Tổng Tài Bá Đạo Chiều Vợ Yêu

Chương 196:




Mặc Tây Quyết hoàn toàn không để tâm đến sắc mặt của bà chủ Toàn Cơ, chỉ cười, “Buổi tối hãy đến tham gia bữa tiệc ”

“Không đi” Bà chủ Toàn Cơ lạnh lùng nói.

Mặc Tây Quyết ôm Ngôn Tiểu Nặc vào lòng, nói, “Anh đang nói với em mà.

Bà chủ Toàn Cơ dứt khoát nhắm mắt đi ngủ, để đỡ khỏi bị chọc tức đến phát điên.

“Buổi tối có bữa tiệc gì?”

Ngôn Tiểu Nặc khẽ hỏi.

Mặc Tây Quyết cười, “Để chúc mừng cuộc thi thiết kế thành công viên mãn, em là người đầu tiên phải tham gia.”

“Ừm, em biết rồi”

Ngôn Tiểu Nặc vừa cười vừa nói, lại nhìn bà chủ Toàn Cơ, “Cô ấy không đi sao?”

“Cô ấy sẽ đi”

Mặc Tây Quyết cười. Hình như bà chủ Toàn Cơ đã thật sự ngủ thiếp đi rồi, không hề nói chuyện với Mặc Tây Quyết.

Ngôn Tiểu Nặc nhìn bà chủ Toàn Cơ, dáng vẻ lúc ngủ của cô ấy quá đẹp, khiến một người phụ nữ như cô cũng nhìn tới mức sắp ngây ra rồi.

“Nhìn anh này.”

Mặc Tây Quyết kéo vai cô lại, “Người đẹp trai nhất ở đây”

Ngôn Tiểu Nặc không nén nổi nụ cười, “Em gái anh vẫn còn ở đây, đừng nói linh tinh”

Mặc Tây Quyết đột nhiên hôn cô, Ngôn Tiểu Nặc sợ hãi tới mức linh hồn như sắp lìa khỏi thể xác, không dám động dậy cũng không dám phát ra âm thanh, chỉ sợ làm bà chủ Toàn Cơ tỉnh giấc.

Anh nhân cơ hội giở trò xấu với cô một cách thuận lợi.

Đưa bà chủ Toàn Cơ về biệt thự giữa sườn núi trước, sau đó Mặc Tây Quyết đưa Ngôn Tiểu Nặc về Hãng An.

“Thử trang phục dạ hội trước.”

Mặc Tây Quyết vừa bước vào cửa đã đến phòng thử đồ, xem tất cả các bộ trang phục dạ hội, chọn cho cô một bộ.

Ngôn Tiểu Nặc nhìn thấy bộ trang phục dạ hội gợi cảm xinh đẹp ấy, người bỗng nổi da gà ngay lập tức, “Lạnh thế” ặc Tây Quyết vừa cười vừa xoa đầu cô, “Đương nhiên sẽ không để em mặc mỗi cái này ra ngoài”

Anh lấy một chiếc áo khoác lông thú đưa cho cô, “Khoác cái này lên là được”

Ngôn Tiểu Nặc gật gật đầu, cô thay bộ trang phục dạ hội màu xanh nước biển ấy, từng lớp dưới vạt áo, như những bông hoa mê hoặc lòng người, mềm mại như lớp sóng biển.

Trang phục dạ hội màu xanh biển được phối với chiếc áo khoác lông chồn màu hạt dẻ đậm, khiến cô bỗng chốc có một cảm giác thư thái sang trọng.

“Còn thiếu tạo mẫu tóc.”

Mặc Tây Quyết vừa cười vừa nói, “Ăn cơm trước đi, lát nữa nhà tạo mẫu sẽ đến”

Ngôn Tiểu Nặc liên gật đầu, “Ừm ừm, ăn cơm trước”

Mặc Tây Quyết lắc đầu không biết nói gì hơn, cô gái này vừa nghe đến ăn cơm là không còn quan tâm đến điều gì nữa.

Sau khi Ngôn Tiểu Nặc và Mặc Tây Quyết cùng ăn xong cơm, cảm thấy rất mệt mỏi buồn ngủ, cô che miệng ngáp, “Bao giờ nhà tạo mẫu mới đến? Em buồn ngủ rồi.”

Mặc Tây Quyết nhìn dáng vẻ mệt mỏi của cô, nói, “Biết ngay là em än no thì sẽ đi ngủ, em ngủ trước đi, nhà tạo mẫu sẽ đến trước khi xuất phát 1 giờ.”

Cô bỗng cảm thấy ấm áp trong lòng, “Được, vậy em đi ngủ trước.”

Vừa nằm lên giường, Mặc Tây Quyết cũng lên theo, ôm chặt cô vào lòng.

Ôm cô thì cũng không sao, thế nhưng đôi tay hư hỏng này đang làm gì vậy? “Mặc Tây Quyết, em buồn ngủ rồi, muốn đi ngủ.”

Ngôn Tiểu Nặc đẩy anh, trề môi ra vẻ tội nghiệp.

Đôi môi hồng hào khiến lòng anh lay động, khiến anh mất hết lý trí.

Bờ môi mỏng khẽ ghì chặt lấy đôi môi cô, giống như không bao giờ là đủ. Ngôn Tiểu Nặc thở hổn hển nói, “Mặc Tây Quyết……”

Âm thanh giống như mèo con, bàn tay mềm mại chống lên trước ngực anh, anh chỉ cảm thấy nhịp tim của mình càng ngày càng nhanh, mạch máu khắp cơ thể chỉ đồn vào một chỗ.

“Anh muốn”

Giọng nói của anh bỗng trầm xuống khiến người khác phải khiếp sợ, giữa trán toàn là mồ hôi. Ngôn Tiểu Nặc biết anh phải khó khăn nhẫn nhịn, đôi mắt lấp lánh như ánh sao.

Thấy cô không hề phản đối, anh cảm thấy cực kỳ vui mừng, động tác dịu dàng đong đầy sự cưng chiều yêu thương.

Cô cảm nhận được sự bảo vệ, tôn trọng của anh dành cho mình, vốn dĩ chỉ động lòng một phần nhưng bây giờ đã trở thành 10 phần.

Dường như trong cơ thể đang có vô số pháo hoa đua nở, cô không thể kìm nén lại được mà kêu thành tiếng. Mặc Tây Quyết ôm chặt cô, không ngừng hôn lên mặt cô.

“Ngủ thôi”

Mặc Tây Quyết vuốt ve khuôn mặt trắng trẻo ửng đỏ của cô nói.

Ngôn Tiểu Nặc cảm thấy nhiệt độ nóng bỏng trên làn da của anh, hiển nhiên là anh vẫn chưa thỏa mãn.

“Anh…… “Mau ngủ đi, còn 2 tiếng nữa”

Vì lo cho sức khỏe của cô, anh không dám làm tới, cũng không kéo dài thời gian.

Ngôn Tiểu Nặc nhắm mắt, dụi đầu vào lòng anh. Mặc Tây Quyết cảm thấy sức chịu đựng của mình lại lên một tầm cao mới, anh đứng dậy đi tắm nước lạnh.

Nghe thấy tiếng nước trong nhà tắm, cô mở mắt.

Chăn bên cạnh cũng bị vạch ra một đám, dường như vẫn còn lưu giữ hương thơm tươi mát của anh. Cửa được mở ra, Ngôn Tiểu Nặc liên nhắm mắt ngủ.

Ngủ một giấc tỉnh dậy vừa hay cách thời gian xuất phát còn một tiếng, Ngôn Tiểu Nặc biết nhà tạo mẫu sắp đến ngay bây giờ, cô vội vàng tỉnh dậy đi tắm và gội đầu. “Không cần vội vàng như vậy.”

Mặc Tây Quyết thấy dáng vẻ gấp gáp của cô khẽ nói.

Ngôn Tiểu Nặc cầm máy sấy sấy tóc, không rảnh để bận tâm đến anh. Lúc này, nhà tạo mẫu đã đến, thông thường sẽ cúi đầu một góc 90 độ để hành lễ với Mặc Tây Quyết trước.

“Xin lỗi, tôi vẫn chưa sấy tóc xong”

Ngôn Tiểu Nặc cảm thấy rất có lỗi với nhà tạo mẫu.

“Cô Ngôn nói quá lời rồi”

nhà tạo mẫu vừa cười vừa nói, “Cô hãy đưa máy sấy cho tôi, tôi sẽ giúp cô làm tóc.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.