiêu hao đều là Sarin bỏ ra, hắn cũng không cần công tác. Một vạ kim tệ là khái niệm gì, hắn căn bản không rõ ràng.
Nhìn biểu tình lãnh đạm của Truman, Bellay ngược lại yên tâm một chút. Trên người hắn vẫn còn một chút hàng lậu, tuy rằng người thường không thể sử dụng trang bị không gian nhưng là cũng không có nghĩa là hắn không thể sử dụng trang bị không gian. Trang bị không gian của hắn treo ở trên cổ, chờ trở lại thành Ironwall mới tìm pháp sư đem hàng hóa bên trong lấy ra.
Nếu như thật sự là đồ vật trên một chiếc thuyền kia, lợi nhuận quả thật hơi ít.
- Tuyến đường này của ngươi là xuất phát từ nơi nào, đi nơi nào?
Truman vốn cũng không có muốn đi gặp gì thuyền trưởng này, những lời này là Sarin bảo hắn hỏi.
- Chúng ta xuất phát từ một hải đảo mặt đông cảng hoàng gia, mục đích là đế quốc Tanggulas. Đế quốc Tanggulas ức chế thương nghiệp nhưng buôn lậu vẫn thịnh hành. Một thuyền hàng hóa này của ta...
- Vận chuyển đi đế quốc Tanggulas bán, sau đó mua về đặc sản của đế quốc Tanggulas, kiếm nhiều hơn vài lần so với trên lục địa, đúng không.
Truman tuy rằng không hiểu buôn bán nhưng là năng lực tính toán của hắn vượt xa một người bình thường.
- Nói trọng điểm đi. Tuyến đường ngươi nắm giữ là an toàn sao?
- Đương nhiên không an toàn. Hải quân của đế quốc Tanggulas tuy rằng không bằng người Vân Lưu, nhưng cũng không phải thương nhân chúng ta có thể đối kháng. Cho nên cũng phải đi biển sâu, còn phải hối lộ một số quý tộc và quân nhân mới có thể cập bờ. Nếu gặp phải gió lốc, cái gì cũng không còn.
- Ngươi có hải đồ?
Truman đối với lời nói của Bellay không có hứng thú gì, điều này gần giống như Sarin nói. Thậm chí Sarin còn nói một số chuyện Truman không thể hiểu nổi.
- Có.
- Cho ta, coi như thù lao ta cứu các ngươi đi.
- A?
Bellay không có nghe hiểu, hắn còn tưởng rằng mình nghe nhầm.
- Nếu không phải vì cứu các ngươi, ta căn bản không cần cho chiến hạm mạo hiểm tiến vào khu vực gió lốc. Ngươi có biết neo đậu ở đây một giờ, chẳng khác nào chúng ta tiêu hao sáu giờ ở bên ngoài sao?
Truman không kiên nhẫn nói. Hắn không phải cường đạo, nếu không sớm đã xông lên cướp.
- Được rồi.
Bellay mặt như đưa đám. Hải đồ này là bí mật của hiệp hội liên hợp thương nghiệp bọn họ. Nếu mất hải đồ này, hiệp hội liên hợp thương nghiệp cũng không có khả năng phát triển, trở thành tổ chức thương nghiệp lớn nhất thành Ironwall. Lần này hắn vì một món hàng trọng yếu, đích thân đi đế quốc Tanggulas, không nghĩ tới liền gặp phải cơn gió lốc kỳ quái này. Theo lý thuyết, phụ cận mấy ngàn dặm đều nên là thời tiết tốt, tuyệt đối sẽ không xuất hiện gió lốc.
Mà bản thân hắn là cổ đông trọng yếu của hiệp hội liên hợp thương nghiệp thành Ironwall, ba phần hải đồ thì có một phần nằm trong tay hắn.
Truman say mê ma pháp, không am hiểu giao thiệp, hắn chỉ là lạnh băng chờ đợi Bellay lấy hải đồ ra. Bellay chịu không nổi cái nhìn chăm chú của một Đại ma pháp sư cấp năm, đành phải ngoan ngoãn từ trên tay tháo ra một chuỗi xích tay, thật cẩn thận lấy ra một khối thủy tinh nói:
- Pháp sư đại nhân. Trong này chứa hải đồ, có thể nào...
- Ta phục chế một phần, thứ này sẽ trả lại cho ngươi.
Truman nói xong, cầm lấy thủy tinh xoay người rời khoang thuyền.
Truman hoàn thành nhiệm vụ, lấy được hải đồ liền muốn đi gặp Sarin. Mới vừa ra khỏi khoang thuyền, dưới chân lảo đảo, hai chiến sĩ thái cổ phía sau nhanh tay nhanh mắt đỡ lấy hắn. Cả chiến hạm đều đang run rẩy kịch liệt theo, xích sắt có gắn hộp kim loại dày đặc phía dưới phát ra tiếng đứt gãy, chiến hạm Long hài bị sóng biển hất lên bay về phía không trung sau đó rơi xuống thật mạnh.
Sarin ở trong khoang thuyền cũng không may mắn thoát khỏi, tuy nhiên hắn là Ma đạo sĩ cấp chín, lập tức cố định mình ở trên mặt đất, mở ra ma pháp trận. Trong hình ảnh ma pháp, Sarin nhìn thấy con mắt to lớn kia đang tới gần chiến hạm Long hài.
Chết tiệt!
Sarin nhìn thấy đồ vật to lớn này, trong lòng vô cùng buồn bực. Đây là quái vật gì? Trước giờ chưa từng nghe qua! Đồng thời hắn còn thấy được thuyền buồm rẽ sóng mà tới ở dưới con mắt to lớn này. Đồ vật này Sarin nhận biết – Thuyền u linh! (Tàu ma)
Lúc u linh cấp thấp bám lên người sinh vật khác sẽ không duy trì được khí quan của thân thể sinh tồn, sẽ chậm rãi hoại tử. Lúc trước khi nhân loại lợi dụng u linh, cũng chế tạo không ít quân đội u linh đối phó thần tộc. Thứ này là trang bị số ít lưu truyền hình ảnh tới nay, Ma pháp sư cận đại đều từng thử chế tạo, nhưng không bắt giữ được u linh, hết thảy đều uổng công.
Trung tâm gió lốc này chính là một đoàn gió mạnh bao trùm phạm vi mấy chục dặm, không có hộp kim loại dày đặc cố định, chiến hạm Long hài chỉ có thể dựa vào pháp trận duy trì cân bằng, lần này tiêu hao tức thì nhiều hơn mấy chục lần.
- Hướng đông bắc, tốc độ cao nhất đi tới!
Sarin dùng ma pháp trận truyền thanh hạ mệnh lệnh, thanh âm của hắn vang lên trên toàn bộ chiến hạm. Trên chiến hạm Long hài không có người tầm thường, ngay cả binh sĩ đều là tinh nhuệ của vương quốc Mesterlin, thủy thủ lại càng từ đảo Sigure mang tới. Không phải thân tín căn bản sẽ không cho tới thao túng chiến hạm này.
Khoảng cách giữ chiến hạm Long hài và thuyền u linh không quá năm dặm, bởi vì xích kim loại phía dưới bị đứt ngược lại bớt đi phiền toái nhổ neo. Lò luyện ma lực mở ra toàn bộ, cánh xương của chiến hạm Long hài mở ra, nhanh chóng xoay người liều mạng chạy đi.
Sarin cũng không lo lắng đánh không lại con mắt quỷ dị này, có huy chương gia tộc trong tay bắn mục tiêu khổng lồ như thế thậm chí không cần năng lực tập trung gì cả. Nhưng gió lốc này hiển nhiên chưa đạt tới tận cùng, gió lốc trong phạm vi hơn ngàn dặm này chỉ sợ đều có liên quan với con mắt thật lớn này.
Nếu uy lực của gió lốc tăng lớn, chiến hạm Long hài có khả năng bị chìm. Tổn thất như vậy không tất yếu phải chịu. Sarin chuẩn bị chạy khỏi khu vực nguy hiểm, sau đó mới đối phó con mắt lớn này.
- Cứu ta! Cứu ta với...
Trên bầu trời phương xa, ở trung tâm cơn lốc, con mắt thật lớn kia đột nhiên phát ra thanh âm quỷ dị, trực tiếp truyền tới trên chiến hạm Long hài của Sarin. Thanh âm này dường như trăm ngàn người đồng thời phát ra, nhưng lại không có bất kỳ cảm giác hỗn độn.
Sarin nghe xong, càng thêm rốt ruột, cho Nerys mang theo ma hạch cấp mười hai đi ra ngoài phân phát cho đám Đại ma pháp sư phụ trách lò luyện ma lực.
- Đừng đi! Cứu ta...
Con mắt thật lớn kia không ngừng kêu gọi, Sarin dùng thanh âm lớn hơn thúc giục pháp sư khống chế chiến hạm bay lên. Hắn hiện tại có chút hối hận không mang theo Dực khô lâu. Nếu có Dực khô lâu, tốc độ thao túng chiến hạm nhanh hơn nhiều so với đám Đại ma pháp sư này.
- Chủ công. Thứ này, ta từng nghe nói qua!
Nicolas ở một bên nói với Sarin.
- Đây là thứ gì?
Sarin có chút kiêng kị con mắt thật lớn trên bầu trời kia, nghe Nicolas nói biết nguồn gốc của thứ này lập tức truy hỏi.
- Chủ công... trước cho thuyền mau một chút!
Nicolas ở hình ảnh ma pháp nhìn thấy con mắt thật lớn kia càng ngày càng gần, không kìm nổi kêu lên.
- Yên tâm.
Sarin hết sức trấn định. Cảm giác con mắt này mang tới cho hắn rất cường đại, nhưng là phương thức công kích có chút đơn điệu. Đối với chức nghiệp giả cấp thấp và trung cấp là trí mạng, đối với cường giả cấp chín mà nói chỉ có thể xem như uy hiếp khá lớn. Chiến hạm Long hài một khi rời nước, tốc độ có thể đề cao gấp đôi.
Nicolas mấp máy môi, hắn cảm giác yết hầu phát khô, không phải vì sợ hãi mà là khẩn trương. Từ sau khi đi theo Sarin, một đoạn thời gian mới đầu Sarin cũng không trọng dụng hắn, hắn tận lực né tránh tiếp xúc chiến sự tiền tuyến, để tránh gặp phải người trong Giáo đình.
Mà hiện tại, hắn đi theo Sarin chạy tới hải vực Scotzia, đụng phải quái vật do Giáo đình chế tạo, tiếp xúc tới lực lượng bí mật của Giáo đình. Hắn đã không còn sợ nữa, khẩn trương này là bởi vì hưng phấn. Quyền trượng sa đọa mới luyện chế lại, khiến cho Nicolas chạm tới lực lượng của cấp bậc cao hơn, cảm giác được tiền đồ của mình một mảnh sáng ngời.
So với con đường Quang Huy Chi Chủ chỉ dẫn còn sáng ngời hơn.
- Đại khái khoảng hơn 200 năm trước, thời điểm Giáo hoàng Colin II quản lý Giáo đình, quan hệ giữa Xu Cơ Viện và Trọng Tài sở coi như hòa hợp. Song phương hợp lực tiến hành một kế hoạch, lợi dụng phạm nhân bị giam giữ trong Hắc ngục của Trọng Tài sở, để bí mật chế tạo một loại vũ khí. Sau lại Colin II vinh thăng thiên quốc, Giáo hoàng kế nhiệm và Trọng Tài sở nổi xung đột, kế hoạch này liền bị ngưng hẳn. Mà Trọng Tài sở đem kế hoạch này thay đổi một phen, tính toán một mình tiến hành. Ở Trọng Tài sở, danh hiệu của kế hoạch này chính là – Mắt gió bão.
- Chính là thứ này?
Sarin chỉ vào con mắt thật lớn trong hình ảnh ma pháp kia hỏi Nicolas.
- Hẳn chính là nó. Ta có đoạn thời gian xử lý hồ sơ quá hạn cho Giáo đình, tiến hành tiêu hủy. Loại chuyện này đều là chuyện người không được trọng thị làm...
Nicolas nói tới đây, vẫn không kìm nổi toát ra một tia chua xót:
- Ừm. Lúc ấy tuổi ta còn nhỏ, lòng yếu kỳ nặng, liền vụng trộm nhìn một số thứ, mới biết kế hoạch Mắt gió bão này. Giáo hoàng lúc đó vì chuyện này còn đặc biệt ban bố một chương dự luật, cấm Trọng Tài sở tiến hành thực nghiệm này. Từ lúc đó trở đi, Trọng Tài sở mới cùng Xu Cơ Viện càng lúc càng xa cách.
Sarin không nghĩ tới ngoài ý muốn nghe được một đoạn bí tân của Giáo đình. Nicolas tiếp tục nói:
- Trọng Tài sở hẳn là không để ý tới mệnh lệnh của Giáo hoàng. Lúc ấy Trọng Tài sở có sáu Trọng tài trưởng, thực lực cường đại. Mỗi một người... đều mạnh hơn ngài.
Nicolas sợ Sarin buồn bực, dùng một từ cung kính. Sarin cũng không để trong lòng. Hắn tuy nhiều lần chiếm được kỳ ngộ, nhưng là sức chiến đấu phần lớn dựa vào trang bị. Nicolas nói cường đại là chỉ năng lực của bản thân Trọng tài trưởng, không mượn dùng vật bên ngoài.
- Kế hoạch Mắt gió bão là nhằm vào Vân Lưu. Cho tới nay Trọng Tài sở đều đối mặt áp lực của Vân Lưu đế quốc. Nếu không phải Hắc ngục đảo chắn trên biển, hạm đội của Vân Lưu sẽ thường xuyên quấy nhiễu bờ biển của đế quốc Tanggulas. Dù là như vậy, đế quốc Tanggulas vẫn phải phòng thủ nghiêm mật, ở địa phương trọng yếu ven biển đều bố trí đại lượng công sự phòng ngự.
Nicolas nói hơi rườm ra, tuy nhiên sau khi chiến hạm Long hài mở rộng cánh xương lướt đi, dần dần kéo dãn khoảng cách với con mắt lớn kia. Chung quanh chiến hạm Long hài nguyên tố ổn định, sóng to gió lớn ảnh hưởng đối với chiến hạm không lớn. Chiến hạm này bản thân chính là hài cốt cự long viễn cổ luyện chế, cự long viễn cổ có thể phi hành trong hoàn cảnh càng thêm khủng bố, loại gió lốc này đối với cự long mà nói thì quá mức bình thường.
Nguy hiểm xa dần, Sarin cũng không thúc giục Nicolas. Nicolas dường như đang đắm chìm trong chuyện cũ, tiết tấu giọng nói của hắn cũng dịu xuống, chậm rãi nói:
- Trọng Tài sở cho tới nay, sức chiến đấu so với Xu Cơ Viện đều không phân cao thấp. Có đôi khi sẽ còn cao hơn một chút. Trong hắc ngục của Trọng Tài sở, giam giữ vô số cường giả, có một số đã bị giam hơn ngàn năm. Những người này thả không được, nhưng giết đi cũng không có chỗ tốt, Trọng Tài sở cần linh hồn của bọn họ.
- Linh hồn?
- Đúng vậy. Tỷ như loại đồ vật Hạt châu linh hồn này, Trọng Tài sở sớm có người lén luyện chế, Xu Cơ Viện cũng không quản được. Mắt gió bão này thiết kế nhằm vào người Vân Lưu, có thể chế tạo ra cơn lốc lớn mạnh ở địa vực trống trải, tựa như trước mắt... Chủ công. Gió lốc này có phạm vi ít nhất hơn ngàn dặm, ngài nói xem... Nếu là một hạm đội gặp phải gió lốc này sẽ như thế nào?
Sarin nghĩ một hồi, cảm giác trừ phi là chiến hạm thái cổ hoặc là loại đặc thù như chiến hạm Long hài nếu không chiếm hạm khác trực tiếp sẽ bị nghiền nát, chìm vào đáy biển. Thuyền buôn được mình cứu viện cũng là chiến hạm cải trang, ở vùng ven gió lốc liền bị vỡ nát, hơn nữa con mắt thật lớn này dường như đang chạy trối chết mà không phải muốn truy kích thuyền buôn này, căn bản không tiến hành công kích gì.
- Rất lợi hại. Ở trên biển thi triển loại kỹ năng này, nếu như biết chuyển đổi nguyên tố, sử dụng lực lượng của biển cả, gió lốc cộng thêm biển gầm gần như là vô kiên bất tồi.
Sarin nói với Nicolas.
- Không chỉ như vậy đâu. Mắt gió bão này chỉ là một loại biện pháp nhằm vào hạm đội Vân Lưu, còn có thuyền u linh. Dùng phạm nhân trong hắc ngục chế tạo ra sinh vật u linh. Trong gió lốc chỉ có thuyền u linh không bị ảnh hưởng. Chủ công, nếu hạm đội của chúng ta vào lúc gian khổ cầu sự sống trong gió lốc gặp phải một đám u linh với sức chiến đấu không hề bị ảnh hưởng, sẽ như thế nào?
Sarin lúc này mới cảm giác được sự lợi hại của Trọng Tài sở. U linh là cái gì? Là một loại sinh vật của vị diện khác, không sợ công kích vật lý. Nếu thuyền u linh này ở trong gió lốc lại không bị ảnh hưởng, như vậy tương đương sức chiến đấu tăng lên mấy chục thậm chí hơn trăm lần.
Loại ý nghĩ thiết kế này khó khăn nhất chính là như thế nào chế tạo ra, xem ra Trọng Tài sở đã làm được. Như vậy hạm đội của mình chỉ sợ chỉ có chiến hạm thái cổ mới an toàn!
- Mắt gió bão là như thế nào chế tạo ra?
- Đó là linh hồn của 360 pháp sư cường đại hỗn hợp cùng một chỗ, dùng thần thuật luyện chế. Cụ thể làm như thế nào, ta không rõ ràng lắm. Ta không tiếp xúc tới kỹ năng đặc thù của Trọng Tài sở.
Nicolas trả lời.
- 360 pháp sư!
Sarin vừa nghe không chỉ kinh ngạc còn có một tia phẫn nộ.
Tuy nhiên hắn lập tức tỉnh táo lại. Giáo đình tồn hại hơn ngàn năm, lúc trước khi Tanggulas dựng nước, còn cùng Tần Nhân giao chiến chính diện. Đại quân của Giáo đình còn từng một lần đánh tới dưới thành San Rock. Tuy rằng cuối cùng hao binh tổn tướng, vô công mà về tuy nhiên Giáo đình khẳng định cũng giết chết không ít Ma pháp sư. Thậm chí tù binh đại lượng pháp sư giam vào hắc ngục.
Ma pháp sư nếu có cơ hội sẽ nghiên cứu Thần thuật sư. Thần thuật sư đương nhiên cũng sẽ coi Ma pháp sư trở thành mục tiêu nghiên cứu. Khác nhau chính là, Ma pháp sư nghiên cứu đối với Thần thuật sư là cân nhắc từ phương diện tri thức. Mà Thần thuật sư sẽ coi Ma pháp sư trở thành một loại tài liệu quý trọng.
Tinh thần lực, linh hồn cùng với Ma huyền của Ma pháp sư đều có thể bị Thần thuật sư lợi dụng. Đừng thấy Thần thuật sư không thể thi triển ma pháp nguyên tố nhưng lại có thể sử dụng trang bị của Ma pháp sư, thậm chí đem Ma pháp sư luyện chế thành trang bị thần thuật.
Tỷ như là hạt châu linh hồn. Linh hồn của một pháp sư cấp một đủ để sánh với mấy trăm linh hồn của người thường. Nếu không phải pháp điển của Giáo đình cấm nghiên cứu những thứ này, chỉ sợ xung đột máu tanh giữa đôi bên sẽ càng ngày càng kịch liệt, thẳng đến một phương bị diệt sạch.
Trọng Tài sở tuy rằng kiêu ngạo cũng chỉ bí mật tiến hành những chuyện này, cũng không dám khơi mào chiến tranh trên đại lục. Thẳng đến thánh chiến bùng nổ, Giáo hoàng Diniteo thỏa hiệp.
- Kế hoạch của Trọng Tài sở là, đem linh hồn của pháp sư dung hợp cùng một chỗ, trong thân thể của bọn họ cũng rút ra Ma huyền phong nguyên tố luyện chế vào trong Mắt gió bão. Mọi vật thể trong phạm vi Mắt gió bão này có thể nhìn rõ khống chế đồng thời cộng hưởng với thuyền u linh. Đồng thời Mắt gió bão có thể chế tạo gió lốc diện tích lớn, uy lực tương đương 360 Ma đạo sĩ cùng phóng thích ma pháp phong hệ quy mô lớn.
- Điều này chỉ sợ không có khả năng chứ hả?
Sarin không kìm nổi ngắt lời Nicolas. Con mắt thật lớn phía sau đuổi tới tuy rằng cường đại cũng không có khả năng khủng bố như là 360 Ma đạo sĩ thêm vào cùng một chỗ.
- Đương nhiên không thể. Trọng Tài sở nếu có thể chế tạo ra thứ khủng bố như vậy thì đã sớm san bằng Luyện Kim Thành. Chủ công, ý ta là năng lực chiến đấu của Mắt gió bão này tương đương lực kéo dài của 360 Ma đạo sĩ. Một mình chủ công, nếu như có 360 Ma đạo sĩ luân lưu công kích người, người có thể chống đỡ đến cuối cùng không!
Thanh âm của Nicolas lớn lên, trong lòng hắn còn có một tầng ý tưởng. Lúc Mắt gió bão này tới, hắn và Sarin đều không cảm giác được nguy hiểm, nói rõ thứ này cổ quái không chỉ ở sức chiến đấu, còn có thể khiến kẻ địch không thể đoán trước lành dữ phúc họa.
- Nếu không có ma pháp tháp, không thể.
Sarin lạnh nhạt trả lời. Hắn không giống với người khác, ma pháp tháp tùy thân mang theo. Ma pháp tháp là trang bị đáng tin nhất của Ma pháp sư, tuy nhiên ma pháp tháp của pháp sư bình thường phải cắm rễ trên mặt đất, mượn dùng lực lượng của quả đất ổn định nguyên tố quanh thân, phóng thích công kích cường đại, lợi dụng lực lượng của ma pháp trận và ma hạch tạo nên hàng rào phòng ngự chắc chắn.
Nicolas mặc kệ Sarin nghĩ như thế nào, hắn nói:
- Mắt gió bão này tương đương 360 Ma pháp sư thay phiên ra trận công kích, gần như là không ngừngnghỉ. Trừ khi có thể nắm giữ quy tắc cao hơn, khiến cho Mắt gió bão không có biện pháp mượn dùng nguyên tố trong môi trường xung quanh, nếu không...
- Nicolas. Ta nghe thấy Mắt gió bão hô cứu mạng, ngươi có nghe thấy không?
Sarin đột nhiên ngắt lời Nicolas.
Nicolas sửng sốt nói:
- Không có!
- Nerys, ngươi thì sao?
- Ta chỉ mơ hồ cảm giác được quái vật kia đang hô cái gì, nghe không hiểu!
Cảm giác của Nerys cũng là bởi vì giữa nàng và Sarin có khế ước linh hồn.
- Cứu ta! Cứu ta với!
Con mắt thật lớn trên bầu trời còn đang kêu gọi, trên cả chiến hạm chỉ có một mình Sarin có thể nghe thấy thanh âm này.
- Nếu có Elena thì tốt rồi!
Nerys nhìn chằm chằm con mắt càng ngày càng nhỏ trong hình ảnh ma pháp kia, nói với vẻ oán hận. Elena tinh thông tiễn thuật, hơn nữa mũi tên của nàng đều có chứa thuộc tính quy tắc, khẳng định có thể bắn thương con mắt lớn này.
- Nicolas. Ngươi nói xem, Mắt gió bão này vì sao chạy tới nơi này? Có thể nào là từ trong hắc ngục trốn ra hay không?
Sarin đột nhiên nảy ý tưởng lạ nói.
- Điều này... không có khả năng chứ hả?
Nicolas hơi chần chờ nói:
- Sau khi hắc ngục được kiến thiết, còn chưa từng nghe nói có người nào có thể chạy ra.
- Thứ này không phải là người mà là một kiện trang bị. Nó có thể nói, có thể ảnh hưởng đến ta. Giống như là... khí linh cao cấp. Nếu nó từ trong hắc ngục trốn ra, còn vội vàng như thế, đang kêu cứu mạng...
- Phía sau có người của Trọng Tài sở đang đuổi!
Nicolas cảm giác da đầu run lên, cả người đều trở nên khẩn trương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.