Trà Lê, Em Đang Nói Cái Gì Cơ

Chương 2: Chương 2




– Họ tên?
– …
– Tuổi?
– …
– Có nghe được tôi nói gì không?
Vài phút trước, vào giây phút Trà Lê nhận ra tài xế gây ra vụ tai nạn thì đối phương đã tỉnh lại, đôi đồng tử đen sáng từ từ chuyển động, nhìn xung quanh, cuối cùng tập trung vào Trà Lê.
Bốn mắt nhìn nhau, cả hai đôi mắt đều đồng thời hiện ra sự căng thẳng ở mức độ khác nhau.
Trà Lê sợ mình lại bị người này dây dưa, vấn đề tác phong vốn dĩ không rõ ràng lắm sẽ càng tệ hơn.
Gút mắc của hai người bắt đầu từ cuối tuần trước.
Trà Lê phụ trách theo dõi một vụ án bí ẩn từ lâu, một cơ sở bí mật liên quan liên hệ với anh nói có manh mối muốn báo cáo. Vì thế anh đã hẹn gặp nhau tại một nhà hàng nổi tiếng với ánh sáng mờ ảo thích hợp cho các cuộc họp bí mật.
Đêm đó Trà Lê mặc thường phục đến đó, nói chuyện công việc với người cung cấp thông tin xong, khi chuẩn bị rời đi, anh quay người lại thì đụng phải Úc Bách đang cầm ly rượu, ly rượu lật ngược, rượu đổ lên chiếc áo khoác quý giá sang trọng của Úc Bách.
Trà Lê tức xin lỗi và đề nghị bồi thường chi phí giặt đồ, sự việc nhỏ này lẽ ra có thể giải quyết trong hòa bình, không ngờ Úc Bách như thể bị say rượu làm cho nổi điên nổi khùng túm chặt lấy Trà Lê, đầu tiên là bình luận nhiệt tình về vẻ bề ngoài của Trà Lê, kế đó là bày tỏ mình đang độc thân muốn mời Trà Lê đi ăn tối với mình để bù lại phí giặt đồ.
Bởi vì người cung cấp thông tin vẫn còn ở trong nhà hàng chưa rời đi, không thể để bị lộ được, cảnh sát Trà Lê vì công việc, vì cư dân toàn thành phố Noah mà nén cơn giận, nhẫn nhục chịu đựng, vẻ mặt ôn hoà mà đáp lại có lệ với Úc Bách.
Nói trùng hợp cũng trùng hợp, vừa vặn trong nhà có một người nổi tiếng trên mạng đang phát sóng trực tiếp trong nhà hàng, màn dây dưa của Trà Lê và Úc Bách vừa hay trong lúc vô ý đã bị phát sóng trực tiếp.
Theo quy định hiện hành của “Bộ luật dân sự” và “Luật hôn nhân gia đình” tại thành phố Noah, thành phố thực hiện quyền tự do kết hôn và chế độ hôn nhân mà cả hai bên đều bình đẳng, khác phái luyến cùng đồng tính luyến ái đều có thể hình thành quan hệ hôn nhân và được pháp luật bảo vệ như nhau.
Hai vị đương sự đều là những người đàn ông trưởng thành, độc thân, cho dù tán tỉnh hoặc hẹn hò hoặc đang yêu nhau đều không có vấn đề vi phạm pháp luật, đạo đức hay thách thức trật tự công cộng và thuần phong mỹ tục truyền thống.
Nhưng sự việc này vẫn gây ra một số sóng gió bất ngờ.
Đầu tiên, không thể đánh giá thấp số lượng người hâm mộ của người nổi tiếng trên mạng này, dữ liệu phát sóng trực tiếp trên nền tảng này cũng vô song, số lượng người xem chương trình phát sóng trực tiếp này rất lớn nên tin đồn lan truyền rất nhanh, qua một đêm, hầu hết cư dân của Thành phố Noah đã xem đoạn video phát sóng trực tiếp này.
Thứ hai, Úc Bách khá nổi tiếng, bố mẹ làm ăn kinh doanh giỏi, tích lũy tài sản từ rất sớm, anh trai duy nhất của hắn là một thanh niên tài giỏi, có kiến ​​thức rộng rãi, hiện đang giữ chức vụ quan trọng trong tòa thị chính. Thế nhưng bản thân Úc Bách không thừa hưởng một chút trí thông minh tài trí nào từ bố mẹ và anh trai, ra nước ngoài học rồi lấy bằng về nước, lần đầu tiên tham dự một sự kiện trang trọng cùng bố và anh trai, hắn đã khiến mọi người phải kinh ngạc đến ngỡ ngàng bật ngửa về “năng lực” không trộn lẫn của mình. Trong số những người giàu có và quyền lực bình thường ở thế hệ thứ hai hiện nay, học hành chăm chỉ, làm việc chăm chỉ và không muốn làm mất uy tín của cha mẹ thì một lần bộc lộ tài năng này của hắn đã khiến cho hắn nổi danh là “bao cỏ” kể từ đây.
Đồng thời, hắn cũng là một tên bi3n thái nổi tiếng, nhìn thấy mỹ nam là không đi nổi, trước khi nổi lên với cái danh ngu ngốc không thể kiểm tra được hắn từng có người yêu cũ ở nước ngoài hay không, chỉ biết được rằng trong hai năm qua kể từ khi trở về Trung Quốc và trở nên nổi tiếng, Úc Bách đã theo đuổi gần như tất cả những anh chàng đẹp trai xung quanh có tuổi tác xấp xỉ mình, thậm chí vô hình trung còn phát triển thành một loại phương pháp giám định giá trị vẻ đẹp, nếu các thanh niên hai mươi tuổi trên dưới hai tuổi ở thành Noah không bị hắn theo đuổi, chứng minh giá trị nhan sắc thấp hơn 8 điểm, không phải đại soái ca, chỉ có thể xếp sau hàng ngũ những chàng trai trẻ đẹp trai.
Thẩm mỹ của hắn đã được đại chúng công nhận, đáng tiếc là bản thân Úc Bách lại có tiếng là “ngu ngốc”, các mỹ nam điểm 8+ đều tránh xa hắn, bởi vậy số lần hắn theo đuổi thành công gần như là bằng không, một đối tượng cũng không có, cả ngày một mình nhàn rồi chơi bời lêu lổng khắp nơi, trở thành trò cười, mỗi một nơi hắn đến thì nơi đó tràn ngập không khí vui vẻ.
Trong số ba bên liên quan đến vụ việc, người duy nhất không phải là người nổi tiếng, cảnh sát Trà Lê đã nhanh chóng được cư dân mạng buồn chán nhưng nhiệt tình tiết lộ, anh thực chất là một thanh niên 25 tuổi, đã phá vô số vụ án lớn và nhận được huân chương bạc “Thần thám trẻ tuổi”.
Đầu tiên, thắc mắc của rất nhiều người đã được giải đáp, chẳng trách Úc Bách trên con đường theo đuổi soái ca đánh trận nào thua trận đó đột nhiên có đối tượng hẹn hò, hóa ra tuổi tác đã không còn là yếu tố bế tắc như vậy nữa.
Tiếp theo, dư luận quần chúng đang dậy sóng, đồn cảnh sát nhận được hàng trăm cuộc điện thoại và hàng chục email trong một ngày.
Một phần là mỉa mai: Ha ha, nghiêm chỉnh chúc phúc.
Một phần của thuyết âm mưu: Nhìn già thế kia vừa nhìn là biết không thể nào điều tra được vụ án. Làm sao mà có được huân chương thì rất khó nói, bây giờ lại được lăng xê, có phải mấy ngày nữa là tuyên bố từ chức, muốn xuống biển chở hàng không?

Một bộ phận kiện chính đảng: Người nộp thuế hàng năm nộp rất nhiều thuế cũng không phải là muốn xem ngôi sao mạng và cảnh sát các người livestream yêu đương trên nền tảng công cộng. Trong ba tháng gần đây phía chính phủ công khai tỷ lệ tội phạm rất thấp, liệu có phải sở cảnh sát làm giả số liệu không? Yêu cầu sở cảnh sát công khai số liệu thật về tỷ lệ tội phạm. Dân chúng toàn thành phố Noah có quyền được biết sự thật!
Càng nhiều hơn là những lời nhắc nhở thấm thía hoặc cảm xúc kích động: Cảnh sát Trà Lê, mong anh tỉnh táo lên, anh có thể nhìn thấu thủ đoạn của nhiều nghi phạm như vậy, sao còn có thể bị cái túi da Úc Bách lừa gạt được?
—— Ghi chú bên lề, Úc Bách thật sự có vẻ bề ngoài tô vàng nạm ngọc, hình thức rất đẹp.
Bởi vậy, kể từ ngày đó trở đi, Trà Lê phải gánh trên lưng cái danh xấu “Sắc lệnh trí hôn”.
Thự trưởng gọi anh vào khiển trách một trận, Trà Lê không thể đưa ra bất kỳ bằng chứng nào để chứng minh rằng anh có quan hệ với Úc Bách, lại bị buộc phải giữ bí mật về người cung cấp thông tin và vụ án, vì vậy anh chỉ có thể trả lời qua quýt một số câu hỏi, luôn nhấn mạnh rằng mình không hề thấy Úc Bách đẹp trai bao nhiêu, anh ta trông chỉ có vậy, hình thức rất chi là bình thường.
Thự trưởng tức giận:
– Cháu đường đường là thần thám, và là bộ não mạnh mẽ nhất trong toàn đồn cảnh sát, không thể nào nhìn trúng tên ngu ngốc Úc Bách kia được, còn nói không phải không mê sắc đẹp của người ta? Sao dám làm mà không dám nhận?
Vì thế cảnh sát Trà Lê “đã háo sắc còn giả đứng đắn” đã bị đình chỉ công tác trong Tổ trọng án và bị giáng chức xuống làm nhân viên tuần tra an ninh. Hơn nữa còn liên lụy cộng sự của anh cũng phải nửa đêm nửa hôm cùng anh đi tuần tra trên đường, một người thì đi mắng người nhà đánh con nhỏ, một người thì đi giải cứu người lái xe đâm vào cây.
Bởi vì biết thế giới huyền bí, Trà Lê mỗi ngày đều nỗ lực làm việc, lo lắng cho sự ổn định của thế giới, không ngờ lại gặp phải vụ tai bay vạ gió như thế, chỉ trong một đêm sự trong sạch bị hủy, chỉ đành phải ngửa mặt lên trời mà than thở…
Tại thành phố Noah rất văn minh này thế mà còn tồn tại một thứ rác rưởi vô dụng đối với xã hội như Úc Bách, thần sáng thế tức tác giả truyện tranh có phải cố ý làm khó Trà Lê mình không đây?
Lúc này, tên rác rưởi nhỏ bé đang ngồi trong chiếc xe thể thao hư hỏng, ngơ ngác không biết mình là ai và đang ở đâu.
Trà Lê mặt mày lạnh tanh quyết định làm như không quen biết gì, trước tiên giải cứu hắn ra khỏi giữa túi hơi và ghế lái.
Hai người đứng ở bên đường, Úc Bách dùng đôi mắt to đen láy như nho Kyoho nhìn thẳng vào Trà Lê.
Nội tâm Trà Lê đang đánh hung hăng lên đầu chó của hắn, ngoài mặt vẫn lịch sự làm theo công việc, hỏi Úc Bách về họ tên, tuổi tác v.v…
Úc Bách không đáp lại, lại như suy tư quan sát chung quanh, rồi lại nhìn Trà Lê, ánh mắt lộ vẻ kỳ lạ.
Trà Lê quơ quơ tay trước mặt hắn, hỏi:
– Có nghe được tôi nói gì không?
Úc Bách vẫn không lên tiếng, con ngươi xoay chuyển.
Trà Lê nghĩ trong bụng tên ngu ngốc này có phải bị đâm vào cây mà càng ngu hơn không, giơ hai ngón tay lên, nói:
– Nhìn đây này, trả lời tôi, đây là mấy?
– Anh chửi tôi là ngu ngốc. – Úc Bách nhìn hai ngón tay của anh, đáp, – Đây là… yeah.
Trà Lê: – …
Anh thả tay xuống, đang định yêu cầu đối phương nghiêm túc một chút, cảnh sát không có thời gian đâu đi trêu đùa với anh, trong đầu lại đột nhiên “đinh” một tiếng…Ồ, hình như có chỗ nào không đúng thì phải? Câu chửi thầm kia của anh đâu có nói ra miệng đâu?
Úc Bách hai mắt mở to chỉ vào đỉnh đầu Trà Lê:
– Trên…trên đầu anh có bóng đèn sáng? Ớ? Lại biến mất rồi.

Trà Lê hơi há to miệng.
Úc Bách: – …
Trà Lê: – …
Úc Bách: –???
Trà Lê: –!!!
Úc Bách: –??????
Úc Bách nhìn chung quanh, kinh ngạc nhắc nhở:
– À ừm, có phải chúng ta càng lúc càng bị nhiều chấm câu vây quanh không?
Trà Lê tròn xoe mắt mồm há hốc, cảm giác được nhiều dấu chấm than than lơ lửng phía sau lưng mình ngày càng dày hơn.
Mà anh từ biểu cảm của Úc Bách thì cũng biết, Úc Bách cũng nhìn thấy được những dấu chấm than đó.
Cho nên…cái này…
Trà Lê cố gắng sắp xếp lời nói của mình, không thể tin nổi nói:
– Cậu…Cậu cũng có siêu năng lực à?
– Cũng? – Trên mặt Úc Bách lộ vẻ ngạc nhiên, hỏi, – Không phải, thế giới này thế mà còn có giả thiết về siêu năng lực hay sao? Anh có siêu năng lực? Là siêu năng lực gì?
Trà Lê khó hiểu, lập tức kích hoạt siêu năng lực của mình, một tay nhẹ nhàng lôi kéo ở bên cạnh Úc Bách lôi ra giao diện thông tin cá nhân của Úc Bách.
Úc Bách cũng chú ý tới ánh mắt của Trà Lê dừng ở bên cạnh mình nên cũng nhìn sang bên cạnh, rất không hiểu gì, hắn không nhìn ra được Trà Lê đang xem cái gì, trong mắt hắn, bên cạnh mình trống không chẳng có gì cả.
Giao diện thông tin của hắn trước đây Trà Lê cũng từng xem rồi, chính là vào ngày hắn say rượu quấy rối tuần trước để xác nhận hắn có tiền án hay không, câu trả lời là không.
Chính vì lý do này mà Trà Lê chỉ tìm cách trốn thoát sau khi người cung cấp thông tin rời đi, không hề tính toán gì với Úc Bách vừa có tiếng ngu ngốc nhưng lại tuân thủ pháp luật.
Lần này lại mở ra lần nữa, thông tin cơ bản không có gì thay đổi, kể cả tiền án vẫn hiện chữ “không có”, dòng chữ vẫn tràn ngập mùi tiền và không có siêu năng lực.
Nhưng thanh trạng thái dòng cuối cùng “* thời gian thực” có sự khác biệt rõ ràng——
Thông tin “*thời gian thực” của mỗi người sẽ thay đổi tùy theo động thái của nhân vật.
Trà Lê nhớ rõ tuần trước khi bị Úc Bách dây dưa, biểu hiện “thời gian thực” trên giao diện thông tin mở ra lúc ấy của Úc Bách chính là: Nồng độ cồn trong máu vượt quá 80mg/100ml, anh ta đang lợi dụng cơn say ngẫu nhiên chọn một mỹ nam để quan hệ tình d*c với mình và hành động như một tên xã hội đen.
Điều này khiến anh chàng đẹp trai Trà Lê được chọn ngẫu nhiên siêu cạn lời.
​ Mà lúc này đây ——

* Thời gian thực: #@)! &#.....
Là những hàng ký tự rối loạn???
Điều này càng khiến Trà Lê càng không nói nên lời! Vì sao thông tin cá nhân lại xuất hiện những ký tự hỗn loạn? Anh đã đọc vô số bảng thông tin trong nhiều năm và đây là lần đầu tiên bắt gặp những ký tứ hỗn loạn!
Vì sao lại có ký tự hỗn loạn? Ký tự hỗn loạn này có ý nghĩa gì?
Trong đầu Trà Lê cũng không khác gì cuộn chỉ rối.
Úc Bách đã bình tĩnh hơn trước, thong thả chỉ ra:
– Trên đỉnh đầu anh lại xuất hiện cuộn len rối…Ờ hết rồi, nó lại biến mất rồi.
Trà Lê ngờ vực đánh giá Úc Bách.
Úc Bách cũng dùng ánh mắt kỳ lạ đánh giá anh.
Đúng vào lúc này, trong chiếc xe đậu bên cạnh Trà Lê vang lên hệ thống liên lạc nội bộ, sau hai tiếng xèo xèo là trung tâm điện thoại hỏi về diễn biến vụ tai nạn giao thông.
Trà Lê ra hiệu cho Úc Bách đứng yên, mình đi qua đó, ánh mắt cảnh giác nhìn chăm chú vào Úc Bách, với tay lấy ống nghe từ trong xe ra, đứng bên cạnh xe báo cáo tình huống:
– Người an toàn, nhưng thân phận khả nghi, đang xác minh.
Úc Bách nghe lời không nhúc nhích, đứng đó chờ đợi, tiện tay sờ sờ vào vành tai của mình, chạm vào khuyên tai hồng ngọc to lớn, vẻ mặt kinh ngạc, lại sờ sờ cơ ngực và cơ bụng, tay đưa xuống phía dưới…
Thế mà dám có hành vi đồi phong bại tục ở trước mặt cảnh sát cơ đấy?! Trà Lê tắt máy liên lạc ném trở lại xe, tức giận cảnh cáo:
– Anh làm gì đó? Hai tay lập tức ôm đầu!
Úc Bách bị tiếng quát của anh làm giật mình, chậm rì rì đưa hai tay ra sau đầu, chớp chớp mắt, dùng giọng điệu vô lễ nói:
– Không ngờ đúng là chú cảnh sát.
Trà Lê đi đến trước mặt hắn, nói:
– Lần trước tôi đã nói mình là cảnh sát, anh cho rằng tôi lừa anh hay sao?
Thế mà Úc Bách cười rộ lên, nói:
– Cho nên chúng ta vốn dĩ quen biết nhau? Chú cảnh sát, anh đến giúp tôi vào lúc đêm khuya, là tính việc tư hay việc công vậy? Hai chúng ta có quan hệ gì?
– Anh có để tôi lập biên bản không? Nếu không anh làm cảnh sát đi? – Trà Lê lạnh lùng nhìn thẳng vào hắn, lại cảm thấy hắn không có vẻ gì là đang giở trò, cau mày suy nghĩ rồi nghi ngờ hỏi, – Anh không nhớ chuyện tuần trước à? Có phải vừa rồi bị đụng vào đầu…làm anh bị mất trí nhớ không?
Là do tai nạn ô tô đụng hỏng đầu nên hệ thống siêu năng lực không đọc được trạng thái thời gian thực, thế nên hiển thị những ký tự hỗn loạn đúng không nhỉ?
Úc Bách lại phủ nhận:
– Không. Tôi không bị mất trí nhớ, toàn bộ những chuyện xảy ra từ nhỏ đến lớn tôi đều nhớ rõ, có điều…
Trà Lê nghi ngờ chờ đợi hắn nói tiếp.
Hắn nhìn vào Trà Lê, tạm dừng nửa phút, mới nghiêm túc nói:
– Anh cảnh sát ơi, tôi nghĩ chắc tôi xuyên qua rồi.
Nội tâm Úc Bách chấn động mạnh, lặng lẽ quan sát hắn.
Úc Bách nói:

– Trước khi chìm vào giấc ngủ, tôi xác định mình đang ở trên giường của mình, mặc một bộ đồ ngủ bằng vải cotton rất thoải mái và bịt mắt hơi nước, không biết tại sao khi tỉnh dậy, tôi lại biến thành người đang mặc bộ quần áo hoa hòe hoa sói và còn bị đụng vào cái cây kia.
Trà Lê: – ….
Úc Bách quay đầu nhìn chiếc xe thể thao sang trọng èo uột rồi nói:
– Chiếc xe này rất xịn.
Trà Lê: – …
Úc Bách nói:
– Anh cảnh sát không cần cứ phát dấu ba chấm mãi đâu, tôi nói đều là thật cả.
Trà Lê vô cùng có cảm giác phức tạp về người này, có tò mò, có cảnh giác, và cuối cùng là cảm thấy rất nguy hiểm, cố gắng bình tĩnh hỏi:
– Nói xong chưa?
Úc Bách nói:
– Còn một câu cuối cùng, dựa trên sự quan sát tỉ mỉ của tôi sau khi tỉnh dậy đối với hoàn cảnh xung quanh, các yếu tố khác nhau, còn cảnh sát anh nữa, nơi này của các anh…
Hắn dùng ánh mắt lang thang không có mục tiêu đảo nửa vòng, ý tứ là toàn bộ thế giới này, cuối cùng nói:
– Ý tôi là thế giới hiện tại này của chúng ta. Nếu như tôi đoán không sai, nơi này hình như là thế giới truyện tranh.
Hắn nghiêm túc nhìn Trà Lê.
Đôi mắt của Trà Lê đột nhiên mở to, lúc này, hơi thở và nhịp tim của cảnh sát Trà Lê gần như ngừng đập. Giây tiếp theo, anh vẫn chưa từ bỏ ý định lại một lần nữa lôi giao diện thông tin cá nhân của “Úc Bách” ra.
Tên, giới tính, tuổi....
Dòng cuối cùng * Thời gian thực.
Lần này thì không còn đoạn ký tự hỗn loạn nữa.
* Thời gian thực: Đua xe đêm khuya, chạy với siêu vận tốc ánh sáng.
... Sử dụng sai đơn vị tốc độ.
.. Tốc độ của ô tô gần bằng tốc độ ánh sáng 299792. 458km/s.
… Cảnh cáo! Cảnh cáo!
… Thời không hỗn loạn! Con đường đến một thế giới khác được mở ra!
…¥#%@*##(!
…Lỗi 404.
.. Sóng điện não rời khỏi cơ thể.
…Nguy hiểm! Sóng não rời khỏi cơ thể trong hơn 180 giây.
…Đã bị một người du hành thời gian thay thế.
Hết chương 2



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.