Trạm Lam Huy Chương

Chương 404:




Mấy ngày kế tiếp, Sarin một lần nữa xem xét chính vụ sau khi hắn rời đi một chút, gặp mặt các Công tước. Sarin còn an bài riêng Dực khô lâu và Daniel gặp mặt, giao lưu.
Daniel đã từng là chủ nhân của Dực khô lâu, từ bỏ hắn, giao dịch cho Sarin. Hiện giờ Dực khô lâu đã cường đại như thế, Daniel không cảm thấy hối hận mà cảm thấy xấu hổ.
Dực khô lâu dường như đã quên không vui trước kia, giúp Daniel một lần nữa rèn luyện ngọn lửa tử linh, đem phẩm chất ngọn lửa tử linh của Daniel tăng lên đồng thời tặng kèm tọa độ một cái vong linh vị diện.
Có tọa độ tốt mới có thể triệu hoán được vong linh tốt.
Nếu ở trên một mảnh đất nghèo nàn chỉ có thể sản sinh ra bộ xương khô, triệu tập ra tuyệt đối sẽ không là rồng xương cấp chín.
Sarin còn kiểm duyệt quân đội trong thành ngoài thành, tham quan một lần so tài ở sân thi đấu.
Sân thi đấu vẫn kiếm tiền như cũ, hơn nữa càng kiếm càng nhiều. Người từ sân thi đấu đi ra đại bộ phận đều bị hấp thu vào quân đội, số ít bị quý tộc thuê trở thành thân binh.
Đây là một con đường thăng tiến mau lẹ, rất nhiều chức nghiệp giả đều đem ánh mắt nhắm vào sân thi đấu, nghề cá cược thi đấu sôi động dị thường. Mà các cư dân của thành Mesterlin đối với loại trận đấu so tài giá vé không cao, tính thưởng thức lại rất mạnh này càng ngày càng có hứng thú. Huống chi mỗi ngày ở sân thi đấu đều xuất hiện một hai người phất nhanh.
Sarin không trì hoãn thời gian, sau khi đạt được sự đồng ý của người Caucasus, hạm đội đi Biển đóng băng của hắn xuất phát.
Tieta mang theo 36 chiến sĩ Caucasus, trên blk còn có hơn mười vong linh Đại ma pháp sư. Vong linh pháp sư cảm giác ở trên thuyền này giống như là trong ma pháp tháp vong linh. Bởi vì thuyền luyện kim được cải tạo lại, Dực khô lâu đã có thể dùng như là một trang bị cỡ lớn. Cho nên hắn cũng không phải lo lắng có thể bảo vệ sự an toàn của Sarin hay không.
Lại gặp phải cường giả, tốc độ và chiều sâu lặn xuống của thuyền luyện kim đều có thể khiến Dực khô lâu nhanh chóng thoát khỏi chiến trường.
Khoang thuyền được cải tạo qua, giữa thuyền là nơi ở của Sarin, không còn hẹp hòi nữa. Vách khoang thuyền đều là kết cấu thủy tinh, có thể vẽ ma pháp trận lâm thời hoặc đem ma pháp trận gắn vào trên vách tường.
Tieta im lặng nằm trên giường lớn giữa phòng, có chút nhàm chán nói với Sarin:
- Dường như không có gì để làm, trên thuyền thật nhàm chán.
Lời nàng vừa mới dứt, trên vách tường thủy tinh bốn phía, hoa văn ma pháp lóe lên một hồi. Sau đó vách tường thủy tinh liền biến thành những cái cửa sổ. Toàn bộ cảnh sắc trong biển chung quanh thông qua ma pháp truyền vào.
Lần này đội thuyền đi săn cũng không cùng hành động một chỗ, do Ngọc khô lâu cưỡi chiến hạm Long hài thống lĩnh tất cả chiến hạm xương trắng còn lại của thành Mesterlin xuất phát. Mà thuyền luyện kim thì một mình chạy tới Biển đóng băng.
Tốc độ của thuyền luyện kim ở trong nước nông đã đạt tới hơn 120 dặm, còn đang dần dần gia tăng. Bọt khí thật lớn bao bọc lấy thuyền luyện kim, khiến cho xác ngoài thân thuyền gần như không bị bao nhiêu lực cản ma sát.
Tieta yên tĩnh lại, nàng dựa lưng lên một cái gối, kéo Sarin sóng vai nằm xuống với nàng xem xét cảnh sắc trong biển.
Khoảng cách từ thành Mesterlin xuất phát đến Biển đóng băng, một mực tồn tại vấn đề khó thể đo đạc. Tới bên ngoài Biển đóng băng, công năng của la bàn ma pháp dùng để đo lường liền bắt đầu xuất hiện rối loạn, chiến hạm bình thường đi vào chỉ sợ cũng sẽ lập tức mất phương hướng.
Tốc độ thuyền luyện kim bàn quy quá nhanh, nếu không phải tác dụng của ma pháp trận, chỉ sợ cảnh sắc bên ngoài đều là một chuỗi ảnh mở liên tiếp, căn bản không thể nhìn rõ ràng.
Còn ở biển gần, không có ma thú cường đại gì. Thời tiết tháng bảy, đàn cá trong biển không xuôi nam, đại lượng ma thú trong biển làm Tieta nhìn xem mặt mày hớn hở.
- Hắc, Sarin ngươi xem kìa, đàn cá nhỏ đáng yêu kia...
- Đó là khanh đao, ngay cả cá mập đều có thể gặm không chừa lại xương.
Sarin bất đắc dĩ trả lời. Tieta không hề có khái niệm đối với ma thú biển cả. Loại ma thú khanh đao thành đàn kết đội này chuyên môn ăn ma thú hình thể khổng lồ. Một khi phát hiện mục tiêu ồ ạt mà lên, răng nhọn đầy miệng còn sắc bén hơn khanh đao gấp trăm lần.
- Nhiều bèo như vậy, còn phát sáng kìa!
- Bờ biển mới có bèo. Đây là... đây là rắn biển, rất độc.
- Con mực kia, ngươi xem, cặp mắt thật đẹp!
Tieta chỉ vào một con mực đi theo bên cạnh thuyền luyện kim nói. Tốc độ thuyền luyện kim cực nhanh, mang theo dòng nước, trên thực tế một mực có ma thú trong biển đi cùng. Những ma thú này đi theo thuyền luyện kim có thể tiết kiệm rất nhiều thể lực.
- Đó... quả thật là con mực. Nhưng cái mà cô nói kia không phải là mắt mà là ma hạch lộ ra ngoài của con mực.
- Ma hạch! Nhanh, kêu Dực khô lâu xử lý nó!
- Tieta, đây là ma thú cấp hai. Vì nó mà dừng lại, cô có biết phải hao tổn bao nhiêu ma hạch trên thuyền không?
Tieta đỏ mặt, nàng than thở nói:
- Ta thấy ma hạch này lốm đốm bảy màu, ít nhất là rất xinh đẹp mà.
Sarin mỉm cười. Tieta trước kia tắm đề lười, hiện tại tốt rồi, biết cách ăn mặc, biết thích vật thể xinh đẹp, phát sáng lấp lánh. Đây dường như... dường như là quạ mỏ bạc.
- Tuy nhiên Tieta, nếu cô thấy xinh đẹp.
Sarin lấy tay chỉ vào con mực đi theo bên cạnh thuyền luyện kim, một cái bọt khí từ xác ngoài thân thuyền của thuyền luyện kim toát ra, xuyên qua bọt khí bắt lấy con mực. Con mực này chẳng qua là ma thú cấp ba, Thủy Văn Thuẫn của Sarin là ma pháp biến dị cấp bốn, căn bản không thể tránh thoát. Sarin khống chế bọt khí, cho nó đi theo thân thuyền tới truyền tống trận phía trên thuyền tiến vào trong thuyền luyện kim bàn quy.
Không bao lâu, con mực nhỏ đã bị cất vào trong một cái chai thủy tinh, đưa tới phòng Tieta.
Sarin cầm cái chai, Tieta tủm tỉm nhìn con mực trong chai. Con mực này mắt rất nhỏ, phía trên mắt là ma hạch lộ ra ngoài lưu chuyển màu sắc rực rỡ. Mười mấy cái vòi của nó muốn đánh vỡ cái chai.
Quan sát khoảng cách gần Tieta mới phát hiện, hai viên ma hạch lộ ra ngoài xinh đẹp kia chiếu rọi lẫn nhau, không ngờ có thể tạo nên tác dụng khiến người ta tâm trí thác loạn. Tuy nhiên cấp bậc của nàng và Sarin hơn xa con mực cho nên mới không bị ảnh hưởng.
- Ta nhớ ra rồi, thứ này là Hắc ma pháp sư thích dùng, mài thành bột có thể uống vào.
Sarin nhìn con mực nhỏ trong chai thủy tinh, đột nhiên nhớ tới lai lịch của loại ma thú này.
- Nuốt ma hạch? Vậy không phải giống như Nerys sao?
- Là mài thành bột, chế tạo thành dược phẩm hắc ma pháp. Có thể đề cao sức chiến đấu của người, lúc cầu nguyện tinh lực cũng càng thêm tập trung.
Trong chai thủy tinh phát ra chấn động rất nhỏ, con mực nhỏ đột nhiên phun mực. Toàn bộ cái chai lập tức biến thành tối như mực. Nó không có trí tuệ gì, chỉ bằng vào bản năng làm ra giãy giụa cuối cùng.
- Thứ này có thể chăn nuôi không?
Sarin không kìm nổi hỏi. Tieta tuy rằng không biết loại ma thú này, nhưng chỉ cần tiếp xúc qua có thể hiểu được một ít tập tính và thuộc tính của chúng.
- Hẳn là có thể, trí tuệ không cao nhưng cũng không phải hoàn toàn ngốc.
Tieta gõ chai, trong chai không còn dao động gì, con mực nhỏ này đang giả chết trong mực nước.
- Vậy đừng giết nữa, thứ này thật đáng yêu.
Sarin nói với Tieta.
- Vậy thì không giết nhé, tuy nhiên thứ này ăn gì?
- Không biết. Ma pháp sư bình thường dùng phương thức giải phẫu để hiểu ma thú.
- Vậy thì lấy nhiều thứ một chút, xem nó ăn gì.
- Tuy nhiên mực nước này không thể lãng phí, hẳn là có thể dùng để viết quyển trục đấy.
Sarin lẩm bẩm.
Tieta dùng tay nhẹ nhàng đấm Sarin:
- Không trách ngươi muốn giữ lại chăn nuôi. Coi trọng mực nước của thứ này hả. Ma pháp sư thật đúng là...
- Nếu muốn sống sót, phải có trả giá chứ hả. Ngay cả nhân loại đều là như thế huống chi là một con mực nho nhỏ.
Hai người đem chai thủy tinh đặt trên giường, vây quanh nói chuyện phiếm. Tieta cuối cùng cảm thấy được không nhàm chán nữa. Thuyền luyện kim bàn quy chạy nhanh, một khi phát hiện sinh vật gì đáng yêu, Tieta liền kêu Sarin bắt lại.
Đại đa số ma thú còn sống sót, một số ý đồ chống cự tới cùng vẫn là bị Tieta xử lý, đào ma hạch ra. Trong khoang thuyền có thêm rất nhiều chai chai lọ lọ. Những chai thủy tinh này chắc chắn dị thường, độ cứng còn lớn hơn cả sắt thép. Ma thú bị cất vào căn bản không có khả năng chạy thoát.
Ngoài khoang thuyền chiến sĩ Caucasus biết tế ti chơi vui vẻ, tâm tình thả lỏng không ít. Vốn bọn họ đều không muốn Tieta ra ngoài, tuy nhiên nếu Sarin yêu cầu bọn họ cũng không có cách nào ngăn cản.
- Sarin, ngươi có thể bồi tiếp ta, ta thật cao hứng. Vốn cho rằng ta có thể một mình...
Tieta đột nhiên trở nên có chút khổ sở, chỉ là không có nước mắt.
- Nói gì vậy. Tieta, lần này chúng ta không chuẩn bị săn bắn, chỉ là đi dạo Biển đóng băng, do ta đến vẽ hải đồ. Chúng ta không có việc gì khác, ta chỉ hy vọng trong đoạn thời gian này một mực cùng cô... không săn bắn!
Tieta mặc kệ. Thuyền luyện kim bàn quy này tốc độ cố nhiên bay nhanh, nhưng tiêu hao lại là ma hạch. Qua lại một lần tiêu phí rất lớn. Nếu không săn bắn như vậy mệt chết người.
- Ý ta là, ta sẽ không động thủ. Thuyền luyện kim cũng sẽ không tiến vào khu nguy hiểm. Chúng ta... cô cứ coi như đi du ngoạn là được rồi.
- Sarin, ngươi lo lắng ta hả?
Tieta vuốt bụng, hỏi Sarin.
- Đúng vậy. Vì một chút lợi ích đặt cô vào vòng nguy hiểm, đó không phải rất ngốc sau?
- Ôi...
Tieta thở dài một hơi, không biết là mất mát bởi vì giảm thu nhập hay là bởi vì mình ảnh hưởng đến hành động của Sarin mà hối hận.
- Tieta, không có gì không ổn. Một người muốn có được cái gì, nhất định phải trả giá tương đương. Vì cô và con, ta vứt bỏ thứ gì cũng đều được.
Lời của Sarin nghe vào trong tai Tieta, trong lòng vui mừng, trong mắt lại cay cay. Sarin không phải đang dỗ ngọt nàng. Lời nói của Ma pháp sư chỉ thuyết minh chân thật.
- Đây thật đúng là du ngoạn tiêu phí thật lớn nha!
Tieta chỉ đành cảm thán như thế. Lúc ban đầu nàng ngay cả tiền mua nước thánh cấp cao cũng không có, hiện tại Sarin vì cho nàng cao hứng, liền trả giá là một đống ma hạch mang nàng đi biển sâu ở ngoài vạn dặm.
- Hắc, may mà ta là quốc vương. Chi phí lần này lấy ra từ quốc khố.
Sarin hắc hắc cười.
- Hừ, có gì khác nhau? Gia tộc Mesterlin chỉ có mình ngươi, quốc khố căn bản không có ai giám sát, còn không phải đều của một mình ngươi sao.
Tieta là nhiếp chính vương, sớm đã hiểu được điểm ấy.
Sarin trên thực tế có thể tùy ý vận dụng, hơn nữa không bị bất kỳ quý tộc nào chỉ trích, là hắn làm cung đình khố phủ của quốc vương. Tuy nhiên vương quốc Mesterlin đúng như lời Tieta nói không có hoàng tộc chỉ có quý tộc, chuyện quốc khố tạm thời không có người quan tâm.
- Ai nói chỉ có mình ta?
Sarin vuốt bụng Tieta, sắc mặt dịu dàng. Bên trong có hai sinh mệnh nhỏ đang động, không quá mấy tháng em bé sẽ sinh ra.
Tieta tựa vào lòng Sarin nói:
- Chính bởi vì bọn họ, hiện tại ta muốn ngươi đều không làm được. Tuy nhiên cũng tốt, ta có thể cảm giác được tâm tình của bọn họ, là rất vui vẻ...
Nói tới đây, Tieta lại nằm xuống, dựa sát vào Sarin. Nàng cũng không bắt Sarin đi bắt ma thú gì nữa, chỉ yên lặng dường như muốn nghe tiếng tim đập của Sarin.
Hạm đội đám người Sarin rời đi, trong tòa thị chính thành Mesterlin Daniel ngơ ngác ngồi sau bàn công tác, không lòng dạ nào phê duyệt văn kiện. Vốn hắn đối với việc làm quan thị chính này hết sức nghiêm túc, cũng cảm thấy hứng thú. Hơn nữa hắn cũng không định rời khỏi nơi này. Cho nên đối với chuyện tu luyện ma pháp, hắn có chút buông lỏng.
Nhưng là thời gian tu luyện so với trước kia ít đi ít nhất là một nửa hắn vẫn cảm giác mình sắp thăng cấp. Đây gần như là chuyện không có khả năng. Nếu muốn thăng cấp thành Ma đạo sĩ đối với Vong linh pháp sư mà nói gian nan hơn nguyên tố pháp sư rất nhiều. Hắn lười biếng tu luyện nhưng lại nhanh chóng đến gần bậu cửa thăng cấp.
Trước khi Sarin rời đi còn để Dực khô lâu một lần nữa tẩy sạch ngọn lửa tử linh cho Daniel. Hiện tại hắn cảm giác mình chỉ cần bỏ chính vụ xuống, liên tục một tuần dùng để tu luyện, không kém bao nhiêu là có thể chân chính đạt tới yêu cầu thăng cấp Ma đạo sĩ. Đây chỉ là một quá trình tích lũy, không thể gián đoạn.
Cái tâm vốn đã phai nhạt đối với chuyện thăng cấp hiện tại lại bị khơi lên dục vọng.
Daniel tuy xuất thân quý tộc nhỏ, đối với làm quan cũng có một tia si mê. Nhưng là hắn lại càng là một pháp sư, một pháp sư khac với người Tanggulas. Có thể thăng cấp Ma đạo sĩ đối với Daniel hấp dẫn quá lớn.
Tuy nhiên hắn là người truy tùy của Sarin, không có khả năng vứt bỏ nhiệm vụ Sarin giao cho hắn. Huống chi thành Mesterlin hiện tại sự vụ nhiều và nặng nề, quan viên trong tòa thị chính đều đã quen với hắn, phối hợp ăn ý. Đổi một quản sự khác khẳng định sẽ có sơ suất. Lại nói tòa thị chính nhân thủ không đủ, công việc nặng nhọc đều là vong linh làm, Daniel đi rồi còn phải thu nhận người mới, bất lợi cho việc giữ bí mật.
Cộc cộc cộc...
Tiếng gõ cửa dồn dập đánh thức Daniel từ trong ảo tưởng.
- Vào đi.
Daniel lười biếng nói, tiện tay lại thêm một lời chú giải trên công văn trước mặt.
Các quý tộc thật đúng là lòng tham không đáy. Xin giảm thuế lại muốn mua đất, còn muốn gia tăng số lượng thuê nông dân.
Việc này vốn chuyển giao cho Sarin phê duyệt, nhưng là Sarin lần này đưa cả Tieta đi, cho Nicolas tọa trấn. Daniel dứt khoát viết một chữ “Không duyệt” rồi đem văn kiện gửi trở về.
Văn kiện trực tiếp gửi về lại sẽ không lập tức gửi trở về cùng một lượt với văn kiện xin của người xin. Trong đoạn thời gian này văn kiện sẽ bị khóa ở tòa thị chính, cho bọn họ chờ đi thôi.
Ngoài cửa đi vào là binh sĩ đầu đầy mồ hôi. Binh sĩ này hành lễ với Daniel, vội vã nói:
- Đại nhân, thành tây xảy ra chuyện.
- Hả? Chuyện gì!
- Rất nhiều người trúng độc. Có người nói nguyên nhân là bởi vì trong thành Mesterlin vong linh quá nhiều.
Daniel trong lòng căng thẳng, lập tức cười lạnh nói:
- Biết rồi. Đi mời Nicolas đại nhân. Trước tiên không nên hành động thiếu suy nghĩ, tiếp tục đi thăm dò tin tức, phái nhân thủ nhiều một chút.
Nguyên nhân Daniel cười lạnh rất đơn giản, hắn biết đã xảy ra chuyện gì. Hắn làm việc trước giờ không thiên vị làm gian lận, hết thảy đều rất chặt chẽ, có một số người bất mãn muốn dùng lời đồn ép hắn đi.
Vong linh quả thật có chứa độc tố, nhưng đó là vong linh cố ý phóng ra.
Vong linh bị khống chế cho dù nằm lên người ngươi cũng sẽ không làm cho ngươi trúng độc.
Điểm ngu xuẩn nhất của những người này là muốn dùng lời đồn đuổi hắn rớt đài. Hắn là người truy tùy của Sarin, Sarin đương nhiên sẽ không bởi vì chút việc này mà hủy bỏ chức vụ của hắn. Tuy rằng hiện tại hắn không muốn làm tiếp nhưng không có nghĩa là dễ dàng tha thứ người khác đùa bỡn thủ đoạn.
Hơn nữa đối với pháp sư mà nói lời đồn quả là quá buồn cười. Loại chuyện này muốn chọc thủng rất đơn giản, cho Ma đạo sĩ tuyên bố một cái mọi người tự nhiên liền biết tin tức là giả.
Tuy nhiên Daniel không muốn làm như vậy. Bởi vì có người trúng độc chết, đây là án hình sự. Không cần đoán, độc mà người chết bị trúng khẳng định là thuộc về vong linh. Những người này vì gài tang vật hắn không ngờ muốn giết hại mạng người!
Lúc Sarin có mặt, Daniel còn không phát giác điều gì. Nhưng là Sarin vừa rời thành Mesterlin liền có người rục rịch. Vẫn là biện pháp của Tieta tốt, bắt tất cả người quấy rối lại, xử lý sạch sẽ, về sau dễ làm hơn nhiều.
Nicolas được mời tới tòa thị chính, nghe xong Daniel miêu tả hắn cười nói:
- Đây là một chuyện tốt nha!
- Vì sao nói là chuyện tốt?
- Mesterlin dựng nước quá nhanh, pháp luật còn chưa hoàn thiện. Nương theo chuyện này, Sarin sẽ có thể sửa chữa luật pháp, để cho quyền lực của quốc vương lại tăng lớn thêm một bước. Chẳng lẽ ngươi không phát hiện sao? Lực lượng của nhân loại ở vị diện này đang tăng lớn nhanh chóng, không mất bao lâu mọi người đều sẽ hiểu rõ điểm ấy. Có thể một nông phu nào đó lúc trồng trọt sẽ phát hiện sức của bọn họ còn lớn hơn cả trâu, có thể một người làm nghề rèn không cẩn thận liền gõ hỏng trang bị đang rèn.
- Có nghiệm trọng vậy sao?
- Không kém bao nhiêu. Quân đội thời kỳ vương triều thứ tư đều cường đại như vậy, binh lính bình thường toàn bộ là cấp bậc Kiếm sư. Sĩ quan cấp thấp ít nhất là chuẩn Kiếm thánh hoặc Thanh đồng kiếm thánh. Tùy tiện lôi ra một thân binh cũng là như vậy. Thời điểm đó, tầng lớp kỵ sĩ còn chưa tiêu vong, rất nhiều kỵ sĩ sức chiến đấu cá nhân có thể so được với một kỳ đoàn hiện tại.
Daniel tin tưởng lời Nicolas nói. Nếu Nicolas nói không sai, lực lượng của đại đa số người sẽ được nhanh chóng tăng lên, như vậy quả thật xuất hiện một vấn đề. Hiện tại pháp luật của các quốc gia là tương quan với lực lượng nhân loại suy yếu. Nếu là lực lượng của nhân loại khôi phục như vậy rất nhiều luật pháp cũng phải chế định lại cho thích hợp.
Vương triều thứ tư sụp đổ có một bộ phận nguyên nhân lớn chính là lực lượng của nhân loại càng ngày càng nhỏ, vương triều không duy trì được sự thống trì, quân đội do người thường trở thành không còn là vật hy sinh mà là có tác dụng mang tính quyết định. Kỵ sĩ chân chính càng ngày càng ít, tầng lớp này tiêu vong là chuyện tất nhiên. Mà tầng lớp này tiêu vong liền tạo thành sự tan vỡ thống trị của vương triều thứ tư.
Pháp luật của thành Mesterlin quả thật không thích hợp quy tắc vị diện mới. Nếu nhân loại thật sự có thể đem lực lượng khôi phục đến thời kỳ vương triều thứ tư, tầng lớp tương tự kỵ sĩ sẽ lại xuất hiện. Bọn họ cũng giống quý tộc, cũng là kẻ thống trị.
- Như vậy, kế hoạch vốn có của ta sẽ phải thay đổi. Nicolas đại nhân, ngài thấy nên làm thế nào thì tốt?
- Bắt người tạo lời đồn lại, sau đó cũng không thẩm phán, cũng không định tội. Hiện tại liền bắt đầu tra duyệt pháp luật thời kỳ vương triều thứ tư. Lúc thẩm phán noi theo lệ thường của vương triều thứ tư phán quyết sau đó đem hết thảy viết vào trong pháp luật mới.
- Hiểu rồi. Chủ công vốn tự xưng là huyết mạch còn sót của vương triều thứ tư, làm như vậy không có gì khác thường.
Daniel bội phục lão cáo già gian manh giảo hoạt Nicolas này, đối với chuyện tranh đấu quyền lực mẫn cảm như thế. Còn có thể đủ lợi dụng cơ hội, sáng tạo hoàn cảnh càng có lợi cho thống trị. Nếu Nicolas đấu với mình, cho dù không cần vũ lực mình cũng không phải đối thủ!
Daniel nghĩ đến đây, càng thêm cung kính bắt đầu thỉnh giáo Nicolas. Nicolas cũng không đem vị trí của Daniel để ở trong lòng. Hắn hết sức mẫn cảm đối với lực lượng nhân loại thức tỉnh, trong lòng càng khát vọng mình có thể nhân vậy mà được lợi, đột phá giới hạn cấp chín trở thành Thần thuật sư sa đọa cấp mười.
Dưới sự thống trị của Sarin hiện tại có ngàn vạn dân cư, những người này tuy không thể cung cấp tín ngưỡng lực nhưng chỉ cần là sinh mệnh cường đại đều có thể sáng tạo ra một hoàn cảnh thích hợp cho mình sinh hoạt. có lực lượng của sinh mệnh Thần thuật sư sẽ liền phát huy ra sức chiến đấu cường đại.
- Như vậy đại nhân... là chỉ trong thành Mesterlin làm những việc này hay là làm cho cả vương quốc Mesterlin thay đổi?
Daniel chính là trưởng quan cao nhất của tòa thị chính, phạm vi chính lệnh khống chế chỉ là đồng bằng Mesterlin.
- Daniel, ngươi tu luyện ma pháp váng đầu? Quản bên ngoài làm gì? Nếu lực lượng của cả nhân loại tăng lên, chủ công có một tòa thành Mesterlin là đủ rồi. Cho dù là vương triều thứ tư năm đó, thành Mesterlin cũng là một thành thị không thể bị công hãm. Quản tốt chuyện của mình là được, đừng gây phiền toái cho chủ nhân.
- Như vậy?
- Vâng, đại nhân.
- Daniel, ngươi sắp thăng cấp?
Nicolas thờ ơ hỏi.
- Vâng, quả là như thế.
- Bỏ thời gian tu luyện đi.
- Ôi...
Daniel thở dài một hơi thật dài, xem như trả lời.
- Không bằng ta tạm thời giúp ngươi quản lý chính vụ, ngươi đi thăng cấp. Sau khi thăng cấp trở về, thế nào?
- Nhưng Nicolas đại nhân... Ta báo đáp ngài như thế nào đây!
Daniel được cưng chiều mà lo sợ. Nicolas trước kia coi như là cao tầng của Giáo đình, đối với xử lý thành thị sự vụ cấp bậc này khẳng định sẽ không xuất hiện sơ suất gì. Nhưng là để cho một cường giả cấp chín giúp hắn làm chuyện vụn vặt, Daniel có chút sợ hãi. Có phải là Nicolas có ý phản bội, đang lôi kéo hắn chăng?
- Báo đáp? Ta chỉ là nghĩ, trong số người truy tùy của chủ công ngươi là cô đơn nhất. Có lẽ nguyện ý liên hợp với ta, chỉ có như vậy địa vị của ngươi mới có thể tăng lên.
Nicolas mê hoặc nói.
- Nicolas, ngươi muốn phản bội chủ công!
Sắc mặt Daniel thay đổi. Nicolas không sợ bởi vì hắn là cường giả cấp chín, có lẽ có thể có biện pháp đối phó khế ước. Nhưng là mình không được. Hơn nữa Sarin đối với hắn thật sự không tồi, muốn cho hắn làm ra chuyện phản bội, chỉ sợ chỉ có dùng biện pháp tra tấn linh hồn để cưỡng bức. Nếu không dù có có lấy mạng hắn, Daniel cũng sẽ không nghĩ phản bội Sarin.
Nicolas không kìm nổi cười ha hả, hắn chỉ vào Daniel nói:
- Vì sao ta phải phản bội chủ công? Đầu óc ngươi thật sự khiến người thất vọng. Ta chỉ là cảm thấy thành tựu của chủ công sẽ phi thường lớn, lớn đến mức độ ngươi ta đều không thể tưởng tượng. Nếu chúng ta muốn vĩnh viễn truy tùy hắn, dù thế nào cũng phải lo lắng cho địa vị bản thân một chút chứ?
- Địa vị bản thân?
- Ngươi cảm thấy chủ công coi trọng ngươi hay là coi trọng người truy tùy khác?
Nicolas thu hồi nụ cười, nghiêm túc hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.