Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 2642:




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 2642:

 

“Vậy thì tối mai nhé! Em mời anh ăn tối.” Hứa Tâm Duyệt cười đáp.

 

“Được, vậy tối mai gặp lại em sau.” Lâm Tuấn Khâm vui vẻ cúp máy.

 

*Tôi sẽ giải thích với anh ấy.” Hứa Tâm Duyệt nói xong, cầm điện thoại đi về phía ban công, mà người đàn ông ở phía sau không nhịn được cũng đi theo cô, anh cũng muốn nghe xem cô sẽ giải thích như thế nào.

 

Hứa Tâm Duyệt bắm số của Lâm Tuấn Khâm, đầu dây bên kia nhanh chóng bắt máy, giọng nói vui mừng của Lâm Tuấn Khâm vang lên: “Tâm Duyệt, em đang ở đâu?

 

Anh đến đón em.”

 

“Lâm thiếu gia, thực sự rất xin lỗi anh, tối nay em có chuyện, có lẽ không thể cùng anh tham gia lễ hội âm nhạc được rồi.” Hứa Tâm Duyệt áy náy nói.

 

“Sao vậy? Em có chuyện quan trọng bắt buộc phải làm sao?” Lâm Tuấn Hàm ở đầu kia rõ ràng có chút mắt hứng.

 

“Đúng vậy, là chuyện rất quan trọng, em xin lỗi, lần sau em sẽ mời anh lại một bữa.”

 

Lâm Tuấn Khâm ở bên kia cũng không thể ép buộc cô được, đành phải cười nói: “Thế thì thôi vậy, anh chờ em mời anh đi ăn đấy, ngày mai hay là ngày mót nhỉ? Anh đều rãnh cả.”

 

Lâm Tuấn Khâm cũng rất thông minh, anh muốn án định thời gian rõ ràng, nếu không định trước thời gian thì bữa ăn này sẽ vô cùng xa xôi.

 

 

“Tối nay tôi sẽ ở lại ăn tối, nhà có cơm chưa?” Hứa Tâm Duyệt hỏi anh ta.

 

“Tối nay không có người giúp việc, chúng ta phải tự mình làm, em có biết nấu ăn không?” Cố Thừa Tiêu hỏi cô.

 

Hứa Tâm Duyệt gật đầu, “Tôi biết nấu nhưng có lẽ là nấu không ngon lắm đâu, chỉ cần anh với Tiểu Mục không chê là được.”

 

“Không chê.” Có Thừa Tiêu nhàn nhạt nói, “Chỉ cần là do em làm, tôi và con trai sẽ ăn sạch.

 

Hứa Tâm Duyệt chớp mắt, không kiềm được bật cười: “Vậy thì anh với Tiểu Mục cũng đừng mong đợi quá nhiều vào tài nấu nướng của tôi đấy.”

 

Có Thừa Tiêu lại rất mong đợi, bởi vì chỉ bằng cách này, người phụ nữ này mới tham dự vào cuộc sống của anh và con trai.

 

Sau khi Hứa Tâm Duyệt xuống lầu, Có Thừa Tiêu liền gọi điện cho quản gia, bảo họ tối nay không cần đến đây. Hôm nay cả căn biệt thự chỉ có ba người họ, giống như một gia đình ba người vậy.

 

Hứa Tâm Duyệt đi tới tủ lạnh trong phòng bếp, nhìn thấy bên trong có rất nhiều nguyên liệu tốt, đều rất tươi, cô lấy ra vài loại nguyên liệu, xoay người lại thì thấy có một bóng người đang lười biếng lại gợi cảm dựa vào khung cửa phía sau, cô lấy làm lạ hỏi. ” Anh định đứng đó xem tôi nấu ăn hay là sang đây để giúp đỡ đây? “

 

Đại thiếu gia nhà họ Cố từ nhỏ đã ăn ngon mặc đẹp, mười đầu ngón tay chưa từng chạm vào nước. Thế mà tối nay, không ngờ anh lại đáp: “Được, tôi giúp em.”

 

Thấy anh thực sự bước sang đây, Hứa Tâm Duyệt chỉ vào củ hành tây nói: “Anh có biết cắt hành tây không?”

 

Có Thừa Tiêu tất nhiên biết làm. Anh lấy một củ hành tây mà cô đã rửa sạch, dùng dao thái thành từng lát mỏng.

 

Hứa Tâm Duyệt không kiềm được, len lén cười. Cô cũng không cố ý muốn chỉnh anh, mà chỉ muốn xem anh bị mất mặt thôi, bởi vì người đàn ông này đôi lúc thật sự rất đáng ghét.

 

Có Thừa Tiêu cắt một lúc thì nháy nháy mắt, mắt anh cay đến nỗi chảy nước mắt, anh không khỏi giơ mu bàn tay lên lau đi, mà anh vừa giơ lên lau thì mắt lại càng cay hơn.

 

Có Thừa Tiêu ngay lập tức nhắm mắt lại, lúc này anh mới kịp phản ứng lại “Hứa Tâm Duyệt, em cố ý chỉnh tôi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.