Trai Việt Tu Tiên Ký

Chương 36: Nội Môn Thi Đấu Luyện Khí





Sau khi bước qua cánh cửa nội môn, lúc này, đám đông đệ tử lại được những tu giả kia dẫn đến một quảng trường bằng đá vô cùng rộng lớn.
Đứng ở nơi đây, nếu phóng mắt tầm mắt ra xa thì có thể thấy diện tích của quảng trường rất rộng, cho dù là chứa cả mấy ngàn người cũng không hề có chút cảm giác chật chội nào cả.
Theo ánh nhìn của vị tu giả trung niên dẫn đầu, ở ngay phía trên của quảng trường bằng đá chính là hơn mười thân ảnh đang đứng lơ lửng giữa không trung, trong số đó nổi bật nhất vẫn là năm vị tu giả mặc áo choàng màu tím đậm.
Mười người này có cả già lẫn trẻ, nhưng chỉ cần nhìn cách mà bọn họ lơ lửng đứng trên không trung thì cũng đủ để Tử Thanh nhìn ra tu vi của họ là ở cấp bậc nào.
Sau khi vị tu giả dẫn đầu đám ngoại môn đệ tử cúi chào một cái rồi lùi ra, một giọng nói trầm khàn lập tức vang lên giữa quảng trường rộng lớn.
- Hoan nghênh các ngươi đã tiến vào khu vực nội môn.
Từ giờ trở đi, tất cả các ngươi đều chân chính trở thành đệ tử nội môn của Cửu Lâm Tiên Vực...
Sau một hồi đọc lời phát biểu đón chào đám đệ tử nội môn mới, mãi một lúc lâu sau thì giọng nói kia mới lại tiếp tục vang lên, mục đích chính là gọi tên một trăm người có được kết quả tốt nhất trong cuộc tuyển chọn Thăng Vân Lộ lần này.
Bởi vì không muốn gây ra sự chú ý quá lớn, cho nên lần này Tử Thanh và Bích Dao chỉ được xếp ở vị trí thứ chín và thứ mười mà thôi.
Tuy nhiên, với một loạt những nội đan và linh dược cao cấp thì hai người cũng đã dư sức lọt vào tốp mười người dẫn đầu rồi.
Nhưng cũng bởi vì đã lọt vào top mười người đứng đầu, cho nên Tử Thanh và Bích Dao vẫn phải hứng chịu ánh mắt ngập tràn những sự xăm xoi và dò xét của mấy vị tu giả đang đứng trên không trung kia.
Đang lúc đám người vừa mới tiến vào nội môn ngơ ngác không biết nên làm gì thì giọng nói khi nãy lại tiếp tục vang lên.
- Trước tiên, sẽ nói qua cho các ngươi biết một chút.
Nội môn của Cửu Lâm Tiên Vực chúng ta vốn được phân làm tam đường và nhị điện...
Đến lúc này thì đám người Tử Thanh mới biết, hóa ra, ở trong nội môn của Cửu Lâm Tiên Vực cũng được chia làm nhiều phương thế lực khác nhau, mà nổi bật nhất trong đó chính là tam đường và nhị điện.
Nói về tam đường của Cửu Lâm Tiên Vực thì có Chấp Pháp Đường, Đan Đường và Bách Sự Đường, ba vị đường chủ của tam đường đều có tu vi cực cao, sớm đã là tu giả Niết Bàn Cảnh trung kỳ.
Tuy là tam đường cùng tồn tại nhưng vẫn có kẻ trên người dưới, mà nắm giữ vị trí dẫn đầu chính là Chấp Pháp Đường, bởi vì đường chủ của bọn họ có tu vi cao hơn hẳn một bậc, chân chính là một tu giả Niết Bàn Cảnh hậu kỳ.
Còn về nhị điện thì có Luyện Khí Điện và Linh Thú Điện, nhưng vì hai vị điện chủ đều là tu giả Niết Bàn Cảnh trung kỳ, cho nên không hề có sự phân chia cấp bậc trên dưới như phía tam đường.
Ngoại trừ tam đường và nhị điện ra thì ở trong nội môn còn có không ít các thế lực khác do các vị trưởng lão hoặc đệ tử thân truyền có tu vi cao gầy dựng nên, tuy là xếp sau nhưng cũng đều có thể khuấy động được một phương trong nội môn của Cửu Lâm Tiên Vực.
Sau khi đã giảng giải qua về các thế lực phân chia trong nội môn, tiếp đến chính là phần mà đám đệ tử mới gia nhập nội môn mong đợi nhất.
Chỉ nghe giọng nói trầm khàn lại lần nữa vang lên, đám đông đệ tử ngay lập tức yên lặng lắng nghe.
- Bây giờ sẽ là lúc tam đường và nhị điện tuyển chọn đệ tử, chúng đệ tử, hãy mở Thần phách của các ngươi ra đi.
Tiếng quát vừa dứt thì từ giữa quảng trường, hơn sáu trăm đệ tử liền đồng loạt mở ra Thần phách của mình, vô vàn các loại yêu thú, pháp khí cũng như kỳ hoa dị thảo đủ màu sắc nhanh chóng nở rộ.
Mất một lúc lâu để đám tu giả trên không trung quan sát, nhưng có lẽ là do top mấy người đứng đầu trong cuộc tuyển chọn lần này vẫn là thứ đáng được chú ý nhất.
Vậy nên, mặc kệ cho Thần phách của Tử Thanh có đặc biệt hay là kỳ lạ đến đâu đi chăng nữa thì cũng chẳng đáng để những vị tu giả kia bàn đến nữa.
Lúc này, sau khi đã quan sát đủ loại Thần phách thì những người mặc áo choàng đang đứng lơ lửng trên không trung chợt cất bước đi thẳng về phía vị trí trung tâm của quảng trường, sau đó liền vung tay lên ném ra những tấm thẻ bài tượng trưng cho thế lực của mình.
Nhìn những vệt sáng tựa như sao băng đang rơi xuống giữa đám đông, giọng nói ban nãy lại một lần nữa vang lên nhắc nhở cho đám đệ tử vừa mới được đưa vào quảng trường.
- Đây là tín vật mà các vị Đường chủ nội môn đích thân ban ra, trên thẻ bài đều có khắc dấu ấn của tam đường và nhị điện.
Các ngươi hãy suy nghĩ cho thật kỹ, sau đó nhận lấy thẻ bài tượng trưng cho thân phận đệ tử của nơi mà mình muốn vào...
- Còn về những người không có thẻ bài, các ngươi cũng không cần buồn.
Một lát nữa sẽ có người của các thế lực khác đến tuyển chọn.
Nếu như vẫn không có ai chọn, vậy thì cứ làm đệ tử bình thường một thời gian, sau này lại tham gia tuyển chọn đệ tử hạch tâm là được.
Sau khi giọng nói kia dừng lại, thì cũng chẳng kịp để cho đám người được thẻ bài bay đến trước mặt kia kịp vươn tay ra lựa chọn.
Chỉ thấy từ trên cao chợt có mười cột sáng hạ xuống, sau đó, mười người đứng đầu Thăng Vân Lộ bao gồm cả hai người Tử Thanh và Bích Dao chợt bị một luồng năng lượng kỳ dị bao lấy.
Thế rồi, một vị tu giả với vẻ ngoài mới chỉ hơn ba mươi tuổi đột nhiên lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của tất cả mọi người.
- Các ngươi không cần chọn nữa, mười người đứng đầu lần này sẽ thuộc về Chấp Pháp Đường chúng ta...
- Khoan đã, bốn tên đệ tử có Thần phách hệ Hỏa kia Đan Đường chúng ta nhất định phải có.
- Luyện Khí Điện chúng ta cũng phải có được mấy đệ tử này...
- Há?
Luyện Khí Điện chỉ là một nơi ngập tràn sắt vụn, các ngươi lấy gì mà đòi thu nạp mấy tên đệ tử này?
Mấy người này vẫn nên tới Bách Sự Đường thì tốt hơn.
- Bách Sự Đường các ngươi nói vậy là có ý gì?
Ngươi có tin là số pháp khí năm nay của Bách Sự Đường sẽ bị giảm đi một nửa không hả?
- Luyện Khí Điện các ngươi mà cũng dám so kè cùng Bách Sự Đường bọn ta sao?
- Hừ.
Đan Đường chúng ta cũng không phải ngồi chơi đâu, số đệ tử tu luyện Thần phách hệ Hỏa kia nhất định phải thuộc về Đan Đường.
Nếu không thì số lượng đan dược trong năm nay của các ngươi cũng đừng hòng đầy đủ...
- Chấp Pháp Đường bọn ta cũng nhất định phải có được người.
Và thế là, sau khi chúng đệ tử mở ra Thần phách thì năm vị đại diện của năm thế lực đứng đầu nội môn chợt lâm vào tình thế giằng co gay gắt.
Vốn dĩ sự cạnh tranh lần này sẽ không quá mức căng thẳng như vậy, thế nhưng, bởi vì Thần phách của Bích Dao và hai tên đệ tử của Tây Lục Phong đều tương đối quý hiếm.
Thêm vào việc một tên đệ tử của Bích Uyển Phong may mắn có được một loại lửa tương đối đặc thù, cho nên bốn trong năm thế lực của nội môn mới xảy ra tranh đấu ác liệt như vậy.
Thần phách của Bích Dao vốn là có được từ việc luyện hóa tinh phách của Liệt Hỏa Thiên Tước, nên khi Thần phách xuất hiện thì toàn thân cô nàng cũng hừng hực lửa cháy.
Hơn nữa, cái Thần phách này là đoạt được từ một con yêu thú cấp sáu hậu kỳ đỉnh phong, chỉ còn cách cấp bảy một chút, về sau lại được Hỏa khí trong Lục Dương Thổ Chi tẩm bổ, cho nên cũng chẳng kém tinh phách cấp bảy là bao.
Điều này mới thật sự là lý do khiến cho mấy thế lực này tranh giành không ai chịu ai.
Đó là còn chưa kể tới hai tên đệ tử của Tây Lục Phong nữa, hai tên này có Thần phách lần lượt là Tử Diễm Ma Sư và Hỏa Vân Linh Báo, cả hai loại yêu thú này cũng đều là Hỏa thuộc tính vô cùng bá đạo.
Còn về cái tên đệ tử của Bích Uyển Phong, tuy Thần phách chỉ là Hỏa Tước cấp năm bình thường, nhưng trong tay lại sở hữu một ngọt thú hỏa tương đối quý hiếm gọi là Lục Viêm Linh Hỏa.

Mà cho dù có là tự thân tu luyện, luyện đan hay là luyện khí thì tu giả có Thần phách Hỏa hệ vẫn là những người có tiềm lực rất cao, dĩ nhiên các thế lực phải chú ý đến họ nhiều hơn rồi.
Cũng vì lý do đó mới khiến cho bốn vị tu giả của bốn phương thế lực kia tranh giành đến mức nảy lửa.
Chỉ có điều, khi còn ở ngoại môn thì Tử Thanh đã có nghe nói, vốn trong tam đường nhị điện thì Chấp Pháp Đường và Đan Đường là hai thế lực rất mạnh, hai vị Đường chủ một là tu giả Niết Bàn Cảnh hậu kỳ, một là Niết Bàn Cảnh trung kỳ đỉnh phong sắp sửa tấn cấp, cho nên quyền hạn của họ là lớn nhất.
Tuy rằng tu vi của Tử Thanh không thấp, thế nhưng Thần phách của cậu lại khá kỳ lạ, cho nên dù là trên người Tử Thanh đang bập bùng một ngọn lửa màu đen tím lạnh buốt cũng không thể lọt vào mắt của năm vị tu giả của tam đường và nhị điện được.
Cũng đã lường trước được tình cảnh này từ lâu, do đó cũng không thấy cậu bạn Tử Thanh tỏ ra thất vọng hay là khó chịu gì cả.
Sau một hồi giằng co mà không có kết quả, lúc này thì năm vị tu giả của tam đường và nhị điện mới bình tĩnh lại để cùng nhau đưa ra hướng giải quyết.
- Thôi được rồi.
Lần này Đan Đường chúng ta lùi một bước, cứ để cho mấy tên kia lựa chọn đi.
Làm đệ tử thân truyền của Đan Đường, Chấp Pháp Đường, Bách Sự Đường hay là Luyện Khí Điện thì hãy để cho bọn hắn tự chọn.
- Ta thấy như vậy cũng được.
Thẻ bài xác nhận thân phận đệ tử của Bách Sự Đường ta cứ để đấy, nhận hay không nhận thì phải do bọn chúng tự chọn rồi.
- Được.
Luyện Khí Điện ta cũng đồng ý với phương pháp này, ai muốn vào Luyện Khí Điện thì hãy cầm lấy thẻ bài màu đen trước mặt đi...
Bị ba vị tu giả kia đồng lòng gây sức ép, cho dù Chấp Pháp Đường có một tu giả Niết Bàn Cảnh hậu kỳ chống lưng thì ở nơi đây, gã tu giả trẻ tuổi kia cũng không dám làm căng quá.
Các thẻ bài đủ loại màu sắc lại một lần nữa từ trong tay áo của năm vị tu giả bay ra, sau đó đám đệ tử mới bước vào nội môn đều lần lượt lựa chọn nơi tu luyện tương lai cho mình.
Nhìn mấy người trong tốp mười người dẫn đầu đã cầm lấy thẻ bài của mình, cậu bạn Tử Thanh không vội lựa chọn mà là liếc sang nhìn Bích Dao một cái.
Cảm nhận được ánh mắt của Tử Thanh, cô nàng Bích Dao lập tức chạy tới trước mặt cậu để trưng cầu ý kiến.
- Anh Thanh, ta nên chọn nơi nào đây.
Tuy bản thân ta tu công pháp hệ Hỏa, nhưng ta lại không thích luyện khí, cũng chẳng thích nuôi linh thú...
Ghé sát vào tai Tử Thanh, Bích Dao nhẹ bĩu môi một cái rồi thì thầm nói.
- Hơn nữa...
Ta cũng không thích cái tên của Chấp Pháp Đường kia.
Nghe thấy những gì mà Bích Dao nói, lại thử suy nghĩ một phen, trong đầu của Tử Thanh lập tức xoay chuyển đủ loại tình huống.
Một lúc sau, trong khi Bích Dao còn đang chau mày suy nghĩ thì Tử Thanh chợt vỗ nhẹ lên vai của cô nàng rồi nghiêm túc nói.
- Ê Bích Dao.
Anh nói này, mày tu công pháp Hỏa hệ, nhưng lại không thích luyện khí.
Vậy thì mày chọn Đan Đường đi...
- Đan Đường có tu giả Niết Bàn Cảnh trung kỳ đỉnh phong dẫn đầu.
Hơn nữa, tao nghe nói vị tu giả đó là nữ, tính tình cũng rất là cao ngạo, vốn không cam chịu đứng dưới Chấp Pháp Đường.
Mày chọn vào đó có khi lại tốt hơn, sau này biết luyện đan rồi thì đem cho anh mày ăn chơi.
He he he he...
Và thế là, sau một hồi nghe Tử Thanh khuyên nhủ, cuối cùng thì cô nàng Bích Dao cũng lựa chọn nắm lấy chiếc thẻ bài màu vàng đang trôi lơ lửng ở trước mặt.
Trông thấy cột sáng màu vàng kim từ trên đầu Bích Dao bốc lên, năm vị tu giả của tam đường nhị điện đều thở ra một hơi thật dài.
Tuy rằng cảm xúc của mỗi người là khác nhau, nhưng nhiều nhất vẫn là tiếc nuối vì không thể thu nạp nhân tài vào tay.
Bích Dao đã chọn Đan Đường, bên này Tử Thanh cũng bắt đầu chú ý đến ba chiếc thẻ bài lơ lửng trước mặt.
Tuy là trước đó Chấp Pháp Đường đã vung tay muốn thu nạp cả cậu, thế nhưng sau đó không lâu thì vị tu giả trẻ tuổi kia lại thu thẻ bài về, cho nên trước mặt Tử Thanh giờ chỉ còn ba chiếc thẻ bài tượng trưng cho ba thế lực mà thôi.
- Màu tím là của Bách Sự Đường, màu bạc là của Linh Thú Điện...
Cái này...!màu đen, là của Luyện Khí Điện?
Hít sâu một hơi rồi thở hắt ra, Tử Thanh khẽ nhếch môi rồi thì thầm tự nói.
- Ài, may mà còn vào được Luyện Khí Điện, coi như cũng thỏa được đam mê luyện chế pháp khí của mình.
Sau khi Tử Thanh nắm lấy thẻ bài màu đen thì cuộc tuyển chọn đệ tử của năm thế lực đứng đầu nội môn Cửu Lâm Tiên Vực mới chấm dứt.
Tạm thời dặn dò rồi chia tay Bích Dao để cô nàng theo chân vị tu giả của Đan Đường về nơi ở mới, sau đó Tử Thanh mới chầm chậm theo sau người dẫn đầu của Luyện Khí Điện.
Lần này, ngoài Tử Thanh ra thì Luyện Khí Điện còn thu nhận thêm hai mươi sáu người nữa, trong số đó còn có mấy người xuất thân từ Lạc Nguyệt Phong giống như Tử Thanh.
Gần ba mươi người cùng đi qua một cánh rừng rậm um tùm các loại cổ thụ cao trên trăm mét, mất đến nửa tiếng đồng hồ thì mấy người Tử Thanh mới đi tới được trước một dãy những tòa cung điện nguy nga dựng san sát nhau.
Tuy là chưa đến gần nhưng đã cảm nhận được một luồng không khí nóng rực phả thẳng vào mặt, đối với một người từng bị ám ảnh nặng nề về cái lạnh thấu xương như Tử Thanh thì nơi đây chính là một địa phương cực kỳ ấm áp.
- Chú ý một chút, trước mắt các ngươi chính là khu vực tu luyện của đệ tử Luyện Khí Điện.
Bởi vì các ngươi là đệ tử mới tới, cho nên trước hết sẽ ở tại khu vực dành cho đệ tử phổ thông.
Đợi đến cuộc thi thăng cấp đệ tử hạch tâm ba tháng sau của Luyện Khí Điện, lúc đó các ngươi sẽ có cơ hội trở thành hạch tâm đệ tử...
Vốn dĩ mấy người Tử Thanh đã nhận thẻ bài đệ tử của Luyện Khí Điện, nhưng so ra thì mỗi một cấp bậc thân phận khác nhau thì sẽ được hưởng một loại đãi ngộ khác nhau.
Cho nên mục tiêu của bọn họ bây giờ chính là danh xưng đệ tử hạch tâm của Luyện Khí Điện.
Mặc dù Tử Thanh và một tên đệ tử nữa thuộc top mười người dẫn đầu nhận được thẻ bài của hạch tâm đệ tử, thế nhưng, sau khi tiến vào Luyện Khí Điện lại vẫn phải làm đệ tử phổ thông, đợi đến ngày tham gia thăng cấp đệ tử thì mới có thể thay đổi vị trí của bản thân.
Cũng không có ý kiến gì nhiều, vì thật ra mấy điều này Tử Thanh cũng lười để ý, cái mà cậu cần chỉ là một sự trải nghiệm hoàn mỹ ở thế giới tu tiên này mà thôi.
Do đó, khi được dẫn tới chỗ ở của đệ tử phổ thông thì cậu cũng rất là bình tĩnh mà thu dọn lại không gian mới của mình.
Những ngày sau đó, vì phải bận sửa soạn và làm quen với địa điểm mới, thế nên cả Bích Dao và Tử Thanh đều tạm thời không gặp nhau, đa phần đều là dùng một loại bùa truyền tin để báo chút tình trạng của bản thân cho người kia biết.
Những ngày tháng sau đó, cậu bạn Tử Thanh rất là yên phận mà làm một đệ tử phổ thông của Luyện Khí Điện.
Bởi vì còn cần làm quen với môi trường ở đây, cho nên Tử Thanh vẫn chưa chủ động luyện chế pháp khí thượng phẩm, đơn giản chỉ là tiếp tục luyện ra một ít pháp khí trung phẩm cho có lệ mà thôi.

Khoảng thời gian ở tại Luyện Khí Điện hơn hai tháng, tuy rằng Tử Thanh và Bích Dao có mấy lần gặp nhau, nhưng vì cô nàng được coi như là người có tố chất cao nhất của Đan Đường trong suốt nhiều năm qua, cho nên đa phần thời gian đều bị sắp xếp cho việc tu luyện.
Tử Thanh cũng từ đó mà dư giả thời gian hơn, việc nghiên cứu và luyện chế pháp khí cũng được cậu ưu tiên nhiều hơn.
Bởi vì có thừa thời gian, nên gần đây ngoài việc tu luyện ra thì Tử Thanh cũng chuyên tâm luyện chế ra mấy loại pháp khí thượng phẩm đặc thù, coi như là chuẩn bị cho cuộc thi thăng cấp thành đệ tử hạch tâm của Luyện Khí Điện.
Một tháng sau, lúc này chính là thời gian Luyện Khí Điện tổ chức cuộc thi luyện khí giữa các đệ tử phổ thông để tuyển chọn ra những người có năng lực, sẵn sàng bổ sung thêm lượng đệ tử hạch tâm cho thế lực của mình.
Lần này có không ít đệ tử tham gia, theo như Tử Thanh được biết thì số đệ tử muốn nhân cơ hội này thăng cấp làm hạch tâm đệ tử cũng phải lên đến con số gần hai trăm người.
Đa phần bọn họ đều là đệ tử thăng cấp không đạt từ các cuộc thi trước, cho nên độ tuổi cũng vô cùng phong phú.
Đứng trước một quảng trường rộng cả ngàn mét vuông, xung quanh đâu đâu cũng là những trận pháp riêng biệt đánh dấu vị trí cho đệ tử tham gia thi tuyển.
Tuy chỉ là cuộc thi thăng cấp, nhưng lượng người tới xem cũng rất đông, số ghế ngồi ở xung quanh quảng trường cũng chỉ còn trống không tới một phần ba.
Thật ra, người đến xem nhiều như vậy cũng là có lý do cả.
Nghe nói lần này vốn là do đích thân điện chủ và hai vị phó điện chủ của Luyện Khí Điện đứng ra làm chủ, cho nên sức hút mới lớn như vậy, khiến cho số ghế ngồi của quảng trường gần như được phủ kín.
"Boong"
Một tiếng chuông lớn vang lên, Tử Thanh lúc này cũng vội theo chân hai trăm tên đệ tử phổ thông khác cùng đi vào khu vực luyện khí của mình.
Vừa bước vào trận pháp đã cảm nhận được một luồng không khí nóng ấm phả vào mặt, điều này lại càng khiến cho cả người Tử Thanh cảm thấy vô cùng dễ chịu.
Âm thầm liếc nhìn về phía ba người mặc áo choàng đang ngồi thẳng lưng trên vị trí cao nhất, trong lòng Tử Thanh bất ngờ lại dâng lên chút cảm giác hồi hộp.
Nhờ vào Tâm Ma Kính trong người, cộng thêm việc bản thân tu luyện Tâm Ma Dẫn, cho nên Tử Thanh không khó để nhìn ra tu vi của ba người này.
- Uây.
Cái người ngồi giữa là Niết Bàn Cảnh trung kỳ kìa...!ây không đúng, sắp là Niết Bàn Cảnh hậu kỳ rồi.
Hai người bên cạnh thế mà cũng sơ kỳ đỉnh phong rồi, chỉ cần chút xíu tác động nữa là thành trung kỳ ngay...
Theo cách nhìn của Tử Thanh thì cũng không sai, quả thật là hai vị phó điện chủ và điện chủ tu vi đều đã đạt tới sơ kỳ và trung kỳ đỉnh phong, nhưng do ngày đêm miệt mài luyện chế pháp khí nên tu vi có chút trì trệ không tăng tiến.
Cũng không dám nhìn lâu, sau khi nghe vị giám sự tuyên bố thể lệ vòng đầu tiên thì Tử Thanh và đám đông đệ tử lập tức bắt tay vào công việc của mình.
Vì là vòng sàng lọc đầu tiên, nên nhiệm vụ của đệ tử phổ thông là luyện chế ra trung phẩm pháp khí từ những nguyên liệu đã được cung cấp sẵn.
Nói trắng ra thì chính là một màn đọ sức lửa và xem xem có ai không đủ năng lực để luyện chế hay không.
Ở vòng này Tử Thanh đơn giản chỉ dùng một loại lửa tương đối phổ thông để luyện khí, cho nên cũng chẳng nổi trội là bao.
Tuy là đã luyện chế thành công một cây kiếm ngắn, phẩm chất cũng thuộc vào top những món pháp khí trung phẩm cao cấp, nhưng nhìn chung như vậy vẫn còn chưa đủ để gây ra sự chú ý.
Mới chỉ là vòng đầu tiên, thế nhưng số đệ tử không vượt qua được cũng lên đến con số hơn ba mươi, những người này ai nấy đều mang theo dáng vẻ thất vọng mà rời khỏi quảng trường.
Tốn thời gian hơn nửa ngày nữa, đến lúc này thì cuộc thi thăng cấp đệ tử cũng đã trải qua ba vòng đấu, số người lọt vào vòng thứ tư cũng chỉ còn sót lại hơn năm mươi người.
Vòng thi đấu thứ tư sẽ được bắt đầu vào hai ngày sau, ở vòng cuối cùng này, những đệ tử phổ thông như Tử Thanh đều phải dùng hết toàn bộ năng lực của bản thân để luyện chế ra một loại pháp khí mà bản thân cho là mạnh nhất.
Nguyên liệu tất nhiên vẫn do Luyện Khí Điện cung cấp, đệ tử tham gia thi đấu chỉ cần chuyên tâm luyện chế ra pháp khí có phẩm cấp tốt nhất là được.
Hai ngày sau.
Đứng giữa một trận pháp lớn gấp đôi so với mấy ngày trước, lại cảm giác được xung quanh có hơn mười ánh mắt vô cùng sắc bén đang chiếu lên người khiến cho Tử Thanh phải rùng mình ớn lạnh.
Vốn dĩ cậu cũng không biết, sau mấy vòng trải qua cực kỳ dễ dàng thì khả năng luyện chế pháp khí của cậu đã được mấy vị quản sự của Luyện Khí Điện để ý tới.
Thậm chí, ngay cả vị tu giả đứng đầu Luyện Khí Điện và hai phó điện chủ cũng đã bắt đầu chú ý tới tên thiếu niên không mấy nổi bật như cậu.
Ở vòng thi đấu cuối cùng này Tử Thanh cũng không định giấu nghề nữa, bởi vì cậu biết rằng, nếu không nghiêm túc thi đấu thì kỹ năng và tay nghề luyện khí của cậu sẽ không khá lên được.
Cũng từ những tri thức từ kiếp trước, cho nên Tử Thanh mới quyết định chơi lớn một phen, thử xem có thể lọt vào mắt xanh của mấy vị tu giả cao tầng ở đây không?
Nếu như có người hướng dẫn, vậy thì cậu mới có thể thỏa sức mà sáng tạo, các bản phác thảo của pháp khí mới có thể biến thành đồ thật.
Muốn có được kết quả tốt, trước tiên Tử Thanh phải chọn lựa được loại pháp khí mà bản thân sẽ luyện chế, hơn nữa, phẩm cấp của pháp khí luyện ra phải đạt từ thượng phẩm trở lên.
Hít sâu một hơi để ổn định lại cảm xúc trong lòng, Tử Thanh khẽ vuốt cái nhẫn trữ vật ở ngón tay trỏ rồi bắt đầu hành động.
"Vút"
"Keng"
Tiếng vang do một vật nặng rơi xuống nền đá cứng đột ngột vang lên, giữa trăm ngàn ánh mắt chăm chú quan sát, Tử Thanh lần đầu tiên đem chiếc đỉnh mà Túy Nguyệt ngày trước ban cho đặt trước một nơi đông người như này.
Nhìn chiếc đỉnh luyện khí màu xanh sẫm nằm lặng yên trước mặt, đầu ngón tay của Tử Thanh khẽ vẫy một cái, một ngọn lửa màu lam nhạt lập tức bùng lên.
Mặc kệ tiếng reo hò cổ vũ ồn ào ở bên ngoài, Tử Thanh lúc này đã hoàn toàn đắm chìm trong quá trình luyện chế pháp khí của riêng mình.
Nâng một viên đá lớn màu đen tím trên tay, cẩn thận cảm nhận sự chuyển động của những tia điện năng nho nhỏ li ti ẩn sâu bên trong viên đá, Tử Thanh hít sâu một hơi rồi nói nhỏ.
- Tử Lôi Thạch này chất lượng tốt thật đấy, chỉ với tỉ lệ tia sét dày đặc như này thôi đã tốt hơn mấy viên mà ngày trước mình xin của Túy Nguyệt Chấp sự rồi.
Hơn nữa mấy viên đá này màu sắc cũng thiên về màu đen nhiều hơn, thế thì phải gọi là Hắc Lôi Thạch mới đúng.
Ừm...!đồ tốt, đồ tốt.
Bỏ ba viên Hắc Lôi Thạch vào trong lô đỉnh, sau đó bàn tay lại với lấy mấy viên đá có màu khác rồi liên tiếp thả chúng vào giữa ngọn lửa đang bùng cháy.
Lần này Tử Thanh muốn luyện chế một món pháp khí tương đối đặc thù, vậy nên sau khi cậu đưa ra yêu cầu về những loại nguyên liệu mà mình cần thì đã khiến cho đám người chấp sự của Luyện Khí Điện phải chú ý tới.
Bởi vì số nguyên liệu chủ yếu mà Tử Thanh muốn chính là năm loại khoáng thạch có ẩn chứa nguyên tố sấm sét, cộng thêm những nguyên liệu phụ gia có tính chất đặc thù khác cũng là những thứ khiến cho người ta cảm thấy tò mò muốn tìm hiểu.
Dùng Xỉ Lam Chân Hỏa hỏa để nung chảy toàn bộ năm loại linh thạch, quá trình này đòi hỏi phải có sự tỉ mỉ và kiên trì cực cao.
Đó là còn chưa kể tới nguồn linh lực cũng như thể lực dùng cho quá trình này tiêu hao vô cùng nhanh, cho nên phàm là những người luyện khí đều phải cực kỳ cẩn thận để không bị thoát lực và cạn kiệt linh lực.
Vì vậy mà mặc dù chỉ mới bắt đầu quá trình luyện khí chưa được bao lâu, thế nhưng những đệ tử tham gia thi đấu ở đây đã tỏ ra vô cùng mất sức rồi.
Mặc kệ cho mồ hôi trên trán túa ra chảy cả vào mắt, cậu bạn Tử Thanh vẫn kiên trì dùng Xỉ Lam Chân Hỏa để cẩn thận loại bỏ hết những tạp chất có trong đám nguyên liệu đang được nung chảy trong đỉnh.
Mãi cho đến khi cả năm loại khoáng thạch này hoàn toàn trở nên tinh khiết và cô đọng lại thành năm khối vật chất đặc quánh khác nhau thì Tử Thanh mới dám thả lỏng tinh thần một chút.
Nhìn năm khối vật chất với năm màu sắc khác nhau ở trong đỉnh của Tử Thanh, một trong ba vị tu giả mặc áo choàng màu đen đứng đầu Luyện Khí Điện chợt cất lời đánh giá.
- Hửm, rất tốt.
Lại có thể tinh luyện năm loại linh thạch đến mức hoàn mỹ không còn chút tạp chất nào, tên tiểu tử này cũng có chút đặc biệt đấy.
- Ừm, phải đấy.
Hắc Lôi Thạch, Lục Điện Sa, Ngân Lôi Thiết, Huyết Nguyệt Lôi Châu và Kim Quang Tích đều là những loại nguyên liệu hàm chứa lôi điện.
Tuy rằng lôi điện dày đặc, nhưng nếu không cẩn thận tinh luyện thì sẽ làm cho pháp khí luyện chế ra yếu hơn gần phân nửa...
- Tiểu tử này đúng là mầm non luyện khí cực tốt của Luyện Khí Điện chúng ta.
Điện chủ, ngài thấy sao?
Nghe hai người bên cạnh tán thưởng Tử Thanh như vậy, vị tu giả mặc áo trùm đầu ngồi ở giữa chỉ khẽ nhếch khóe môi hồng nhạt một cái rồi lạnh nhạt đáp.
- Hừm.
Người mà tiểu sư muội đã đích thân tiến cử thì sao lại không có điểm đặc biệt chứ?
Cứ quan sát thêm đã, nếu như hắn..
thật sự làm ta cảm thấy hứng thú, vậy thì ta sẽ xem xét đến việc phá lệ thu hắn làm đệ tử thân truyền.
Thì ra cái vị điện chủ của Luyện Khí Điện này chính là đại sư huynh của Túy Nguyệt, hơn nữa khi xưa người mà Túy Nguyệt muốn Tử Thanh bái làm sư phụ cũng chính là vị này.
Chỉ là Tử Thanh kiên quyết không chịu, cho nên mới có sự việc diễn ra ngày hôm nay.
Bỏ qua chuyện Tử Thanh được ba vị tu giả đứng đầu Luyện Khí Điện đem ra thảo luận thì thời khắc này chính là lúc mà cậu bạn bắt đầu thể hiện ra hết tài năng của mình.
Vận linh lực truyền hết vào ngọn Xỉ Lam Chân Hỏa bên trong lô đỉnh, Tử Thanh vừa dùng thần thức bóp nặn hình dáng cho pháp khí của mình vừa mỉm cười tự nói.
- Hì hì.
Năm loại khoáng thạch này đều là năm loại nguyên liệu có chứa lôi điện, phẩm chất lại còn thuộc hàng cao cấp nữa.
Lần này pháp khí mà mình luyện ra ít nhất cũng phải là thượng phẩm cho mà xem.
Trải qua hơn một ngày thời gian, đa phần những đệ tử tham gia thi đấu giữa quảng trường đều đã hoàn thành giai đoạn nặn hình cho pháp khí, chỉ có Tư Thanh là vẫn còn đang tỉ mỉ dùng thần thức điêu khắc nên những chi tiết nhỏ nhất lên pháp khí của mình.
Thấy hành động này của cậu, mấy tên đệ tử ở cách đó không xa chợt buông lời miệt thị.
- Hừ.
Còn tưởng là thiên tài ở đâu, hóa ra chỉ là một tên thích bày trò.
- Ha ha ha.
Tiểu tử, pháp khí của ngươi có đẹp đến đâu đi chăng nữa mà không dùng được thì cũng chỉ là phế phẩm mà thôi.
- Đúng đấy.
Đẹp thì có ích gì chứ, chẳng lẽ định dùng nó để làm đồ trang sức sao?
Ha ha ha ha...
Nghe thấy tiếng cười nhạo bên dưới quảng trường, những chấp sự cùng đệ tử hạch tâm của Luyện Khí Điện cũng khó hiểu mà đứng bật dậy nghển cổ nhìn vào lô đỉnh của Tử Thanh.
- Cái tên này định làm gì đây, khâu nặn hình cho pháp khí tuy rằng rất quan trọng, nhưng cũng không nhất thiết phải diễn ra lâu đến vậy chứ?
- Ta xem chừng tên này chỉ là đang lãng phí nguyên liệu mà thôi, còn dùng toàn là đồ quý hiếm nữa chứ.
- Ài...
Tuổi nhỏ như vậy thì học được bao nhiêu chứ, mấy vòng trước chắc hẳn là do ăn may cả thôi...
Ánh mắt sắc lẹm liếc thẳng về phía mấy tên đệ tử vừa mới chế giễu mình, Tử Thanh nghiến răng nghiến lợi thầm mắng.
- Tổ sư bố chúng mày chứ, đợi tao luyện chế xong pháp khí thì xem xem chúng mày còn dám sủa nữa không.
Hừm hừm...
Bàn tay lại vung lên, một loạt những loại nguyên liệu phụ gia lập tức nối đuôi nhau bay vào lô đỉnh, dưới nhiệt độ cực cao của Xỉ Lam Chân Hỏa, toàn bộ đều được nung chảy rồi khảm vào từng vị trí mà Tử Thanh đã xác định từ trước.
Qua thêm hai ngày nữa, lúc này thì số người chạy tới xem kết quả đã nhiều hơn trước một chút, xem ra thì chất lượng đệ tử mới năm nay chính là thứ thu hút mọi người nhiều nhất.
Đã hoàn thành xong quá trình nặn hình cho pháp khí, lúc này Tử Thanh đang dựa theo cách mà Túy Nguyệt dạy để khắc trận văn cho pháp khí.
Trận văn vốn là một loại pháp trận được tu giả dùng linh lực bản nguyên hoặc những nguyên liệu mang tính đặc thù để khắc lên pháp khí, từ đó giúp cho pháp khí có được năng lực và thuộc tính mà tu giả mong muốn.
Cẩn thận dung hợp linh lực có chứa thuộc tính Hắc ám của mình và thuộc tính lôi điện của năm loại nguyên liệu chủ đạo, cậu bạn Tử Thanh bắt đầu quá trình quyết định đặc tính của pháp khí.
Mà lúc này, ở giữa quảng trường cũng đã xuất hiện rất nhiều những luồng năng lượng mạnh mẽ do pháp khí sắp sửa được luyện thành phát ra.
"Ầm ầm ầm"
Tiếng pháp khí va chạm vào lô đỉnh không ngừng vang lên, rốt cuộc thì cũng đã có người luyện ra pháp khí của riêng mình.
Nhìn một thanh đại đao màu đỏ đậm tắm mình giữa ngọn lửa trên cao, đám đệ tử vừa mới chạy tới xem thi đấu vội hô lên.
- Oa, nhìn kìa nhìn kìa.
Thanh đại đao kia vậy mà là thượng phẩm pháp khí Hỏa hệ đấy.
- Nhìn màu sắc và nhiệt độ mà thanh đao này tỏa ra thì cũng đủ để biết là nó mạnh tới mức nào rồi.
- Khoan đã, mau nhìn bên xia xem.
"Kréc"
Theo tiếng hô, ở giữa quảng trường lúc này lại xuất hiện mội con chim màu lam có chút mờ ảo, sau đó, con chim lớn này chợt hóa thành hai chiếc vòng cùng màu có chút đặc biệt.
Hai chiếc vòng này rộng hơn ba mươi phân, bên ngoài điêu khắc hình cánh chim vô cùng xinh đẹp.
Tuy không sắc bén cuồng bạo như đại đao, nhưng lại mang đến cảm giác lạnh lẽo vô cùng.
Thế rồi như được mở đường, hàng loạt những loại pháp khí thượng phẩm đều lần lượt phá tung nắp lô đỉnh mà bay ra, khí thế cuồn cuộn như đang muốn tranh cao thấp với những pháp khí ở xung quanh vậy.
Trông thấy cảnh tượng này cũng không khỏi khiến cho Tử Thanh nóng lòng về pháp khí của mình, nhưng mà trận văn vẫn chưa khắc xong, cậu vẫn chưa thể để cho pháp khí của mình ra lò được.
"Ầm ầm"
- Uây, lại là thượng phẩm pháp khí.
Số đệ tử tham gia thi đấu thăng cấp năm nay mạnh thật đấy.
- Chỉ còn lại mấy người thôi, xem ra là bọn hắn định làm người nổi bật nhất rồi.
"Đùng đùng đùng"
Một tràng tiếng nổ lớn vang lên, giữa những món pháp khí đang lơ lửng trên không, một cột sáng màu bích lục chợt từ bên trong một chiếc đỉnh vỡ lao vọt lên không.
"Grào"

Tiếng gầm vang lên, bóng hình mờ ảo của một con rắn lớn màu xanh lục lập tức hiện ra, mà ở giữa miệng rắn chính là một cây Kiếm dài uốn lượn tựa tư lưỡi rắn.
- Cái này...
Cực...!cực phẩm pháp khí?
- Không phải.
Tuy là uy lực mạnh hơn nhiều so với những pháp khí thượng phẩm khác, nhưng để đạt tới cực phẩm thì còn chưa đủ.
- Đây là pháp khí bán cực phẩm.
Tên này...!không tệ.
Nghe thấy những lời khen ngợi xung quanh, tên thanh niên vừa mới luyện ra pháp khí bán cực phẩm liền liếc nhìn Tử Thanh một cái rồi đắc ý nói.
- Hừ.
Cho dù có cố gắng bao nhiêu thì Lạc Nguyệt Phong các ngươi cũng chỉ là dạng thấp hèn mà thôi.
Muốn so với Tây Lục Phong bọn ta sao, vậy thì phải xem ngươi có vượt qua được Thanh Xà Kiếm của Ngô Bân ta không đã.
Hóa ra, cái tên Ngô Bân này chính là người của Tây Lục Phong, hơn nữa, khi nãy cũng chính là hắn đã khởi xướng việc miệt thị Tử Thanh.
"Đùng đùng..."
Lại có âm thanh nổ lớn vang lên, lần này thì ba người tiếp theo có pháp khí ra lò cũng đều là bán cực phẩm, trong đó có hai tên cũng là người tham gia chế giễu và miệt thị Tử Thanh.
- Trời ơi.
Sao lại có nhiều bán cực phẩm như vậy chứ?
Đám đệ tử mới tới này cũng thật đáng sợ rồi.
- Giỏi thật, lần này Luyện Khí Điện chúng ta sắp sửa đoạt lại hào quang rồi.
- Thật là ngưỡng mộ quá đi...
Nhìn một Thương, một Búa, một cây Quạt xếp lơ lửng trên không trung, lại nghe thấy những tiếng hò reo xung quanh, trong lòng Tử Thanh cũng chợt trùng hẳn xuống.
- Ủa.
Vẫn còn một người chưa luyện xong sao?
- Có khi nào pháp khí của hắn bị hỏng rồi không, sao lâu vậy rồi mà chưa luyện xong nhỉ?
- Ha ha.
Chắc là hắn đang xấu hổ đó.
Nhìn Tử Thanh với khuôn mặt trắng bệch, gã thanh niên tên là Ngô Bân chợt cười lớn rồi bắt đầu chế nhạo.
- Ha ha ha ha.
Tử Thanh à Tử Thanh, chỉ bằng ngươi mà cũng muốn cạnh tranh với ta sao?
Cho dù là mấy tên kia cũng chưa đủ tư cách đâu, Thanh Xà Kiếm của ta cũng đâu phải chỉ để trang trí cho đẹp.
Ha ha...
Mặc kệ mấy lời kích động xung quanh, lúc này Tử Thanh mới bắt đầu dốc hết sức lực cho món pháp khí của mình.
Chỉ thấy cậu vung tay một cái, chiếc nắp của lô đỉnh lập tức bay lên cao, sau đó, một luồng khói đen chợt từ trên người Tử Thanh tách ra rồi bay thẳng vào bên trong đỉnh.
Không một ai trong số những người ở đây có thể biết rằng, ngay tại lúc mà Tử Thanh đang dốc hết sức cho món pháp khí bên trong lô đỉnh của mình.
Thì Tâm Ma Kính vốn dĩ ẩn sâu bên trong cơ thể cậu lại chợt xảy ra một chút dị động, chỉ thấy chiếc gương này tỏa ra một luồng linh khí màu đỏ hồng, sau đó nương theo những ngón tay của Tử Thanh mà gia nhập vào pháp khí đang được luyện chế bên trong lô đỉnh.
Không lâu sau, một luồng năng lượng có chút âm u lạnh lẽo kèm theo tính chất hủy diệt của lôi điện chợt từ trong đỉnh tràn ra bên ngoài.
Chứng kiến cảnh này, nụ cười treo ở trên môi của Tử Thanh cũng tươi sáng hơn hẳn, sau đó, chợt thấy cậu tiến đến vỗ mạnh vào chiếc đỉnh màu lam đậm mà hô lên.
- Xuất hiện đi nào pháp khí của ta.
Tử Điện Âm Lôi Đao, hiện thân.
Tiếng hô vừa dứt, từ trong lô đỉnh của Tử Thanh chợt có hai bóng đen lao vụt ra, tốc độ của hai cái bóng đen rất nhanh, ở tại những nơi mà chúng đi qua đều lưu lại vài tia sét màu tím đậm.
"Roẹt roẹt, roẹt roẹt..."
Sau khi để cho hai bóng đen kia bay lượn thỏa thích, ngón tay của Tử Thanh lập tức tạo thành một ấn quyết gọi hai chiếc bóng kia quay về.
Ở trên tay của Tử Thanh, bóng đen lập tức hiện rõ hình dạng là hai cây đao nhỏ cực kỳ xinh đẹp.
Nâng đao nhỏ trên tay, khóe môi của Tử Thanh khẽ hếch lên rồi hướng thẳng về phía Ngô Bân mà nhỏ giọng mắng.
- Mắt chó, nhìn xem, giờ thì ai mới là thứ bỏ đi đây?
Trông thấy hai cây đao ngắn ở trong tay Tử Thanh, ngay cả là vị điện chủ của Luyện Khí Điện cũng phải ngạc nhiên đến mức đứng bật dậy.
- Cực phẩm pháp khí?
- Đây...!đây là cực phẩm pháp khí sao?
Không...!không thể nào.
Hắn mới có bao nhiêu tuổi chứ?
Thật là...
- Không...!ta không tin.
Vì sao...!vì sao hắn lại luyện ra được một món cực phẩm pháp khí chứ?
- Ôi trời ơi.
Véo ta một cái xem có đau không, năm nay như thế nào lại xuất hiện một tên đệ tử phổ thông có thể luyện chế ra được cực phẩm pháp khí chứ?
- Thật là bất ngờ quá đi...
Khẽ vuốt ve hai cây đao ngắn trên tay, đôi mắt cũng thuận thế mà nhìn thật kỹ những đường nét hoa văn được khắc trên thân đao.
Lúc này, ở trong lòng Tử Thanh cũng bất ngờ dâng lên một loại cảm xúc hãnh diện khó mà miêu tả.
Đôi song đao vừa mới luyện thành của Tử Thanh mang trên mình hai màu đen tím vô cùng xinh đẹp, trải rộng khắp thân đao là những đường nét hoa văn nho nhỏ tựa như những bông hoa hình tia sét đang nở rộ.
Đao dài chưa đến nửa mét, thân đao cong cong tựa như hình dạng của hai chữ S với phần cán đao thuôn dài được khắc hình đầu chim cách điệu.
Phần chuôi đao này cũng là nơi mà cậu tốn nhiều thời gian nhất, chẳng những phải giữ nguyên hình dạng cong cong mà còn phải điêu khắc ra hình dạng đầu và thân của một con chim đang tung cánh nữa.
Nghe thấy rất nhiều những tiếng ồn ào nổi lên ở xung quanh, cậu bạn Tử Thanh liền lập tức biết rằng bản thân mình đã chân chính bước vào hàng ngũ đệ tử hạch tâm của Luyện Khí Điện.
Còn về cấp bậc và sự đãi ngộ dành cho cậu ra sao thì còn phải đợi xem quyết định của mấy vị đứng đầu Luyện Khí Điện kia nữa.
Nhưng ít ra thì Tử Thanh cũng đã biết, kể từ ngày hôm nay, danh tiếng của cậu ở Luyện Khí Điện đã không còn mờ mịt nữa, mà Lạc Nguyệt Phong ở bên ngoài ngoại môn cũng sẽ vì cậu mà thay đổi được vị trí xếp hạng từ trước tới giờ..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.