Tông Môn Đại Mỹ Nhân Xuyên Đến Thập Niên 70

Chương 8: Chương 8





Tô Nguyệt Hòa thấp thỏm trong lòng, trong sách không có miêu tả tình huống cháu trai Trần Thu Hồng, không biết tướng mạo như thế nào, nhân phẩm như thế nào."Yêu Muội Nhi, mau cùng đi xem một chút.
Trở về cho em kẹo ăn."Dưới sự giật dây của chị ba, Yêu Muội to gan bưng bát cơm đi ra ngoài, nhưng mà mấy phút lại chạy trở về.Em ba vội vã hỏi: "Sao thế?"Tô Nguyệt Hòa bị em ba làm cho cũng có chút khẩn trương, cô nhìn về phía em gái út.Chỉ thấy Yêu Muội lắc đầu giống như trống bỏi: "Vừa lùn vừa đụt!"Phốc xùy!Ba chị em nhìn Yêu Muội Nhi, không hẹn mà cùng cười.Em ba nghĩ kế cho Tô Nguyệt Hòa: "Chị cả, nếu chị đã có người mình ưng ý thì cứ ra tay, Triệu Ái Đệ không phải chỉ là nhìn trúng trước thôi sao, chỉ cần trong nhà cho chút tiền biếu, đảm bảo ổn thỏa thôi."Đáy lòng Tô Nguyệt Hòa đồng ý với cách của em ba, cho nên hiện tại cô phải cố gắng tiết kiệm tiền, tự mình tiết kiệm tiền kén rể.Đối với việc lão cha nói để dành được hai trăm đồng tiền cho cô kết hôn, cô cũng không dám có chờ mong quá cao, tiền của lão cha vẫn nên giữ lại xây nhà đi.Em ba nhịn không được hiếu kỳ, lôi kéo em tư cũng đi nhìn.Không bao lâu sau, Trang Thuận Lan trở về, phía sau bà là Trần Thu Hồng đi theo.Sắc mặt Trần Thu Hồng hơi khó coi, "Thím Lan, thím để Tô Hòa nhìn thử đi, nói không chừng con bé thích thì sao?""Chính thức gặp mặt không thích hợp, trước tiên lén nhìn xem thì được."Đáy lòng Trần Thu Hồng không vui, nhưng chị ta muốn tác hợp mối hôn sự này, không thể không cố giả bộ tươi cười: "Người ta từ nơi xa tới, không gặp mặt cũng không thích hợp lắm thì phải? Gặp một lần đi, cháu giới thiệu hai đứa nó cho."Trang Thuận Lan là cảm thấy con gái không có khả năng coi trọng người ta, vóc dáng không cao là thứ yếu, mấu chốt nói chuyện như cổ họng bị mắc đờm, nửa câu cũng nói không rõ ràng, con người nhìn đom bộ không lanh lẹ cho lắm.Nhưng Trần Thu Hồng là con dâu của đội trưởng đội sản xuất, bà cũng không muốn đắc tội, "Người cháu trai này của cô vốn dĩ cũng chính là đến nhà cô thăm người thân có đúng không? Tiện thể nhìn xem, thấy vừa ý, lại giới thiệu cũng không muộn."Trần Thu Hồng: "Người chị họ này của cháu chính là nhiều con trai, nghèo đến nổi cáu, bằng không sẽ không để cho Lục Oa đi ở rể.
Nhà chị ấy yêu cầu cũng không cao, 200 đồng sính lễ, về sau Lục Oa chính là người nhà họ Tô thím.
Nhưng mà nhà họ cũng có chút túng thiếu, anh trai nó sắp sửa kết hôn, 200 đồng sính lễ vừa vào tay liền phải cầm đi cưới con dâu.

Cháu biết chị dâu Mai cũng giới thiệu cho nhà thím một người, chị ta giới thiệu chào giá cao hơn, cháu đã nghe ngóng rồi, ít nhất phải 300 đồng sính lễ.
Thím suy nghĩ một chút đi nha."Trang Thuận Lan cũng rất kiên trì: "Thu Hồng, bây giờ còn chưa đến lúc nói chuyện sính lễ, trước tiên ở ngoài cửa sổ nhìn xem thử, cô nghe tôi, như vậy có được hay không đều có đường lui."Hai người cô tới tôi lui tranh chấp một hồi, Trần Thu Hồng nhìn về phía Tô Nguyệt Hòa vừa ăn xong điểm tâm ở một bên: "Tô Hòa, em thấy thế nào?""Em nghe lời mẹ em."Trang Thuận Lan thỏa mãn mỉm cười, bà biết con gái hiểu ý bà, làm việc ổn thỏa.Trần Thu Hồng không thể không thỏa hiệp: "Được thôi được thôi, Tô Hòa tới ngoài cửa sổ nhìn một chút trước.
Nếu như phù hợp, giữa trưa liền cùng nhau ăn cơm, dựa theo quy củ, phải ăn cơm tại nhà thím."".
.
." Trang Thuận Lan ngẫm lại là nhà bà kén rể, bà đành phải gật đầu: "Nếu như phù hợp, hôm nay tôi sẽ giết gà mời mọi người ăn cơm trưa.""Vậy được! Cứ quyết định như vậy đi."Tô Nguyệt Hòa đi ra ngoài, đến nhà Trần Thu Hồng, em ba từ đối diện chạy tới, ghé tai nhỏ giọng nhắc nhở: "Nói chuyện khàn khàn còn cà lăm, lùn lắm."Kết quả Tô Nguyệt Hòa bên này vừa tới nhà Trần Thu Hồng, đối diện lại thấy được người đàn ông cả người cao còn không bằng cô đứng tại dưới mái hiên, đang khạc đờm ở ven đường.Thì ra Trần Thu Hồng vừa đồng ý ngon ơ, một bên khác lại chạy trở về kêu Lục Oa tới, Trần Thu Hồng vẫn là muốn cho bọn họ gặp nhau một lần.Lúc Lục Oa nhìn thấy Tô Nguyệt Hòa, hai mắt ngây ngốc nhìn thẳng!Anh ta nghe nói qua Tô Nguyệt Hòa có vẻ ngoài xinh đẹp, nhưng không có đoán được, là xinh đẹp như vậy, xinh đẹp hơn tất cả những cô gái mà anh ta từng gặp.Ngoại trừ "xinh đẹp" ra thì anh ta không nghĩ ra từ gì khác.Tô Nguyệt Hòa không nghĩ tới Trần Thu Hồng nói lời không giữ lời, cô vốn định xoay người rời đi, ai ngờ Lục Oa thấy cô muốn đi, mau chóng gọi cô rồi đi về phía trước."Tô.
.

.
đồng chí Tô Nguyệt Hòa.
.
.
Tôi tên.

.
.
Tôi tên La Lục Tường." Nói xong anh ta tự tin cười cười, kỳ thật tướng mạo của La Lục Tường nói ra thì cũng được, chỉ là nói chuyện cà lăm khàn khàn, hơn nữa không có lễ phép..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.