Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 155:




Đường Tư Vũ nhăn mặt: “Đây là ân oán giữa tôi và Đường Y Y, anh đừng xen vào.

 

“Sao em lại đánh cô ấy? Lẽ nào là vì anh?

 

Cô ấy lại làm cho em tức giận sao?” Mộ Phi thực sự lo lắng, bởi vì anh không muốn gây thêm cho cô bắt kỳ rắc rối nào nưa.

 

Dù sao địa vị của cô ở trong nhà không sánh được với mẹ con Đường Y Y, anh sợ cô phải chịu thiệt thòi.

 

“Không liên quan gì đến anh.” Đường Tư Vũ lắc đầu.

 

“Anh vẫn chưa ăn sáng, chúng ta cùng đi đến đâu đó gần đây ăn sáng đi!”

 

“Không cần đâu, tôi sẽ tự về nhà nấu.”

 

“Cần gì phải phiền phức như vậy! Cũng như em đã nói đó, chúng ta dù không phải là người yêu, nhưng vẫn có thể làm bạn!

 

Chẳng lẽ ngay đến cả cơ hội làm bạn em cũng không cho anh hải”

 

Đường Tư Vũ đang nghĩ muốn từ chối bỗng nhiên một giọng nói sắc bén từ đằng sau truyền đến: “Được lắm! Đường Tu Vũ, cô thật sự có bản lĩnh đấy, dám quyết rũ Mộ Phi sau lưng tôi.”

 

Đường Tư Vũ bất ngờ, chỉ thấy từ phía sau Mộ Phi, Đường Y Y từ trong xe mỏ cửa bước xuống. Bên cạnh cô ta vẫn còr hai người chị em tốt, vừa nhìn liền biế chẳng phải người tốt đẹp gì.

 

Đường Tư Vũ nhíu mày, đúng thật là chuyện gì càng sợ thì nó càng xảy ra vớ cô.

 

“Y Y, em đừng nói lung tung. Anh với Tu Vũ bây giờ chỉ là quan hệ bạn bè.” Mộ Ph có phần tức giận với giọng điệu của Đường Y Y.

 

Ánh nhìn của Đường Y Y không che đậy sự yêu thích nhìn Mộ Phi: “Mộ Phi, anh đừng thay cô ta giải thích. Em biết rõ cô ta vẫn còn liên hệ với anh sau lưng em. Em còn biết cô ta dùng thủ đoạn quyến rũ anh! Loại phụ nữ lẳng lơ như cô ta em thấy nhiều rồi.”

 

“Đường Y Y, cái tát tối hôm qua vẫn chưa đủ cho cô ngoan ngoãn có phải không?”

 

Đường Tư Vũ lạnh giọng.

 

Đường Y Y giận tái mặt quay sang Mộ Phi: “Mộ Phi, anh xem cô ta ngang ngược như vậy, hôm qua cô ta còn kích động tát em. Anh còn thích người phụ nữ lòng dạ độc ác thế này sao?”

 

“Tư Vũ chắc chắn không phải người phụ nữ độc ác, Y Y, em đừng quá vô lý, càng đừng gây thêm rắc rối cho Tư Vũ nữa. Em về đi!” Mộ Phi thực sự lo lắng Đường Y Y lại tiếp tục bắt nạt Đường Tư Vũ.

 

“Mộ Phi, anh vẫn còn che chở cho cô tal Rốt cuộc cô ta có gì hơn em, mà trong lòng anh chỉ có cô ta, chứ không hề có em?” Đường Y Y ban đầu muốn đến để tìm Đường Tư Vũ gây phiền phức, bởi vì tối qua cô ta kể khổ với cha cô, vậy mà cha lại không thèm quan tâm.

 

Cô liền quyết định dắt theo chị em tốt đến nhà Đường Tư Vũ làm loạn, bắt chị ta phải trả giá cho cái tát đêm qua.

 

Nhưng cô không hề nghĩ tới đến đây lại nhìn thấy Đường Tư Vũ và Mộ Phi đang nói chuyện cùng nhau.

 

Cô không biết Mộ Phi sống ở đây, cô cho rằng Mộ Phi có tình đến để tìm cô ta. Điều này làm cho ngọn lửa đố ky và tức giận của cô bốc lên hừng hực.

 

“Đường Y Y, tình cảm không phải là thứ có thể dùng thủ đoạn đề đoạt lấy. Mộ Phi ngay từ ban đầu đã không thích cô, chẳng lẽ đến bây giờ cô mới thấy rõ?” Đường Tư Vũ lạnh lùng nói.

 

“Đường Tư Vũ, cô đừng có đắc ý, ngay cả khi tôi không thể lấy Mộ Phi, cô cũng đừng nghĩ có được anh ấy.” Đường Y Y hung hăng nói.

 

Nét mặt của Mộ Phi trầm xuống, lời nói này anh vô cùng không thích nghe. Nếu như bây giờ Đường Tư Vũ chấp nhận anh, anh sẽ lập tức ở bên cô ấy.

 

“Y Y, em đừng nói nữa, chuyện của anh em không có quyền xen vào.” Mộ Phi trách cô.

 

Đường Tư Vũ thật không muốn lãng phí thời gian để tranh cãi với Đường Y Y, cô quay sang Mộ Phi: “Anh đi làm đi! Tôi về nhà đây.”

 

“Để anh đưa em về.” Mộ Phi không yên tâm về cô.

 

Đường Tư Vũ quay lại nhìn Đường Y Y, cô nghĩ chẳng lẽ cô không thể đánh lại cô ta? Nếu vậy, cô sẽ báo cảnh sát.

 

“Không cần đâu, em không sợ cô ta.”

 

Đường Tư Vũ nói xong liền hướng về cổng tiểu khu mà đi, trực tiếp khóa chặt cửa lại.

 

Tiểu khu này chỉ có người sở hữu căn hộ quẹt thẻ hoặc nhập mã mới có thể đi vào.

 

Mộ Phi ở phía sau nhìn Đường Tư Vũ bước vào cửa liền yên tâm, sáng nay anh còn có một cuộc họp. Đường Y Y gặp được anh tất nhiên không muốn để anh đi như vậy, cô lập tức nghĩ muốn kéo anh lại.

 

Ánh mắt lạnh lùng của Mộ Phi quét qua làm thân thể cô run lên. Cô có trấn tĩnh nhìn anh, khẩn cầu nói: “Mộ Phi, anh đừng đi, chúng ta cùng nhau ăn sáng nhé?”

 

“Anh không có thời gian!” Mộ Phi nói xong liền lên xe rời khỏi.

 

Nhìn thấy người đàn ông mà mình yêu rời đi, Đường Y Y đứng chôn chân tại chỗ: “Đường Tư Vũ, tôi sẽ không tha cho cô đâu.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.