Tối Thượng Đa Tình Giả

Chương 95: Lão giả thần bí 1




Lưỡi kiếm đâm thẳng vào tim Vô Minh, máu tươi tràn ra, sinh cơ phút chốc dừng lại, hắn cảm thấy như trời đất quay cuồng, hơi thở đứt quãng. Ngửa mặt lên ngắm nhìn bầu trời xanh, vô vàn thứ cảm xúc lẫn lộn trong lòng, chỉ một chút nữa thôi hắn sẽ chìm vào quên lãng, có lẽ sẽ chẳng có ai nhớ đến hắn, có chăng chỉ có những nữ nhân đáng thương sẽ khó vì hắn. nếu có ai hỏi hắn “ hắn có hối hận không “, hắn sẽ trả lời là có, vẫn còn nhiều thứ hắn chưa làm được, vẫn còn nhiều người còn đang đợi hắn trở về... Hối hận, rất hối hận, thế nhưng tại sao lúc này hắn lại cảm thấy thanh thản đến vậy.....
--“ Hừ, không ngờ ngươi lại có thể hóa giải ma tâm thuật, nhân loại lại xuất hiện một người như vậy thật đúng là đáng chết, đáng chết... “.
Bỗng không gian vang lên một giọng nói, điều này khiến cho Vô Minh từ trong cơn mị mộng tỉnh lại, hắn nhận ra không gian xung quanh hắn đang bốc hơi, từ khung cảnh cho đến những xác chết và cả thanh kiếm đang hâm trong tim hắn cũng đang bốc hơi rồi hóa thành một luồng hắc vụ, luồng hắn vụ sau đó tụ lại một điểm tạo thành một khối tròn màu đen, khối màu đen liên tục biến đổi rồi biến thành một hắc y nhân, người này toàn thân vận đồ đen đội mũ chùm kín đầu không nhìn thấy mặt mũi ra sao cũng không biết là nam hay nữ, xung quanh người tỏa ra luôn ma khí u quái.
--“ Ngươi là ai... “.
Vô Minh thấy hắn thình lình xuất hiện liền thu lại tâm tình đề phòng hỏi.
--“ Có thể phá giải ma thuật bí truyền của ta đúng là không tầm thường, người như ngươi nhất định phải chết.. “.
Hắc y nhân giọng nói âm u lạnh lẽo như ma âm vọng dưới cổ tuyền khiến người nghe lạnh gáy.
--“ Ngươi rốt cuộc là ai... “.
Vô Minh có chút tức giận, hắn nhận ra mình đang rơi vào sự sắp xếp của người khác.
--“ Ta sao, ta là tộc nhân của Cổ Ma tộc, là khắc tinh truyền kiếp của nhân tộc các ngươi... “.
Áo đen giọng trầm trầm nói.
--“ Cổ Ma tộc... “.
Vô Minh nghi hoặc hỏi.
--“ Đúng vậy... “.
Áo đen gật gù.
--“ Là cái gì.. “.
Vô Minh ngờ nghệch hỏi lại.
--“ Ngươi... Cổ Ma tộc bọn ta nổi danh như thế, vậy mà, vậy mà ngươi lại không biết, ngươi là cái thể loại gì vậy... “.
Hắc y có chút tức giận quát.
--“ Đó là thứ gì ta chưa từng nghe tới... “.
Vô Minh hờ hững đáp khiến hắc y tức muốn ói máu.
--“ Ngươi, ngươi... Được dù sao ngươi cũng sắp chết ta cũng không ngại nói cho ngươi biết Cổ Ma tộc bọn ta chính chủng tộc cao cấp trong lưỡng nghi linh giới này, trong người bọn ta chứa đựng ma khí thuần khiết nhất có khả năng làm dấy lên ma tâm của tất cả các chủng tộc khác làm cho bọn họ mất kiểm soát và khống chế họ như nô lệ, nếu không phải trận chiến năm đó khiến chúng ta nguyên khí đại thương phải trốn chui trốn nhủi thì chúng ta đã sớm thống nhất tinh giới rồi... “.
Nói đoạn hắc y ngừng lại một lúc rồi nói tiếp.
--“ Nhưng không sao, chỉ cần lần này ta có thể lấy được Huyễn Thần châu thì cơ hội chùng hưng của tộc ta sẽ đến, lúc đó bọn ta sẽ cho các ngươi biết thế nào mới là sức mạnh... “.
Hắc y cao hứng cười khanh khách.
--“ Huyễn Thần châu... Thì ra viên châu đó gọi là Huyễn Thần châu... “.
Vô Minh lẩm bẩm.
--“ Được rồi nên biết cũng đã biết, giờ đến lúc chết rồi... “.
Hắc y lạnh lùng nói.
--“ Hừ chưa biết ai sẽ là người chết đâu.. “.
Vô Minh nhếch mép nói.
--“ Khẩu khí rất lớn, để ta cho ngươi biết thế nào là thực lực thật sự... “.
Hắc y nói xong liền bạo phát, khí thế tăng lên.
--“ Hồn Thánh trung kỳ.. “.
Vô Minh kinh ngạc.
--“ Sợ thì đã muộn rồi chịu chết đi... “.
Hắc y quát lớn, song thủ nhất lên lập tức bay về phía Vô Minh. Vô Minh thấy vậy liền vung quyền đối kháng, thế nhưng hắn vừa đấm vào hắc y thì như là vô thực y liền hóa thành làn khói đen biến mất, sau đó lại xuất hiện sau lưng Vô Minh rồi tung sát chiêu. Thế nhưng Vô Minh làm sao để hắn dễ dàng như vậy hữu thủ thu lại sau đó vòng lại một chưởng.
Phanh, phanh...
Khùng khí bạo phát, không gian vặn vẹo,Hắc y lùi lại một bước còn Vô Minh thì lùi tận năm sáu bước, rõ ràng là thực lực hai người cách biệt quá lớn.
--“ Chỉ là một phân hồn cấp thánh mà cũng dám hung hăng càng quấy như vậy, thật là không xem ai ra gì... “.
Hắc y thắng thế định tấn công tiếp thì không gian bỗng vang lên một giọng nói.
--“ Là ai... “.
Hắc y có chút kinh ngạc quát lên. Không biết từ xó xỉnh nào chui ra một lão già râu tóc bạc phơ, lão chầm chậm khoang thai từ từ bước lại, nét mặt điềm đạm không vui không buồn.
--“ Ngươi là ai... “.
Hắc y có chút đề phòng hỏi.
--“ Vô lễ, ngay cả lão tổ tông của ngươi cũng phải quỳ xuống gọi ta là gia gia, há một tên như ngươi lại dám cuồng mồm như vậy thật là không biết sống chết... “.
Lão già nhìn hắc y có chút không vừa mắt nói.
--“ Hừ, dừng giả thần lộng quỷ, cho dù ngươi là ai đã đến rồi thì đừng mong rời khỏi đây.. “.
Hắc y tức giận khi bị mắng liền bạo phát xông tới, ma khí dâng trào cuồn cuộn.
--“ Không tự lượng sức mình..... “.
Lão không hề xem hắc y kia ra gì chỉ nhẹ nhàng nhất tay lên.
--“ Định... “.
Một chữ thốt ra không gian lập tức ngừng lại, cả hắc y đang khí thế bừng bừng kia cũng bị giữ lại giữa không trung.
--“ Diệt... “.
Một chữ nữa thốt ra, không gian trở nên vặn vẹo, nứt vỡ, sau đó một lỗ đen xuất hiện nuốt chửng lấy hắc y sau đó biến mất không dấu vết, hắn ngay cả lời trăn trối cũng không kịp nói ra đã hóa thành hư vô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.