Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 257:




Chương 257:

 

Tại sao?

 

Rốt cuộc, thân phận của Ôn Lệ Thâm là gì? Tại sao chỉ với một lời nói, anh có thể cho cô vào, còn sắp xếp cho cô vị trí VIP?

 

Cô thực sự đã thấy sự lợi hại của anhl Cersf nói chuyện với trợ lý của ông ấy, Tô Hi liền được sắp xếp cho một vị trí hàng ghế đầu. Sau khi Tô Hi ngồi xuống, Ôn Lệ Thâm nhã nhặn ngồi xuống vị trí bên cạnh, đôi chân thon dài tự nhiên vắt lên nhau, toát ra sự sang trọng mà lười biếng.

 

Tô Hi nghĩ rằng cô có thể ngồi ở chỗ này là nhờ có anh, nên không nhịn được lại nói: “Anh Ôn, cảm ơn anhl”

 

Ôn Lệ Thâm híp mắt nhìn, không nói gì, nhưng việc cô xuất hiện ở đây đúng là đã khiến anh bất ngờ.

 

Vì là không được mời chính thức nên Tô Hi vẫn còn hơi lo lắng và mất tự nhiên.

 

Đôi chân thon thả của cô để thế nào cũng cảm thấy không thoải mái. Cô thấy hàng ghế đối diện đều là những ngôi sao quốc tế và những người có thân phận cao quý và nỗi tiếng. Cô cố gắng thả lỏng bản thân hết mức có thể, cũng khẽ liếc nhìn xung quanh, cô nhìn thấy vài minh tinh nồi tiếng trong nước được mời ngồi ở hàng thứ hai, vẫn chưa đủ tư cách ngồi ở hàng đầu tiên, nhưng cô, một ngôi sao nữ không thuộc về nơi này, lại ngồi ở giữa hàng đầu tiên.

 

Và xung quanh cô là những thương hiệu quốc tế hàng đầu, điều này khiến cô cảm thấy vô cùng áp lực.

 

Ánh đèn cố tình được làm mờ đi. Những người mẫu hàng đầu thế giới bước ra từ cổng vào sân khấu với những bước đi trình diễn tao nhã, thanh lịch, vóc dáng tỉnh tế như một nữ hoàng bước tới.

 

Quần áo trên người họ đều được làm tỉ mỉ, tỉnh xảo, thể hiện tính thời trang rất mãnh liệt, chỉ cần liếc mắt một cái liền nảy sinh ham muốn yêu thích, ưa chuộng. Ánh mắt của Tô Hi cứ thế bị thu hút. Cô chớp mắt chăm chú nhìn những chiếc váy xinh đẹp ấy, giống như chú mèo con tham lam, cố gắng thưởng thức và nhanh chóng hấp thụ.

 

Mọi người đều đổ dồn ánh mắt vào buổi biểu diễn thời trang, nhưng vẫn có một số người lại lơ đễnh, chẳng hạn như người đàn ông ngồi cạnh Tô Hi này. Ban đầu anh vốn dĩ đến chỉ để xem buổi biểu diễn theo lời mời của Cersf. Đối với quần áo bản thân anh không có một chút gì hứng thú. Vào lúc này, đối với anh, nheo mắt ngắm nhìn biểu cảm của người phụ nữ bên cạnh có vẻ còn thú vị hơn.

 

Anh lười biếng dựa lưng vào ghế, còn Tô Hi đặt hai tay chống đầu gối, như một đứa trẻ chăm chỉ học bài, chăm chú nhìn những người mẫu trên sân khấu không chớp mắt. Dưới ánh đèn, góc nghiêng khuôn mặt cô trông thật xinh xắn, thanh tú mê hoặc lòng người, toát lên vẻ đẹp mềm mại, dịu dàng, nữ tính một cách khó tả.

 

Ôn Lệ Thâm không khỏi nhớ tới dáng vẻ như ngọc bích, nằm trên giường lần trước của cô. Dù hôm nay cô mặc một chiếc váy dài tao nhã, xinh đẹp, nhưng anh vẫn nghĩ về số đo thân hình hoàn hảo dưới váy của GÓI Đúng lúc này, một chiếc váy dài tựa như bầu trời đầy sao xuất hiện, tất cả mọi người đều kinh ngạc thầm hét lên. Ngay cả Tô Hi cũng trợn tròn mắt kinh ngạc, cái miệng nhỏ nhắn khẽ mở, cứ như yêu thích đến không chịu được.

 

Ôn Lệ Thâm đành quay sang liếc nhìn chiếc váy. Quả nhiên là một tác phẩm tuyệt đẹp. Nếu thay đổi một chút, người phụ nữ này mặc lên nhất định sẽ đẹp hơn nữ người mẫu cứng ngắc kia. Trong lòng Ôn Lệ Thâm khẽ gầy bàn tính.

 

Lúc này, có một trợ lý mang nước đến. Ôn Lệ Thâm lấy một chai. Tô Hi cũng cầm một chai. Cô co người lại, có chút mệt mỏi, lười biếng ngả người ra sau, dựa vào ghế. Tầm mắt vô tình rơi vào người đàn ông bên cạnh. Dưới ánh đèn mờ ảo, anh đang nhìn vào điện thoại di động. Ánh sáng yếu ớt của điện thoại chiếu lên gương mặt,. Đôi lông mày thanh tú. Đôi lông mi dày và cong cong hình cánh quạt quyến rũ. Ánh mắt sâu thẳm, che phủ mọi cảm xúc.

 

Tô Hi vừa uống nước vừa tiếp tục đoán thân phận của anh. Người đàn ông này tuyệt đối không đơn giản.

 

Dường như anh không đơn giản chỉ là một doanh nhân như vậy.

 

Lúc này, điện thoại của Ôn Lệ Thâm vang lên, anh nhắc máy vừa nói chuyện, vừa rời đi từ lối đi bên cạnh. Tim Tô Hi thắt lại, không phải người đàn ông này muốn rời khỏi đây đấy chứ?

 

Đúng lúc này, tiếng tin nhắn được gửi đến điện thoại di động của cô. Tô Hi cầm lên, mở ra thì thấy là tin nhắn của Anne: “Tiểu Hi, bức ảnh về cú ngã của em đã được đăng trên trang mạng trong nước rồi. Bây giờ hình tượng của em đang bị giảm mạnh, người đây em chắc là người của Hoàng Tương Dao. Em xem có cách nào cứu vớt hình tượng của mình không?”

 

Tô Hi vội vàng tìm kiếm tin tức về bản thân. Quả nhiên, bức ảnh cô ngã đã được đăng lên, tình cảnh lúc đó vô cùng khiếm nhã và nhếch nhác. Bên cạnh là giọng điệu chế giễu: “Ngôi sao hạng nhất vấp ngã trên thảm đỏ, khiến giới truyền thông quốc tế cũng phải cười nghiêng ngả ”.

 

Ngực của Tô Hi như nghẹn lại, Hoàng Tương Dao này thật đáng ghét. Cô cũng phát hiện ra người đầu tiên để lại bình luận là từ điện thoại di động của cô ta.

 

Chắc cô ta ở đó, giả tạo nói: “Thực là cảm thấy đáng tiếc cho Tô Hi, vậy mà lại ngã trước công chúng. Nghe nói cô ấy không nhận được bất kỳ lời mời tham dự nào, là tự chạy đến đi thảm đỏ. Thật đáng thương.”

 

Bên cạnh tắm hình Tô Hi ngã, là một bức ảnh đẹp của cô ta, so ra thì Tô Hi quả thật thê thảm quá đi mắt, tuy là bản thân cô ấy xinh đẹp, nhưng cái dáng vẻ bị ngã như vậy, có đẹp cũng không thanh nhã nỗi.

 

Bên dưới, người hâm mộ của cô ta cũng vào mạnh mẽ chà đạp Tô Hi, khen ngợi Hoàng Tương Dao xinh đẹp như tiên nữ.

 

Tô Hi cắn cắn môi, cô lập tức quay một đoạn video ngắn, ghi lại hình cô và các người mẫu nữ đứng trên sân khấu, đăng lên kênh của mình: “Chương trình hôm nay thật tuyệt vời, cảm ơn những người đã quan tâm đến tôi, tôi rất tốt.”

 

Không nghi ngờ gì, tin nhắn này như đập thẳng vào mặt Hoàng Tương Dao. Cô ta nói rằng cô không được mời nhưng cô lại xuất hiện trong sân khấu chương trình.

 

Ôn Lệ Thâm ngồi trong phòng nghỉ, trợ lý Lý Uy ngồi ở một bên nói với anh: “Ôn Thiếu, bức ảnh cô Tô Hi ngã đã bị gửi về Trung Quốc, khiến hình tượng của cô ấy bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Anh có muốn cứu cô ấy không?” “


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.