Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 102:




“Có nhất thiết phải thế không? Em ngồi xe anh đi cùng đi.” Mộ Phi nhìn cô nói một cách thâm tình.

 

“Không cần đâu. Anh đi trước đi! Tôi sẽ đi theo sau.” Nói xong, Đường Tư Vũ quay lại xe của Hình Liệt Hàn, mở cửa ngồi vào.

 

Người đàn ông này đã đưa xe cho cô đi rửa, vậy hôm nay cô sẽ lái xe của anh ta ra ngoài ! Mặc dù có chút phô trương quá đáng nhưng vẫn tốt hơn đi taxi.

 

Xe Mộ Phi vẫn chưa khởi động. Nhìn chiếc xe màu đen từ phía trước quay đầu lại, anh cũng từ từ nỗ máy tiến đi.

 

Chỉ nghĩ đến người đang lái chiếc xe kia là Đường Tư Vũ, tim anh cũng đột nhiên đập mạnh lên, khí thế của người phụ nữ này khiến anh lái không vượt được, chiếc xe cuả anh tức tốc bám theo Hai chiếc xe thể thao băng băng trên đường đã gây ra không ít sự chú ý. Một số người thậm chí còn ghi lại khoảnh khắc chúng đỗ trước đèn giao thông. Đoạn video nhanh chóng được đăng trên mạng và nhận được một làn sóng lớn. Ngay cả các trang truyền thông giải trí và tin tức cũng ngay lập tức thay thế nội dung này để tạo nên một tin sốc.

 

Khi xe của Đường Tư Vũ chạy tới cổng Đường Gia, cô đỗ xe ở ngoài, không lái xe vào sân nhà, sợ rằng bố cô sẽ thấy chiếc xe ấy.

 

Xe Mộ Phi đỗ sau xe cô, hai chiếc xe như đang đọ nhau độ cool ngầu. Đường Tư Vũ từ trên xe bước ra, dáng người trông rất thon thả và duyên dáng khi mặc một chiếc áo phông, quần jeans đi cùng một đôi giày bệt. Mái tóc dài óng mượt chạm đến eo và khuôn mặt trái xoan của cô tạo nên một nét đẹp rất thuần khiết và quyến ru.

 

Ánh mắt Mộ Phi như không rời khỏi bóng dáng ấy, nhưng anh nhận ra rằng so với một Đường Tư Vũ trong trẻo của trước kia, bây giờ cô càng có sức hấp dẫn với các cánh mày râu.

 

Đường Tư Vũ và Mộ Phi cùng nhau bước vào phòng khách. Đường Y Y đang ngồi trên sofa thấy Mộ Phi liền vội vã xông tới, chỉ hận không thể nhào vào trong lòng Mộ Phi: “Mộ Phi, cuối cùng anh cũng chịu gặp em rồi.”

 

Tuy nhiên, cô lại quên rằng Mộ Phi tới đây thực chất không phải để gặp cô mà là vì Đường Tư Vũ.

 

“Y Y, đừng như vậy.” Mộ Phi định kéo Đường Y Y ra khỏi lồng ngực của mình.

 

Đường Y Y ôm rất chặt, Mộ Phi cố gắng lắm mới có thể buông cô ra, sau đó anh đỡ cô ngồi xuống ghé.

 

Đường Tư Vũ nhấc điện thoại lên xem tin tức của chính mình. Lúc này trên mạng rất nhiều thông tin về cô, tất cả đều ca ngợi sự trình diễn của cô tại buổi hòa nhạc của Diệp Du, cô còn được mệnh danh là nữ thần piano. Đó là thành quả. của sự luyện tập chăm chỉ từ nhỏ. Những năm gần đây, tài năng và trình độ của cô không những không giảm mà còn ngày một nâng cao thêm.

 

“Mộ Phi. Con đến rồi à. Mấy ngày nay không thấy con đâu cả.” Khưu Lâm nhiệt tình hỏi thăm. “Y Y nhớ con lắm đấy!”

 

“Bác gái”. Mộ Phi lịch sự chào hỏi.

 

Đường Hùng từ phòng sách bước ra: “Mộ Phi, tới rồi đó hả?”

 

“Mộ Phi, em có chuyện riêng muốn nói với anh, chúng ta có thể nói chuyện riêng được không?” Đường Y Y kéo cánh tay của Mộ Phi, nóng lòng gấp gáp được nói chuyện riêng với anh, ánh mắt vô cùng trìu mến.

 

Thế nhưng, ánh mắt Mộ Phi chỉ hướng về Đường Tư Vũ, anh không đáp lời Y Y.

 

Lúc này, Đường Y Y chỉ mong Đường Tư Vũ hiểu chuyện tránh đi một chút, biến mắt đi thì càng tốt, bởi vì có sự tồn tại của Tư Vũ cô sẽ mất sức thu hút trước mặt Mộ Phi, Đường Y Y cắn cắn môi, tiếp tục tha thiết đề nghị Mộ Phi: “Mộ Phi, xin anh đấy, cho em 10 phút thôi được không.”

 

“Được rồi. Ta ra vườn hoa nói chuyện đi!”

 

Mộ Phi khẽ thở dài đồng ý.

 

Khưu Lâm ở bên cạnh nghe vậy vui thay cả cho con gái. Xem ra Mộ Phi vẫn còn tình cảm với con. Đường Hùng tiến về phía Đường Tư Vũ hỏi thăm về tình hình của cậu nhóc.

 

Ánh mắt oán hận của Khưu Lâm đồ dồn vào Đường Tư Vũ, bà vào bếp dặn dò người giúp việc nấu cơm.

 

Tại vườn hoa, Đường Y Y hào hứng đứng cạnh Mộ Phi, có khi chưa tới 1 mét. Cô đột ngột ôm eo Mộ Phi, gương mặt nhỏ áp chặt vào lưng anh: “Mộ Phi à, em nhớ anh lắm. Anh đừng tránh em nữa được không?”

 

Mộ Phi rút tay ra, nhẹ nhàng đầy tay cô ta ra tạo khoảng cách, anh cúi người nhìn cô ta: “Y Y à, anh biết là anh có lỗi với em.

 

Xin em đừng tìm anh nữa. Không phải anh không nhớ em chỉ là anh thực sự hy vọng em sẽ hiểu chúng ta không thể đến với nhau được.”

 

“Không được? Sao lại không được? Vì Đường Tư Vũ ư? Rốt cuộc em có điểm nào không bằng cô ta?” Đường Y Y vô cùng lớn tiếng nói, dường như muốn để cho Đường Tư Vũ nghe thấy.

 

Mộ Phi lập tức nhíu chặt mày: “Y Y, chuyện này không liên quan gì đến Tư Vũ hết. Hơn nữa cô ấy cũng là chị gái em mà.”

 

“Nhưng cô ta chưa bao giờ coi em là em gái hết. Rõ ràng cô ta biết em thích anh, vậy mà vừa về nước là cướp anh khỏi tay em luôn, đó là chị hả?” Đường Y Y oán giận nói.

 

“Tư Vũ không cướp gì cả, chỉ là con tim anh một lần nữa nghĩ về cô ấy. Chuyện này không liên quan gì đến cô ấy cả, em đừng trách cô ấy nữa.”

 

Mộ Phi cố gắng giải thích.

 

Hình Liệt Hàn nhấc điện thoại lên xem đoạn video kéo dài hơn 10 giây. Tất nhiên anh nhận ra xe của mình nhưng anh nhớ không nhằm là hôm nay anh đưa xe cho người phụ nữ kia đi sửa vậy mà cô ta lái xe đi linh tinh như thế.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.