Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 299:




Tô Hi ngồi trong xe, thấy tên hiện ra trên thông báo, cô đột nhiên nằm trong danh sách, ở dưới để một bức hình của cô, lập tức thu hút một lượng lớn fan hâm mộ, lũ lượt muốn xem cảnh tình cảm của cô, họ vô cùng mong đợi.

 

Tâm trạng Tô Hi lập tức tốt lên rất nhiều, mỗi khi tâm trạng cô đi xuống, năng lượng của fan hâm mộ sẽ luôn mang đến cho cô nguồn năng lượng và động lực tích cực, khiến cô không vui cũng sẽ vì sự mong đợi của fan mà có gắng là chính mình.

 

Tô Hi đến cửa hàng thời trang, mọi thứ của cô đã chuẩn bị xong, bây giờ chỉ cần trang điểm đề đến buổi tiệc thôi.

 

Nửa tiếng sau, Tô Hi bước xuống lầu với bộ váy trắng nhẹ nhàng, thanh lịch, mái tóc dài xõa sau đầu thướt tha như một nàng công chúa, hai lọn tóc tết tự nhiên, tươi tắn, chiếc cài tóc đính kim cương gắn sau đầu càng làm tăng thêm giá trị.

 

Sự mong đợi của Tô Hi giành cho buổi tiệc này đã không được như trước, dù trang điểm xinh đẹp đến máy thì cô vẫn không vui, bởi vì tâm trạng cô không tối.

 

Tô Hi ngồi trong xe, hoàng hôn ngoài cửa số xán lạn, ánh mặt trời dần khuất phía cuối chân trời.

 

Tô Hi nhìn cảnh trời này có hơi ngắn người mê mẩn.

 

Chiêu Cũ Tình trạng xe dọc đường đến địa điểm buổi tiệc vô cùng tốt đẹp, cũng không tắc đường, khi xe chạy vào đoạn đường chặn, vệ sĩ kiểm tra thiệp mời xong cô mới được vào, Tô Hi nhìn màn đêm rực rỡ đầu sao lấp lánh, trái tim cô vẫn đập liên tục.

 

Đây không phải là bữa tiệc bình thường, mà là bữa tiệc lớn được cả thế giới chú ý quan tâm, có thể tham dự buổi tiệc này là một chuyện vô cùng vinh hạnh.

 

Có phải cô nên vui một chút không? Xe của Tô Hi dừng một lúc trước đại sảnh, tài xế nói với cô rằng Ôn Lệ Thâm trong đó, bảo cô vào trong tìm anh hoặc là gọi điện thoại liên hệ với anh.

 

Tô Hi gật đầu đồng ý, nhưng trong lòng lại nghĩ cô có thể chơi một chút trước, đi dạo một chút, không muốn ngay lập tức nhìn thấy anh ta.

 

Tô Hi cầm một chiếc túi nhỏ đính xequin tỉnh xảo bước vào, trong đại sảnh rộng lớn và sang trọng, dàn mỹ nhân mỹ nam, những đứa con cưng trong làng thời trang đều có mặt, vậy nên đây cũng là một bữa tiệc thị giác, khiến người tham dự trong đó thân tâm tự nhiên vui vẻ lên.

 

Có điều, Tô Hi tự cho rằng mình chỉ là một con tôm nhỏ nên cô nhất thời không vội bắt chuyện với ai, cô chỉ tự mình tận hưởng thời gian của riêng mình, cô lấy một ly sâm panh từ tay một người phục vụ đẹp trai, một mình ngắm nghĩa, du ngoạn.

 

Đương nhiên, cô vẫn hết sức chú ý đến bóng dáng Ôn Lệ Thâm, nếu cô thật sự nhìn thấy anh ta, việc đầu tiên cô làm là tránh mặt, cô không muốn nhìn thấy anh.

 

Toàn thân Tô Hi toát lên vẻ đẹp của người phụ nữ phương Đông, khiến cho ánh mắt của những người nổi tiếng trong giới thời trang đều chú ý vào cô, đặc biệt là bộ váy dạ hội thiết kế cao cấp trên người cô, đó chắc chắn là một kiệt tác của nhà thiết kế hàng đầu, phụ kiện kết hợp trên người cô cũng là những sản phẩm mới ra mắt trong năm nay, mỗi thứ đều có giá trị vô cùng đắt đỏ.

 

Cách ăn mặc và phụ kiện trên người Tô Hi còn nổi tiếng hơn cả cô! Tô Hi bước đi, đột nhiên cô thấy hai gương mặt quen thuộc, tất nhiên không phải bạn cô mà là kẻ địch của cô, Diệp Lạp Lạp và Hoàng Tương Dao đang đứng trong đám người cách cô khoảng 3 mét, hai người họ cũng ăn mặc rực rỡ, nhưng đứng cạnh họ là một người ngoại quốc lớn tuổi, và tất nhiên họ được người đàn ông này đưa tới làm người đồng hành.

 

Sau khi hiểu được tác phong của họ, Tô Hi không thèm để ý tới nữa vì hai người họ đều thuộc kiểu vì danh tiếng mà có thể là người làm việc không có giới hạn.

 

Vậy nên, độ nỗi tiếng của họ trong giới giải trí rất thấp, các kiểu đi ngủ cùng, nhưng vì nhan sắc họ không tồi, cũng nỗ lực, đều coi là gạt bỏ khỏi vị trí top đầu.

 

“Yol Ai đây ta! Sao tôi không biết cô ấy cũng có tư cách tham gia kiểu bữa tiệc như này nhỉ?”

 

Diệp Lạp Lạp lập tức chế nhạo nhìn cô, nhìn Hoàng Tương Dao hỏi.

 

Hoàng Tương Dao cười lạnh lùng: “Có lẽ là dùng thủ đoạn gì để có được thiệp mời rồi!”

 

Mặc dù hai người phụ nữ này chế nhạo Tô Hi nhưng ánh mắt họ cũng không nhàn rỗi, tỉ mỉ ngắm bộ váy cô mặc trong buổi tối hôm nay, cả trang sức cô đang đeo trên tay, trong ánh mắt họ hiện rõ sự đồ kị ghen tị.

 

Người phụ nữ này sao có thể mặc đẹp như vậy xuất hiện chứ? Ngay cả với họ  thì quần áo và trang sức trên người trông đều lộ rõ sự tồi tàn, keo kiệt.

 

“Các người tự nói các người à?”

 

Gương mặt vô tội hỏi ngược lại của Tô Hi.

 

Trong chốc lát, sắc mặt Diệp Lạp Lạp và Hoàng Tương Dao biến đổi, vì họ thực sự chột dạ, Hoàng Tương Dao hừ lạnh một tiếng: “Tô Hi, cô đừng đắc ý, nếu cô dám xúc phạm chúng tôi, chúng tôi sẽ không để cô xinh đẹp nữa đâu.”

 

“Vậy các người có thể làm tôi ra thế nào?”

 

Tô Hi thực sự không sợ họ.

 

“Còn huênh hoang tự đắc à, Ngọc Khiết băng giá, tôi thấy nếu fan của cô biết ngủ cùng cấp trên, cũng không biết sẽ chán ngán như thế nào!”

 

Diệp Lạp Lạp cố ý gán  cho cô tiếng xấu.

 

Tô Hi vốn đã bắt khả chiến bại, chính là vì có quá trình rèn luyện của hai con người này, khiến cô coi thường sự chế nhạo như vậy.

 

“Tôi là người như thế nào, fan tôi hiểu rõ nhất. Nếu hai người bôi nhọ tôi, hai người chỉ tự sỉ nhục bản thân mình thôi. Trên đời này có câu cây ngay không sợ chết đứng.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.