Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn

Chương 57: Chuyến tàu cuối nổ tung (19)




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Liễu 13 🌸 Beta: Nhi
Mục Tứ Thành ngẩn người, sắc mặt chợt trầm xuống: "Ý anh là ở trang này có tới hai con quái vật?!"
Bạch Liễu gật đầu, tiếp tục phân tích: "Trong Anh em nhà trộm, nếu như tên em trai là kiểu cường tráng nhưng hơi vụng về, vậy thì khi tôi thiết kế người anh, tôi chắc sẽ thiết kế hắn là một kẻ nhỏ người nhưng có kỹ năng trộm cắp tốt, đồng thời cũng là một quái vật có tốc độ di chuyển cực nhanh. Chờ đến khi các mảnh vỡ mà người chơi tích lũy được đạt đến số lượng nhất định, thì sẽ trộm mảnh vỡ của người chơi làm tăng thêm độ khó của trò chơi trước khi qua cửa."
"Nhưng đây chính là Đỗ Tam Anh đấy, thật sự có thể trộm đồ đi được sao?" Mục Tứ Thành hỏi lại với thái độ hoài nghi: "Khi cái tên này có giá trị may mắn là 100% thì chưa từng có ai có thể đoạt được đồ của cậu ta."


Bạch Liễu lạnh nhạt nói: "Vậy cậu ấy phải luôn duy trì 100% giá trị may mắn thì mới được."
"Tôi lợi dụng giá trị may mắn của Đỗ Tam Anh quá mức, qua mặt được tên Trộm em tận sáu trạm, tính cân bằng của trò chơi này đã bị phá vỡ rồi. Có lẽ vào thời điểm mấu chốt như thế này hệ thống sẽ hạ giá trị may mắn của Đỗ Tam Anh xuống để có thể duy trì tính cân bằng của trò chơi."
Mục Tứ Thành ngẩn ra, hắn nhớ tới lúc gần xong《Thị trấn Siren》, hệ thống cũng nói rằng Bạch Liễu phá vỡ tính cân bằng của trò chơi, vì để hạn chế Bạch Liễu mà giảm chỉ số thuộc tính của cậu xuống, hơn nữa còn tăng chỉ số của quái vật lên...
Đỗ Tam Anh không có 100% giá trị may mắn ư... Mục Tứ Thành hoảng hốt nhìn về phía Đỗ Tam Anh đang vụng về leo lên bumper cars chuẩn bị dụ tên trộm em đi nơi khác giúp họ, chợt cảm giác sống lưng dần dần ớn lạnh.


Nếu Đỗ Tam Anh không còn may mắn như vậy nữa thì cậu ta chỉ là một người chơi có bảng thuộc tính cấp C, khả năng chịu đòn tấn công từ quái vật ngang ngửa Bạch Liễu, và nếu không có may mắn 100%, Đỗ Tam Anh sẽ chết.
"Nếu buộc Đỗ Tam Anh phải ngăn cản thì cũng được thôi." Bạch Liễu nói tiếp, "Nhưng giá trị may mắn của cậu ta dù chỉ hạ từ 100 xuống 99, trong một trăm lần tên Trộm em tấn công sẽ có 99 lần nó thất bại, song chỉ cần bắt được Đỗ Tam Anh một lần——."
Mục Tứ Thành nhìn thẳng vào Bạch Liễu.
Ánh mắt Bạch Liễu không hề dao động: "—— Cậu ta sẽ chết. Dù vậy thì Đỗ Tam Anh vẫn phải dụ tên Trộm em đi, HP của mấy người chúng ta đều dưới 30, một đấm của nó đủ để bay cái mạng này rồi. Đỗ Tam Anh mà không làm, chúng ta sẽ không thể thu thập mảnh gương vỡ trên người hành khách được..."


Cửa xe bị kẹt mấy lần, cuối cùng mở ra, toàn bộ hành khách tràn vào.
Những người khác dựa theo sự sắp xếp của Bạch Liễu trước đó quét sạch hết mảnh vỡ trên người hành khách. Đỗ Tam Anh lại lôi bumper cars gần như sắp biến thành phế liệu của mình ra, chuẩn bị dụ tên Trộm em đi, kết quả tất cả mọi người nhìn thấy nơi vùng ngực cháy đen của Trộm em dường như động đậy hai cái.
Trong đầu tên Trộm em phát ra tiếng cười chói tai. Một đôi tay màu đen nhô ra từ trong lồng ngực, dùng móng tay sắc nhọn tấn công Đỗ Tam Anh, đúng lúc Đỗ Tam Anh ngồi xuống nên may mắn tránh thoát được một kiếp, nhưng mà ——.
—— Đỗ Tam Anh ngơ ngác sờ lên mặt mình, trên mặt cậu ta đột nhiên xuất hiện một vết xước, máu từ vết xước chảy ra ngoài.
Cậu ta bị thương.
Đây là lần đầu tiên cậu bị thương trong trò chơi.
【Hệ thống thông báo: Người chơi Đỗ Tam Anh bị Trộm anh tấn công, HP -2, giá trị tinh thần -2】
【Hệ thống thông báo (với tất cả mọi người): Bởi vì tất cả người chơi đều còn sống, để có thể duy trì tính cân bằng của trò chơi, bắt đầu từ bây giờ giảm giá trị may mắn của người chơi Đỗ Tam Anh. Giá trị may mắn của người chơi Đỗ Tam Anh sẽ từ từ giảm xuống. Mong các người chơi không dựa dẫm vào cậu ấy nữa, hãy tự dựa vào sức mình để qua cửa trò chơi.】
【Giá trị may mắn hiện tại của người chơi Đỗ Tam Anh: 98】
Bộ ngực cường tráng của Trộm em bị kéo mở ra từ bên trong, giữa hai gò má bắt đầu nứt ra, trên chiếc sọ màu đen mọc ra hai con mắt, biến thành một cái đầu lâu đen nhánh trông như đầu trẻ nhỏ. Xung quanh con mắt của cái đầu mất não này bị cháy thành than đen, nhưng tròng trắng khảm trong hốc mắt vẫn còn chuyển động nhìn khắp xung quanh. Nướu của thứ này bị đốt cháy để lộ hàm răng trắng hoàn chỉnh bên trong, dường như đang cười lớn đắc ý.
Hai cái chân của nó móc nơi phần xương sườn bị lộ ra của Trộm em, thân hình đung đưa, hai tay chỉ còn xương màu đen, khô héo như than đá nhưng lại nhỏ dài linh hoạt không tưởng. Mười ngón tay múa máy như chân nhện, từ bên hông lia qua đầu Đỗ Tam Anh, tốc độ nhanh đến mức mắt thường khó nhận ra.
Mặc dù lần này Đỗ Tam Anh ngửa ra sau nên may mắn thoát được, nhưng cậu ta vẫn bị thương.
【Hệ thống thông báo: Người chơi Đỗ Tam Anh bị Trộm anh tấn công, HP -2, giá trị tinh thần -2, giá trị may mắn theo đó giảm xuống, giá trị may mắn -2 】
【《Sách quái vật Chuyến tàu cuối nổ tung》cập nhật —— Anh em nhà trộm (2/3) 】
【Tên quái vật: Trộm anh】
【Đặc điểm: Tốc độ di chuyển của Trộm anh cực nhanh (3400 điểm tốc độ di chuyển, ngọn lửa có hiệu quả bổ trợ), am hiểu trộm cắp】
【Nhược điểm: ? ? ? (Cần khám phá)】
【Cách tấn công: Cào, trộm cắp】
Đỗ Tam Anh cắn răng, chẳng màng máu chảy trên mặt mình, cậu ta xoay người ngồi lên xe rồi chạy đi theo lời Bạch Liễu nói. Dù bây giờ giá trị may mắn của cậu không phải 100, nhưng 96 thì cũng đủ giúp họ dụ tên Trộm em đi được một lúc rồi. Chỉ là một khi cậu xui xẻo, giá trị may mắn mất tác dụng, thì cậu ta sẽ phải gánh chịu hậu quả khi một mình đối đầu với đôi anh em nhà trộm có thực lực vô cùng mạnh mẽ này, và rất có thể cậu sẽ... chết.
Nhưng hiện tại trong lòng Đỗ Tam Anh cũng hiểu rất rõ——
—— Ở đây ngoại trừ người có giá trị HP gần đầy là cậu ta, căn bản không ai có thể đỡ nổi một đòn của hai anh em này.
Không một ai có thể giúp cậu ta, chính giá trị may mắn đã đẩy cậu ta tới vị trí này, vậy nên cậu phải có trách nhiệm với mọi người ở đây. Ngay cả khi không còn may mắn đi nữa, Đỗ Tam Anh cũng không thể lâm trận bỏ chạy, trơ mắt nhìn Bạch Liễu và Mục Tứ Thành đi chết được.
Đỗ Tam Anh đạp lên chân ga Bumper Cars hình Pony vẻ mặt đau khổ căm hận. Rõ là một nhiệm vụ đi chịu chết, thế nhưng lúc thực thi nó cậu lại không thấy bi thương chút nào, mà tâm trạng còn biến hóa rất... lạ lùng.
Cậu ta bị tất cả mọi người chán ghét vì luôn là người chơi nhặt của hời sau cùng. Đây là lần đầu tiên Đỗ Tam Anh đảm nhận một nhiệm vụ quan trọng như thu hút thù hận của quái vật. Kể từ lúc giao nhiệm vụ này cho cậu, Bạch Liễu chưa hề nghi ngờ liệu cậu ta có thể hoàn thành nó không.
Dù cho Đỗ Tam Anh chỉ là một tên tay chân vụng về, chỉ được người ta tán thưởng là bình hoa.
Cái cảm giác được Bạch Liễu hết lòng tin tưởng giao phó phía sau này, nó lạ lắm. Mặc dù trước đó Đỗ Tam Anh rất không tình nguyện, nhưng dần dà cậu ta lại bắt đầu sinh ra cảm giác tín nhiệm và phục tùng đối với Bạch Liễu.
Trực giác nói với Đỗ Tam Anh rằng —— Ngay cả khi giá trị may mắn của cậu ta rơi xuống 0 đi nữa, Bạch Liễu cũng sẽ có biện pháp, sẽ không để cậu chết một cách dễ dàng. Bởi vì Bạch Liễu đã nói như vậy, cũng giống như với Mục Tứ Thành.
Mà Đỗ Tam Anh luôn luôn tin vào trực giác của mình.
Trộm em theo sát Đỗ Tam Anh không ngừng nghỉ, nó đập mạnh lên phía sau đuôi xe của cậu. Mặc dù đầu xe bị văng lên rồi kẹt luôn trên ghế, may mắn là Đỗ Tam Anh không bị hất ra ngoài. Nhưng có thêm Trộm anh phối hợp đánh lén nên cậu ta lại bị thương lần nữa. Ngọn lửa nơi nắm đấm của Trộm em lan một đường từ sau xe khiến viền mắt cậu ta bị đốt đến đỏ lên. Đỗ Tam Anh cắn chặt răng, lau đi vết máu vừa chảy ra nơi khóe miệng do chịu phải một đấm của Trộm em.
【Hệ thống thông báo: Người chơi Đỗ Tam Anh bị Anh em nhà trộm tấn công, HP -20, giá trị tinh thần -20】
"Đỗ Tam Anh, cậu cố kiên trì thêm chút nữa đi, kéo hai anh em trộm đi đến khi bên chúng tôi thu thập xong gương vỡ, có thể làm được không?" Cứ như vẫn luôn chú ý tới tình hình bên đó, Bạch Liễu chợt cất cao giọng hỏi.
Đỗ Tam Anh ho khan hai tiếng, vẻ mặt bình tĩnh. Cậu ta đặt hai tay lên vô lăng Bumper cars, đạp chân ga hết cỡ, lớn tiếng trả lời Bạch Liễu: "Tôi sẽ cố gắng hết sức!!"
Bạch Liễu cười rộ lên: "Vậy phía sau giao lại cho cậu đấy, Đỗ Tam Anh."
Trong lúc phụ giúp thu thập mảnh gương vỡ, Mục Tứ Thành chợt nôn nóng quay đầu nhìn về phía Bạch Liễn đang bình tĩnh một cách khó hiểu: "Bảng thuộc tính của Đỗ Tam Anh chỉ có cấp C, ưu điểm duy nhất của cái tên này là giá trị may mắn. Nhưng bây giờ giá trị may mắn của cậu ta không phải trăm phần trăm, anh lại để cậu ta kéo cả đôi anh em đó đi? Anh nghĩ cậu ta đỡ nổi hả? Cậu ta mà làm hỏng việc thì chúng ta bên này cũng sẽ gặp khó khăn đấy!"
Bạch Liễu thành thật trả lời: "Tôi cũng không nghĩ là cậu ấy có thể chống đỡ được."
"Nhưng mà cậu ấy đã đồng ý với tôi rồi, vậy tôi sẽ giả thiết cậu ấy có thể làm được trước đã." Bạch Liễu bình tĩnh nói, "Giống như kế hoạch trước đó của chúng ta thôi, cậu nói cậu không chắc có thể duy trì tỉnh táo khi giá trị tinh thần chỉ có 10, còn tôi giả thiết cho rằng cậu có thể làm được."
Mục Tứ Thành hơi ngập ngừng: "Nếu Đỗ Tam Anh không chịu được nữa thì sao?"
Bạch Liễu bình tĩnh đáp: "Vậy còn có cậu và tôi."
————————
Đỗ Tam Anh gục trên tay lái, hoa mắt chóng mặt nôn ra một ngụm máu. Vừa rồi giá trị may mắn của cậu ta đã mất đi hiệu lực, để bảo vệ gương vỡ dưới sự quấy nhiễu của Trộm anh, cậu không thể không nhận một đòn từ Trộm em. Mặc dù đạo cụ đã giúp Đỗ Tam Anh cản được một chút, nhưng nó vẫn vô cùng trí mạng đối với cậu.
Thanh máu và giá trị tinh thần của cậu ta đang dần giảm xuống dưới ngưỡng an toàn.
【Hệ thống thông báo: Người chơi Đỗ Tam Anh bị Trộm anh tấn công, HP -20, giá trị tinh thần -20】
Đỗ Tam Anh ngửa đầu uống một bình thuốc để hồi lại giá trị tinh thần. Cậu ta vẫn cảm thấy hơi chóng mặt. Giá trị tinh thần chỉ đại diện cho mức độ ổn định của thế giới tinh thần, nhưng thể lực và giá trị tinh thần cùng giảm mạnh lại mang đến cảm giác mệt mỏi mà dù cậu có dùng thuốc cũng chẳng thể bù lại nổi. Bởi vì đủ loại tiêu hao mà giờ đây Đỗ Tam Anh đã sắp tới cực hạn.
Hai anh em nhà trộm khó chơi vãi!
Mặc dù lực công kích của Trộm em rất mạnh, thế nhưng tốc độ di chuyển lại chậm hơn, Đỗ Tam Anh có thể dựa vào việc di chuyển nhanh hơn để vượt qua nó, nhưng không ngờ là Trộm anh lại có hơn 3000 điểm tốc độ!
Đỗ Tam Anh có dùng đạo cụ cũng chơi không lại nó!
Hơn nữa hai con quái vật này còn phối hợp với nhau!
Trộm anh cười chói tai, được Trộm em vung tay ném tới đầu xe của Đỗ Tam Anh. Nó vươn móng vuốt đen kịt ra muốn trộm gương vỡ của cậu. Đỗ Tam Anh nghiến răng điên cuồng đánh tay lái, muốn hất Trộm anh xuống. Chiếc xe bị Đỗ Tam Anh xoay tròn như con quay, chính cậu cũng đã sắp nôn ra tới nơi, thế nhưng tên Trộm anh vẫn không bị hất xuống. Đỗ Tam Anh không còn cách nào, đành phải sử dụng đạo cụ lên Trộm anh đang bám dính nơiđầu xe.
【Hệ thống thông báo: Người chơi Đỗ Tam Anh sử dụng (Cây dù trời nắng) đánh Trộm anh】
Một chiếc ô trong mờ phía trên có hình mặt trời đột nhiên mở ra phía trước xe Đỗ Tam Anh, phát ra ánh sáng chói mắt. Tên trộm anh rít lên một tiếng, từ trên xe nhảy lùi ra phía sau, cào trái phải hai phát làm nát luôn cây dù.
【Hệ thống thông báo: (Cây dù trời nắng) đã bị kẻ trộm cào hỏng, không thể nào sử dụng được nữa.】
"Má nó!" Dù có không ít đạo cụ, Đỗ Tam Anh vẫn cảm thấy đau lòng mà chửi tục một tiếng.
Cậu ta đã bị hỏng mất bảy tám cái đạo cụ có tính chất bảo hộ, tất cả đều do Trộm anh làm hư, nhưng vấn đề là cậu ta sắp hết đạo cụ có tính chống đỡ như vậy rồi. Đỗ Tam Anh nhìn lướt qua kho hệ thống, đạo cụ còn lại chỉ có thể chống được nhiều nhất hai lần tấn công nữa từ Trộm anh.
Thế nhưng hai lần... Sắc mặt Đỗ Tam Anh càng thêm nặng nề, vốn không đủ để kéo thời gian!!
Cậu ta còn đang nghĩ, thì Trộm anh lại được Trộm em vung tay ném tới, như con dơi lướt qua toa tàu rồi đáp xuống trên đầu xe của Đỗ Tam Anh. Hai tay Trộm anh di chuyển cực nhanh, lướt nhanh trên người Đỗ Tam Anh như một tên móc túi điêu luyện. Đỗ Tam Anh luống cuống tay chân lẩn đi, lúc đầu cậu ta đeo gương vỡ ở trên cổ, sau đó cảm thấy vị trí này quá nguy hiểm nên đổi qua một chỗ khác——.
—— Đỗ Tam Anh cảm thấy để nó trong đũng quần tuy rằng có hơi cấn mông thật, nhưng đây đúng là nơi an toàn nhất trên người cậu.
Tên Trộm anh hơi chần chừ, nó nghi ngờ đảo mắt quét khắp người Đỗ Tam Anh. Cảm thấy hơi sai khi không tìm thấy miếng gương vỡ, nó xoay xoay trên đầu xe mấy lần, kêu chít chít, giống như đang chất vấn Đỗ Tam Anh giấu gương vỡ ở đâu, nhanh nhanh lấy ra.
Đỗ Tam Anh gắng gượng đối diện với nó: "Mày không tìm được đâu, từ bỏ đi."
Dường như Trộm anh bị chọc giận, tiếng kêu chít chít trở nên lớn hơn. Nó và Đỗ Tam Anh nhìn nhau lạ lùng một lúc. Bằng cách nào đó, Đỗ Tam Anh như thấy được sự ghét bỏ và sụp đổ trong mắt nó. Trộm anh cắn chặt hàm răng, dường như đã hạ quyết tâm, nó run rẩy vươn tay tới chỗ ấy ấy của Đỗ Tam Anh.
Hành động này ở bên Trung Quốc có một cái tên, gọi là —— "Con khỉ trộm đào" (*).
Bạch Liễu ở bên này đã sắp xong việc, thì đột nhiên nghe thấy Đỗ Tam Anh hét lên thảm thiết tan nát cõi lòng —— "A a a a a a a a a a a a —— Thả [bíp] tao ra! Tên lưu manh này! ! ! Đừng có kéo! ! Không được kéo [bíp bíp bíp] tao!"
Mục Tứ Thành và những người còn lại im lặng một cách kỳ lạ.
"Đệt!! Cút ra!!!" Đỗ Tam Anh vừa kéo quần vừa hoảng hốt hét toáng lên, cậu ta chưa từng thấy con quái vật nào không hề có nguyên tắc như này, "Thế mà mày cũng không thấy bẩn! Lấy tay ra khỏi quần tao ngay! Mày là biến thái trên xe buýt hả!"
Trộm anh trợn trừng hai mắt, hàm răng run lên, cổ tay nhỏ dài đút vào trong quần Đỗ Tam Anh. Vì dùng sức nên khuôn mặt tróc ra mấy mảng da thịt bị thiêu cháy, lộ ra máu thịt be bét và chút vụn da thịt do bị đốt ở bên trong. Khóe miệng nó cong lên dữ tợn, điên cuồng kêu thảm chít chít chít, hình như đang chửi Đỗ Tam Anh là đồ không có liêm sỉ, thế mà lại đem gương vỡ giấu ở trong đũng quần!
Mắt thấy trong lúc hai người đẩy qua kéo lại Trộm em đã sải bước đuổi tới. Mà lúc này cánh tay của Trộm Anh cũng đã sờ tới vị trí giấu gương vỡ trong quần Đỗ Tam Anh. Đỗ Tam Anh không khỏi thấp giọng chửi một tiếng, bất đắc dĩ buộc phải sử dụng thêm một cái đạo cụ.
【Hệ thống thông báo: Người chơi Đỗ Tam Anh sử dụng (Lò xo tên hề) với Trộm anh】
Trộm anh bất ngờ bị tên hề đột nhiên xuất hiện nơi đầu xe hất ra. Bên dưới tên hề có một cái lò xo đàn hồi, loạng choạng ngã trái ngã phải. Tên hề còn ha ha ha cười to, lại giống như bao cát đỡ giúp Đỗ Tam Anh mấy đòn tấn công của Trộm anh, nhưng vẫn chưa bị hỏng.
Đỗ Tam Anh chưa kịp thở phào, thì phía sau lưng cậu Trộm em đã đuổi tới rống giận giơ nắm đấm lên. Toàn thân nó phừng một tiếng bốc lửa, mang theo luồng gió nóng trong nháy mắt phủ trọn toa tàu, tất cả cửa thủy tinh đều vỡ vụn. Trộm em ngửa đầu hét lớn, gào thét giơ nắm đấm cháy hừng hực, hai ba bước chạy lấy đà nhảy tới, nhắm ngay Đỗ Tam Anh đang bị Trộm anh vây khốn rồi hung hăng nện xuống.
Đỗ Tam Anh đột nhiên cảm thấy ngột ngạt đến khỏ thở, trực giác nói cho cậu ta biết sắp có chuyện cực kỳ nguy hiểm ập đến. Đỗ Tam Anh theo bản năng quay đầu lại, vừa ngửa đầu đã thấy Trộm em mang biểu cảm điên cuồng đang nhảy lên giữa không trung, đồng tử không nhịn được co lại.
Hai chiêu thức lớn Ngọn lửa xung kích và Búa thịnh nộ tác động lẫn nhau, một đấm này của Trộm em mà nện xuống, cả toa tàu sẽ chìm trong biển lửa.
Đỗ Tam Anh biết mình chắc chắn phải chết.
【Hệ thống thông báo: Người chơi Đỗ Tam Anh sử dụng (Lò xo tên hề) với Trộm em】
【Hệ thống thông báo: Người chơi Đỗ Tam Anh sử dụng (Chuông bảo vệ) với Trộm em 】
Trộm em không chút do dự nện xuống cú đấm nặng ngàn cân khiến cả đoàn tàu cũng lắc lư theo.
Sau khi toa tàu ầm một tiếng nổ tung, trong chớp mắt liền ngập trong biển lửa. Mục Tứ Thành vội vàng đi qua bên đó, nhìn thấy toa tàu bị Trộm em đấm cho tan tác và đang bốc cháy hừng hực, không nhịn được đệt một tiếng, hét lớn: "Đỗ Tam Anh!!!"
Không có tiếng trả lời, chỉ có dấu vết của khói thuốc súng tràn ngập nơi đây, và chiếc xe có hình Pony bé nhỏ của Đỗ Tam Anh đang bị lửa gặm nhấm đến không còn gì, bên cạnh còn có một tên hề bị cháy đầu, trên mặt vẫn là nụ cười vừa hài hước vừa dữ tợn, cạnh lốp xe là chiếc chuông vàng đã vỡ ra thành nhiều mảnh, tất cả đều cháy thành tro.
"... Có lẽ Đỗ Tam Anh dùng Lò xo tên hề và Chuông bảo vệ để chắn, nhưng hiệu quả hai đạo cụ này chồng lên căn bản không đủ để ngăn cú đấm của Trộm em." Sắc mặt Trương Khôi khó coi, "... Đỗ Tam Anh chắc sắp chết rồi, dù là một người chơi cấp A đầy HP đỡ cú này từ chính diện, tám chín phần mười cũng sẽ không còn máu."
"Chưa kể đến bây giờ giá trị may mắn của Đỗ Tam Anh không phải 100, bảng thì chỉ là cấp C, cậu ta không tiếp nổi cú đấm này đâu." Trương Khôi trầm giọng đưa ra kết luận.
"Mặc dù giá trị may mắn lúc này của Đỗ Tam Anh không phải 100, nhưng cũng là trên 90, tôi nghiêng về khả năng cậu ấy không chết." Bạch Liễu rất bình tĩnh phản bác Trương Khôi, "Mục Tứ Thành, tôi sẽ dụ Trộm em ra, thời gian hồi chiêu của nó là một phút, cậu thì dụ Trộm anh có tốc độ di chuyển nhanh, giúp Đỗ Tam Anh có không gian để trốn thoát.."
Trương Khôi không nhịn được mở miệng nói: "Mấy người không cần phải vì Đỗ Tam Anh mà làm tới vậy đâu, cậu ta cũng sắp chết rồi..."
Trương Khôi còn chưa kịp nói xong, Bạch Liễu đã không chút do dự quất một roi về phía lưng của Trộm em, cắt ngang lời nói của Trương Khôi.
Trộm em bị Bạch Liễu quất roi gào lên một tiếng, xoay người nhìn về phía Bạch Liễu. Nó trợn trừng mắt, chân dẫm sàn đến vang dội, chạy về hướng Bạch Liễu. Mục Tứ Thành đu hai tay lên vòng treo, Trộm anh lúc này đang lượn lờ quanh bumper cars như thể tìm kiếm thứ gì đó. Mục Tứ Thành dùng móng vuốt khỉ chộp tới, chuẩn bị đâm vào trái tim đối phương, bị Trộm anh nhạy bén phát hiện nên thoát được. Nhưng hành động này cũng chọc giận nó, cánh tay dài như xương khô vung tới, trở tay muốn khoét lấy trái tim của Mục Tứ Thành.
Sau khi dụ được hai anh em nhà trộm đi, nơi đống tro tàn của chiếc bumper cars dường như hơi động đậy, kế đó Đỗ Tam Anh thoi thóp đầu đầy tro bò ra từ gầm xe. Cậu ta ho khan vài tiếng trước khi trở mình và gục xuống trên sàn, hai mắt trống rỗng, như một chú vẹt trọc lông bị nướng đến dở sống dở chết: "... Tôi đã nghĩ là mình sẽ chết... May là tôi có kỹ năng cá nhân..."
【Hệ thống thông báo: Người chơi Đỗ Tam Anh sử dụng kỹ năng cá nhân (Người học luật), giảm 90% thương tổn cho bản thân 】
【Hệ thống thông báo: Người chơi Đỗ Tam Anh bị Trộm em tấn công, HP -20, giá trị tinh thần -30, giá trị may mắn theo đó -10 】
Ngay sau khi Đỗ Tam Anh bò ra ngoài, Anh em trộm dường như cảm ứng được vị trí của gương vỡ, lập tức xoay đầu lại tìm Đỗ Tam Anh. Đỗ Tam Anh vừa mới bình ổn hơi thở liền luống cuống tay chân bò dậy, suy sụp gào khóc: "Bạch Liễu —— ! ! Tôi không chịu nổi nữa! !"
"Vậy đủ rồi." Bạch Liễu mỉm cười nói, "Kế tiếp giao cho tôi là được, đưa gương vỡ cho tôi đi."
Đỗ Tam Anh điên cuồng chạy về phía Bạch Liễu, được nửa đường thì té ngã, Trộm em ở phía sau suýt chút nữa thì đã một cước giẫm nát xương sống của Đỗ Tam Anh, Bạch Liễu lập tức hét lên với Đỗ Tam Anh: "Ném gương vỡ qua đây!"
Trước khi Trộm em vọt tới một lần nữa, Đỗ Tam Anh vội vội vàng vàng ném gương vỡ lên không trung, hô to: "Bạch Liễu! Tiếp lấy!"
Khi gương vỡ bay lên không trung, anh em trộm vốn đang tấn công Đỗ Tam Anh liền thay đổi phương hướng, đưa tay ra muốn chộp lấy gương vỡ. Bạch Liễu nhanh tay lẹ mắt rút roi ra quất tên Trộm em, còn Mục Tứ Thành thì dùng tốc độ cực nhanh xông lên giành được gương vỡ trước.
Đỗ Tam Anh lệ rơi đầy mặt mà nằm liệt trên mặt đất, gần như là không bò dậy nổi, chỉ có thể lè lưỡi thở dốc, Bạch Liễu vỗ vỗ vai cậu: "Làm tốt lắm, giờ thì giao cho tôi và Mục Tứ Thành."
Lúc này Đỗ Tam Anh đã bình tĩnh hơn, cậu ta bắt đầu lo lắng nhìn Bạch Liễu: "Nhưng mà HP của anh chỉ có 3, hay là tôi..."
"3 cũng đủ rồi." Bạch Liễu vung roi một cái, vẻ mặt bình tĩnh đối mặt với hai con quái vật đang lao về phía mình —— Trộm anh và Trộm em, "Mục Tứ Thành, chúng ta bắt đầu phối hợp."
Mục Tứ Thành đu trên vòng treo xoay người một cái, nhấc phía sau cổ áo Bạch Liễu lên, hắn phì cười một tiếng: "Được, ngồi cho vững đấy Bạch Liễu, tốc độ di chuyển tối đa của tôi hơn mười nghìn lận."
Nói xong, Mục Tứ Thành một tay xách Bạch Liễu, một tay khác nghịch tai nghe trên cổ trong lúc nhảy nhanh đổi vòng treo. Ngay khi hắn vừa đeo lên, đôi mắt ở tai nghe khỉ đột nhiên phát ra ánh sáng đỏ rực. Con khỉ trên tai nghe nhếch miệng cười lớn, rít lên: "Quick —— quick —— ! !"
【Hệ thống thông báo: Người chơi Mục Tứ Thành sử dụng kỹ năng cá nhân (Khả năng tiềm tàng của đạo tặc) —— Trạng thái siêu tốc độ tiêu hao hoàn toàn thể lực】
【Thăng cấp kỹ năng (Khả năng tiềm tàng của đạo tặc)—— A+ thăng cấp lên S- —— Tốc độ di chuyển +9003, xin chú ý!! Bởi vì người chơi Mục Tứ Thành sử dụng tối đa kỹ năng một cách mạnh mẽ khiến thể lực bị thiếu hụt nghiêm trọng, nên chỉ có thể sử dụng trong một phút; đồng thời sau đó thể lực chỉ có thể tự hồi phục, không thể hồi phục nhờ sử dụng thuốc bổ sung thể lực, Người chơi Mục Tứ Thành có xác nhận sử dụng hay không?】
Ánh mắt Mục Tứ Thành trầm xuống, khóe miệng hơi nhếch lên, lộ ra một nụ cười lưu manh:【Xác nhận】
------
(*) Con khỉ trộm đào: Một động tác trong lúc đánh nhau, với thủ đoạn là tấn công hạ bộ bằng cách lấy tay bắt, được công nhận là một trong những thủ đoạn nham hiểm =))
Hình ảnh minh họa: 1️⃣ [ĐM/EDIT] Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn - Chương 57: Chuyến tàu cuối nổ tung (19)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.