Tony Cùng Binh Đoàn Sủng Vật

Chương 110: Rời khỏi Night Wolf (1)




Nhìn từng xấp tiền, xếp trong túi lấy ra từ tủ sắt, Tony có chút hưng phấn. Cậu không có đếm xem trong đó có bao nhiêu. Chỉ cần nhìn hai túi tiền, với từng xấp, từng xấp các mệnh giá khác nhau, Tony biết hai chiếc túi đó phải có vài triệu đô bên trong. Khả năng là Kasey cũng không có nói dối cậu về chuyện số tiền này.
“Ít ra hắn cũng nói chút sự thật.” Tony cảm thán nói.
“Phải tìm cách rời khỏi đây trước đã.”
Tony không có bị đống tiền làm lóa mắt mà quên đi thực tại. Cậu sử dụng chính hệ thống theo dõi trong phòng, để tìm kiếm cách rời khỏi đây, một cách thuận lợi nhất. Hệ thống theo dõi ở đây, không chỉ có thể lén lút thấy tình cảnh trong các căn phòng, mà còn là hệ thống an ninh của cả quán bar Night Wolf. Nó giúp Tony quan sát được cách bố trí an ninh, số nhân viên an ninh phân bố ở các khu vực của quán.
Nếu chỉ một mình Tony rời đi, thì không có gì khó khăn, đằng này còn có Valentina và em gái của cô. Tony đã hứa với Valentina là cậu sẽ giúp hai chị em họ rời khỏi đây, đổi lại việc hai chị em họ giúp cậu che dấu sự biến mất của mình khỏi căn phòng. Để tránh tình huống không hay xảy ra với Valentina và em gái của cô, Tony cần một phương án an toàn nhất để rời khỏi đây.
Sau khi đã nghiên cứu và tìm ra giải pháp, Tony quay trở lại căn phòng trên tầng.
“Valentina, cô và em gái nhanh mặc quần áo vào chúng ta sẽ rời khỏi đây.” Tony từ trong tủ quần áo chui ra liền lớn tiếng nói.
Lúc này hai chị em Valentina vẫn đang ngồi trên chiếc ghế sofa “diễn kịch nói”. Họ không biết mọi chuyện đã kết thúc, vì vậy vẫn rất nhiệt tình phát ra những âm thanh kích thích thú tính của đàn ông.
Thấy Tony một thân đầy máu xuất hiện, hai chị em Valentina có chút hoảng sợ, nhưng trong lòng họ lại không giấu được vui mừng. Bởi Tony có thể thuận lợi quay trở lại, chứng tỏ cậu đã thành công.
Valentina và Natalia vội vớ lấy váy áo của mình, nhanh chóng mặc vào.
“Xong rồi chứ chúng ta đi thôi.” Nhìn hai người đã mặc xong, Tony vội vã thúc dục.
“Khoan đã.” Valentina không có vội vã rời đi cùng Tony mà bất ngờ nói.
Tony không hiểu hỏi: “Có chuyện gì?”
“Có thể dẫn họ theo không?” Valentina nói rồi chỉ về phía bốn cô vũ nữ đang bị trói trong các bộ đồ bạo dâm trên giường.
Bốn cô vũ nữ bị trói trên giường có chút mơ hồ, họ không hiểu nổi chuyện gì đang diễn ra, nhưng có một điều họ hiểu được, đó là Valentina cùng em gái đang chuẩn bị rời đi cùng chàng trai trẻ đã thuê họ mua vui đêm nay. Cả bốn cô theo bản năng đều ngóc đầu dậy như chờ đợi điều gì đó.
“Cô muốn họ đi cùng?” Tony nói.
Valentina nói: “Họ cũng giống hai chị tôi, có xuất thân từ các quốc gia kém phát triền ở Đông Âu, bị lừa bán vào đây.”
“Chưa chắc bọn họ muốn rời đi.” Tony nói.
Valentina nói: “Tôi chắc họ sẽ lựa chọn đi với chúng ta. Chỉ cần hỏi họ là biết ngay thôi. Việc này sẽ không mất quá nhiều thời gian.”
“Vậy cởi bỏ bịt miệng và bịt mắt, xem họ quyết định thế nào rồi hẵng cởi trói.” Tony suy nghĩ trong vài giây rồi nói.
Trước đó Tony đã nghĩ tới chuyện, nhân cơ hội này phả húy toàn bộ quán Night Wolf. Chỉ là khi quan sát hệ thống an ninh, cậu phát hiện ra trong quán còn rất nhiều nhân viên an ninh. Phải có tới hơn 40 người. Chúng bảo vệ rất nghiệm ngặt các vị trí của mình. Nếu không lợi dụng sơ hở là cánh cửa bí mật, thì Tony rất khó ra tay mà không hề kinh động đám nhân viên này. Muốn giải quyết toàn bộ đám này không phải chuyện dễ dàng. Nhất là khi còn có rất nhiều khách hàng đang mua vui.
Việc giết tên quản lý Kasey, lấy đi vài triệu đô la Mỹ đã là một đòn đánh không hề dễ chịu. Nếu giải thoát thêm một đám vũ nữ cao cấp. Quả thật đây sẽ là một đòn đánh cực kỳ nghiêm trọng vào tổ chức của gia tộc Bulger. Trả đũa như vậy đã là vượt mức mong đợi, so với kế hoạch ban đầu của Tony.
“Các cô cũng nghe thấy chúng tôi nói rồi đấy. Tôi cho các cô 10 giây để lựa chọn. Tôi không có nhiều thời gian để lãng phí ở đây.” Tony nhìn mấy cô vũ nữ đã được mở bịt mắt, bịt miệng nói.
“Đi cùng tôi đi. Ở lại đây sẽ không có kết cục tốt đẹp. ” Valentina nói.
Mười phút sau Tony dẫn theo sáu cô gái quay trở lại căn phòng chết chóc bên dưới. Toàn bộ bọn họ đều quyết định rời đi cùng Tony. Bởi không một ai muốn sống kiếp nô lệ, đặc biệt là nô lệ tình dục. Đi theo họ còn có viên cảnh sát ngầm, lúc này vẫn bị trói tay. Dù biết được người này là cảnh sát, Tony vẫn rất cẩn thận. Cậu không có cởi trói toàn bộ cho anh ta, bởi cậu không hi vọng vào lúc này, còn xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Viên cảnh sát ngầm nhìn các xác chết trong phòng, đặc biệt là xác chết của một người, khuôn mặt của người này không biết bị thứ gì tàn phá đến nát nhừ, lòi cả xương hàm, hai hốc mắt thì trống không, cổ họng thiếu cả một mảng lớn xương thịt. Cảnh tượng trông thật ghê rợm. Viên cảnh sát ngầm không khỏi kinh hãi, cũng không thể ngờ Tony lại có thể làm ra được chuyện như vậy. Lúc Tony quay lại với bộ dạng thê thảm đó, anh ta đã lường trước được là có người chết, chỉ không nghĩ được, nó lại kinh khủng đến mức độ này.
“Tất cả đều do cậu giết? Sao cậu có thể làm một chuyện như vậy?” Viên cảnh sát ngầm rất khó khăn mới có thể nói được những lời này.
Trong khi viên cảnh sát đang chất vấn Tony thì Valentina và đám vũ nữ đứng run lẩy bẩy một bên. Một vài người trong số họ bắt đầu nôn mửa, do không chịu nổi cảnh tượng khinh khủng trước mặt.
Viên cảnh sát nói tiếp: “Cậu không phải thẩm phán cậu không có quyền làm vậy. Cậu biết mình đang làm gì không?”
Tony cầm lấy hai túi tiền vứt tới trước mặt Valentina nói. “Cầm lấy chúng và đừng có để rơi.”
Nói xong với Valentina, Tony quay ra nói với viên cảnh sát: “Nhân quyền? Công lý? Đừng cố gắng theo đuổi mấy thứ nhảm nhí đó. Những kẻ tay dính đầy máu, sống bằng những đồng tiền bóc lột thể xác một đám phụ nữ yếu ớt… Chúng chỉ có một quyền duy nhất… Đó là quyền bị giết…"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.