Trạch Nhật Phi Thăng

Chương 250: Côn Trùng Tà Thần 2





Đầu ngón tay hắn đột nhiên có ngọn lửa bùng lên, đó là một ngọn lửa kỳ dị, trong ngọn lửa như có tinh thể ngọn lửa đang lay động, không có uy năng khủng khiếp, chỉ khiến người ta cảm nhận được một chút nhiệt độ.Nhưng ngay khi chạm vào sợi rễ bạc, ngọn lửa đốt lên sợi rễ, chỉ trong chớp mắt đã cháy khắp toàn thân con côn trùng Tà thần.
Cả thân thể mạnh mẽ lẫn khí hương hỏa hùng hậu của con côn trùng Tà thần đều không ngăn cản nổi!Ngọn lửa kia đốt tới mức thân thể con côn trùng Tà thần không ngừng nổ tung, thủy ngân chảy ra từ trong cơ thể, chẳng bao lâu sau đã đốt thủng cả côn trùng Tà thần!“Rầm!”Con côn trùng Tà thần rơi xuống dòng sông thủy ngân, cho dù đã chìm xuống đáy nước vẫn còn cháy rực.
Chỉ nghe dưới sông vang lên tiếng nổ bùm bụp trầm trầm.Một lúc lâu sau tiếng nổ mới ngừng.Từ Phúc vẫy tay, một ngọn lửa bay ra khỏi dòng sông thủy ngân, chính là đóa tiên hỏa vừa rồi.

Tiên hỏa chui vào đầu ngón tay Từ Phúc, trở về cơ thể hắn, biến mất không còn tăm hơi.Hứa Ứng nói nhỏ: “Ngài chuông, ngươi cảm thấy luồng tiên hỏa đó là dị bảo mà hắn nhận được hay hắn tự luyện chế?”Nếu là nhận được còn đỡ, chỉ chứng minh cơ duyên của Từ Phúc tốt hơn những người khác.
Nhưng nếu là tự luyện chế, vậy thì không phải chuyện đùa, nói lên rằng thực lực của Từ Phúc đã đạt tới cấp độ tiên nhân!Quả chuông nói: “Hắn không phải tiên nhân, làm sao luyện được tiên hỏa? Chắc chắn là nhận được.
Uy lực của luồng tiên hỏa này mạnh mẽ hơn Thuần Dương dị hỏa không biết bao nhiêu lần.
Thuần Dương dị hỏa đốt ta chưa chắc đã có thể nung chảy, nhưng luồng tiên hỏa này mà đốt ta thì đốt cái là chết!Ngoan Thất hạ giọng nói: “Nhưng hắn còn có thân thể của tiên nhân, lực lượng của tiên nhân, chẳng lẽ cũng là nhận được?”Quả chuông không trả lời được.Giọng nói của Từ Phúc vang lên, hết sức bình thản: “Có thể đặt chân lên mặt sông được rồi.

Chỉnh đốn một chút, chúng ta đi tiếp.”Đội ngũ luyện khí sĩ ai nấy lập tức chỉnh đốn.Từ Phúc đạp trên tiên sơn bay tới, ánh mắt nhìn gương mặt Hứa Ứng, nói đầy ẩn ý: “Hôm nay Hứa quân đã thấy tiên thể tiên lực tiên hỏa của ta, ngươi nghĩ ta và Chu Tề Vân ai mạnh hơn?’Hứa Ứng khẽ cúi người nói: “Chu Tề Vân kém xa Từ công.”Từ Phúc cười ha hả, đắc ý nói: “Được Hứa quân tán dương vượt qua ngàn vạn lời của thế nhân.”Hứa Ứng nói: “Nhưng Chu Tề Vân có thể độ kiếp, Từ công đến nay vẫn chưa thể độ kiếp, vì vậy mạnh yếu ra sao thì người ngoài cũng khó mà nói rõ.”Từ Phúc nói: “Ta không quan tâm tới người ngoài nói sao, chỉ để ý tới lời của Hứa quân.”Dứt lời, Phương Trượng tiên sơn bay thẳng về phía trước.Dưới chân Hứa Ứng, thuyền lông phượng cũng đuổi theo.Y nhìn về phía trước, chỉ thấy trận chiến giữa Nguyên Vô Kế và Kim Nhân đang kéo dài về phía quan tài của Thủy Hoàng Đế Tổ Long.
Bọn họ một bên là na tiên đỉnh cấp, một bên là dị bảo trấn áp khí vận mà Thủy Hoàng Đế tập hợp pháp bảo trong thiên hạ chế tạo thành, hai bên chém giết tới long trời lở đất.Hứa Ứng kinh ngạc, thầm nghĩ: “Nguyên Vô Kế không kém cỏi như Chu Tề Vân đã nói, có vẻ như hắn cũng biết pháp môn luyện khí, không yếu hơn Chu Tề Vân.
Chẳng lẽ Vị Ương muội muội đã giúp hắn giải mã công pháp luyện khí sĩ?”Nguyên Vô Kế thể hiện ra thực lực quá khủng khiếp, rõ ràng là thành quả dung hợp na thuật và Nguyên Đạo Chư Thiên cảm ứng, hơn nữa còn dung hợp cực kỳ hoàn mỹ!Thiên phú như vậy không thể coi thường!Nếu không hắn cũng chẳng thể ngăn cản được Kim Nhân trong hoàng lăng.Đột nhiên lại có một khí tức càng khủng khiếp phóng thẳng lên trời, khiến bầu trời vặn vẹo, từng tòa tiên sơn chậm rãi di chuyển, tránh sang bốn phía.Đó là một Kim Nhân khác trong hoàng lăng đã khôi phục, thể hiện uy nghiêm của bản thân!Tiếp đó là Kim Nhân thứ ba trong hoàng lăng, Kim Nhân thứ tư trong hoàng lăng!Cùng lúc đó lại có đủ loại dị Kim Nhân thiên hiển hiện giữa núi non, động thiên từ từ bay lên, xuyên qua đủ các thế giới Bỉ Ngạn, hấp thu lực lượng từ Bỉ Ngạn!Đó là na tiên của các đại thế gia đích thân ra tay, đối phó với Kim Nhân trong hoàng lăng!Cảnh tượng này có thể nói là pháp bảo tối cường thời thượng cổ đấu với na tiên mạnh nhất cõi đời hiện tại.Hứa Ứng nhìn từ xa lại, chỉ thấy các vị na tiên đã cường đại hơn hẳn lúc trước.Trong lòng hắn không khỏi liên tưởng: “Chẳng lẽ bọn họ cũng như Chu Tề Vân, tu luyện công pháp luyện khí? Ai truyền thụ cho họ?”Nhưng y không biết, sau khi y rời khỏi Thần Đô đã khiến toàn bộ Thần Đô chấn động tới nhường nào.Hứa Ứng khí na kiêm tu, cầm rìu đá xông vào Thạch gia, giết sạch từ trên xuống dưới, ngay cả lão tổ thế gia Thạch Mạt Lặc cũng bị thiêu chết dưới quả chuông.

Thạch Kính Đường bỏ chạy cả trăm dặm vẫn bị phi kiếm giết chết, trấn nhiếp các đại thế gia!Từ đó trở đi, khí na kiêm tu đã trở thành chủ lưu! Đây là chuyện mà Hứa Ứng tuyệt đối không lường được.Nhưng khí na kiêm tu nói thì đơn giản chứ làm thì khó.
Có điềuThần Đô còn xảy ra một chuyện khác, đó chính là lão tổ Quách gia, Bùi Độ và của Thôi gia liên thủ, xông vào thế giới Bỉ Ngạn ở sâu nhất trong động thiên, cướp được một “tiên nhân” trong thế giới Bỉ Ngạn!Tuy ba nhà đều cố giữ bí mật, nhưng ba thế gia Quách, Bùi, Thôi đều đã bị các thế gia khác cài người chi chít, làm sao giấu giếm được?Vì vậy càng có nhiều “tiên nhân” được các đại thế gia ngấm ngầm cứu ra.
Đãi ngộ của những “tiên nhân” này cực kỳ thê thảm, bị tiên hỏa hoặc tiên quang luyện hóa toàn bộ tu vi, Nguyên Thần cũng bị luyện thành hồn phách, chỉ miễn cưỡng giữ được tính mạng, làm sao đối phó được với các đại thế gia?Các thế gia hoặc uy hiếp hoặc dụ dỗ, hoặc dùng nghiêm hình tra tấn, hoặc sưu hồn đoạt phách, moi được từng pháp môn luyện khí hoàn chỉnh từ miệng đám “tiên nhân” này.Từ đó trở đi, các đại thế gia từ con cháu tới lão tổ, tu vi đều tiến bộ nhanh chóng.Nhưng so với bọn họ, Nguyên Vị Ương lại mạnh mẽ hơn rất nhiều, một mình đối đầu với một Kim Nhân mà vẫn giao chiến có qua có lại.Hứa Ứng nhìn lên, đột nhiên trong lòng hơi động: “Đằng kia không có động thiên mà vẫn đối đầu được với một Kim Nhân, chắc là luyện khí sĩ? Chẳng lẽ là luyện khí sĩ Đại Chu treo kiếm giết người?”Y nhìn bốn phía, chỉ trong chốc lát ngắn ngủi đã có mười Kim Nhân trong hoàng lăng khôi phục, lao thẳng về phía đám người to gan xâm nhập hoàng lăng.
Mười Kim Nhân hoàng lăng này đều có na tiên ngăn cản.“Nhưng còn hai Kim Nhân nữa đâu?” Hứa Ứng thầm nghĩ.Nhưng ngay lúc này sau lưng bọn họ bỗng có từng luồng chấn động rung chuyển tâm thần, càng ngày càng mạnh.

Hứa Ứng vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một đàn tế trôi trên mặt sông thủy ngân, Kim Nhân trên đàn tế đang khôi phục.Từ Phúc không quay đầu lại nói: “Sấu Trúc Ông, Đông Mai Thanh, Kim Nhân này giao cho các ngươi.’Sấu Trúc Ông và Đông Mai Thanh liếc mắt nhìn nhau, đều dừng bước.
Sấu Trúc Ông cười khà khà nói: “Lão Đông, e là ta không thể thấy luyện khí sĩ phục hưng rồi, ngươi ở lại xem hộ ta.”Ánh mắt Đông Mai Thanh hạ xuống người một Kim Nhân hoàng lăng, cười nói: “Tuổi tác của ta lớn hơn ngươi, chưa biết ai đi trước đâu.”Thân hình thấp bé của Sấu Trúc Ông nhẹ nhàng nhảy lên, cắm cây gậy đầu hươu vào mặt sông.Ông lão nhỏ thó này đứng trên gậy đầu hươu, cười nói: “Nhưng cũng may chó thần tiên bất lão, chúng ta chết cũng có ý nghĩa! Chắc chắn luyện khí sĩ sẽ khôi phục!”Khí tức của Đông Mai Thanh bộc phát, hào khí tận tầng mây, cao giọng cười dài nói: “Chắc chắn luyện khí sĩ sẽ khôi phục!”Hứa Ứng da đầu tê dại, trong lòng cảm động khó tả, quay đầu nhìn về phía bọn họ, ánh mắt toát lên vẻ khó hiểu.“Giờ thì ngươi biết rồi chứ?”Từ Phúc nhìn về phía trước, nói nhỏ: “Ngươi cảm thấy truyền thừa của luyện khí sĩ không hề quan trọng, nhưng trong lòng bọn họ, truyền thừa đó còn nặng hơn tính mạng bọn họ.
Kẻ sĩ vì truyền thừa mà chết, nói chi tới xông pha khói lửa.”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.