Trạm Lam Huy Chương

Chương 19: Tiến vào di tích (thượng,hạ)




- Chúng ta đi.
Sarin kéo John Cera, ra hiệu Tieta cõng Sarah, cũng không giải thích nhiều mà nhanh chóng rời khỏi nơi này. Bản năng của hắn cảm giác được nguy hiểm, tiếp tục nghỉ ngơi ở đây thì có lẽ sẽ không thể đi được nữa.
Ở xa xa truyền đến tiếng ma thú gầm gừ, có sợ hãi, cũng có hưng phấn, cùng với phẫn nộ. Lần đầu tiên Sarin cảm giác được trong tiếng gầm của ma thú còn có tình cảm phong phú như vậy.
Nhưng hắn không kịp cảm khái, chỉ có thể kích hoạt Cự Lực Thuật trên ma pháp bào, bước đi như bay điên cuồng bỏ chạy.
Hắn không sợ ma thú, Tieta có kỹ năng trấn an ma thú. Hắn sợ là người Thần Thánh Giáo Đình, nếu bị người Giáo đình phát hiện ma hạch của rồng, dù không có thù oán với Giáo đình thì người ta sẽ không ra tay hay sao? Ở đây là Hỗn Loạn Chiểu Trạch, có giết nhiều người hơn nữa thì cũng không có ai để ý.
Sarin còn nhớ, lúc trước vì một cái kim tệ còn thiếu chút mất mạng. Ma hạch của rồng, hiển nhiên càng khiến người ta ước mơ. Lục long, lục long!
Đáng chết, tin tức của chức nghiệp giả công hội rõ ràng là gạt người, lục long đã bị giết. Một đám kiếm sĩ Tần nhân giết rồng xong bị người Hồng Tuyến đạo tặc đoàn theo dòi, rất có thể nhiệm vụ này chính là kiếm sĩ Tần nhân tuyên bố để mê hoặc lính đánh thuê xung quanh.
Lục long là Long tộc cấp thấp, nhưng giá trị ma hạch không thể so sánh với những ma thú bình thường. Vì viên ma hạch này, phần lớn lính đánh thuê sẽ không để ý cố kỵ chức nghiệp mà giết người cướp của.
Khục khục...
Âm thanh kỳ quái vang lên, giống như tiếng loài người ho khan, đó là mặt đất chấn động.
Ầm! Ầm! Ầm!
Tiếng bước chân chậm chạp vang lên, Sarin vội quay đầu, lại thấy một con quái vật to như núi đi tới bên này. Con quái vật kia còn muốn cao hơn cả cự long hùng mạnh nhất, đến hơn ba mươi thước, làn da vàng đất, chỉ có một con mắt ở giữa, đứng thẳng bước đi. Trên khuôn mặt giống như loài người tràn ngập vết sẹo, mũi sụp xuống, miệng đầy nước dài, từ xa truyền tới không khí khiến người ta muốn nôn.
Sarin thiếu thường thức của lính đánh thuê, nhưng đã đọc rất nhiều tư liệu tranh ảnh ma thú, cho nên rất dễ nhận ra - Khai Sơn Quái, ma thú cấp bảy. Nghe nói đó là con cháu cự nhân, ở thời kỳ vương triều thứ nhất, loài người còn có được lực lượng mạnh mẽ đã đi các vị diện khác bắt không ít sinh vật kỳ quái, cự nhân này chính là một loại trong số đó.
Khai Sơn Quái không có được trí lực của cự nhân, cũng không có ma pháp của cự nhân, nhưng thân thể mạnh mẽ thì chính Long tộc cũng lười chọc tới. Nó không có trí tuệ, gặp đối thủ mạnh cỡ nào cũng dám nhảy lên đánh tay đôi. Đối với Long tộc thì Khai Sơn Quái như miếng keo dính đụng vào là vứt không xong. Đối với đám người Sarin, thì miếng keo dính kia là sát thủ chí mạng.
Tieta cùng hoảng, nàng căn bản không thể câu thông với loại ma thú như Khai Sơn Quái, chúng mặc kệ mọi thứ, dù là thời kỳ giao phối thì cũng có thể cắn chết bạn tình, nếu không thì số lượng sẽ không ít như thế.
John Cera càng hồn bay phách lạc, hắn còn chưa từng trực tiếp đối mặt ma thú cấp bảy. Dù là Đại ma pháp sư cũng sẽ không chọc tới, huống chỉ là tên lính đánh thuê nho nhỏ như hắn. John Cera khóc than, đi cùng tên Ma pháp sư nhỏ này thì vĩnh viễn sẽ có chuyện càng tồi tệ hơn chờ ở phía trước.
Đoàn lính đánh thuê Kền Kền, Thần Thánh Giáo Đình, Hồng Tuyến đạo tặc đoàn, hiện giỜ lại đến một con Khai Sơn Quái. Càng làm cho hắn phát điên là chính hắn dùng giá cao hơn công hội gấp mấy lần thuê Sarin tới đây, chỉ có thể nói là điển hình tự làm tự chịu.
Khai Sơn Quái không có sở trường tốc độ, chẳng qua chân nó dài mười thước, bước chậm cỡ nào cũng phải nhanh hơn đám người Sarin vài phần. Vùng này là bình nguyên. bốn người Sarin tìm một chỗ tránh né cũng không có.
- John Cera, di tích còn xa lắm không?
Sarin lớn tiếng hỏi, lúc này đã không sợ quấy nhiễu ma thú nữa.
- Không, không giống bản đồ!
John Cera đã bắt đầu thở mạnh, hắn mới tu luyện được một chút kiếm khí, lại còn bị thương, tốc độ trị liệu của nước chữa trị không bằng nước thánh,, nếu cho hắn khôi phục một tuần thì có lẽ còn chạy qua quái vật sau lưng.
- Bên phải!
Cổ họng Sarin hô đến sắp tắt tiếng, lúc này Tieta bùng phát tốc độ dữ dội, kéo đai lưng của Sarin, chân đạp như bay vượt qua John Cera, chui thẳng vào hồ nước mà Sarin chỉ. John Cera mặc kệ tức giận, lúc chạy trối chết đều phải dựa vào bản thân, ngươi không thể oán người khác chạy nhanh hơn ngươi được.
Bốn người rơi xuống nước, Khai Sơn Quái rống giận đuổi theo, đi xung quanh bờ hồ. Hai cái chân lớn của nó thử thăm dò xuống nước, nước hồ rất sâu, chỉ đứng bên bờ dùng đôi chân dài của nó cũng không chạm đến đáy được.
Khai Sơn Quái không biết bơi, lại không cam lòng bỏ con mồi chạy mất, nó đào ra một khối đất lớn ném mạnh vào trong hồ nước. John Cera mới thò đầu lên thiếu chút bị đập nát đầu, sợ quá lập tức rụt trở xuống.
Sarin có thể hít thở trong nước, lúc này ưu điểm của Ma huyền thể hiện ra, nước sâu là hoàn cảnh bảo hộ tốt nhất đối với Sarin. Trạng thái của Tieta cũng không kém, kỹ năng bơi của nàng tốt, không chút xa lạ. Chỉ là vết thương của Sarah còn chưa phục hồi, cho dù tu luyện kiếm khí thâm hậu hơn John Cera, lúc này sắc mặt đã tím ngắt.
Khai Sơn Quái ở bên bờ còn đang rống giận ném đất, dùng lực lượng của Khai Sơn Quái, nắm đất kia dù chỉ to bằng nắm tay, đánh lên người cũng là chí mạng.
Bất đắc dĩ, Sarin bắt đầu thử chế tạo bong bóng. Lần này hắn lấy ra không khí từ Ân Tứ Chỉ Hoàn, dùng Thủy Văn Thuẫn bao bọc, sau đó chụp Thủy Văn Thuẫn lên đầu Sarah. Mấy lần liên tục cũng không thành công, không phải nói làm là làm ra được một cái ma pháp kiểu mới. Lỗ tai Sarah đã tràn ra máu, ánh mắt phồng to, không nhìn ra được là một cô gái xinh đẹp, làn da xanh rất dữ tợn.
Sarin liều mạng, hắn rút lấy tất cả không khí trong Ân Tứ Chỉ Hoàn, chế tạo một cái bong bóng thật lớn, trực tiếp hình thành Thủy Văn Thuẫn bên ngoài thân thể Tieta cùng Sarah. Tinh thần lực của Sari tập trung cao độ, nháy mắt hoàn thành Thủy Văn Thuẫn, thậm chí hắn chưa bao giờ tiêu hao một nửa Ma huyền trong một lần.
Trước kia Sarin chế tạo Thủy Văn Thuẫn chỉ to bằng cái chậu rửa mặt, lần này phóng ra ma pháp trực tiếp bao phủ toàn thân hai người, hình thành bảo hộ toàn phương vị, đây là hình thái ma pháp phòng ngự cấp bốn trở lên.
Sarah hít thở không khí, sắc mặt hai người dần dần dịu lại, John Cera thì không nhịn nổi, trồi lên mặt nước lần nữa.
Sarin đang kinh hoàng vì tốc độ tiêu hao Ma huyền, cũng không cách nào giúp được John Cera. Đầu của John Cera mới trồi lên, một khối đất cứng xẹt qua trán hắn, khối đất bám theo dòng khí như lười dao cắt qua làn da mềm mại của John Cera. Hắn không nháy mắt một cái, dùng sức hít một hơi rồi lặn trở xuống.
Một đoàn máu đỏ lan ra trong nước, vết thương trên trán của John Cera thấy đến xương, rất thảm thiết, nhìn từ hai bên biến dung mạo của hắn trở nên rất quỷ dị. Không đợi màu máu nhạt đi, có mấy chục con cá to bằng nắm tay bao vây quanh John Cera.
Mặt ngoài những con cá này không mọc vảy, vỏ xương giống như rùa, miệng há to lộ ra răng nanh sắc bén. John Cera không nhận ra loài cá này, nhưng biết không có một sinh vật nào trong Hỗn Loạn Chiểu Trạch là hiền lành. Hồ nước quỷ dị giữa mảnh bình nguyên này, không có dòng sông đổ vào, sợ rằng sinh vật trong này cũng rất biến thái. Hắn rút kiếm nhỏ, đâm tới con cá quái vật nhào tới.
Sarin hít thở dưới nước cũng không sao, nhưng không có cách nào mở miệng, hắn nhận ra con cá này, đó là ma thú cấp năm - Diya Skala. Đây là ngôn ngữ của dân bản xứ, có nghĩa là con sói trong nước. Dù John Cera không có bị thương, ở trong nước cũng không phải đối thủ của loại ma thú này.
Sarin cũng rất muốn đi giúp John Cera, nhưng bản thân hắn cũng khó bảo toàn, có năm con Diya Skala bơi về phía hắn, Ma huyền của Sarin đã không còn đủ một phần ba, còn có thể phóng thích bảy tám cái ma pháp cấp một, dù cho ma thú cấp năm đứng yên tại chỗ cho hắn đánh thì cũng chưa chắc đánh chết được.
Hiện giờ chỗ dựa duy nhất của Sarin là Thủy Văn Thuẫn biến dị. Hình thể của Diya Skala quá nhỏ, Thủy Văn Thuẫn bọc bong bóng của Sarin vừa lúc chứa được.
Liên tục phóng ra năm cái Thủy Văn Thuẫn, Ma huyền của Sarin đã thấy đáy, bên phía John Cera đã không rõ tình huống cụ thể, trong nước tràn ngập màu đỏ cản trở tầm nhìn.
Sarah giày dụa trong bong bóng lớn, nàng nhìn rất nhiều con cá quái vật nhào vào người John Cera, há miệng cắn xé máu thịt, nhưng dù cho Tieta thả nàng ra thì cũng không thể thoát khỏi Thủy Văn Thuẫn bao quanh, càng không thể đi giúp đỡ John Cera.
Hai tay Sarah đặt trên vách Thủy Văn Thuẫn, hai mắt mở to, trong ánh mắt màu lam rơi lệ. Nàng há miệng không ngừng kêu lên, nhưng Thủy Văn Thuẫn ngăn cách mọi âm thanh.
Sarin cũng không thể thi triển ma pháp, Ma huyền sót lại phải duy trì tiêu hao của Thủy Văn Thuẫn lớn nhất, chuyện liên tục tiêu hao Ma huyền như thế là đặc điểm chỉ ma pháp cấp bốn trở lên mới có. Còn Sarin dùng bong bóng bao vây năm con Diya Skala đang há miệng phun ra mũi kim màu lam, muốn đánh vỡ Thủy Văn Thuẫn bao bọc.
Mũi kim lam là ma pháp thiên phú của loài ma thú này, hộ thuẫn ma pháp cấp một không cản nổi công kích ma pháp cấp năm, nhưng mà kỳ quái là công kích ma pháp cấp năm chỉ có thể xuyên thấu Thủy Văn Thuẫn, nhưng không cách nào đánh vỡ bong bóng.
Sarin nhanh chóng lặn xuống tránh khỏi mũi kim lam công kích. Hiện giờ hắn cũng không còn cách nào, Khai Sơn Quái còn đứng trên mặt nước ném đất. không chịu rời đi, dưới nước là ma thú cấp năm thành đàn. Đây là Hỗn Loạn Chiểu Trạch, căn bản không phải nơi mà Ma pháp sư cấp một có thể đến.
Cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng, Sarin vặn vẹo người nổi lên mặt ước, trong lòng đã lặp lại ngâm nga chú ngữ trên Ân Tứ Chỉ Hoàn mấy lần. Dùng chú ngữ mở ra không gian làm khởi đầu, cắt ra tiết điểm thứ ba, tổ hợp lại sẽ là Nữ Thần Thủ Hộ. Không biết chiêu thần thuật này có tác dụng hay không, Sarin cũng đã không còn cách nào, hắn biết rõ Tự Nhiên nữ thần đã ngã xuống, như vậy cũng chỉ là phí công, nhưng hắn không cam lòng, dù cho có một phần vạn hy vọng thì hắn cũng muốn thử.
Myers nữ thần, xin hãy bảo hộ ta!
Lần đầu tiên từ khi chào đời, trong lòng Sarin cầu nguyện. Đầu của hắn lộ ra khỏi mặt nước, liền bắt đầu tụng niệm chú ngữ. Hai mươi bốn ký tự tổ hợp lần nữa càng trở nên khó đọc đọc, Sarin tập trung tinh thần, không để ý tới Khai Sơn Quái móc đất bên bờ, hắn đọc nhấn từng chữ rõ ràng, đầy nhịp điệu đọc xong hai mươi bốn ký tự.
Trên Ân Tứ Chỉ Hoàn chợt lóe lên hào quang xanh lục, nhưng không xảy ra chuyện gì cả, lòng Sarin rót xuống đáy. cầu xin thần linh đã ngã xuống, chẳng khác gì đi đòi nợ của người chết.
Trên thế giới này, chỗ dựa duy nhất chỉ có lực lượng thôi!
Sarin đang thầm oán chư thần, dưới chân đau nhói, giầy bị cắn thủng. Khai Sơn Quái bên bờ cũng đào ra một khối đất lớn sắp ném tới.
Tên ngu xuẩn này, tùy tiện dùng một cái ma pháp liền xong đời, cố tình lại thích đập người. Sarin cười cười nhìn Khai Sơn Quái, lại lặn vào trong nước.
Đang lúc Sarin có chút tuyệt vọng, đáy hồ nước đã xảy ra chấn động dữ dội, nước hồ nháy mắt sôi trào, lập tức xuất hiện một cái lốc xoáy thật lớn hút đám người Sarin vào đáy hồ.
Động đất? Núi lửa?
Sắc mặt Sarin bình tĩnh nghĩ, cố gắng tới sát bong bóng lớn bao quanh Sarah cùng Tieta.
sống chết trước mắt. Sarin cũng không hoảng hốt. Từ khi còn nhỏ là hắn đã nhiều lần thoáng qua cái chết, cảm giác sắp chạm đến một cái thế giới khác đã rất quen thuộc, cũng không thể chống cự.
Lực lượng lốc xoáy mạnh khác thường. ngay cả Diya Skala cũng không thoát được. Đám người Sarin ở ngay giữa trung tâm lốc xoáy, nhưng xung quanh không có áp lực, cảm giác duy nhất là lực hút bên dưới rất lớn.
Chỉ có mười mấy giây. Sarin cảm giác như xuyên qua một cái hang màu đen. cả người đau nhức như bị xé rách, giống như cái hang đen kia có vô số lười dao cắt hắn thành hàng tỷ mảnh, sau đó tập hợp thành thân thể hắn lần nữa. Nếu không phải Sarin thường xuyên dùng huy chương rèn luyện tinh thần lực, lúc này đã sớm hôn mê rồi.
Tiếng bịch bịch vang lên, Sarin bất ngờ thấy John Cera cả người đầy vết thương rơi ở trước mặt. Người này còn chưa chết, hai mắt còn mở to, biểu tình hoảng sợ cứng lại trong nháy mắt, cực kỳ phấn khích.
Dưới lốc xoáy không có một giọt nước, đây là một cái hang động tối đen. nếu không phải Tieta cùng Sarah đồng thời ngã xuống tới còn có một tầng Thủy Văn Thuẫn bao quanh người phát sáng, Sarin cũng không thể nhìn rõ cảnh tượng xung quanh.
Sarin liền cúi đầu nhìn chân, bên góc giày xuất hiện một cái lỗ to, vết thương trên chân không lớn, thậm chí không ảnh hưởng đi đường.
Thủy Văn Thuẫn bao bọc Tieta cùng Sarah hoàn toàn tan vỡ, bong bóng bụp một cái tan biến. Sarin phóng ra bốn cái Huỳnh Quang Thuật, bốn cái đốm sáng bay lên dần dần chiếu sáng hang động này.
- Sarin!
Tieta bỏ qua Sarah trực tiếp nhảy tới, Sarin lảo đảo thiếu chút bị Tieta đụng té lăn.
- Ngươi không sao chứ?
Tieta vuốt trên sờ dưới, làm sao mà Sarin không có chuyện được, cả người hắn đau muốn chết, hoàn toàn dựa vào tâm tính kiên cường mới có thể tiếp tục đứng ở chỗ này mà không phải lăn lộn ra đất. Tay nhỏ của Tieta sờ tới sờ lui trên người hắn. còn khó chịu hơn là dùng dao chọc vào.
Nhưng trong mắt Tieta tràn ngập lo lắng, Sarin cũng không thể đẩy ra. chỉ có thể tháo chiếc ấm kim loại bên hông nhét vào tay Tieta, nói:
- Giúp John Cera trị liệu, hắn sắp chết rồi.
Dỗ được Tieta, Sarin nhìn sang Sarah. chỉ là vết thương nặng thêm một chút, không có nguy hiểm sinh mệnh. Sarin lấy ra một khối ma hạch cấp ba, cầm trong tay hấp thu lực nguyên tố, khôi phục Ma huyền của hắn. Đối với Ma pháp sư mà nói thì cảm giác không có Ma huyền rất không xong, không có một chút cảm giác an toàn nào.
Hơn nữa Sarin cũng biết, tuy rằng Tieta an ủi nói không sao, thực tế Tieta bị thương rất nặng, chẳng qua Tieta không phải hiến tế, cũng không phải Vu sư, tinh thần bị tổn thương sẽ không thể hiện ra.
Tieta đã không dùng được kỹ năng triệu hồi hồn ma thú nữa. sức chiến đấu giảm mạnh, cây gậy của nàng dường như cũng mất đi uy lực ngày xưa.
Phạm vi bao phủ của Huỳnh Quang Thuật rất nhỏ, diện tích hang động lại rất lớn, Sarin vừa khôi phục Ma huyền vừa quan sát xung quanh, nhưng bóng tối nhìn không thấy tận cùng. Dưới chân là mặt đá bằng phẳng màu đen. Sarin cúi sát xuống, dùng móng tay cạo mặt đất, cảm nhận lực ma sát của đá.
Không ngờ toàn là cương nham.
Cương nham không đáng tiền, đó là so với các bảo thạch khác, đây là tài liệu chủ yếu xây dựng ma pháp tháp hoặc là ma pháp thành lâu, một kim tệ chỉ có thể mua một mét khối. Rất nhiều Ma pháp sư bởi vì không có kinh tế hùng hậu, dù cho tu luyện đến cấp sáu cũng chỉ có thể dùng chất liệu đá bình thường xây dựng ma pháp tháp.
Sarin dùng cảm giác quan sát, chỉ có thể thẩm thấu không đến một thước dưới mặt đất, trong phạm vi quan sát của Sarin, bên dưới toàn là loại chất liệu đá quý giá này. Làm Sarin kinh ngạc nhất là cương nham dưới chân gắn thật chặt, không có chút khe hở. Chẳng lẽ hang động này tạc ra từ cương nham?
Nơi này hẳn là phạm vi di tích vương triều thứ hai rồi, trừ đế quốc ma pháp đó, không ai có thể xa xi như vậy.
Tieta cầm ấm kim loại rửa vết thương cho John Cera, trên người tên yêu nam này có mấy trăm vết thương, Tieta chỉ có thể chọn chỗ lớn mà xử lý, còn lại một chút nước chữa trị đều đổ vào bụng John Cera.
Sắc mặt John Cera bình tĩnh lại, trong lòng cũng nổi sóng lớn. Hắn nhìn Sarin cầm ma hạch hấp thu lực lượng, vừa duy trì ma pháp chiếu sáng, đồng thời còn đang tra xét cảnh vật xung quanh.
Không ngờ Sarin là Ma pháp sư có truyền thừa to lớn!
Ma pháp sư bình thường khi khôi phục Ma huyền thường thường có tư thế cố định, ngay cả thân thể cũng không được di động, càng miễn nói tới đồng thời thi triển ma pháp. Lúc này, nếu Ma pháp sư gặp quấy rầy, sinh ra tâm ma, thậm chí không cần bị người ta công kích cũng sẽ bị ma lực cắn trả trở thành phế nhân.
Tuy rằng John Cera không biết pháp tắc minh tưởng, nhưng hiểu được ý nghĩa của ma pháp truyền thừa, sợ rằng lão sư của Sarin là một kẻ cực kỳ hùng mạnh. Chỉ là cấp bậc Sarin còn quá thấp, vì sao phải rời ổ đi ra rèn luyện? Điều này rất nguy hiểm, nhất là đi vào chỗ như Hỗn Loạn Chiểu Trạch này, chẳng lẽ lão sư của Sarin không lo tới an toàn sinh mệnh của đệ tử?
Sarin sờ mặt đất, ma văn mỏng manh khó mà nhận ra. Quả nhiên dưới chân có một ma pháp trận ẩn hình rất lớn, mấy người mình bị hồ nước hút vào là vì ma pháp trận bị khởi động.
Sarin không có nghiên cứu ma pháp trận, dù là trong trí nhớ có rất nhiều tri thức ma pháp trận, cũng không nhìn ra đầu mối nào. Nhưng mà nhìn trình độ phức tạp của ma văn, đường kính ma pháp trận này phải đến một trăm thước. Truyền thuyết trong hoàng thành Tần nhân đế quốc có một ma pháp trận rất lớn, do mấy đời Ma pháp sư cung đình hợp lực xây dựng, đường kính cũng chỉ năm mươi thước thôi.
Trong lòng Sarin vui vẻ, đây là di tích vương triều thứ hai, khẳng định sẽ không làm người ta thất vọng. Chỉ riêng cương nham dưới chân cùng đã đáng giá trăm vạn, thậm chí là ngàn vạn. Lui lại, cho dù di tích trống rỗng thì lấy chút đá đi cũng có thể phát nhanh, vấn đề duy nhất, là không gian trong Ân Tứ Chỉ Hoàn quá nhỏ...
Nếu lão sư có ở đây thì tốt rồi, khẳng định đạo cụ không gian của Jason có thể mang theo tất cả cương nham.
Nếu Jason biết đệ tử của mình không có tiền đồ như thế, chắc chắn nổi giận đá ra khỏi cửa. Chẳng qua là một đống cương nham mà thôi, chỉ cần Jason đột phá cấp năm, lập tức sẽ có tiền tài xây dựng ma pháp tháp hoàn toàn bằng tài liệu cao cấp hơn. Để cho lão sư đi làm cu li khuân vác cương nham? Loại đệ tử này không cần cũng được, quá dọa người.
Sarin khôi phục được một nửa Ma huyền, lại chế tạo một phần nước chữa trị giúp John Cera xử lý vết thương, còn rót cho Sarah uống không ít. Di tích đã hơn hai vạn năm, như vậy có không ít nguy hiểm bên trong. Nhưng mà cũng khó nói, năm đó vương triều thứ hai được gọi là ma pháp đế quốc, ít nhất ma pháp trận dưới chân còn có thể phát động được, đủ để chứng minh Ma pháp sư năm đó mạnh mẽ cỡ nào, nhiều người hỗ trợ thì tốt hơn.
Không khí trong không gian rất sạch sẽ, ngoài không có ánh sáng, không có âm thanh thì tạm thời còn không có nguy hiểm. Ma pháp trận dưới chân cũng rất ổn định, không có vẻ tiếp tục khởi động. Đám người Sarin nghỉ ngơi khoảng bốn giờ, mới khôi phục được sức chiến đấu nhất định.
vết thương ngoài da của John Cera đều khép lại, đầy vết sẹo, kỳ quái là trên mặt hắn rất sạch sẽ, Sarin hoài nghi tên gay này gặp phải nguy hiểm, trước tiên là bảo vệ mặt của hắn. Hiện giờ sắc mặt John Cera trắng bệch, do mất máu quá nhiều gây ra. nước chữa trị không thể bù máu. dù là thần thuật cũng không làm được.
John Cera nói rất nhỏ, có cảm giác mảnh mai, khiến Sarin dựng hết tóc gáy.
- Meilin pháp sư, có thể dùng Chiếu Minh Thuật quan sát cảnh vật chung quanh được không?
- Ta không biết Chiếu Minh Thuật.
John Cera hết chỗ nói, vốn còn muốn nói đều bị chặn họng. Ma pháp sư có được truyền thừa mạnh mẽ này lại không ma pháp Chiếu Minh Thuật cấp thấp đến không thể thấp hơn này.
Sarin không để ý đến John Cera xấu hổ, phạm vi chiếu sáng của Huỳnh Quang Thuật quá nhỏ, nhưng mà hắn có biện pháp khác. Lấy trong túi da trên lưng ra một cây gậy kim loại thật to, tháo nắp phần chóp ra. sau đó dùng dao đánh lửa châm ma diễm dược tề bên trong, đây là đuốc ma pháp do Sarin chế tạo.
Trên ngọn cây gậy kim loại có sáu cái lỗ, ma diễm dược tề bị châm, phun ra ngọn lửa màu trắng, ánh sáng bùng lên còn hiệu quả hơn cả Chiếu Minh Thuật.
Yên lặng đáng sợ, ngọn lửa ma pháp bùng lên, rốt cuộc mọi người thấy rõ cảnh vật trong không gian này.
Dưới chân là một cái bình đài màu đen, cả khối cương nham điêu khắc ma pháp trận phức tạp. Bên cạnh bình đài là bậc thang đá rộng lớn, có mươi hai cây cột thật to chống đờ không gian này, dưới bậc thang là mặt phẳng trống trải, có một con quái vật nằm dài ngủ say.
Con quái vật chỉ dài mười thước, hình thể không to lớn bằng Khai Sơn Quái. Đầu của nó có một đôi sừng bạc, khuôn mặt dài hơn hai thước, thân thể đầy mảnh vảy giáp, có chút giống cá sấu nước ngọt. Bởi vì hiệu quả chiếu sáng của cây đuốc ma pháp quá tốt, thậm chí mọi người còn đếm rõ trên mặt con quái vật có bảy con mắt.
Ác ma bảy mắt Baffin Dier!
Ba vạn năm trước, loài người thích đi vị diện khác bắt giữ quái vật, cũng bao gồm vị diện ác ma. Ác ma có rất nhiều chủng loại, phân chia cấp bậc lại rất đơn giản: đại ác ma. ác ma. tiểu ác ma. còn có sứ ma.
Lực lượng đại ác ma vượt quá tất cả chức nghiệp giả cấp chín hiện giờ, bao gồm cả Ma pháp sư.
Baffin Dier là một loại khá nổi danh trong đại ác ma. trong những bức tranh tường lưu lại từ các vương triều, mọi người thường xuyên thấy được hình tượng của Baffin Dier. Chãng qua từ sau vương triều thứ ba, lực lượng loài người suy yếu đã không thể tùy tiện xuyên qua vị diện, Baffin Dier cũng từ gia súc kéo xe trở thành ma vương khủng bố.
Cái... cái thứ này, không phải đã diệt chủng khỏi vị diện hay sao?
Sarin nuốt nước miếng, xác định trên người đại ác ma này không có xiềng xích lôi đình trong truyền thuyết, hiển nhiên đó là một ác ma tự do. Nói cách khác, nó không có khế ước trói buộc, chỉ cần rời khỏi không gian này là có thể tùy tiện làm bậy trên đại lục Myers.
Kết bạn? Ác ma có trí tuệ, thậm chí có ngôn ngữ chữ viết. Tên này bị nhốt ở đây mấy vạn năm rồi, chẳng lẽ không tức giận?
Lúc này, Sarin cùng mấy người John Cera hy vọng cỡ nào cho ác ma kia vĩnh viễn không tỉnh lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.