Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn

Chương 53: Chuyến tàu cuối nổ tung (15)




Edit: Liễu 13👈👉 Beta: Siêu
【...Hệ thống thông báo: Người chơi Bạch Liễu bị người chơi Lưu Hoài dùng (Kiếm ẩn trong đêm) tấn công, giá trị tinh thần bị ăn mòn, giảm xuống -35, giá trị tinh thần hiện tại bằng 4. Cảnh báo! Cảnh báo! Đã tiến vào trạng thái điên cuồng!!】
【Tên người chơi: Bạch Liễu (Trạng thái điên cuồng gia tăng bảng thuộc tính)】
【Giá trị thể lực: 56 →655】
【Nhanh nhẹn: 249 →1133】
【Công kích: 37 →1555】
【Kháng: 36 →1776】
【Khả năng phòng ngự và lực công kích tăng lên, tổng điểm bảng thuộc tính vượt qua 4000, đánh giá là người chơi cấp A+. Cấp bậc của người chơi Bạch Liễu tăng từ F lên A+】
"Được rồi." Cuối cùng Bạch Liễu cũng ngăn Lưu Hoài đang tấn công không ngừng nghỉ lại.
Trương Khôi thấy được bảng thuộc tính của Bạch Liễu, gã nhanh chóng đưa ra phán đoán: "Cái bảng này của cậu làm sao đủ xử lý【Anh em nhà trộm】. 【Anh em nhà trộm】 ít nhất cũng là cấp A+, Mục Tứ Thành phải vào trạng thái điên cuồng cấp A++ may ra mới có thể gánh được."


"Tôi biết." Bạch Liễu vẫn rất bình tĩnh, "Không phải còn có anh sao? Gấp cái gì."
【Hệ thống thông báo: Người chơi Bạch Liễu điều khiển người chơi Trương Khôi sử dụng kỹ năng cá nhân (Cường hóa con rối) lên mình】
【Hệ thống cảnh báo: Giá trị tinh thần của người chơi Bạch Liễu không đủ để giảm 50 điểm!!! Có muốn cưỡng chế cường hóa con rối hay không!! Việc này sẽ dẫn đến giá trị tinh thần của người chơi Bạch Liễu xuất hiện tình huống đứt đoạn!】
【Hệ thống cảnh báo: Người chơi Bạch Liễu có muốn cưỡng chế sử dụng kỹ năng (cường hóa con rối) không?】
Bạch Liễu không chút do dự:【Sử dụng】
"Cậu điên rồi Bạch Liễu!!!" Trương Khôi khuỵu xuống, bị buộc phải dùng mười ngón tay điều khiển Bạch Liễu. Tơ con rối trong suốt xâm nhập vào sau gáy Bạch Liễu, đâm sâu vào trong xương chẩm* của cậu như ống tiêm, những sợi tơ khác xỏ xuyên vào trong các khớp xương. Đây là một quá trình vừa đau đớn vừa tanh nồng mùi máu, nhưng người chơi rất nhanh sẽ mất cảm giác đối với cơn đau này do giá trị tinh thần bị giảm mạnh xuống.


(*Xương chẩm (tiếng Anh: Occipital bone; tiếng Pháp: L'os occipital) là một xương , phủ lên của . Tại nền sọ trong xương chẩm có một lỗ lớn hình chữ nhật gọi là (foramen magnus) cho phép đi qua.) (Wikipedia)
Trương Khôi hét đến khản cả giọng. Gã điên cuồng kéo mấy sợ tơ rối trên tay, muốn ngăn cản Bạch Liễu - cái tên chẳng khác gì người bệnh thần kinh này lại: "Bạch Liễu!!! Giá trị tinh thần của cậu chỉ có 4 điểm! Không thể sử dụng kỹ năng【Cường hóa con rối】này được! Mặc dù cưỡng chế sử dụng kỹ năng này có thể khiến giá trị tinh thần hạ về 0, nhưng ngược lại nó sẽ bị đứt đoạn! Cậu sẽ phát điên đấy!!!"
Tinh thần đứt đoạn ý chỉ trạng thái giá trị tinh thần giảm xuống không phải do quái vật gây ra và nó cũng không thể giảm về 0.


Người chơi sử dụng kỹ năng cá nhân hoặc đạo cụ để làm giảm giá trị tinh thần của một người chơi khác sẽ không có cách nào hạ nó về 0 được. Theo thiết lập của trò chơi, chỉ có quái vật mới có thể hạ giá trị tinh thần của người chơi về 0, còn người chơi thì không thể.
Ví dụ như Trương Khôi không có cách nào điều khiển một người chơi đang ở trong trạng thái điên cuồng, hay như【Kiếm ẩn trong đêm】của Lưu Hoài càng tấn công sẽ càng giảm tác dụng hạ thấp giá trị tinh thần. Có thể nhìn ra rằng, những đạo cụ và kỹ năng này không thể khiến giá trị tinh thần giảm về 0 được.
Nhưng lại xuất hiện một trạng thái rất kỳ dị khác.
Người chơi có thể liên tục sử dụng những【Kỹ năng cá nhân】và【Đạo cụ】để tấn công, đến cuối giá trị tinh thần sẽ hiển thị trạng thái tiến gần đến vô hạn. Trạng thái này của người chơi được gọi là【Giá trị tinh thần nhỏ vô hạn】, hay còn gọi là【Giá trị tinh thần đứt đoạn】.
Nghe nói rằng khi giá trị tinh thần của người chơi ở trong giai đoạn này, tư tưởng sẽ bị mắc kẹt trong khoảng cách giữa【Quái vật】và【Con người bình thường】. Đầu óc mang tư duy của quái vật, nhưng vẻ ngoài lại là một con người.
Vì sao lại dùng nghe nói để diễn tả về【Giá trị tinh thần đứt đoạn】?
—— Bởi vì những người chơi từng trải qua việc giá trị tinh thần đứt đoạn đều đã trở nên điên loạn. Dù là phát rồ giết chết tất cả người chơi lúc ở trong game, hay là cười ha hả tự sát sau khi ra khỏi trò chơi, chỉ cần tiếp xúc qua trạng thái【Giá trị tinh thần đứt đoạn】này, có thể chắc chắn một điều là toàn bộ đều đã phát điên.
Hơn nữa bảng thuộc tính của những người chơi tinh thần bị đứt đoạn này hầu hết đều tăng lên nhờ trạng thái điên cuồng, họ thường có xu hướng giết hết tất cả người chơi ở trong game. Cho nên khi xuất hiện một người chơi【Giá trị tinh thần đứt đoạn】, có thể nói đây chính là ác mộng đối với tất cả người chơi trong phó bản.
"Bạch Liễu!!!" Trương Khôi cố gắng khống chế hai tay, không để bản thân tiếp tục cường hóa Bạch Liễu: "Cmn cậu đừng có làm khùng làm điên nữa!! Tinh thần đứt đoạn không giống 0,1 điểm giá trị tinh thần lần trước đâu!! Trạng thái này nguy hiểm hơn nhiều! Trên lý thuyết giá trị tinh thần của cậu đã về 0, nhưng thực tế thì chưa, cậu sẽ rơi vào vùng hỗn loạn của du͙ƈ vọиɠ trong tiềm thức! Cậu sẽ thành đồ điên đấy Bạch Liễu!!"
Trương Khôi cắn răng nghiến lợi kéo lấy tơ con rối trên tay: "Mục Tứ Thành chết cũng có ảnh hưởng gì tới cậu đâu!! Cậu rõ ràng có thể thành công qua cửa! Cậu là một người thông minh mà, không phải sao?! Nếu như giá trị tinh thần đứt đoạn, cậu sẽ phát điên đi tấn công người khác, với bảng chỉ số cao như vậy, chúng tôi sẽ bị cậu giết chết! Như vậy làm sao cậu cứu được Mục Tứ Thành! Cậu sẽ chỉ tấn công hắn mà thôi!"
Cửa tàu dần dần khép lại, Mục Tứ Thành từ từ bị lôi ra khỏi tàu. Ngón tay hắn co quắp cố níu chặt lấy khung cửa, như thể đang giãy dụa tìm đường sống.
Mí mắt Mục Tứ Thành chợt mở ra nhìn Bạch Liễu, môi mấp máy, dường như hắn đang hô tên Bạch Liễu với vẻ cực kỳ không cam lòng.
"Tôi biết." Bạch Liễu đã được Mục Tứ Thành và Đỗ Tam Anh phổ cập kiến thức về giá trị tinh thần đứt đoạn từ trước. Nhưng ánh mắt cậu vẫn bình tĩnh lạ thường, giọng điệu thoải mái như thể đó không phải chuyện gì quá nghiêm trọng: "Nhưng tôi không muốn làm trái giao dịch."
"Trương Khôi, à chủ nhân mới đúng." Bạch Liễu đột nhiên quay đầu lại nở nụ cười với gã: "Nếu như tôi phát điên thật, vậy đó chính là bài khảo nghiệm nhỏ dành cho anh. Tôi sẽ là con rối của anh như trước, nhưng anh nhất định phải khống chế được tôi, sai tôi làm những việc cần làm."
"ĐM cậu! ! ! Bạch Liễu —— ! !" Trương Khôi dùng sức đến nổi cả gân xanh trên mặt, hai tay gã co giật liên hồi khi cố gắng khống chế tơ con rối trên người Bạch Liễu: "Không!!! Tôi không làm được!!"
"Anh có thể." Bạch Liễu thản nhiên cười nói, cậu quay đầu đi xua xua tay: "Tôi tin tưởng anh đó, bậc thầy múa rối."
【Hệ thống thông báo: Người chơi Bạch Liễu tiến vào trạng thái (Cường hóa con rối), giá trị tinh thần không đủ để giảm xuống, đang tiến hành tính toán bổ sung—— Tính toán bổ sung thất bại, người chơi Bạch Liễu không thể cung cấp 50 điểm giá trị tinh thần theo yêu cầu của (Cường hóa con rối), tiến vào trạng thái cưỡng chế lấy giá trị tinh thần —— .】
【Hệ thống thông báo: Đã lấy thành công, giá trị tinh thần của người chơi Bạch Liễu, 4, 3, 2 —— 0.000000000...1】
Trương Khôi gần như phát điên: "Dừng lại ngay cho tôi, Bạch Liễu!!!!"
【Hệ thống cảnh báo (Đối với tất cả người chơi): Giá trị tinh thần của người chơi Bạch Liễu đã tiến vào trạng thái đứt đoạn, là một sinh vật cực kỳ nguy hiểm! Mong tất cả những người chơi còn lại nhanh chóng chạy trốn khỏi đây! 】
Ánh mắt Bạch Liễu dần dần mất đi tiêu cự. Hô hấp cậu ngừng lại, tất cả mọi loại âm thanh và ánh sáng trong mắt cậu trở thành những đường nét dài nhỏ hỗn loạn, giống như thuộc về mặt phẳng và vĩ độ khác.
Giá trị tinh thần giảm xuống kéo cậu vào những ảo giác trong tiềm thức.
Sau đó Bạch Liễu đột nhiên bị thứ gì đó lôi vào trong toa tàu. Tên trộm em đạp trên ngực cậu, vung ra những nắm đấm hừng hực lửa, từng cú đấm nện mạnh xuống. Bạch Liễu bị đánh kêu lên một tiếng. Cậu nghiêng đầu thì thấy chính mình bị nắm đấm đập đến nứt toác óc lòi cả xương và máu, đau đớn chân thực lan ra khắp toàn thân.
Một giây sau, Bạch Liễu lại bị kéo vào một cảnh tượng hoàn toàn mới. Cậu đang đứng trên toa tàu lúc vừa bắt đầu chuyển bánh, hành khách nổ tung đang liên tục tràn vào bên trong toa. Mục Tứ Thành mang sắc mặt u ám nói muốn truy đuổi, nhưng mấy giây sau lại trộm bùa hộ mệnh người cá của cậu rồi bỏ đi một cách dửng dưng. Bạch Liễu bị những hành khách nổ tung đó đuổi kịp, chúng túm lấy tay chân bao vây cậu tại chỗ. Ngọn lửa từ từ cắn nuốt Bạch Liễu, vốn là một người đang sống sờ sờ nhưng phải chịu đựng nỗi đau bị thiêu sống rồi trở thành cái xác chết cháy.
Tầm nhìn lại thay đổi, lúc này Bạch Liễu đang cầm roi đứng ở trên xe của Đỗ Tam Anh. Cậu quỳ trên xe thở dốc, Đỗ Tam Anh chợt nói với Bạch Liễu rằng: "Tôi không làm được, tôi không thể ở chung một chỗ với mấy người". Cậu ta nước mắt lưng tròng đẩy Bạch Liễu vào trong đám hành khách, sau đó khởi động xe nhanh chóng rời đi. Mà Bạch Liễu đang bị giá trị thù hận khóa chặt trên người, cạn sạch thể lực chỉ có thể ngã phịch xuống, bị đám hành khách ngấu nghiến tới chết.
Cậu nhìn thấy Mục Tứ Thành sử dụng bùa hộ mệnh người cá đó, còn bản thân cậu thì vĩnh viễn trở thành con rối trong tay Trương Khôi, dần dần trở nên ngu ngu dại dại, cuối cùng bị vứt bỏ ở một phó bản nào đó rồi cô độc chết đi.
Những ảo ảnh về cái chết vô cùng vô tận ập vào trong tâm trí cậu. Tất cả các hướng phát triển dẫn đến cái chết đã từng xuất hiện trong tiềm thức cậu dường như đều trở nên chân thực, sau đó không ngừng tái hiện trên người cậu như thể nó đã từng xảy ra.
Người ta sẽ không thể ngừng suy nghĩ, không thể ngừng tưởng tượng, không thể ngừng sợ hãi, càng không thể ngừng lại việc ảo cảnh được sinh ra từ trong chính tiềm thức của mình, kể cả với Bạch Liễu.
Cho nên cậu chỉ có thể để những ảo giác đó lặp đi lặp lại trong tiềm thức hàng trăm, hàng nghìn lần.
"Giả thiết một chuyện sẽ không xảy ra là một việc gì đó rất nhàm chán." Bạch Liễu bị Mục Tứ Thành đè trên mặt đất. Có lẽ cậu đã quên đi khởi nguồn của những tình tiết chết chóc này, yết hầu của cậu bị Mục Tứ Thành dùng móng vuốt khỉ tàn bạo xé ra, máu thịt tràn vào khí quản khi Bạch Liễu nói chuyện, nó khiến cậu ho khan. Bạch Liễu vừa cười vừa thở dài: "Nhưng tôi cũng rất nhàm chán, suy nghĩ về cách cậu sẽ dùng để phản bội tôi. Mục Tứ Thành, có rất nhiều cách đấy, tôi đếm đếm, khả năng có hơn 800."
Thiêu chết, cắt yết hầu, cắn chết, ghìm chết...
Mục Tứ Thành kỳ quái nhìn Bạch Liễu, rõ ràng tên này sắp chết tới nơi rồi mà vẫn còn có thể cười được.
Khuôn mặt Bạch Liễu vì bật cười mà máu trên mặt chảy tràn ra, đôi mắt chậm rãi khép lại vì cái chết cận kề, do khí quản bị cắt nên giọng nói cậu cũng trở nên rất kỳ lạ.
"Trong rất nhiều khả năng ấy, cậu đã chọn không phản bội tôi." Bạch Liễu yếu ớt nói, cậu nhắm hai mắt lại: "Vậy tôi cũng sẽ chọn nó, Mục Tứ Thành, đây là một giao dịch công bằng."
【Bạch Liễu, nếu như tôi thật sự bị quái vật lôi đi, dù có thể chết anh vẫn sẽ tới cứu tôi à?】
【Yên tâm, con người tôi rất coi trọng chữ tín, chỉ cần cậu không dùng bùa hộ mệnh người cá, dù điên rồi tôi cũng sẽ tới cứu cậu, Mục Tứ Thành】
Nghe Bạch Liễu nói xong, Mục Tứ Thành cụp mắt cười nhạo, hắn nói, "Có quỷ mới tin anh, Bạch Liễu."
-------------------------
Chúc mn nghỉ lễ vui vẻ nha :3333

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.