Tôi Thực Sự Là Tra Thụ

Chương 12: Ngược Lão Nam Nhân Hào Môn (12)




Trì Chiếu đứng hình nhìn Lý Nhất Hàn, nhưng cậu sửng sốt không phải bởi vì câu nói của Lý Nhất Hàn, mà là bởi vì Lý Nhất Hàn cười.
Cứ như là nếu mình thích hắn, hắn sẽ vui vẻ vậy.
Trì Chiếu đè xuống cảm giác khác lạ dưới đáy lòng, cậu mím môi, cuối cùng gật gật đầu.
Dù sao cũng cứ làm theo kịch bản trước đã.
Biểu cảm Lý Nhất Hàn không hề biến hóa, hai người không tiếng động đối diện, ước chừng sau một phút đồng hồ, Lý Nhất Hàn nâng tay vỗ vỗ đầu cậu, mái tóc dày của Trì Chiếu đầu lại xoã tung, gõ một cái là tóc xẹp xuống hai centimet, sau đó lại trở về hình thái ban đầu.
Đáy mắt hắn mang theo ý cười nhàn nhạt, "Còn nhỏ, học tập cho tốt đã. "
Nói xong câu đó, Lý Nhất Hàn liền xoay người lên lầu, Trì Chiếu chớp chớp đôi mắt, sau đó hỏi hệ thống.
"Hệ thống, Lý Nhất Hàn có ý gì?"
【 Hình như có ý chê cậu nhỏ. 】
"Nếu tôi đủ tuổi thì hắn sẽ chấp nhận?"
【 Chắc... Chắc là vậy đi. 】
Một người một hệ thống đều cực kì khiếp sợ, nguyên chủ nỗ lực hai năm, cuối cùng mới đem phá được núi băng kia, khiến hắn chấp nhận mình, mà Trì Chiếu chỉ nỗ lực hai tháng, không đúng, cậu còn chưa nỗ lực, chỉ bình thường sống qua hai tháng, sau đó, núi băng cứ thế mà tự tan chảy!
Trì Chiếu tức khắc cảm động tới mức nước mắt lưng tròng: "Thế giới đối xử với người mới thật tốt, thực xin lỗi, tôi trách oan cậu, hệ thống."
Hệ thống còn khiếp sợ hơn, ở chung với Lý Nhất Hàn kia không dễ dàng, trước đây có vài hệ thống mang theo ký chủ tới đây thử, tất cả đều thất bại, bọn họ còn không thể xây dựng mối quan hệ, bởi từ đầu đến cuối Lý Nhất Hàn đều không thích những người sắm vai Thích Nguyên, thậm chí sau khi phát hiện Thích Nguyên thích hắn còn sinh ra cảm giác bài xích.
Đến thế giới nào đều là do phân phối ngẫu nhiên, lúc bị phân phối đến thế giới này hệ thống còn có chút buồn bực, nhưng nghĩ lại, đây là thế giới cho người mới bắt đầu, mục tiêu chủ yếu là rèn luyện cho Trì Chiếu, thất bại thì thất bại, Trì Chiếu còn có thể tích lũy kinh nghiệm. Trăm triệu lần không nghĩ tới, Trì Chiếu thế mà lại thành công, hơn nữa tốc độ thành công còn nhanh như vậy!
Hệ thống cảm giác sự logic của nó có chút hỗn loạn, Trì Chiếu hỏi nó, "Tôi có thể hoàn thành nhiệm vụ trước không?"
【Không được, mỗi thời điểm trong cốt truyện điểm đều đã xác định rõ ràng, cần phải dựa theo thời gian tiến hành đúng. Ví dụ thời điểm cậu đội nón xanh cho Lý Nhất Hàn, có một số người chỉ xuất hiện ở phần sau cốt truyện, còn Thường Thanh, lúc hắn thuê cậu trộm tư liệu, cũng là việc nhiều năm về sau mới có thể phát sinh, hiện tại Thường Thanh còn chưa đối nghịch với Lý Nhất Hàn, hắn chắc chắn sẽ không cố ý tiếp cận cậu. 】
Trì Chiếu ngây ra, "Vậy với thái độ thay đổi của Lý Nhất Hàn hiện tại, tôi còn phải đối tốt với hắn sao? Nhỡ đâu đối xử quá tốt, hắn lại nói muốn ở bên tôi, thì có nên đáp ứng hay không?
【 Đáp ứng! Nhất định phải đáp ứng hắn! Qua thôn này có thể sẽ không có cửa hàng |Ý chỉ cơ hội tốt chỉ có một lần, qua đi rồi sẽ không gặp lại nữa| tiêu chuẩn đánh giá mức độ hoàn thành nhiệm vụ là cốt truyện có diễn ra hay không, cốt truyện hai năm sau là cậu cùng Lý Nhất Hàn ở bên nhau, mặc kệ hai người ở bên nhau khi nào, chỉ cần có tình tiết ở bên nhau là đạt yêu cầu. 】
Trì Chiếu hiểu rõ, "Còn việc tôi sẽ phải phản bội Lý Nhất Hàn, cho hắn đội nón xanh cũng không cần chờ lâu, nếu hiện tại tôi cắm sừng hắn thì cũng giống với cắm sừng hắn hai năm sau, vẫn sẽ được đánh giá là sắm vai thành công, đúng không?"
Thiệt sự lạ lùng......
Nhưng làm gì có người nào lại nôn nóng đội nón xanh cho người khác chứ!
Lúc đầu hệ thống chọn Trì Chiếu là bởi vì cảm thấy cậu có khát vọng sống cao, hơn nữa tương đối ngoan, trông qua giống tên nhóc rất vâng lời hệ thống, ở chung mấy tháng, hệ thống phát hiện, nó đã mười phần sai.
Trì Chiếu chính là viên bánh trôi nhân mè đen, bên ngoài trắng trắng, bên trong đen xì!
Hệ thống còn đang thắc mắc, tưởng rằng hiện tại cậu thật sự muốn đội nón xanh cho Lý Nhất Hàn ngay, cũng may Trì Chiếu không đến nỗi xấu xa như vậy, bây giờ cậu còn đang coi trọng việc khác hơn.
Thi cuối kỳ sắp tới, không học cho tốt con trai sẽ bị bế đi qua nhà cháu trai chú Trương.
Sinh viên lúc thi luôn là lâm thời ôm chân Phật, | "Lâm thời ôn chân Phật" khi thi cử: Không học hành đàng hoàng, lúc thi chỉ biết cầu may| ba ngày trước khi thi là thời điểm học sinh gấp rút nhất, mỗi người đều bị ép đến căng thẳng, bình thường Trì Chiếu nỗ lực học, trước ngày thi mới không thảm như vậy, tổng cộng năm môn chính, thi xong môn cuối cùng, Trì Chiếu cất sách vở, đeo cặp ra ngoài.
Thấy cậu đi, một bóng dáng mảnh khảnh thân tiến lại gần, Trì Chiếu nhìn người đứng trước mặt mình, nửa ngày cũng chưa nhớ tới bạn nữ này là ai.
Người đứng trước mặt cậu chính là lớp trưởng, từ đầu quan hệ của Thích Nguyên với mọi người không tốt lắm, nhưng sau khi Trì Chiếu xuyên tới, bạn học trong ban liền phát hiện, Thích Nguyên âm trầm giống như trước kia, tuy rằng vẫn không nói chuyện nhiều, nhưng cười rất nhiều, cũng lịch sự hơn. Nữ sinh trong ban lại càng đột nhiên phát hiện, hóa ra Thích Nguyên lớn lên rất đẹp, đặc biệt có cảm giác Tiểu Thanh tân giáo thảo. |Giáo thảo: Bạn nam đẹp trai, thành tích tốt tại trường học|
Một nửa học sinh trong ban học sinh đều về nhà, một nửa trong một nửa còn phải ở lại chỗ này thực tập, năm sau mới có thể trở về, người chuẩn bị đi rủ nhau du lịch nghỉ dưỡng mấy ngày, thuận tiện tích lũy kiến thức xã hội thực tế. Các nữ sinh muốn Thích Nguyên cùng tham gia, vì thế xui lớp trưởng tới lừa Trì Chiếu đi.
Lớp trưởng cùng Thích Nguyên cũng không quen lắm, lúc này nói chuyện cũng có chút ngượng ngùng, nghe cô nói xong, Trì Chiếu không hề nghĩ ngợi, trực tiếp dứt khoát đồng ý, "Được, khi nào đi?"
Lớp trưởng ngẩn người, lập tức cười rộ lên, "Thứ sáu tuần này đi, thứ hai tuần sau trở về, chúng ta chuẩn bị đi khu nghỉ dưỡng suối nước nóng. Cậu thích tắm suối nước nóng không?"
Trì Chiếu gần gũi cười cười, "Rất thích, các cậu quyết định thời gian rồi nói với tôi một tiếng là được, ta đi trước."
"Ừ, được."
Trì Chiếu đi ra cổng trường, đang chuẩn bị đi tìm ga tàu điện ngầm, bên cạnh đột nhiên vang lên hai tiếng loa, Trì Chiếu híp mắt nhìn qua thì phát hiện đó là xe Lý Nhất Hàn.
Không cần tự bắt xe về nhà, Trì Chiếu vui vô cùng, cậu bước nhanh đến bên cạnh chiếc xe thể thao màu xanh ngọc, kéo cửa xe ngồi xuống.
Chu Hòa Thiên ở phía sau, Lý Nhất Hàn tự lái xe vụt qua trước mặt, Chu Hòa Thiên nhìn chiếc xe càng ngày càng xa, không nhịn được cười nhạo một tiếng.
Gần đây bên ngoài càng ngày càng lạnh, ngồi vị trí ghế phụ, Trì Chiếu chà xát tay, da thân thể mỏng, hơn nữa rất sợ lạnh, chỉ để tay ở nhiệt độ thấp một phút đồng hồ, đôi tay sẽ đỏ ngay, hoàn toàn bị đông lạnh.
Thấy thế, Lý Nhất Hàn đưa cho cậu một chiếc ly pha lê, bên trong có trà mới vừa pha, ly pha lê khó giữ nhiệt độ, nhưng hiệu quả làm ấm tay rất tốt, Trì Chiếu ngoan ngoãn cảm ơn một tiếng, sau đó mới nhận lấy.
Cầm ly pha lê nóng hầm hập, rất nhanh tay đã không còn lạnh nữa, Trì Chiếu đột nhiên nhớ tới một vấn đề, "Tiên sinh, ngài không phải không thích uống trà sao?"
Lý Nhất Hàn mắt nhìn thẳng, "Ngẫu nhiên sẽ uống."
"À."
Trì Chiếu nhìn các loại dược liệu trôi nổi trong ly pha lê, cậu nghi hoặc, "Không đúng, không phải ngài ghét vị táo đỏ sao?"
Lý Nhất Hàn mặt không đổi sắc, "Lần trước kiểm tra cơ thể, bác sĩ kiến nghị uống nhiều trà táo đỏ. "
Trì Chiếu vẫn cảm thấy không đúng, "Hoàng kỳ, cẩu kỷ, táo đỏ, hoa hồng...... Cách pha quen mắt như vậy, ơ, đây không phải trà dưỡng nhan bổ huyết | "Dưỡng nhan bổ huyết": dưỡng nhan sắc, bổ máu | con gái hay uống mỗi tháng sao?"
Trì Chiếu sửng sốt, "Tiên sinh, ngài cũng thiếu máu?"
Lý Nhất Hàn: "......"
Lần tới chắc chắn không mượn túi trà của thư ký nữa......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.