Trạm Lam Huy Chương

Chương 220: Cái giá để giữ mạng




Sarin một mình truy kích một chiến hạm, hắn vẫn nhớ rõ vết xe đổ khi trước,: bốn Ma pháp sư cấp sáu bị Tieta và Nerys hăm hại mà chết, nếu trên chiến hạm của đối phương có cái gì đó cổ quái, thì hắn sẽ không chịu nổi. Cho nên khi Sarin ỉ đuổi theo chiến hạm này, hắn vẫn không hạ xuống, mà lựa chọn vị trí không có , luyện kim nỗ, bắt đầu dùng quyển trục ma pháp để oanh kích.
Trên chiếc chiến hạm đang chạy trối chết này, các binh sĩ cùng thủy thủ đều hoảng sợ, bọn họ nhìn thấy trên bầu trời có một luồng mây mù, đang hạ thấp xuống, cách boong tàu chỉ có mấy chục thước, trong luồng mây mù kia, không ngừng có các ma pháp cấp thấp và trung cấp được phóng ra, đảo mắt đã đánh nát mặt sau boong tàu, lộ ra khoang đáy.
Điểm chết người chính là, ma pháp đầu tiên trong những ma pháp kia đã phá hủy bánh lái. Đã không có bánh lái, chiến hạm trở nên giống con ruồi không đầu, bắt đầu quay cuồng không khống chế được.
Ma pháp chiến hạm và thuyền buồm bình thường thì khác nhau. Vì theo đuổi tốc độ, nên tính ổn định cũng không được tốt lắm. Nếu không bị thương, hoặc là không dùng tốc độ cao mà chạy thì sẽ không xuất hiện vấn đề gì. Nhưng hiện tại chiến hạm đã được đề cao tốc độ tới mức cao nhất, đột nhiên mất đi bánh lái, vẻn vẹn chỉ dựa vào thân tàu xông lên thì không thể đối kháng được với dòng nước.
Sau khi Sarin giải quyết xong boong tàu, xác định không có mục tiêu có thể uy hiếp mình nữa, lúc này mới phóng ra dòng nước từ trong hồ lô, để cho dòng nước này đi cắt chiến hạm.
Sarin làm chuyện này một cách vô cùng thuần thục. Bởi vì khi hắn kiến thiết thành Mesterlin, chính là dùng Dòng Nước cắt này để cắt đá làm tài liệu, tiến hành liên tục trong thời gian mấy tháng, mài giũa tới mức tinh thần lực đã trở nên vô cùng cứng cỏi.
Loại phương pháp này cũng là hắn học được từ chỗ Lex, ở quận Grievances, Ma pháp sư sẽ dùng tất cả mọi phương pháp để tu luyện ma pháp, cuộc sống pháp sư chính là một ví dụ.
Cho dù là đi nấu cơm, xào rau, quét rác, hút bụi, thì đều được dung nhập vào trong quá trình tu luyện.
Loại phương thức tu luyện này có tác dụng tốt rất lớn đối với tinh thần lực, hơn nữa có thể khiển cho pháp sư hình thành phản ứng một cách vô cùng tự nhiên, ở bất kỳ thời điểm gì, pháp sư cũng đều có thể nhanh chóng điều chỉnh trạng thái, sau đó triệu tập nguyên tố, thúc dục Ma huyền.
Ma pháp không chỗ nào không có, đây là khẩu hiệu của các pháp sư tại quận Grievances.
Trên một cái ma pháp trận khuếch đại âm thanh tại trung ương của chiến hạm, đang có âm thanh cầu xin tha thứ vang lên, lớp bọc thép của chiến hạm đang bị Dòng Nước cắt mở ra, rơi lả tả xuống biển, mắt thấy chiến hạm sẽ bắt đầu bị xẻ ra từng mảnh.
Các pháp sư cấp thấp trên thuyền không thể phi hành, nên chỉ đành phải đầu hàng.
Sarin cười lạnh một tiếng, hơn một trảm kiểm sĩ trên chiến hạm kia của ta cũng đã từng đầu hàng, nhưng vẫn bị các ngươi giết chóc. Đông Hải liên quân sao, chỉ cần bị ta nhìn thấy, thì một tên ta cũng không tha!
Hắn và người của Đông Hải chư quốc đã có dịp tiếp xúc. Sarin có nhận thức trực quan về những người này, đây là những kẻ âm hiểm giả dối, sẽ không có chút thành ý chân thành nào cả. Nếu như ngươi tin bọn họ, thì rất nhanh sẽ gặp phải báo ứng.
Hơn nữa những người này không có chút liêm sỉ nào cả. Sau khi đầu hàng ngươi, thì cũng sẽ phản bội lại một lần nữa. Những gì mà chúng đáp ứng ngươi, thì khẳng định chúng sẽ không để trong lòng. Người Đông Hải chỉ chú trọng lợi ích trước mắt, những gì có thể đoạt được vào trong tay, thì mới là thứ bọn chúng tin tưởng nhất.
Vào lúc này thì Sarin cũng không thèm quan tâm tới tiếng cầu xin tha thứ trên chiến hạm nữa, hắn đang rất dứt khoát mở ra từng quyển trục, thi triển ma pháp đánh xuống phía dưới.
Pháp sư chỉ biết đánh loạn ma pháp thì không phải là pháp sư giỏi. Nhưng mục đích hiện tại của Sarin lại rất đơn giản, đó là dùng phương thức an toàn nhất, đánh chìm chiến hạm trước mắt này.
Tốc độ phóng thích quyển trục chậm, tiêu phí kim tệ lại nhiều, nhưng chúng lại không hao phí Ma huyền của Sarin. Bất kể có chuyện gì bất ngờ xảy ra, thì hắn đều có thể bảo trì sức chiến đấu cao nhất, rời khỏi chiến trường.
Bản thân minh có thể giết chết ba tên pháp sư cấp sáu đáp xuống Long hài ! chiến hạm, đối phương chắc gì đã không có biện pháp cùng loại như vậy.
Chỉ cần minh không rời khỏi phạm vi bảo hộ của mây mù, thì trừ khi đối phương có Ma đạo sĩ, nếu không thì sẽ không làm gì được minh. Nhưng có rất ít i Ma đạo sĩ sẽ đi theo thuyền rời bển, cho dù bên trong Đông Hải liên quân có Ma , đạo sĩ, thì hiện tại cũng đang ở trên đại lục, tìm cách tiến công khu trung bộ của Tần Nhân. Không có khả năng đi ra biển để tìm một con tàu mất tích.
Chiến hạm đã mất đi khoang thuyền, không thể quay đầu lại được, trên boong tàu phía trước đã bố trí trận hình luyện kim nỗ dày đặc, nhưng lại không thể uy hiếp tới Sarin. Cho dù chiến hạm có thể quay đầu, thì cũng không có khả năng nhanh hơn tốc độ phi hành của Sarin được. Sarin vẫn đuổi theo phần sau của chiến hạm để công kích, kiểu gì cũng không để lộ thân minh trong phạm vi công kích của luyện kim nỗ.
Luyện kim nỗ có thể sinh ra uy hiếp đối với Đại ma pháp sư cấp năm, thì đều là các mũi tên vô cùng nặng, cần phải có giá đỡ cố định. Mà chiến hạm ở trên biển, vũ khí loại nỏ như vậy được phân hóa thành hai cực, hoặc là rất tinh xảo, có thể để cho binh sĩ sử dụng trong cận chiến, hoặc là vô cùng lớn, có thể phóng ra hỏa tiễn, đốt cháy thuyền của địch nhân.
Luyện kim nỗ để đối phó với Ma pháp sư là thứ thiểu thốn nhất, do đó, nếu địch nhân có Ma pháp sư xuất hiện, thì tất nhiên sẽ có Ma pháp sư của bên minh đi lên giao chiến. Nhưng Ma pháp sư cấp sáu trên chiến hạm này đã chết, không còn có Ma pháp sư nào có thể bảo hộ chiến hạm an toàn được nữa.
Trong lòng Sarin có một chút khoái ý, thi thể hơn một trảm kiểm sĩ trên hoang đảo kia đã hình thành một cái bóng ma, tồn tại trong lòng hắn rất lâu mà vẫn không tiêu tan. Cho dù đánh chìm mười mấy chiếc thuyền của địch nhân, giết chết hơn vạn địch nhân, thì Sarin vẫn có cảm giác mắc nợ những kiểm sĩ kia.
[charge=5]
Hắn dù sao cũng đi từ tầng dưới cùng tới thân phận pháp sư như hiện nay, không có loại thái độ coi rẻ người thường như con kiến. Những kiểm sĩ kia chết đi, hắn có trách nhiệm trong đó. Nếu hắn để cho hai một trong hai chiến hạm có thể duy trì vận chuyển, thì cũng không sẽ phát sinh loại chuyện này. Hơn nữa hắn còn từng hạ lệnh cho bọn họ có thể đầu hàng, tránh cho những kiểm sĩ kia làm chống cự vô ích.
Hiện tại Sarin không phẫn nộ một chút nào, mà chỉ có đau thương. Đó là những người đi theo mình, lại bị giết chết một cách không hề có giá trị nào cả. Nếu không thể khiển cho địch nhân phải bồi thường gấp ngàn vạn lần, thì hắn không biết phải đối mặt với bản thân minh như thể nào nữa.
Sau khi hoàn toàn phá hủy phòng ngự của boong tàu, Sarin mới ung dung phóng ra vài cái biển dị Hỏa cầu thuật, đốt cháy chiến hạm.
Đã không có lớp vỏ kim chúc, lại không có ma pháp trận bảo hộ, chiến hạm có rất nhiều vật liệu gỗ này nhanh chóng biển thành một biển lửa. Vài pháp sư cấp thấp còn cố gắng dùng ma pháp dập lửa, nhưng một khi hỏa diễm hơi chút yểu một chút, thì Sarin sẽ tiếp tục ném hỏa cầu xuống đó.
Người trên thuyền rõt cuộc cũng cảm thấy tuyệt vọng, bắt đầu có người nhảy xuống biển. Nhưng nơi này không phải là Đông Hải đảo quốc, nước biển lạnh đến tận xương. Những thủy thủ bơi giỏi mà nhảy xuống, cũng chỉ chống đỡ không đến một phút đồng hồ, thì đã bị đông cứng. Cho dù là Kiểm Sư có kiểm khí hộ thân, thì cũng không kiên trì được quá lâu.
Sarin không đi đuổi giết những kẻ nhảy xuống biển kia. Nơi này cách lục địa vài trảm dặm, cho dù minh có muốn bơi trở về, thì cũng mất cả ngày. Thân thể của minh còn là thủy nguyên tố ma pháp thân, nước biển không hề có lực sát thương đối với mình, về phần những người đó, chỉ là chết sớm một chút hay muộn một chút mà thôi.
Một bóng người từ trong biển lửa bay lên cao, loạng choạng lắc lư, Sarin nhận ra đó là một pháp sư áo bào teo cấp bốn. Trên người pháp sư này đầy vết bỏng, râu tóc cháy xém.
Ma pháp sư cấp bốn có thể phi hành ư? Tuy ràng đây là mượn dùng ma pháp kỹ, nhưng mà pháp sư này có lý giải về phong nguyên tố khẳng định đã đạt tới trình độ của Ma pháp sư cấp sáu.
Một thiên tài rất không tầm thường, Sarin dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn chàm chàm vào pháp sư này.
Pháp sư áo bào teo không bỏ chạy về phía lục địa, hắn biết trong đoàn mây mù trên bầu trời kia, pháp sư ẩn dấu trong đó sẽ không để mặc cho hắn rời đi. Hơn nữa khoảng cách hắn có thể phi hành cũng vô cùng ngắn, chỉ e ràng còn chưa đến lục địa, thì đã rơi xuống biển rồi.
Pháp sư này đi tới trước đám mây mù, mang sắc mặt đau buồn, lớn tiếng hô:
- Ngươi! Vì sao không để cho chúng ta một đường sống!
Sarin đột nhiên cười, lực lượng toàn thân của pháp sư kia đều được dùng để duy trì phi hành, ngay cả điều động tinh thần lực để mở quyển trục cũng không làm được. Mây mù trước mặt Sarin đột nhiên trở nên trong suốt, để cho pháp sư áo bào teo kia nhìn thấy mặt minh.
Âm thanh của pháp sư áo bào teo trở nên im bặt, hắn nhìn thấy khuôn mặt vô cùng trẻ tuổi của Sarin. Pháp sư cường đại như vậy, mà nhìn qua còn không đến hai mươi tuổi. Khó trách, không thể khống chế tâm tình của mình, sát khí nặng nề như vậy, so với một vài thích khách cường đại thì còn có vẻ độc ác hơn.
Nếu là người trẻ tuổi, thì cho dù có cường đại đến mấy đi nữa, cũng dễ đối phó hơn. Pháp sư cấp bốn ổn định tâm thần, lập tức thay đổi giọng điệu, nói:
- Pháp sư tôn kính, chúng ta đã đầu hàng, mong ngài cho phép mấy đồng bạn của ta được đi lên thuyền cứu nạn. Trên thuyền còn có bốn pháp sư, mười mấy học đồ, những người này thì Hoàng để của chúng ta đều đồng ý dùng tiền để chuộc!
Pháp sư cấp bốn này cẩn thận nói, sau đó lại chèn thêm một câu nữa.
- Ở trong mắt ngài, chúng ta chỉ là những kẻ nhỏ bé không đáng kể. Không bàng ngài dùng để đổi lấy một ít kim tệ, hoặc là ma pháp tài liệu hi hữu.
- Vốn ta cũng lười nói chuyện cùng với ngươi...
Sarin dừng một chút, rồi nói tiếp:
- Có một chuyện mà ngươi còn chưa hiểu rõ, giết các ngươi, thì cũng không phải là điều ta muốn. Ta chỉ hy vọng cả đời này không gặp phải các ngươi, nhưng đây là các ngươi tự minh đi mấy vạn dặm trên biển, đến tận đây. Các ngươi đã đến đây, kết cục cũng đã rất rõ ràng, hoặc là các ngươi chết, hoặc là ta chết, về phần tiền? Ngươi có biết vừa rồi ta đã dùng bao nhiêu quyển trục hay không?
Sarin dùng giọng điệu châm chọc để nói.
Sắc mặt pháp sư áo bào teo pháp lập tức trở nên rất khó coi. Quyển trục mà khi nãy Sarin và dùng, không có một trảm thì cũng có tám mươi. Không tính quyển trục trung cấp, thì Sarin cũng đã dùng hết mấy vạn kim tệ. Hơn nữa nhìn qua còn có vẻ không chút đau lòng nào.
- Nếu muốn dùng tiền đê chuộc, thì ít nhất ngươi phải có tiền hơn cả ta thì mới được.
Sarin tiện tay lấy ra một quyển Bạch ngân ma pháp thư, vung vẩy trong tay,
- Ngươi xem đi, thứ này giá trị bao nhiêu tiền?
Pháp sư áo bào teo hoàn toàn hết chỗ nói rồi, một quyển Bạch ngân ma pháp thư, cho dù là đặt tại Luyện Kim Thành trong truyền thuyết thì cũng đều không phải là thứ có thể sử dụng kim tệ mà mua được. Có Bạch ngân ma pháp thư, Đại ma pháp sư tương đương có thêm mười tám cơ hội phóng thích ma pháp trong đó, hơn nữa không cần phải tiêu hao chút Ma huyền nào.
Sarin có Bạch ngân ma pháp thư, nhưng lại không dùng, mà lại đi dùng vật phẩm tiêu hao một lần đi công kích chiến hạm, rõ ràng là không quan tâm tới chút tiêu hao nhỏ này.
Hắn lại không biết, Sarin không phải không quan tâm, mà là tuân thủ quy tắc an toàn là số một, nếu không đến lúc vạn bất đắc dĩ, thì sẽ không vận dụng sách ma pháp và Ma huyền. Có thể sử dụng ma pháp cấp một để giải quyết chiến đấu, thì hắn tuyệt đối sẽ không dùng ma pháp cấp hai.
Hơn nữa sau khi Lex rời khỏi, cho dù Sarin ở trong thần điện, dưới sự bảo hộ rất mạnh, mà vẫn luôn vạn phần cảnh giác.
Sarin đột nhiên đổi giọng, nói:
- Nếu ngươi muốn sống, cũng không phải là không có biện pháp.
Pháp sư áo bào teo mừng rờ, pháp sư trẻ tuổi này vẫn có nhược điểm a, có thể sống được là tốt rồi, về phần về sau, nếu có cơ hội, kiểu gì minh cũng sẽ tìm được biện pháp trả thù.
- Ta muốn hải đồ và tinh đồ mà các ngươi đi từ Đông Hải đến Myers đại lục.
Sarin khẽ cười nói.
Tâm tình của pháp sư áo bào teo trong nháy mắt đã ngã xuống đáy cốc. Thứ này, thì hắn không có. Hải đồ từ Đông Hải đến đây, đều nằm trong tay Ma đạo sĩ, hoặc là trong tay một vài gia tộc cường đại.
- Ta cũng muốn cho chiến hạm của mình rời bển, đi tới Đông Hải dạo chơi một chút, nếu ngươi không thể cho ta thứ ta muốn, thì cũng chỉ có thể đi chết mà thôi.
Sarin không chút khách khí bảo Đông Hải pháp sư này nói đi chết. Trong lòng pháp sư cấp bốn này có trảm ngàn ý niệm, cuối cùng phát hiện, pháp sư trẻ tuổi đứng đối diện này, căn bản không phải là có thể dùng hoa ngôn xảo ngừ để đả động được.
Ở Đông Hải chư quốc, ngôn ngừ luôn luôn là vũ khí hữu hiệu nhất, thậm chí trước khi chiến đấu, hai bên đều phải giương thương múa kiểm một phen, chèn ép khí thể của đối phương. Mà tên pháp sư trẻ tuổi này, lại giống như một ngọn núi nguy nga, mặc cho sóng biển ngàn vạn năm vỗ vào, nhưng vẫn không chút nhúc nhích.
Sarin cười lạnh, nhìn pháp sư này, tay phải hắn đã đặt lên trên Bạch ngân ma pháp thư, chỉ cần mở ra sách ma pháp, hắn có thể phóng ra ma pháp chứa đựng bên trong. Sách ma pháp rất thuận tiện khi sử dụng, ma pháp chứa đựng bên trong lại nhiều hơn trong ma pháp trượng tận mười mấy lần, đủ để giải quyết pháp sư trước mặt này.
Sarin muốn có Đông Hải hải đồ và tinh đồ, trong lòng đã có ý tưởng đi thông con đường biển này. Tuy ràng Đông Hải chư quốc phái ra mấy chục vạn đại quân viễn chinh Myers đại lục, nhưng Sarin cũng đã nhìn ra, số lượng các quốc gia tại Đông Hải kia thì rất nhiều, nên rất khó có thể chân chính liên hợp lại, nếu không thì phương bắc Tần Nhân cũng không đến mức tận bây giờ vẫn còn chưa giải quyết được.
Đội quân viễn chinh này đã bộc lộ ra nhược điểm rất lớn, hơn nữa chiến hạm của Đông Hải cũng không đủ cường đại, cũng chỉ không khác là mấy so với thành Vân Lưu, còn không bàng cả chiến hạm của đảo Sigure. Chỉ cần không bị vây công, Long hài chiến hạm của Sarin có thể dùng một để đối phó mấy chục chiếc, đánh tan từng cái.
Nếu trong hạm đội Đông Hải không có Ma đạo sĩ, thì thậm chí Sarin còn có thể dựa vào Thuyền luyện kim bàn quy mà lần lượt đánh lén, từng bước gặm hết bọn chúng.
Nếu không có đội quân viễn chinh nhìn như cường đại này, Sarin còn lâu mới có ý niệm này trong đầu. Một khi quân viễn chinh gặp bất lợi, Đông Hải chư quốc nguyên khí đại thương, Sarin có hải đồ, chỉ cần mấy chục chiếc chiến hạm, là có thể bình định cả Đông Hải.
Mấy chục chiếc chiến hạm thì hiện tại hắn không có, nhưng sau hai năm thì có thể sẽ có. đảo Sigure có không ít chiến hạm, hơn nữa có công nhân chuyên môn tạo thuyền, chỉ cần có tài liệu, bất cứ lúc nào cũng có thể làm ra nhiều chiến hạm
Cấp bốn pháp sư biết ràng đã tới lúc sống còn rồi, ánh mắt Sarin càng lúc càng lạnh như băng, hiển nhiên đã không có kiên nhẫn nữa. Hắn cắn chặt răng, nói:
- Pháp sư đại nhân, tuyển đường biển này nằm trong tay Ma đạo sĩ, ta không có khả năng có được, trừ khi ngươi bắt một Ma đạo sĩ làm tù binh, hoặc là, Đại tướng của quân viễn chinh thì cũng có. Còn những tiểu pháp sư như chúng ta thì tuyệt đối không có.
Sarin có chút bất ngờ, pháp sư cấp bốn này lại tự xưng là tiểu pháp sư. Ở Myers đại lục, một khi thăng cấp đến cấp bốn, bất kỳ kẻ nào đều sẽ tôn trọng đối với pháp sư đó. Xem ra ở Đông Hải chư quốc, địa vị của pháp sư cũng không phải là rất cao a.
Sarin đoán rất đúng, tại Đông Hải chư quốc, địa vị của pháp sư không khác mà mấy so với kiểm sĩ, cũng không có đãi ngộ quá đặc biệt, chỉ khi trở thành Ma đạo sĩ, thì mới có thể đạt được sự tôn kính. Bởi vì Đông Hải thích khách vô cùng nhiều, trước khi pháp sư trở thành Ma đạo sĩ, thì rất dễ bị ám sát.
Toàn bộ phạm vi mấy vạn dặm tại Đông Hải, thể cục chính trị đều liên quan đến ám sát. Ở Đông Hải, thích khách mới là những kẻ đáng sợ nhất. Nơi đó không có chức nghiệp giả công hội, nhưng lại có Liên minh thích khách.
- Nói như vậy, ngươi không có chỗ nào hữu dụng ư?
Sarin không nhìn thấy vẻ tuyệt vọng trong mắt pháp sư cấp bốn này, biết ràng pháp sư này vẫn còn có gì đó muốn nói. Vì thể hắn lại dùng ngôn ngừ kích thích một chút.
- Không không, pháp sư đại nhân, còn có một biện pháp có thể đạt được tuyển đường này.
- Nếu là chuyện quá phiền toái, ta sẽ không muốn biết.
Sarin thản nhiên nói, nhưng vẫn chưa lập tức động thủ.
Cấp bốn pháp sư rất bất đắc dĩ, nói:
- Đương nhiên, ta nguyện ý trả giá vì phiền toái này.
Sarin thấy hắn như vậy, không kìm nổi khẽ cười, nói:
- Nói ta nghe một chút.
- Pháp sư đại nhân, chúng ta có thể xuống dưới nói chuyện được không? Ta sắp không kiên trì được nữa rồi.
Cấp bốn pháp sư cầu xin. Hắn dựa vào ma pháp bên trong ma pháp trượng mà miễn cường bay lên được, ma lực trong ma pháp kỳ sắp sửa phải hao hết rồi, nếu không hạ xuống, hắn sẽ rơi vào trong biển. Với thể chất hắn, kiên trì không tới nửa giờ thì sẽ bị đóng băng chết.
- Nếu thứ mà ngươi cho ta khiển ta không hài lòng, vậy thì...
- Đại nhân, còn mong ngài buông tha cho đồng bạn của ta.
Pháp sư tiếp tục cầu xin, ngọn lửa trên chiến hạm kia vẫn còn đang cháy rất mãnh liệt.
- Nếu tin tức mà ngươi nói cho ta đủ trọng yểu, thì ta sẽ giết chết những người đó để diệt khẩu. Nếu tin tức mà ngươi cho ta làm ta chướng mắt, thì những người đó vẫn sẽ chết, theo ta đi.
Sarin không để ý tới yêu cầu của pháp sư này, hắn phóng ra một đoàn mây mù về phía trước, cuốn lấy pháp sư cấp bốn này, bay trở về.
Hắn cũng không thể cứu đồng bạn của pháp sư kia, chỉ cần những người này mà chết, pháp sư này sẽ nhận ra không còn cách nào về Đông Hải được nữa, bởi vì người Đông Hải sẽ không tin tưởng pháp sư này. Vì sao mọi người đều chết, mà lại chỉ có ngươi còn sống?
[charge=5]
Lòng người là thứ khó nắm lấy nhất, một chiêu này của Sarin, cũng là học được từ Nerys.
Ma pháp trượng rõt cuộc không phóng ra Phi Hành Thuật được nữa, pháp sư cấp bốn bị Sarin mang trở về, lại càng không dám động thủ với Sarin, Sarin đã một lần nữa ẩn vào trong mây mù rồi. Hơn nữa nếu không có Sarin, hắn sẽ rơi vào trong biển rộng ngay lập tức.
Sarin rất nhanh tìm được Long hài chiến hạm, hắn mang theo cấp bốn pháp sư hạ xuống, trực tiếp tiến vào khoang thuyền trên boong tàu. Nerys thấy Sarin bắt được một tên tù binh về, con mắt bắt đầu xoay chuyển, đuổi mọi người ra khỏi phòng, chỉ còn lại minh và Tieta.
Nerys không cho ràng Sarin mềm lòng mà thu lấy một tên tù binh. Khi Sarin nhìn thấy thi thể kiểm sĩ của đảo Sigure, Nerys trực tiếp cảm nhận được sự đau thương ở chỗ sâu trong linh hồn hắn. Tên tù binh này khẳng định có bí mật gì đó, mà nếu là bí mật, thì càng ít người biết càng tốt.
Tuy nhiên hiện tại Nerys cũng không dám đuổi Tieta ra ngoài. Tieta không chỉ có vũ lực cao hơn nàng, mà ở địa vị trong lòng Sarin cũng không thấp hơn so với nàng. Hơn nữa người kia còn muốn sinh hài tử cho chủ nhân, minh cũng không nên đi trêu chọc vào nàng làm gì cả.
Nerys kéo ra cho Sarin một chiếc ghế dựa, thuận tay cũng kéo lấy một cái cho Tieta, còn minh thì đứng bên cạnh Sarin. Tên tù binh pháp sư cấp bốn này thấy pháp sư trẻ tuổi chỉ để lại hai nữ nhân bên cạnh, trong lòng có chút rục rịch, nếu mà minh đánh lén thì sao đây?
Hay là quên đi, bên ngoài còn có hơn một trăm kiểm sĩ, cùng một pháp sư cấp năm nữa, cho dù minh đánh bị thương pháp sư này, thì cũng sẽ không chạy thoát. Hắn nhìn thấy nét mặt như cười mà như không cười của Sarin, trong lòng bỗng thanh tỉnh lại.
Bên ngoài mà không có người thì làm sao? Một minh có thể lái cả chiếc thuyền lớn như vậy được hay sao? Nếu không thể, chẳng lẽ phải bơi về?
- Pháp sư đại nhân, tên của ta là Aesop Faustin.
- Sarin.
- Sarin đại nhân, ta có thể trước hết ký kết một khế ước cùng ngài được không, ta cam đoan sẽ nói sự thật.
- Cái đó thì không cần, khế ước cũng là có lỗ hổng. Vạn nhất ngươi nói tuân thủ khế ước, lại che giấu gì đó với ta, thì ta lại không thể giết ngươi. Ngươi cứ nói thẳng ra đi, những người trong gian phòng này, đều có thể nhận ra ngươi có nói dối với ta hay không.
Từ khi thu phục được ba vị Quân vương, Sarin đã biết, ma pháp khế ước cũng có lỗ hổng.
Ma pháp khế ước cường đại chỗ ở chỗ nó không thể bị vi phạm, nhưng các câu chừ trên khế ước lại có thể tạo ra ảo giác, cho ngươi cảm thấy khế ước là hoặc công bình hoặc cực kỳ không công bình.
Aesop cười khổ, hoàn toàn buông tha ý tưởng lừa gạt Sarin.
- Sarin đại nhân, trước hết ta sẽ nói những chỗ quan trọng đã. Hải đồ và tinh đồ từ Đông Hải đến Myers đại lục, thì thật sự chỉ có thể đạt được từ trong tay Ma đạo sĩ, tuy ràng ngài cường đại, nhưng nếu muốn bắt được một Ma đạo sĩ trong đại quân, thì cũng là chuyện căn bản không làm được.
- Ma đạo sĩ a! Tháng trước, ta vừa mới giết chết một tên.
Sarin nhớ tới tên Ma đạo sĩ bị tam Quân vương xử lý, thuận miệng nói một câu.
Aesop trợn mắt há hốc mồm, tuy nhiên hắn biết Sarin chỉ thuận miệng nói mà thôi, cũng không phải là phản bác minh. Cho dù Sarin có thể giết chết một Ma đạo sĩ, thì cũng chỉ là dưới tình huống đặc thù, nếu thật sự đi liên quân đại doanh để bắt người, thì vẫn là không có khả năng.
- Nhưng là đại nhân ngài muốn đi Đông Hải, đâu nhất thiết phải trực tiếp đạt được hải đồ và tinh đồ.
- Ngươi đang nói tới ma pháp la bàn ư? Ta đã thử qua rồi, tất cả ma pháp la bàn trên thuyền, đều đã bị pháp sư hủy diệt đoạn tin tức này rồi.
Sarin biết Aesop muốn nói gì, trực tiếp cắt lời hắn luôn. Thuyền luyện kim bàn quy đánh chìm mười hai chiếc thuyền, ngoài các thương thuyền võ trang, thì còn lại đều có ma pháp la bàn. Mỗi một ma pháp la bàn đều đã trải qua xử lý, hiển nhiên là Đông Hải liên quân không muốn để cho người khác biết về tuyển đường bí mật này, nên thập phần cẩn thận.
Sarin chỉ phân tích ra một chuyện, đó chính là hạm đội này mỗi lần đi được năm trăm dặm, thì sẽ cố ý hủy diệt dấu vết trên đoạn đường biển này, khiển cho ma pháp la bàn không thể khôi phục được tin tức. Như vậy cho dù chiến hạm có bị địch nhân bắt làm tù binh, thì cũng sẽ không phát sinh nguy hiểm quá lớn.
Nếu muốn tới Đông Hải, mà không có tinh đồ cùng hải đồ là không được. Nhất là tinh đồ, có thể căn cứ tinh đồ để phán đoán ra mùa, thì mới có thể chuẩn xác tìm được đoạn đường an toàn nhất. Giữa Đông Hải và Myers đại lục có vùng biển dài mấy vạn dặm, được gọi là Biển gió bão. Nơi đó hàng năm đều có các cơn lốc cường đại, đừng nói tới Long hài chiến hạm, cho dù là cự long thì cũng không muốn hoạt động ở nơi đó.
Những cơn lốc này cũng có quy luật, hơn nữa có liên quan đến mùa. Người Đông Hải không biết đã dùng bao nhiêu năm, trả giá bao nhiêu sinh mệnh, thì mới tìm ra được một tuyển được đi qua nơi đó.
Nếu vẻn vẹn chỉ là vài cơn lốc, thì Sarin còn có thể dựa vào Thuyền luyện kim bàn quy xuyên qua lòng biển, dưới mực nước biển mấy trăm thước, ảnh hưởng của cơn lốc đã biển mất. Tuy nhiên ma thú trong lòng biển cũng không yểu hơn chút nào so với Biển đóng băng, cấp chín ma thú thì có thể thấy thường xuyên. Sarin nhớ rất rõ chuyện Thuyền luyện kim bàn quy của minh phải chạy trối chết, trong chỗ sâu dưới biển rộng, thì lực lượng của nhân loại cực kỳ nhỏ bé.
- Sarin đại nhân, bí mật này chỉ có ta mới biết.
Aesop do dự một chút, không còn định dùng thứ này để đưa ra điều kiện với Sarin nữa, tiếp tục nói:
- Trên chiến hạm Đông Hải của chúng ta, các luyện kim kính viễn vọng đều rất lớn. Nguyên lý sử dụng khác với tại Tần Nhân, trên thực tể, loại luyện kim trang bị quy mô lớn này cũng có năng lực ghi nhớ.
- Vậy sao?
Sarin lúc này mới cảm thấy hứng thú. Hắn cũng phát hiện ra luyện kim kính viễn vọng trên các con thuyền chìm kia, chúng đã bị Nerys mang về, sau đó bị Sarin ném vào trong kho hàng.
Nếu so sánh với luyện kim kính viễn vọng của Tần Nhân, thì Đông Hải luyện kim kính viễn vọng rất cồng kềnh, hiệu quả dường như cũng chỉ bàng một phần ba so với trang bị của Tần Nhân.
- Tổ phụ ta từng là một hải tặc.
Aesop nói tới chuyện trong gia tộc, trên mặt lại lộ ra vẻ tự hào, dường như làm hải tặc là một chuyện rất vinh quang, thậm chí so với thân phận Ma pháp sư của hắn thì còn cao quý hơn.
Sarin thấy thể, nhưng không thể trách, người Đông Hải thì đầu óc dường như đều có chút vấn đề. Nhiều Ma pháp sư như vậy không đi nghiên cứu ma pháp, mà lại chạy đến Myers đại lục, trợ giúp những Hoàng để tiểu quốc kia đi xâm lược. Hắn chỉ yên lặng chờ Aesop nói tiếp, dù sao hắn cũng không quan tâm đến xuất thân của Aesop, cũng không quan tâm xem tiêu chuẩn đạo đức của hắn có giống minh hay không.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.