Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 197:




Đôi mắt Đường Tư Vũ lập tức lóe lên tia đắc ý.

 

Hình Liệt Hàn nhìn khuôn mặt nhỏ đắc ý tự mãn của cô, anh cong môi cười: “Đúng Vậy, xin em.”

 

“Nói đi! Chuyện gì vậy?” Đường Tư Vũ nhìn phong cảnh phía xa xa, chờ nghe anh nói.

 

“Tôi có một bữa tiệc vào tối nay, và tôi muốn mời em làm bạn gái của tôi.” Hình Liệt Hàn nói thẳng.

 

Đường Tư Vũ chớp mắt: “Tại sao lại để tôi làm bạn gái đồng hành dự tiệc của anh? Bên người anh còn thiếu phụ nữ à?”

 

Lồng ngực Hình Liệt Hàn hơi thắt lại: “Vậy em có đồng ý không?”

 

“Còn Tiểu Hi thì sao?” Đường Tư Vũ đương nhiên không vui lắm, bởi vì cô không thích những nơi như thế này, có vẻ sôi nổi, náo nhiệt nhưng tất cả đều là giả dối, lá mặt lá trái, góp vui lấy lệ.

 

“Anh sẽ đưa con đến nhà họ Ôn, cùng chơi với Tiểu Nặc. Khi nào bữa tiệc tối kết thúc, chúng ta sẽ qua đón con.” Hình Liệt Hàn đã tính toán xong.

 

Đường Tư Vũ mím đôi môi đỏ mọng, cân nhắc, rồi cô ngắng đầu nhìn anh nói: “Có được lợi gì không?”

 

“Em muốn gì?” Hình Liệt Hàn phát hiện người phụ nữ này rất thích học anh, tranh thủ khiếm lợi lúc người khác nhờ vả.

 

Đường Tư Vũ đột nhiên thấy rất vui vẻ, cô híp mắt, đôi mắt trong trẻo sạch sẽ hơi nheo lại: “Tôi muốn…”

 

Giọng nói trầm, khàn của Hình Liệt Hàn gợi cảm và quyến rũ: “Em có thể đòi tôi bắt cứ điều gì.”

 

Đường Tư Vũ lập tức quay đầu nhìn anh một cách kỳ lạ, sau đó nhanh trí viết một chỉ phiếu trắng: “Trước cứ cho anh nợ một ân tình, sau này tôi nghĩ ra mình muốn gì, anh chỉ cần đáp ứng là được.”

 

Hình Liệt Hàn thực sự không thích chuyện này, nó khiến anh cảm giác bị người khác kìm hãm. Mà anh luôn thích kiểm soát mọi thứ, không thích bị ai kiểm soát.

 

“Được rồi, trước hết tôi nợ em một ân tình.” Hình Liệt Hàn đồng ý.

 

“Tôi không biết Tiểu Hi có đồng ý đến nhà họ Ôn không! Dù sao cũng không thân quen, nên cần hỏi con đã! Nếu con không muốn đi, thì tối nay tôi sẽ không đi.”

 

Đường Tư Vũ thản nhiên nói.

 

Trái tim của Hình Liệt Hàn bỗng căng thẳng, anh lập tức đảm bảo: “Yên tâm, tôi sẽ khiến con trai ngoan ngoãn đi.”

 

“Anh không được uy hiếp con!” Đường Tư Vũ quay đầu trừng mắt nhìn anh.

 

“Không.” Hình Liệt Hàn có nhiều cách để con trai đến nhà họ Ôn, anh nhìn thời gian: “Đề tôi gọi con dậy ăn sáng.”

 

“Ăn ở nhà hay ra ngoài?”

 

“Ra ngoài ăn!” Hình Liệt Hàn nói xong, liền cất bước, không quên quay đầu nói một câu: “Xem tôi quá hiểu em rồi.”

 

Đường Tư Vũ nghẹn lời, đây tính là hiểu nhau gì!

 

Hình Liệt Hàn đi đánh thức con trai, Đường Tư Vũ cũng về phòng thay quần áo, còn bữa tối hôm nay, cô chỉ đơn thuần coi như đi chơi thôi! Hơn nữa, bữa ăn tự chọn ở đó chắc khá ngon.

 

Lúc mặc quần áo cho con trai, Hình Liệt Hàn hỏi cậu nhóc về việc đến nhà họ Ôn, cậu bé chớp chớp đôi mắt to ngắn nước: “Daddy, sao lại đến nhà họ Ôn!”

 

“Bởi vì daddy hẹn hò với mami của con, con có muốn daddy nhanh chỉnh phục, đuổi theo được mami không?”

 

“Muốn ạ!”

 

“Đúng rồi. Hôm nay con cùng cô chơi ở nhà họ Ôn. Bà Ôn, ông Ôn, cả chú Ôn nữa, đều rất thích con.”

 

“Nhưng con muốn đi khu vui chơi với mẹ!”

 

“Ngày mai daddy sẽ đưa con đến đó.”

 

“Nhưng trong nhà ông Ôn, không có đồ chơi nào mà con muốn chơi cải” Trong mắt cậu nhóc lóe lên tia gian xảo, lanh lợi.

 

Hình Liệt Hàn thở phì phò: “Con muốn daddy mua gì cứ nói thẳng đi.”

 

Quả nhiên là con của anh, bụng dạ đen tối, phúc hắc.

 

“Con muốn máy bay điều khiển từ xa.”

 

Mục đích của cậu nhóc cũng rất rõ ràng.

 

Hình Liệt Hàn nhẹ vỗ về cái mông nhỏ của cậu: “Được rồi, lát nữa daddy dẫn con đi mua.”

 

“Daddy…” Cậu nhóc quay lại nhìn cha.

 

Hình Liệt Hàn nghĩ rằng con còn muốn thứ gì, ngay lập tức nhìn con trai chăm chú: “Còn cần gì nữa?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.