Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 243:




Anh ấy chỉ mặc một chiếc quần đi biển để lộ phần trên khỏe khoắn của mình. Những động tác anh đang thực hiện đầy lực khiến cho mọi người nhìn thấy cánh tay mạnh mẽ và tắm lưng hoàn hảo của anh.

 

Tim Đường Tư Vũ đột nhiên nhảy dựng lên, vừa mới sáng sớm anh ta đã lôi con trai đi tập thể dục?

 

“Daddy, con còn có thể chạy nhanh hơn!”

 

Cậu nhóc đang chạy bộ, lúc này, cậu muốn tốc độ tăng nhanh hơn một chút.

 

Đường Tư Vũ thực sự không mong con trai mới bé như vậy đã tập thể dục, bình thường cậu nhóc đã nhảy nhót khắp nơi, cũng đã tiêu hao thể lực của nó rồi.

 

“Đến giờ ăn sáng rồi.” Đường Tư Vũ ở đằng sau lên tiếng.

 

Hai cha con đồng thời quay đầu lại.

 

“Mami…con và daddy đang tập thể dục!

 

Daddy giỏi lắm.” Cậu nhóc lập tức khen ngợi rồi tự tắt máy chạy bộ.

 

Còn Hình Liệt Hàn từ trên xà bước xuống, vằng trán và khuôn ngực rắn chắc lắm tắm một lớp mồ hôi dày đặc, hơi thở đầy nam tính.

 

Khi Đường Tư Vũ đến gần anh, cô chỉ cảm nhận một làn hơi nội tiết tố nồng nặc được thở ra, khuôn mặt cô đỏ bừng lên, vội vàng kéo con trai xuống lầu.

 

“Ăn sáng ở nhà sao?” Đường Tư Vũ hỏi anh ở phía sau mà không quay đầu lại.

 

“Hôm qua tôi mua mì, còn có cả rau tươi và trứng đấy. Em muốn làm món gì?”

 

“Để tôi làm cho, anh đưa con đi tắm đi!

 

Khắp người toát hết mồ hôi rồi.” Đường Tư Vũ đưa con trai cho anh khi đang ở tầng hai.

 

Hình Liệt Hàn cười hỏi: “Đêm qua ngủ có ngon không?”

 

“Coi như cũng được.” Đường Tư Vũ gật đầu, vừa nói xong liền nghe thấy tiếng chuông điện thoại trong phòng.

 

Cô vội vàng cầm điện thoại di động lên, là Tô Hi, cô ra hiệu cho Hình Liệt Hàn bảo bọn họ đi tắm trước đi, sau đó cô cầm điện thoại lên vừa đi xuống lầu.

 

“Alo! Hi Hi, về rồi hả?” Đường Tư Vũ cười hỏi.

 

“Mình không biết có nên nói với cậu chuyện này không, nhưng mình thực sự sắp phát điên rồi.” Tô Hi ở đầu dây bên kia như phát điên lên.

 

“Nói đi!” Đường Tư Vũ an ủi cô.

 

“Vậy cậu không được nói cho người thứ ba biết nhé!”

 

“Yên tâm, chuyện của cậu, lần nào mình cũng kín như bưng.” Đường Tư Vũ không dám nói lung tung, cô ấy là minh tinh, bất kỳ bí mật nào cũng sẽ tổn hại đến cô ấy.

 

Tất nhiên Tô Hi tin cô ấy, chỉ là cô vô thức rên lên một tiếng, sau khi hít một hơi thật sâu, cô ấy nói thẳng: “Tối hôm qua mình ở nhà uống đến mức say xỉn. Cậu có biết ai đã đến chăm sóc mình không?”

 

Đường Tư vũ nghe cô uống say, liền lo lắng: “Cậu chịu phải đả kích gì, sao lại uống say?”

 

“Vì cha mẹ bảo mình rời khỏi ngành giải trí, đặc biệt là tìm người cho mình cưới chồng sinh con, mình rất uất ức, chán nản nên đã uống vài chai rượu ở nhà.”

 

“Mấy chai? Cậu không muốn sống nữa rồi hả.”

 

“Đây không phải là trọng tâm vấn đề, quan trọng là mình say rượu, lại gọi điện thoại cho Ôn Lệ Thâm, sau đó, tối hôm qua anh ấy đến chăm sóc mình!” Giọng nói của Tô Hi ở đầu dây bên kia rõ ràng là đang khóc.

 

Đương nhiên, chỉ là giả vờ khóc vì mọi thứ đang sụp đổ, Đường Tư Vũ cũng sửng sốt vài giây: “Không thể nào! Tại sao cậu lại để cho anh ta tới! Sao không để cho Anmnie hoặc trợ lý tới chứ!”

 

“Mình say đến mức không nhớ nổi mình đã làm gì nữa.”

 

“Sau đó thì sao? Hai người không có xảy ra chuyện gì chứ!” Đường Tư Vũ lập tức lo lắng, có câu nói rằng, uống rượu loạn tính, chẳng lẽ giữa Ôn Lệ thâm và Tô Hi đã xảy ra chuyện kinh khủng gì sao?

 

Tô Hi ở đầu dây bên kia ngay lập tức giải thích: “Không, giữa chúng mình không có chuyện gì xảy ra. Anh ấy trông mình cả đêm, hơn nữa còn giúp mình dọn sạch sẽ nhà cửa.”

 

“Vậy thì anh ấy là một người đàn ông tốt!

 

Vừa quân tử, vừa chăm sóc cho cậu.”

 

Đường Tư Vũ khen ngợi, tốt hơn người đàn ông như con sói đói kia nhiều.

 

“Vấn đề không phải là cái này, vấn đề là lúc sáng thức dậy, mình chỉ mặc một bộ đồ lót…”

 

“Hả? Vậy là anh ta đã động tay động chân với cậu rồi?” Đường Tư Vũ lập tức như bị dội nước, mới vừa rồi còn khen Ôn Lệ Thâm quân tử, chẳng lẽ cô nghĩ sai rồi?

 

Tô Hi lại thút thít: “Không phải anh ta, mà là mình tự lột quần áo và ngủ trên giường.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.