Tony Cùng Binh Đoàn Sủng Vật

Chương 89: Đêm kinh hoàng ở Boston (1)




Thành phố Boston đêm khuya 11 giờ, tưởng chừng sắp chìm vào trong yên tĩnh. Những khu phố cổ đang chìm dần vào trong giấc ngủ say, thỉnh thoảng mới có tiếng động cơ ô tô đi lại vọng tới.
Trong một khu phố cổ với những con đường nhỏ ngoằn ngoèo hai nhân viên cảnh sát có vũ trang tay cầm đèn pin đi bộ tuần tra trên phố. Hôm nay thành phố đã xảy ra một vụ trọng án, vì vậy các đơn vị thực thi pháp luật, tất cả đều xuất quân tiến hành tuần tra kiểm soát tình hình an ninh các khu vực. Đặc biệt là những địa điểm nhạy cảm thường xuyên diễn ra các vụ cướp bóc, phạm tội nghiêm trọng.
Tuần tra một vòng trong khu phố nhỏ nơi thường có báo cáo cướp giật, sau vài vòng đi tuần, không thấy có gì khả nghi hai viên cảnh sát định quay lại xe tuần tra rời đi nơi khác. Khi họ vừa bước từ trong một con ngõ nhỏ ra thì thấy hai người đàn ông bộ dạng khả nghi xuất hiện ở trong tầm mắt. Hai người này ở trong đêm tối mặc áo có mũ trùm đấu, còn mang theo kính râm cùng khẩu trang, giống như không muốn ai nhận ra mình. Đi ở bọn họ phía trước chục mét là một cô gái trẻ trung mặc một chiếc váy dạ hội màu trắng dài quá đầu gối, tay cầm theo một chiếc túi xách hàng hiệu. Tuy rằng cách rất xa thấy không rõ thuộc nhãn hiệu gì, nhưng có thể nhận ra chiếc túi xách giá trị không hề nhỏ. Cô gái trẻ thuộc dạng có tiền lại đi một mình trong đêm tối dễ trở thành con mồi của kẻ xấu.
Hai viên cảnh sát đại khái đoán được hai tên này định làm gì. Hai người liền cẩn thận đi theo sau.
Cô gái trẻ, hai tai cắm tai nghe nhạc, vẫn hồn nhiên đi, mà không hề biết rằng mình đang bị người khác bám theo. Tiếng giày cao gót dẫm lên mặt đường phát tiếng cộp cộp đều đặn, trong đêm vắng thanh tĩnh vang thật to.
Khi đi tới một đoạn đường tối không có đèn điện. Phía sau, theo đuôi hai người đàn ông bước nhanh tiến lên. Một tên tiến tới phía sau cô gái liền tóm lấy cô, từ phía sau một tay bịt miệng cô, không cho cô phát ra tiếng kêu, một tay vòng lên đằng trước ôm lấy cô giữ chặt. Tên còn lại thì giữ chặn lấy hai chân cô khiêng lên. Hai tên này cứ như vậy đem cô gái khiêng vào một ngõ nhỏ tối tăm gần đó.
Cô gái trẻ xác thật khá xinh đẹp, mái tóc dài màu vàng óng ả cùng khuôn mặt mỹ lệ, mà dáng người hình chữ S gợi cảm của cô lại dễ dàng gợi lên đàn ông dục vọng. Hai người này rõ ràng có điểm nhịn không được, đem cô gái ấn ở góc tường trong ngõ nhỏ tối tăm. Một người che lại miệng cô giữ chặt không cho cô phản kháng còn một người khác đang ở kéo ra quần lót của cô gái.
“Các ngươi dừng tay.” Hai viên cảnh sát một tay cầm súng lục một tay cầm đèn pin chiếu vào trong ngõ nhỏ quát lớn đi vào.
Cô gái trẻ bị bắt thấy cảnh sát tới ánh mắt hiện ra sự vui mừng, mà hai người đàn ông thì buông tay đứng bất động. Hai người này đeo kính râm cùng khẩu trang, vì vậy không ai biết tâm trạng, cùng biểu cảm của chúng lúc này là thế nào. Dù là gì thì hiện tại chúng cũng không dám manh động, bởi chỉ cần có hành động gì đó, cảnh sát sẽ lập tức nổ súng. Ở khoảng cách gần như vậy cảnh sát là sẽ không bắn trượt.
Thấy hai người không phản kháng cảnh sát ra hiệu cho cô gái trẻ chạy về phía họ.
Cô gái cúi xuống nhật lấy chiếc túi xách rồi chạy về phía hai người cảnh sát.
“Cô không sao chứ?” Một viên cảnh sát quan tâm hỏi cô gái trẻ khi cô chạy tới.
Cô gái trẻ vẻ mặt vui mừng nói: “Tôi không sao. Cám ơn hai vị cảnh sát. Nếu không có hai vị tới cứu, tôi không biết mình sẽ bị bọn chúng làm gì nữa.”
“Đây là chức trách của chúng tôi. Cô đứng phía sau, đợi chúng tôi khống chế hai tên này rồi cùng trở về đồn cảnh sát làm ghi chép.” Viên cảnh sát khiêm tốn nói.
Cô gái đáp: “Vâng!”
Liền ở hai người cảnh sát tiến tới hai người đàn ông, chuẩn bị khống chế họ thì hai tiếng súng vang lên.
“Đoàng” “Đoàng” tiếng súng từ hướng mà hai người cảnh sát không thề ngờ tới vang lên. Cô gái vừa được hai người cảnh sát giải cứu không ngờ lại rút từ trong chiếc túi xách ra một khẩu súng, rồi lạnh lùng bắn hai người cảnh sát từ phía sau.
Nhìn hai viên cảnh sát ngã gục trong vũng máu. Cô gái lạnh giọng nói: “Hai bọn mày còn đứng gây ra đó làm gì? Mau thu thập thẻ nhớ trong camera trên người lũ cớm cùng súng ống rồi biến.”
“Đội trưởng bọn em làm ngay đây.” Tên vừa kéo quần lót của cô gói giọng nịnh nọt nói.
“Nhanh lên rời đi, không cảnh sát tới là chúng ta gặp phiền phực. Không thể làm hỏng kế hoạch của sếp được. Bọn mày biết hậu quả rồi đấy.” Cô gái trẻ thúc dục.
“Đội trưởng yên tâm, mành kịch nhỏ của chúng ta không thể so với buổi diễn chính đêm nay được, thật tiếc khi chúng ta chỉ được làm vai phụ.”
“Nói ít thôi, nhanh tay lên. Đừng quên thẻ nhớ, tao không muốn cảnh sát nhìn thấy khuôn mặt của mình trong video, bọn mày bịt mặt thì không phải lo, nhưng tao đã bị camera quay được.” Cô gái trẻ lại thúc dục.
Một phút sau chúng rời khỏi hiện trường. Mười năm phút sau, hàng chục xe cảnh sát rú còi inh ỏi, lao tới hiện trường nơi hai vị cảnh sát xấu số bị giết chết. Sau khi nhận được tin báo từ một người dân đi qua phát hiện.
Cùng lúc đó khoảng cách hiện trường hai viên cảnh sát bị giết chết khoảng bảy, tám ki lô mét tính theo đường chim bay. Rất nhiều đặc vụ và nhân viên FBI đang ngồi trong hai chiếc xe bọc thép hạng nhẹ Lenco BearCat dưới sự dẫn đường và bảo vệ của bốn chiếc xe SUV cũng thuộc lực lượng FBI.
Các đặc vụ FBI mặc áo giáp chống đạn, được trang bị súng trường tự động ngồi ngay ngắn trong xe. Trong đó có một nữ thanh tra cực kỳ xinh đẹp, nếu Tony có ở đây cậu sẽ nhận ra đó là Monica, nữ thanh tra FBI từng đến nhà cậu.
Monica ngồi trên xe có chút hồi hộp, bởi cô cùng các đồng nghiệp của mình đang lao tới địa điểm giao dịch một vụ ma túy cực lớn. Thông tin về vụ giao dịch này FBI mới thu được từ một nhân viên của cục được cài cắm vào tổ chức của chúng.
Đây là một cơ hội tốt để lực lương thực thi pháp luật lấy lại niềm tin từ dân chúng sau một ngày cảnh sát bị thảm sát kinh hoàng, khiến dân chúng hoang mang và sợ hãi. Nhưng sự việc liệu có đơn giản như vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.