[TQTP] Nếu Tạ Liên Không Phi Thăng

Chương 1: Lời mở đầu




Thuở xa xưa ngàn dặm, lãnh thổ Trung Nguyên được chia thành nhiều thuộc địa khác nhau. Khắp chốn châu lục, một quốc gia có sự thịnh vượng và phồn hoa không thể kể đến Tiên Lạc quốc.
Tiên Lạc quốc được mệnh danh như "quốc an lạc, thái dân cư" với sự phồn vinh bất tận của thiên địa. Ở đây, bách tính luôn coi trọng đến bốn thứ: mỹ nhân như mây, văn chương hoa mỹ, hoàng kim châu báu, cùng với một vị Thái tử điện hạ tiếng tăm lừng lẫy.
Vị thái tử này, thông minh sáng dạ lại có một ngoại hình phải ví như tranh vẽ, đẹp đến xao động lòng người vô cùng anh tuấn.
Y tinh thông võ nghệ, bảy tuổi đã bái sư sau này lại trở thành một vị thái tử trung niên có chí khí, ôn nhu nhã nhặn rất được lòng dân.
Cuộc sống an nhàn hưởng lạc, vinh hoa phú quý nhưng y không hề để tâm đến. Y chỉ có một ước nguyện, mỗi khi nói ra khiến bách tính an lòng mà ngưỡng mộ.


"Ta muốn cứu vớt muôn dân."
Sống trên đời này, lòng tham của con người là bể đáy không cạn. Duy chỉ có vị thái tử xuất chúng này lại chẳng màn để ý.
Đế vương và hoàng hậu hết mực sủng hạnh và cưng chiều y. Từ lúc sinh ra y đã được cha mẹ đặt cho cái tên là Tạ Liên.
Tạ Liên có thiên phú, năm mười bảy tuổi đã trở thành Duyệt Thần Võ Giả.
Ngày lễ Thượng Nguyên, trên đường Thần Võ. Y xuất hiện giữa hàng vạn công chúng như một tiên nhân giáng trần.
Nhưng ngay ngày lễ long trọng, chẳng may sự việc xảy ra. Một đứa trẻ rơi từ trên cao tòa thành xuống gần hơn mười trượng. Tạ Liên đã chẳng màng tới chính sự, lập tức nhẹ nhàng phóng vút lên, đỡ lấy cậu bé trước sự chứng kiến của bao cặp mắt.
Lúc vừa đáp đất, chiếc mặt nạ Duyệt Thần Võ Giả của y rơi xuống lộ ra khuôn mặt thanh tú khiến cho mọi người phải hoan hô trong tiếng hò hét cổ vũ.


Từ đó, lịch sử đã có một câu chuyện khiến các thế hệ sau phải bàng hoàng và ngưỡng mộ.
Sử sách không chỉ như thế mà lại còn có một câu chuyện thứ hai cũng khiến người người kinh phục về vị thái tử Tiên Lạc quốc này.
Tương truyền, phía nam Hoàng Hà có một cây cầu gọi là cầu Nhất Niệm, có một Quỷ hồn quanh quẩn trên chiếc cầu này rất nhiều năm.
Thái tử Tạ Liên vậy mà một thân một kiếm trả lời ba câu, sai bét hết ba câu thành ra ba ngày ba đêm chiến đấu ác liệt với Quỷ hồn. Cuối cùng, y chiến thắng và thanh tẩy mọi oán khí trên cầu khiến dân chúng bình an.
Lại có một số sử sách ghi rằng, sau khi gϊếŧ chết tên quỷ hung tợn kia. Thái tử đã gặp một đạo sĩ như có như không nhìn y mà hỏi:
"Làm gì vậy?"
Y đã xoay nửa người trả lời tám chữ: "Thân tại vô gián, tâm tại đào nguyên."


Sau này tám chữ ấy trở nên nổi tiếng khiến bá tánh khắp nơi đều hô tụng và ca vang vị thái tử này nhưng con đường phía trước của y liệu sẽ trở nên như thế nào? Đó vẫn là một bí ẩn vẫn chưa thể giải đáp.
----------- CÒN TIẾP -----------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.