Trạm Lam Huy Chương

Chương 232: vết rách (Hạ)




Lex nhắm mắt lại, suy tư một chút. Tri thức trong trí nhớ của nàng cũng không ít, tuy nhiên phương thức ghi nhớ của Ma pháp sư, cũng không thể bất kỳ lúc nào tìm được nội dung tương ứng cả, đại đa số đều học bàng cách nhớ, khi nào cần, thì phải tự minh sửa sang lại một lần nữa mới được.
Lex và Stefano giao tiếp không phải một hai ngày, nàng tất nhiên sẽ chú ý tới tình báo của Titans công quốc. Tin tức về thành Statue thì nàng đều dùng trí nhớ ma pháp để nhớ kỹ, cẩn thận tìm tòi lại, rõt cục cũng tìm ra trong tòa thành này có thứ gì tốt.
Lex nở nụ cười, nói:
- Sarin, trong lòng đất tòa thành này, vốn là một tòa thành lớn hơn nữa, bởi vì động đất mà chìm xuống. Ngoài các vật tư khá là nhiều, thì thành Statue còn có luyện kim phòng thí nghiệm đầy đủ, đáng tiếc nơi này không có pháp sư cường đại gì, nên đã đóng cửa. Chỉ sợ ngay cả Bá tước nắm tòa thành trong tay, thì cũng không biết tại nơi đó còn có một bộ bảo bối này.
Ánh mắt Sarin sáng lên, hắn mơ hồ đoán được gì đó, hỏi:
- Chẳng lẽ là luyện kim khuôn đúc ư?
- Làm sao ngươi biết được!
Lúc này đến lượt Lex kinh ngạc.
- Hắc hắc...!
Sarin thần bí cười, ma pháp bút ký mà hắn có được, đều có lịch sử khá dài. Nếu thành Statue là một thành trấn mới, thì hắn còn không thể biết được có thứ gì cả. Tuy nhiên lịch sử của thành Statue còn dài hơn cả Titans công quốc, Sarin lại tìm được các tin tức liên quan.
Luyện kim khuôn đúc này chính là thứ tốt, nhưng mà độ khó khi chế tạo lại không thấp hơn so với chế tạo thần khí là bao nhiêu. Tất cả luyện kim thuật mà muốn chế tạo ra những thứ phức tạp, thì đều phải dựa vào thủ công, từng chút một mà luyện chế. Nếu như dùng công cụ chế tạo hàng loạt, giống như Aini mượn dùng công cụ, sản suất ra đại lượng luyện kim tiễn, thì lại đều là tàn thứ phẩm. Hơn nữa thời hạn sử dụng cũng sẽ rất ngắn.
Nếu muốn chế tạo ma pháp toang bị chân chính, thì cần phải dựa vào Ma pháp sư từng chút một để hoàn thành. Nhưng nhân loại thời viễn cổ cũng không cần phải phiền toái như vậy, bọn họ phát minh ra luyện kim khuôn đúc, cũng giống như khuôn đúc kim loại vậy, chỉ cần bỏ các ma pháp tài liệu vào trung luyện kim khuôn đúc, sẽ chế tạo ra các ma pháp toang bị trên quy mô lớn.
Loại phương thức luyện kim này, so với dựa vào Ma pháp sư đến luyện chế thì có tốc độ nhanh hơn mấy chục lần, hơn nữa cần rất ít Ma pháp sư. Chỉ cần dùng ma hạch để khu động luyện kim khuôn đúc là được. Chỉ cần ngươi có ma hạch, có thêm vài pháp sư nữa, thì có thể dùng luyện kim khuôn đúc đi chế tạo ma pháp toang bị quy mô lớn được rồi.
Đương nhiên, toang bị như vậy khẳng định sẽ không bàng toang bị do Sarin dùng thủy diễm luyện kim thuật chế tạo ra, nhưng giá cả lại thấp hơn rất nhiều. Nếu muốn chế tạo ra luyện kim khuôn đúc của áo giáp, thì Lex thậm chí có thể thay ma pháp áo giáp cho toàn bộ kiếm sĩ doanh của nàng.
- Thứ này tại sao lại không có người coi trọng vậy?
Sarin kỳ quái hỏi.
Luyện kim khuôn đúc ở Tần Nhân cũng là dị thường quý giá. Luyện Kim Thành có một bộ, San Rock thành có một bộ, ngoài ra không còn có khuôn đúc đầy đủ nào nữa. Một bộ tại San Rock thành chính là dùng để chế tạo khuôn đúc áo giáp, mà một bộ tại Luyện Kim Thành thì dường như dùng làm khuôn đúc để luyện chế cơ sở tài liệu. Ngay cả như vậy, Luyện Kim Thành cũng dựa vào bộ khuôn đúc kia để tạo ra đại lượng ma pháp chiến hạm.
- Bởi vì nó là khuôn đúc để luyện chế khôi lỗi, tài liệu phải là cùng loại với Gargoyle, sinh vật triệu tập tới từ vị diện khác, cũng không thể là vong linh sinh vật.
Lúc này Sarin mới hiểu được, hiện tại bộ toang bị này chỉ sợ cũng không có người nào biết đến, cho dù có người phát hiện ra, thì cũng là một toang bị gân gà. Thứ này chỉ sợ cũng là rất bình thường vào năm đó, khi đó thì nhân loại có thể tự do đi lại giữa các vị diện, một vài sinh vật có giá trị không lớn, không cần phải thuần hóa, thì sẽ trực tiếp được luyện chế thành khôi lỗi, nếu để cho các Ma pháp sư năm đó đi luyện chế từng con một, thì chỉ sợ cũng không ai có đủ kiên nhẫn cả.
Chế tạo ra luyện kim khuôn đúc, thay thế các công tác thủ công rườm rà, cũng
chính là chuyện rất tự nhiên.
Tuy nhiên thứ này đối với Sarin và Lex thì cũng có chỗ trọng dụng, trong bán: vị diện có các sinh vật, hoàn toàn có thể dùng bộ khuôn đúc này để luyện hóa thành khôi lỗi. Sau khi luyện hóa, thì những khôi lỗi này sẽ không cần phải dùng 1 thịt để nuôi nữa, chỉ cần tiêu hao ma hạch là chúng có thể sống sót. Nói đúng ra, . thì nhân loại viễn cổ đều chế tạo ra các bán khôi lỗi.
Sức chiến đấu của nó chưa chắc đã cao hơn các khôi lỗi thuần túy, nhưng lại có thể làm các chuyện cực kỳ phức tạp.
Đây chính là thứ cường đại hơn cả vong linh sinh vật, vong linh sinh vật chịu Quang Minh Thần thuật khắc chế, còn bán khôi lỗi thì gần như giống nhân loại, các loại số liệu đều rất cân bàng. Không có đặc thù ma pháp hoặc là thần thuật có thể khắc chế nó cả.
Chỉ cần có được bộ luyện kim khuôn đúc này, thì chuyến đi của Sarin và Lex đã có kết quả không tệ rồi.
Mưa đã giảm đi một chút, Stefano lúc này mới tổ chức các binh sĩ. Đổi mới trang bị, kim chúc áo giáp bị dở xuống, thay bàng bì giáp không thấm nước. Những bì giáp này đều dùng các loại dầu đặc biệt, không thấm nước, không chỉ có cứng cỏi dị thường, mà còn không thể bị thẩm thấu. Nếu chỉ nói về lực phòng ngự, thì bì giáp vĩnh viễn kém hơn áo giáp kim chúc, trừ khi thêm vào ma pháp cường đại. Nhưng khi hành quân đánh giặc, thì nó lại thuận tiện nhất.
Những khải giáp kim chúc kia bị mưa ngâm trong thời gian dài, thì cần tu bổ, thời gian và công sức. Chỉ có một số cái cao cấp thì mới có thể hoàn toàn mặc kệ nước thấm, nhưng giá cả chúng lại quá đắt tiền. Một bộ áo giáp kim chúc không chịu độ ẩm ảnh hưởng, thì ít nhất cũng có thể bán được năm trăm kim tệ, nhưng mà vẫn phải duy tu, bảo dường như thường. Bì giáp có chỗ tốt chính là phương thức chế tạo đa dạng, thêm vào ma pháp thì cũng dễ dàng gấp trăm lần so với áo giáp kim chúc.
Không chỉ là bì giáp, các binh sĩ còn phủ thêm áo choàng chống mưa, toàn bộ có chứa các túi nhỏ, cũng có một số ít sĩ quan cấp thấp còn được trang bị kính mắt không thấm nước. Kính mắt này đều được dùng các thủy tinh vứt đi mà mài thành, sau khi đeo lên thì cũng không ảnh hưởng tới thị lực, lại không thấm nước, chống gió bụi, cũng là một trang bị khá đắt đỏ.
Quân đội không có khả năng bởi vì mưa to mà thật sự dừng lại không đi, tất cả chiến mã đều bắt đầu được cho ăn thực dược vật để chống lạnh, trừ bệnh. Sau đó các chiến sĩ sẽ đổi lớp áo choàng cho chiến mã, chuẩn bị tiếp tục lên đường.
Đây là sự khác nhau giữa tinh binh và quân đội bình thường, trang bị đầy đủ hết, phương pháp ứng phó với các loại phiền toái cũng rất thực dụng. Cuối cùng các binh sĩ bôi vào tất cả các bánh xe một tầng đen nhánh gì đó, khiến cho diện tích bánh xe trở nên rộng hơn, miễn cho việc lún sâu vào trong bùn đất. Vật chất màu đen này là một loại nhựa cây, sản lượng thưa thớt đến mức đáng thương, chỉ ở Vân Lưu và duyên hải phía nam thì mới có sản xuất. Không phải vào lúc đặc biệt, thì các binh sĩ cũng không nỡ dùng loại trang bị này.
Mưa còn chưa hoàn toàn tạnh, nhưng đội ngũ của Stefano đã bắt đầu lên đường.
Sarin khảm một khối ma hạch cấp ba lên trên ma pháp trận của ma pháp chiến xa, cửa kính hai bên sườn của ma pháp chiến xa bỗng như không có lớp thủy tinh nữa, toàn bộ cửa kính xe đều trong suốt lên, có thể nhìn ra ngoài, nhưng mà từ ngoài, thì vẫn không thể thấy rõ bên trong chiến xa.
Hai sườn của chiến xa là Kiếm Sư của Lex, tên Ursa to con thì đã đi lên một chiếc ma pháp chiến xa khác. Hắn tuy ràng thô lỗ, nhưng lại thập phần cung kính đối với Ma pháp sư, cũng chưa bao giờ làm các hành động khiến cho Ma pháp sư không thích, cho nên các Ma pháp sư bên cạnh Lex đều rất thích cái tên không hề có thiên phú ma pháp này.
Số khổ nhất chính là Zola, hắn theo sát ma pháp chiến xa mà Sarin đang ngồi, một thân ma pháp áo giáp đã bị nước mưa phủ kín.
Vào lúc chạng vạng thì đoàn xe đã sắp tới gần thành trấn kế tiếp, các binh sĩ cũng không có chút lơi lỏng nào, vẫn như cũ duy trì trận hình nghiêm chinh. Mây đã không còn dày đặc như vậy nữa, thậm chí còn có một tia nắng chiếu qua, ánh mặt trời màu vàng đỏ chiếu lên trên mặt đất, phản xạ lên trên các giọt nước mưa, tản ra ánh sáng mê người.
Các binh sĩ cũng có chút mệt mỏi, mắt thấy sắp tới thành trấn, tốc độ vô tình nhanh hơn rất nhiều. Mắt thấy phía trước đã xuất hiện các căn nhà gỗ mà khách thương thường xuyên lui tới nghỉ chân, tiếng Ma pháp cảnh báo bén nhọn đột nhiên vang lên.
Thám báo không phát hiện ra địch tình, mà lại dựa vào Ma pháp cảnh báo phát
hiện ra.
Cơn mưa tên dày đặc từ trên trời giáng xuống, không biết có bao nhiêu cung thủ đang tiến hành bắn cầu vồng về phía đội ngũ. Stefano lạnh lùng hừ một tiếng từ trong lỗ mũi, cũng lười hạ mệnh lệnh.
Đây rõ ràng chỉ là cử chỉ quấy rầy, nơi này cách thành trấn không đủ hai mươi dặm, không có khả năng có địch nhân tới tập kích. Thành trấn phía trước được phép đồn trú một kỳ đoàn kỵ binh, nơi này đã là biên cảnh của Titans, trong vòng mấy trảm dặm xung quanh thành Princess thì đều là các thành trấn quân sự hóa như vậy.
Các thân binh của Stefano cũng không khiển hắn thất vọng, trước khi cơn mưa tên ập đến, thì các binh sĩ đã tháo xuống tấm thuẫn, bảo vệ thân thể. Bọt nước trong không khí gần như có thể ngưng kết trên làn da. Thời tiết như vậy, ngoài luyện kim nỗ, thì tất cả cung nỏ đều đã bị ảnh hưởng.
Địch nhân rất thông minh, các binh sĩ đổi mới bì giáp thì càng dễ dàng đã bị cơn mưa tên tấn công hơn, tuy nhiên thân binh của Stefano lập tức mang theo tấm thuẫn có bề mặt rất lớn, còn được phủ một lớp kim loại vàng óng, căn bản sẽ không bị cơn mưa tên này bắn thủng.
Cơn mưa tên đâm lên mặt thuẫn, phát ra âm thanh kim chúc va chạm với nhau, đều rơi xuống đất.
Cơn mưa tên này phát ra từ một ngọn đồi bên toái, độ cao chỉ có hơn một trảm thước. Trong đội ngũ thân binh đột nhiên phân ra một tiểu đội, chỉ có bốn mươi người. Tiểu đội này đang phóng ngựa lên sườn núi.
Núi tại Titans thì như tất cả đều là núi đất, rất bàng phẳng, cũng không hiểm trở. Bốn mươi thân binh này cũng không phải là kỵ binh, sau khi lên núi, lập tức xuống ngựa, bỏ thuẫn, rút trường kiểm, lao về phía đám cung tiễn thủ đang ẩn nấp.
Hai tiểu đội kỵ binh bốn mươi người khác thì đi vòng qua triền núi, cũng là đi chặn lại đường lui của địch nhân.
Lex ở trong xe nói với Sarin:
- Nhìn thấy không, đây mới là binh sĩ.
Sarin thầm nghĩ, ta mà có tiền, thì mới không tạo ra quân đội như vậy. Ta sẽ trực tiếp mệnh lệnh cho người dùng ma pháp pháo oanh kích ngọn núi, hoặc là mời Đại ma pháp sư đánh sụp nó xuống, bất kể địch nhân dùng bẫy rập gì, thì đều bị trực tiếp phá hủy, cần gì phải phiền toái như vậy.
Dường như muốn hưởng ứng với suy nghĩ của Sarin. Trên đỉnh núi đột nhiên xảy ra bùng nổ kịch liệt, ánh lửa lan toàn, vô số đá vụn bay lên, bắn ra bốn phía.
Thanh âm thảm thiết truyền ra xa cả một dặm, Stefano biển sắc, địch nhân chỉ bắn một đợi mưa tên, cũng không làm đợt thứ hai, thứ ba, chỉ sợ chính là toang bị một đám máy móc toang bị. Toàn bộ dùng phương thức phát động bắn ra. Trên đỉnh núi cũng không có bao nhiêu địch nhân, mà là một cái ma pháp bẫy rập quy mô lớn.
Đoàn trưởng Pretty quân đoàn, là một nữ Ma pháp sư tàn nhẫn.
Bốn mươi thân binh xông lên đỉnh núi, trong nháy mắt đã bị nổ chết một nửa, còn lại mười tám người, đang giúp đỡ người bị thương, vứt bỏ vũ khí, trốn xuống núi. Ma pháp bẫy rập có một số là liên hoàn, bọn họ không ở thêm taijd dây thêm một phút đồng hồ nào nữa.
- Là người của Pretty quân đoàn, chúng hy vọng Stefano sẽ tức giận!
Sarin thản nhiên nói. Hắn không có thiên phú với việc hành quân đánh giặc, nhưng mà lý giải của hắn về con người thì lại không kém. Loại chiến đấu quy mô nhỏ này, thì Sarin lại có trực giác rất sắc bén.
Bố trí một ma pháp bẫy rập quy mô lớn hoàn mỹ, tiêu phí là không nhỏ, nhưng thực tể thì cũng không thể sát thương được nhiều người. Đây chỉ là lần đầu tiên quấy rầy, nếu Stefano liên tục mắc mưu, tất nhiên sẽ tức giận không bình tĩnh. Khi đó thì công kích thật sự mới tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.