Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 100:




Đường Tư Vũ muốn khóc, tuy nhiên sự thực là do cô nôn ra, không thể chối cãi.

 

“Được! Lát nữa tôi sẽ đi.” Đường Tư Vũ phiền muộn đáp lời, không dám nhìn trực diện vào mắt anh ta.

 

Hình Liệt Hàn nhìn thấy bộ dạng cam chịu của cô liền cong môi cười như có như không rồi rời đi.

 

Hình Liệt Hàn đi xuống dưới nhà đến bãi đỗ xe, trợ lý đưa cho anh chìa khóa xe của Đường Tư Vũ, anh cầm lấy rồi ngồi vào trong chiếc xe Porsche màu đỏ của Đường Tư Vũ lái về phía công ty.

 

Đường Tư Vũ ở nhà trầm mặc một hồi lâu, uống hết hai cốc nước sôi bụng mới dễ chịu hơn một chút. Trong lúc chán nản, nhìn thấy chìa khóa xe ở trên bàn, Đường Tư Vũ thở dài, xem ra cô bắt buộc phải đi rửa xe cho anh ta rồi.

 

Đột nhiên, Đường Tư Vũ phát hiện ra một điều, túi của cô đâu?

 

Chẳng có lẽ túi của cô lại để quên ở bữa tiệc rồi!

 

Đường Tư Vũ vội đây cửa đi sang nhà Hình Liệt Hàn tìm một lượt nhưng không tìm thấy, cô nghĩ có khi nào rơi ở trên xe không? Nghĩ vậy, cô vội vàng đi xuống dưới nhà, tìm đến chỗ chiếc xe thể thao màu đen. Cô mở cửa xe ra liền cảm thấy có một mùi hôi bay ra, cô vội vàng che miệng lại.

 

Chẳng trách Hình Liệt Hàn lại ghét đến như vậy, quả nhiên, mùi rượu nồng nặc đến mức ngay cả cô cũng không ngửi được.

 

Cô nhìn thấy túi của mình ở ghế sau liền cầm lên, sau đó cô ngồi vào ghế lái. Sau khi điều chỉnh lại ghế cho thoải mái, cô mở cửa sổ xe ra, sau đó lái xe ra khỏi bãi đậu xe đi đến tiệm rửa xe ở gần đó.

 

Lúc Đường Tư Vũ đi đưa chìa khóa xe, không ít người nhìn cô. Trông còn trẻ trung như thế này lại lái chiếc xe thể thao cao cấp, không biết cô gái này có thân phận như thế nào?

 

Đường Tư Vũ cầm túi đi đến một quán cafe ở bên cạnh ngồi, cô lấy điện thoại ra xem tin tức, không ngờ cô lại được truyền thông tung hô và nhận được nhiều lời khen ngợi đến như vậy.

 

Đối với việc nỗi tiếng như thế này, cô đều để mọi việc thuận theo tự nhiên, không muốn bản thân được thổi phồng lên quá nhiều.

 

Lúc này, cô nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên, là Kỳ Lương gọi tới, cô mơ hồ nhớ ra việc Hình Liệt Hàn xuất hiện ở khách sạn vào đêm hôm qua.

 

“Alo, anh Kỳ Lương.” Cô nghe máy.

 

“Tư Vũ, đêm hôm qua em không sao chứt Bây giờ đã đỡ khó chịu hơn chút nào chưa?” Kỳ Lương quan tâm hỏi han.

 

“Em rất ồn! Ngủ một giấc bây giờ dậy em không sao nữa rồi.” Đường Tư Vũ cười gượng đáp lời.

 

“Em quen Hình Liệt Hàn à? Hai người có quan hệ gì với nhau vậy?” Kỳ Lương ở đầu dây bên kia tiếp tục hỏi.

 

“Bọn em… Bọn em…”

 

“Hai người đang qua lại với nhau?” Kỳ Lương có chút mát mát.

 

Đường Tư Vũ đành thở dài một hơi. Dù sao Kỳ Lương cũng đã nhìn thấy rồi, hơn nữa, Hình Liệt hàn bá đạo như thé, cộng thêm việc cô cũng cảm nhận được Kỳ Lương có tình ý với mình, nếu bây giờ cô thừa nhận, thì mối quan hệ giữa cô và Kỳ Lương chỉ dừng ở mức độ bạn bè.

 

Cô đành mặt dày thừa nhận: “Đúng! Em và anh ta đang qua lại với nhau.”

 

Kỳ Lương ở đầu dây bên kia bỗng chốc trầm mặc. Nếu là người đàn ông khác thì anh ta còn có thể hết sức lực đi tranh giành lấy tình cảm của cô, nhưng đối phương lại là Hình Liệt Hàn, anh thực sự không có đủ sức mạnh và tự tin để đấu với anh ta. Anh cười một chút rồi nói: “Tư Vũ, em là một người con gái tốt, anh chúc hai người hạnh phúc.”

 

“Cảm ơn anh, Kỳ Lương.”

 

“Đừng khách sáo, chúng ta vẫn có thể làm bạn mài!”

 

“Ừm! Có được một người bạn như anh, em thực sự rất vui và cũng rất vinh hạnh.”

 

Đường Tư Vũ nói xong, nhất thời cũng không biết nói thêm điều gì nữa.

 

“Anh còn có chút việc phải cúp máy đây, có thời gian cùng nhau đi uống trà nhé.”

 

“Được ạ! Vậy anh cứ bận việc đi ạI”

 

Sau khi ngắt điện thoại, Đường Tư Vũ thở phào một hơi, nghĩ đến mọi việc xảy ra đêm hôm qua, cả người cô đều vô cùng âu sầu, sao lại có thể xảy ra câu chuyện nực cười như thế cơ chứ?

 

Cuối cùng, cô còn phải cảm ơn người đàn ông đã tắm cho cô, chắc chết ngất mắt.

 

Đường gia.

 

Mấy ngày nay Đường Y Y sống cũng không hề dễ dàng gì, cô hầu như lúc nào cũng đi tìm hình bóng của Mộ Phi, nhưng Mộ Phi lại cứ trốn tránh cô, khiến cô cảm thấy vô cùng mệt mỏi và đau khổ.

 

Khưu Lâm cũng để ý đến sự đau khổ của con gái, bà ta đột nhiên có chút tức giận.

 

Bà ta nghĩ rằng chuyện này tốt nhất nên gọi những người trong cuộc ra cùng nhau giải quyết mới có thể ổn thỏa.

 

Bà ta liền nói với Đường Hùng: “Tối nay anh gọi Tư Vũ về đây ăn cơm, đồng thời bảo con gọi cả Mộ Phi đến nữa, chúng ta phải làm chuyện này cho rõ ràng, nếu không, Y Y sẽ khổ tâm đến chết mát.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.