Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn

Chương 350:




Mục Tứ Thành bất lực hậm hực gào thét một hồi lâu thì cũng đành phải chịu thua thỏa hiệp với sở thích bi3n thái của Bạch Liễu.
Chịu thôi chứ sao giờ? Nếu Bạch Liễu không nói với cậu thì cậu cũng không biết mình đang bị chơi xỏ, đành phải chấp nhận số phận!
Mục Tứ Thành kéo Bạch Liễu đi theo sát phía sau đạo nhân giấy, cách đó không xa là bảy người phụ nữ cầm ô và bảy cương thi đi bên cạnh, từng bước đi tới trước mặt họ.
Tuy còn cách đạo nhân giấy, nhưng cảnh tượng kỳ quái này vẫn làm cho da đầu Mục Tứ Thành tê dại, cứ sợ đám người trước mặt đột nhiên quay đầu lại.
Đi được nửa cầu, Mục Tứ Thành không muốn nhìn thấy cảnh tượng hãi hùng trước mặt, hít sâu một hơi quay đầu nhìn Bạch Liễu bên cạnh.
Bạch Liễu nín thở đi về phía trước, mắt nhìn thẳng tắp, vẻ mặt lãnh đạm, Mục Tứ Thành thấy Bạch Liễu bình tĩnh như vậy  cũng phải vỗ tay khen thầm trong bụng.
Mục Tứ Thành đang định ngoảnh mặt đi thì đột nhiên phát hiện một bàn tay trắng bệch, nước chảy tí tách nhỏ giọt chậm rãi vươn ra khỏi mặt nước tr3n sàn cầu sau lưng họ, bò lên tr3n mặt cầu.
Bàn tay vừa xuất hiện thì trong chốc lát thân thể cũng bò theo lên, người phụ nữ mặc áo trắng đang trườn tr3n mặt đất, tóc ướt đẫm nước, vai vặn vẹo bên cao bên thấp không đều nhau, tư thế rất mất tự nhiên, như thể khớp vai đang xoay tròn để nâng đỡ toàn bộ cơ thể.
Người phụ nữ từ từ đứng dậy, cô ta cầm dù đi về phía trước, che nửa tr3n khuôn mặt của mình.
Cô ta kiễng chân bước từng bước nhỏ, di chuyển rất nhanh, trong nháy mắt đã áp sát sau lưng Bạch Liễu và Mục Tứ Thành, một luồng gió lạnh buốt sống lưng toát ra từ người phụ nữ này khiến người ta gần như không thể nhúc nhích được.
Người phụ nữ tiến lên hai bước, cô ta chạm vào vai Bạch Liễu.
Khoảnh khắc khi người phụ nữ khoác lên mình Bạch Liễu, Mục Tứ Thành nhìn thấy nửa dưới khuôn mặt cô ta nở một nụ cười kỳ lạ, trong miệng hơi hé mở của người phụ nữ đầy bùn cát và rong bèo đen kịt, rồi biến thành nước thải tràn ra khỏi môi.
Mục Tứ Thành kinh hãi đến mức nhéo cổ tay Bạch Liễu, cảm giác áp bức nguy hiểm từ người phụ nữ phía sau làm cậu thậm chí không dám hó hé tiếng nào.
Bạch Liễu dừng bước, nữ nhân dán sát người vào bờ vai Bạch Liễu, nghiêng người cúi đầu, cũng không nhúc nhích.
Từng giọt nước chảy ra từ mái tóc ướt đẫm của cô ta rơi xuống đuôi tóc tr3n cổ Bạch Liễu, hơi lạnh truyền ra từ cơ thể càng lúc càng nặng nề, khiến hơi thở Bạch Liễu toát ra một luồng khí trắng lạnh lẽo.
Mục Tứ Thành cứng người đứng yên tại chỗ, trơ mắt nhìn đạo nhân giấy trước mặt rung chuông, đi càng lúc càng xa, nhưng lại không dám động đậy.
Giác quan thứ sáu nói với cậu rằng, nếu bây giờ cậu và Bạch Liễu điên cuồng chạy khỏi cây cầu thì Bạch Liễu nhất định sẽ bị quỷ cầu bắt nhấn chìm chết đuối.
Rõ ràng chỉ có bảy con quỷ cầu tuẫn táng, chỉ cần bọn họ đi theo đạo nhân giấy và bảy cương thi này thì có thể qua cầu, chính bản thân Mục Tứ Thành quả thực cũng đã qua cầu mà không hề xảy ra sự cố bằng cách dựa vào quy tắc này.
Tại sao đến lượt Bạch Liễu qua cầu thì lại lòi ra con quỷ cầu thứ tám?!
Mục Tứ Thành lặng lẽ đảo mắt, cậu cẩn thận quét tầm nhìn về phía người phụ nữ bên cạnh Bạch Liễu, đúng lúc đó, người phụ nữ dựa vào vai Bạch Liễu cũng chậm rãi nhẹ nhàng nâng dù lên, nghiêng về phía Bạch Liễu.
Nửa dưới khuôn mặt của người phụ nữ rất đẹp, nước da trắng xanh, khóe miệng mỉm cười, luôn có cát đen phun ra từ miệng và mũi, kẽ hở giữa các móng tay của bàn tay cầm dù cũng dính đầy bùn cát, nhìn là biết lúc chết đuối người này đã giãy giụa cào cấu dưới đáy sông rất thảm thiết.
Còn nửa tr3n của khuôn mặt đang lộ ra...
Mục Tứ Thành vừa nhìn liền muốn xỉu tại chỗ.
Người phụ nữ không có nửa tr3n của khuôn mặt, đầu của cô ta bị lõm bẹp vào trong, gần như chẳng còn lại gì, chỉ có thể nhìn thấy mặt cắt phía tr3n sống mũi, xương cốt chứa đầy cặn bùn, giống như một cái phễu rò rỉ ra khỏi miệng và khoang mũi, biến chiếc áo sơ mi trắng của Bạch Liễu thành một khoảng đen thùi lùi.
Bạch Liễu tiếp xúc gần gũi với nữ quỷ nửa đầu này vẫn không có động tĩnh gì, sắc mặt bình tĩnh, hắn theo sự dẫn dắt của nữ quỷ đang dựa vào vai mình, bắt đầu đi về phía đầu cầu.
Mục Tứ Thành kinh ngạc nhìn Bạch Liễu đi về phía đầu cầu, cậu sốt ruột nóng hết cả gan, nhưng lại sợ mình làm ồn sẽ gây chú ý cho quỷ cầu tuẫn táng và cương thi phía trước nên liên tục ra hiệu bằng khẩu hình với Bạch Liễu.
"Đến đầu cầu anh sẽ bị kéo xuống nước!" Mục Tứ Thành gấp gáp, cậu nhìn thấy nửa cái đầu phía tr3n của nữ quỷ thì không khỏi rùng mình một cái, "Anh bị ma cầu kéo xuống, đầu đập vào trụ cầu, cũng chết như cô ta!"
Bản thân Mục Tứ Thành không phải là người sống, không có thân thể, dù có bị lôi khỏi cầu cũng không sao, nhưng Bạch Liễu là người sống! Nếu bị kéo xuống thì chết là cái chắc!
Thấy Mục Tứ Thành nghiến răng vươn tay muốn chạm tới người phụ nữ bên cạnh mình, Bạch Liễu nhanh chóng nắm lấy cổ tay của Mục Tứ Thành, sau đó nâng chiếc dù mà người phụ nữ đang cầm, ra hiệu cho Mục Tứ Thành nhìn vào bên trong.
Bên trong chiếc dù là một lá bùa màu vàng mới tinh có biểu tự 【 Phược Thân Phù 】.
Mục Tứ Thành sửng sốt: "Ai dán cái này vậy?"
Một nơi khác.
"Khổng ca, anh làm việc chu đáo thật đấy." Dương Chí đẩy đèn pin tr3n đầu, tấm tắc cảm thán, "Thật ra, tôi nghĩ đã vào huy3t mộ này rồi thì không cần làm gì bọn Bạch Liễu và Mục Tứ Thành cũng chết, vậy mà anh còn vẽ thêm cả đống bùa, rồi lại đặt thêm bẫy ở các điểm mấu chốt trong huy3t mộ nữa chứ."
Khổng Húc Dương liếc nhìn Dương Chí: "Cậu thì biết cái gì, bất chiến mà thắng thì tẻ nhạt lắm, chả có tí hiệu quả câu khách nào, nếu bọn họ tự chết trong cơ quan huy3t mộ thì sao gọi là tôi thắng bọn họ được?"
"Đó là trò chơi gi3t ch3t bọn họ, chẳng liên quan gì đến tôi hết, thế thì làm sao tôi có thể hấp thụ sự nổi tiếng của Bạch Liễu, khiến đám khán giả đang ủng hộ hắn chuyển sang tôi chứ?"
"Bạch Liễu nhất định phải chết." Khổng Húc Dương ánh mắt lạnh lùng, "Còn nhất định phải chết trong tay tôi, để trận đấu này giúp tôi lọt top 100 bảng xếp hạng nổi tiếng, đoạt được kim bài miễn tử."
"Nếu không trận sau đối đầu với Nghĩa trang công cộng Laser..."
Nhắc đến cái tên này, khuôn mặt của Khổng Húc Dương co giật vài cái, sắc mặt càng thêm âm u: "Hiệp hội đó rất tà đạo, không chừng có thể tìm được đội viên có thể khống chế kỹ năng của hai chúng ta, đã vậy bọn họ toàn thí mạng, không có kim bài miễn tử thì khó mà đánh."
Dương Chí hắc hắc cười hai tiếng: "Cho nên mới nói Khổng ca đã suy xét mọi thứ chu toàn rồi, nếu là tôi thì tôi cũng không nghĩ đến chuyện dán 【 Phược Thân Phù 】cho quỷ cầu để nó bị nhốt tr3n cầu, không thể xuống cầu với đám quỷ cầu còn lại."
"Anh phá hủy luôn lối thoát duy nhất của Bạch Liễu."
Khổng Húc Dương hơi đắc ý liếc nhìn Dương Chí:
"Ngoài việc dán 【 Ngụy Thân Phù 】như chúng ta, còn có một cách khác để qua cầu, đó là đi theo đạo nhân giấy, thứ đó sẽ xua đuổi bảy người chồng cương thi của quỷ cầu để qua cầu, trong huy3t mộ này có bảy con cương thi, tương ứng với bảy con quỷ tr3n cầu, sau khi bảy con quỷ này tìm thấy chồng của họ thì họ sẽ không bám thân người khác nữa, mọi người có thể an toàn qua cầu."
"Vì vậy lúc tôi qua cầu, tôi đã sử dụng 【 Phược Thân Phù 】để triệu hồi một con quỷ cầu tuẫn táng dưới cây cầu, đó là con quỷ cầu thứ tám."
"Lúc 7 con quỷ cầu tuẫn táng kia tìm được chồng bọn họ và chuẩn bị xuống cầu thì con quỷ thứ 8 sẽ bò lên cầu, vì vậy bất kể Bạch Liễu dùng phương pháp nào thì hắn cũng nhất định sẽ gặp con quỷ cầu mà tôi đã đặc biệt chuẩn bị cho hắn ta."
Khổng Húc Dương nở nụ cười tự mãn, vẻ mặt nham hiểm: "Chắc chắn Bạch Liễu sẽ bị người phụ nữ này kéo xuống cầu, đâm cho chỉ còn lại nửa cái đầu."
Bạch Liễu đi không nhanh cũng không chậm, người phụ nữ bên phải đang che dù cho hắn cũng đi không nhanh không chậm.
Chỉ là càng đến gần đầu cầu, nửa mặt dưới của người phụ nữ bắt đầu thay đổi, từ nụ cười tr3n môi lúc ban đầu chuyển thành đôi môi mím chặt, lúc này khóe miệng rõ ràng đã nhếch xuống, người phụ nữ quay đầu bước lại gần, "nhìn" thẳng Bạch Liễu.
Dường như cô ta đã nhận ra Bạch Liễu không phải chồng mình, vẻ mặt càng ngày càng oán độc và u ám.
Chiếc dù ban đầu cũng chỉ che đầu Bạch Liễu, sau đó từ từ hạ xuống, như muốn bao trùm cả người Bạch Liễu vào trong đó.
Đến khi gần như toàn bộ cơ thể Bạch Liễu lọt thỏm vào trong dù, tr3n mặt dù xuất hiện những đốm máu dày đặc, giống như vết máu loang ra tr3n mặt dù sau khi có người ôm dù nhảy từ tr3n cầu xuống.
Mùi xác chết nồng nặc, mùi nước và mùi máu lan tràn ra khắp nơi.
Bạch Liễu thò đầu ra khỏi dù nhìn Mục Tứ Thành, dùng khẩu hình nói: "Lát nữa nghe theo lời tôi."
Hắn chưa kịp nói hết câu, khuôn mặt người phụ nữ sau lưng Bạch Liễu đã thò ra, môi áp lên tai Bạch Liễu nhanh chóng khép mở, như đang nói chuyện nhưng chỉ có thể phát ra âm thanh xoay chuyển lục cục của khớp xương.
Cô ta nói càng nhanh, nói càng nhanh, tiếng khớp xương chạm vào nhau khiến người ta nổi da gà, dù chỉ có nửa khuôn mặt nhưng cũng có thể nhìn thấy vẻ mặt oán hận của người phụ nữ ghê tởm như thế nào.
Nước thải, bùn cát và máu chảy ra từ miệng nữ quỷ.
Bạch Liễu lại chui đầu vào trong dù, âm thanh khớp xương chuyển động cũng dừng lại.
Cách một lớp dù, Mục Tứ Thành nhìn thấy bóng nửa đầu của người phụ nữ nhẹ nhàng dán sát vào tai Bạch Liễu, cằm cô ta chậm rãi há to ngoang ngoác, tiếp theo đó là một âm thanh lạch cạch vang lên điên cuồng.
Quỷ hồn như Mục Tứ Thành xem mà toát hết mồ hôi lạnh!
Bạch Liễu chỉ là người thường, bị quỷ cầu bám thân rồi thì giải quyết kiểu gì bây giờ!
Đạo nhân giấy đã lần lượt đuổi lũ cương thi và quỷ cầu xuống khỏi cầu, Mục Tứ Thành phát hiện đầu cầu đã gần bọn họ ngay trước mắt!
Cái bóng của người phụ nữ tr3n dù ban đầu chỉ lớn bằng nửa cái đầu, càng đến gần đầu cầu, Mục Tứ Thành sởn tóc gáy nhìn bóng đen tr3n dù động đậy lớn dần.
Vết máu tr3n mặt dù không ngừng phai nhạt, từ mặt dù bay tới bóng đen, nửa cái đầu hấp thụ vết máu vặn vẹo, mọc ra nửa tr3n khuôn mặt!
Mục Tứ Thành nhìn mà cảm thấy như mình sắp bị nhồi máu cơ tim đến nơi, nếu cậu mà đang ở trong tình huống Bạch Liễu lúc này thì chắc đúng là bị nhồi máu cơ tim thật rồi.
Thì ra thứ tr3n chiếc dù chẳng phải máu gì cả, mà là những miếng thịt vụn, xương vụn và óc não của người phụ nữ, là nửa tr3n khuôn mặt của cô ta bị vỡ nát bắn tung tóe tr3n chiếc dù khi nhảy khỏi cầu.
Những thứ này bắn dính vào chiếc ô, càng đến gần cây cầu thì chúng lại bay từ chiếc dù vào mặt người phụ nữ như thể cảnh quay bị đảo ngược, vặn vẹo dung hợp để tạo hình nửa tr3n khuôn mặt của cô ta.
Quỷ cầu tuẫn táng đang lặp lại vòng tuần hoàn của mình trước khi chết tr3n cầu.
Từ dưới cầu đến tr3n cầu là quá trình sau khi chết, vì vậy dáng vẻ của bọn họ là dáng vẻ sau khi chết, còn lúc khi họ đi bộ từ tr3n cầu đến đầu cầu và khoảnh khắc nhảy xuống dưới lại là quá trình sống của họ, trong quá trình này, họ sẽ trở lại dáng vẻ sinh thời như trước đây.
Người phụ nữ trước mặt cuối cùng cũng hoàn toàn khôi phục lại dáng vẻ lúc còn sống của mình.
- -----oOo------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.