Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn

Chương 347:




Hồ quan sát.
Khán giả nhìn Bạch Liễu sắp đi tới cầu quỷ tr3n TV nhỏ giọng bàn luận sôi nổi, tuy khá xôn xao nhưng cũng không công kích hay chê bai gì cả.
Trong trận đấu mà cả hai đội đều nổi tiếng như vậy thì ít nhất khán giả trong hồ quan sát chẳng dám hó hé nặng lời, nhìn đi, đội viên nhà người ta còn ngồi đầy ở dưới, nếu lỡ đắc tội với đối phương thì tương lai có bị đuổi giết cũng đừng than thân trách phận.
Bài học tên hề giết khán giả còn nằm ngay trước mắt kia kìa.
Nhưng dù sao thì vẫn không thể tránh khỏi thảo luận về phương hướng thi đấu, trước mắt tình hình Bạch Liễu không mấy khả quan cho lắm.
"... chẹp, tui nghĩ Bạch Liễu sắp xong rồi."
"Khổng Húc Dương có thói quen câm lặng đối thủ xong thì vờn thêm một lúc nữa, nhưng không ngờ anh ta lại giấu chiêu bài cắn nuốt ký ức lớn như vậy, kết hợp kiểu này bất khả chiến bại còn gì."
"Giao diện điều khiển bị câm lặng thì khó chơi rồi, mấy hiệp hội lớn cũng rớt đài như thường..."
Vương Thuấn quay đầu nhìn về phía đầu khán phòng, lo lắng nhìn Bạch Liễu tr3n màn hình lớn: "Tốc độ tăng điểm trong Hồ Đánh Cuộc của chúng ta đang chậm dần."
Mộc Kha lạnh lùng nhìn nhóm đội viên Sơn Dương Cuồng Nhiệt đối diện: "Tốc độ tăng điểm Hồ Đánh Cuộc của Sơn Dương Cuồng Nhiệt thì tăng gấp ba lần."
"Tốc độ tăng điểm Hồ Đánh Cuộc phụ thuộc vào trận thế của trò chơi, một khi đã chậm rồi thì rất khó để vực dậy." Vương Thuấn ngày càng lo lắng, "Tốc độ tăng điểm Hồ Đánh Cuộc thấp có nghĩa là khán giả đã bớt hứng thú với các cậu, điều đó cũng đồng nghĩa với việc khả năng đạt được kim bài miễn tử sau này là cực kỳ thấp."
"Trận này khó mà lấy lại sự chú ý, Khổng Húc Dương cũng là một tuyển thủ rất có tính thời sự, tôi không nghĩ Bạch Liễu sẽ thua Khổng Húc Dương... " Vương Thuấn thở dài, "Tôi chỉ lo lắng là nếu Bạch Liễu không thắng trận đấu này một cách đẹp mắt thì khó mà nổi tiếng được. "
Vương Thuấn dừng lại: "Sắp tới các cậu cũng đụng độ chiến đội Nghĩa trang công cộng Laser rồi, chiến thuật của bọn họ chính là đồng vu quy tận, xác định liều chết với đối phương, bởi thế nếu trận này các cậu không đạt mức độ nổi tiếng thì trận sau khó càng thêm khó."
"Nếu không có kim bài miễn tử thì chỉ có nước tử chiến với Nghĩa trang công cộng Laser." Vương Thuấn cười chua chát.
Lưu Giai Nghi rất bình tĩnh: "Chúng ta bơm điểm vào Hồ Đánh Cuộc được không?"
【Bơm điểm vào Hồ Đánh Cuộc】 là một phương thức gian lận ngầm hiểu giữa các chiến đội. Thông thường, Hồ Đánh Cuộc  nào có tốc độ phát triển cực nhanh sẽ được hiển thị tr3n màn hình TV dọc bên cạnh thông tin đăng nhập trò chơi, màn hình này còn được gọi là 【Bảng xếp hạng các đội tăng điểm】, các đội trong danh sách này sẽ nhanh chóng được khán giả chú ý.
Hồ Đánh Cuộc tăng nhanh có nghĩa là đội sở hữu Hồ Đánh Cuộc đó đang có thế cục chiến đấu xuất sắc, hiện đang tăng giá.
Cũng giống như cổ phiếu và quỹ, Hồ Đánh Cuộc  tăng nhanh thu hút rất nhiều khán giả đặt cược mù quáng, tức là họ sẽ lao vào đặt cược cho người chơi và đội ngũ mà không cần quan tâm đội ngũ đó như thế nào, xanh đỏ tím vàng ra sao, do đó nhanh chóng mở rộng Hồ Đánh Cuộc, tăng mức độ phổ biến của người chơi, rồi sau khi trận đấu kết thúc, những người xem này mới bắt đầu chuyển sự chú ý thật sự của mình sang đội ngũ đó.
Còn 【Bơm điểm vào Hồ Đánh Cuộc】có nghĩa là chiến đội của bạn sẽ tự nhập vào một lượng lớn điểm trước, để Hồ Đánh Cuộc nhà mình sẽ nhanh chóng được đưa vào 【Bảng xếp hạng các đội tăng điểm】, thu hút một lượng lớn khán giả đặt cược mù, cách này được sử dụng khi đội ngũ đang xuống dốc, được ăn cả ngã về không, nói đơn giản hơn tức là cứ lừa người ta đặt tiền vào Hồ Đánh Cuộc nhà mình trước đã rồi sau đó lại tính tiếp.
Nếu cách làm này thất bại, tức là nếu người chơi thua cuộc, họ sẽ bị khán giả mắng chửi là 【 đã chết còn muốn kéo thêm người làm đệm lưng 】, chiến đội sẽ không còn đường lui, bị khán giả mất tiền vây công đến khi giải tán mới thôi.
Còn nếu ngược lại cách làm này thành công, hiệu quả thu được trong thời gian ngắn sẽ khiến những khán giả nếm được trái ngọt nhanh chóng vượn lên dẫn đầu, họ trung thành với đội hơn, đặt cược nhiều hơn trong trận đấu tiếp theo và điên cuồng tăng giá trị nổi tiếng của người chơi để anh ta có thể nhận được kim bài miễn tử, đây cũng là một loại  【tâm lý người chơi cờ bạc】điển hình.
Lưu Giai Nghi nhìn Vương Thuấn: "Charles kim chủ đứng sau màn của chúng ta chính là nhờ vào bơm điểm Hồ Đánh Cuộc mới có thể lập nghiệp, lúc này anh ta lại không đến kiểm soát nó sao?"
"Cá nhân tôi không thích loại phương thức đi đường tắt này, cách thu hút quá cực đoan, rất dễ gặp rắc rối, lại không công bằng với những khán giả của chúng ta..." Vương Thuấn cau mày thở dài, "Trước đó tôi cũng hỏi Charles có muốn bơm điểm vào không?"
Lưu Giai Nghi hỏi: "Anh ta nói gì?"
Vương Thuấn nói: "Anh ta bảo trong giai đoạn tiền mùa giải thì không làm, thời điểm này, anh ta sẽ không nhúng tay vào bất kỳ chuyện gì của Bạch Liễu ngoại trừ giúp đỡ kinh phí đào tạo Bạch Liễu."
"Nguyên văn của Charles là 【nếu bản thân hắc mã không thể chạy đến trước mặt anh ta, thì nó không xứng đáng để anh ta đầu tư thêm tinh lực của mình 】." Vương Thuấn hít một hơi thật sâu, "Charles đã nói rõ với tôi rằng trong tiền mùa giải, anh ta sẽ không cho Bạch Liễu bất kỳ sự giúp đỡ nào."
Lưu Giai Nghi nhanh chóng chuyển trọng tâm: "Vậy số điểm tích trữ của hiệp hội chúng ta có đủ bơm điểm không?"
"Còn lâu mới đủ." Vương Thuấn lắc đầu, "Còn nữa, Bạch Liễu đã nói rõ là không thể đụng vào số điểm này, bảo đó là nền tảng của những thành viên trong công hội này, đụng vào rất dễ làm phân tán lòng người."
Lưu Giai Nghi mím môi nhìn Bạch Liễu tr3n màn hình: "Xếp hạng mức độ nổi tiếng của Bạch Liễu bây giờ là bao nhiêu?"
Cô bé thực sự không nghi ngờ Bạch Liễu có thể thắng trò chơi, nhưng... làm thế nào mới có thể lấy lại sự nổi tiếng trong tình huống có quá nhiều bất lợi như vậy, tiến thẳng vào top 100 độ nổi tiếng và giành được kim bài miễn tử trước khi đánh với Nghĩa trang công cộng Laser? Đó mới là chuyện quan trọng của trận thi đấu này.
"Xếp hạng mức độ nổi tiếng hiện tại của Bạch Liễu là 151, đã lọt vào vòng đấu giữa mùa giải rồi." Vương Thuấn trả lời, "Nhưng muốn vào top 100 thì vẫn còn một khoảng cách lớn."
"Bây giờ nếu muốn bơm điểm để nâng Bạch Liễu thì chỉ có thể trông chờ vào khán giả đại gia nào đó đột nhiên đặt cược rất nhiều vào cậu ấy."
Nói đến đây, Vương Thuấn không khỏi nở một nụ cười gượng gạo: "Nhưng loại khán giả thổ hào này đã sớm bị các tuyển thủ ngôi sao săn đón mời mọc từ trước rồi, hiện giờ đang cắm đầu đánh cuộc trong Hồ Đánh Cuộc giữa mùa giải, có ai rảnh rỗi đâu mà xem người mới như Bạch Liễu chứ?"
Đường Nhị Đả nhìn vào Hồ Đánh Cuộc của đội tr3n giao diện hệ thống, chống tay lên đầu gối, trầm giọng nói: "Tốc độ phát triển của Hồ Đánh Cuộc chúng ta sắp bằng 0 rồi."
Vương Thuấn giật mình, hắn nhanh chóng mở ra giao diện điều khiển hệ thống của mình, nhanh chóng kiểm tra: "Sao lại rớt thảm như vậy!"
"Không riêng gì chúng ta, tốc độ phát triển Hồ Đánh Cuộc của Sơn Dương Cuồng Nhiệt cũng đã chậm lại..." Vương Thuấn tự lẩm bẩm trong khi quan sát, "Tốc độ phát triển Hồ Đánh Cuộc của tất cả các đội tiền mùa giải đang chậm lại...Sao lại vậy?" 
Lưu Giai Nghi phản ứng rất nhanh: "Hiện tại đang đấu giữa mùa giải, đội nào đấu với đội nào?"
Vương Thuấn nghe Lưu Giai Nghi nhắc nhở thì vỗ trán một cái, hối hận nói: "Hôm nay tôi mãi tập trung vào trận đấu của hiệp hội chúng ta mà quên mất sự kiện quan trọng này!"
"Giữa mùa giải cũng có một trận đấu lớn đồng thời gian với trận đấu của chúng ta." Vương Thuấn nhìn trận chiến hiển thị tr3n giao diện hệ thống với ánh mắt phức tạp, "... Danh Sách Sát Thủ vs Hiệp Hội Quốc Vương."
"Số điểm trong toàn bộ trò chơi hiện đang đổ vào Hồ Đánh Cuộc của hai hiệp hội này, chắc hẳn thi đấu sắp kết thúc rồi." Lưu Giai Nghi nhìn chằm chằm giao diện hệ thống phân tích số liệu điểm của Danh Sách Sát Thủ và Hiệp Hội Quốc Vương, "Tạm thời vẫn chưa nhìn ra ai thắng ai thua, Vương Thuấn, anh nhìn ra được không?"
Vương Thuấn chậm rãi lắc đầu: "Tốc độ tăng quá nhanh, không phân tích được."
Hồ quan sát giữa mùa giải.
Màn hình hai bên cực lớn chiếu ra hai tia sáng trắng như tuyết, thành viên Danh Sách Sát Thủ và Hiệp Hội Quốc Vương xếp thành hàng ngang bên trong.
Đi đầu Danh Sách Sát Thủ là Nghịch Thần, còn đi đầu Hiệp Hội Quốc Vương là Hồng Đào, hai bên bước ra khỏi lối đi, băng qua người chủ trì đứng giữa đang cầm micrô vẻ mặt trống rỗng, bắt tay cực kỳ lịch sự lễ phép.
Khán giả tr3n khán đài cơ bản cũng có biểu cảm giống như người chủ trì, hoàn toàn ngây người, như thể không thể tin được mình đang nhìn thấy cảnh tượng trước mặt.
Rõ ràng nhiều người theo dõi đấu trường như vậy, rõ ràng đây cũng là khoảnh khắc k1ch thích nhất của trận thi đấu, nhưng không một ai phát ra tiếng động.
Toàn trường lâm vào sự im lặng đến kỳ lạ, như thể có thể nghe được cả tiếng kim rơi.
Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn hai đội đi về phía nhau ở giữa sân, giống như vừa rồi vẫn chưa hoàn hồn sau trận đấu, còn chưa kịp nhận ra chuyện gì đã xảy ra.
Nghịch Thần mỉm cười, bắt lấy bàn tay đeo găng của Hồng Đào: "Chiến thuật rất xuất sắc."
Hồng Đào cười quyến rũ: "Lời này dành cho anh thì mới thích hợp hơn chứ?"
"Ngoại trừ việc anh bỏ trận đấu đơn." Hồng Đào nâng mi liếc mắt nhìn Nghịch Thần, "còn lại gần như ép khô hết tất cả những người chúng tôi còn gì."
Người dẫn chương trình dường như bây giờ mới hoàn hồn, cầm microphone kích động nhảy lên gào thét: "Các vị!! Kết quả thi đấu là 22—1 Danh Sách Sát Thủ thắng Hiệp Hội Quốc Vương!"
"Đây là trận đấu giữa mùa giải chênh lệch điểm số lớn nhất trong lịch sử!!!"
"Thi đấu đơn Danh Sách Sát Thủ bỏ quyền, thi đấu đôi Danh Sách Sát Thủ kết thúc thi đấu sớm được 6 điểm, thi đấu đội Danh Sách Sát Thủ kết thúc thi đấu sớm được 16 điểm, tổng cộng là 22 điểm!"
"Từ trước đến nay chưa có bất cứ đội ngũ nào đạt được số điểm cao như vậy trong trận đấu giữa mùa giải, hơn nữa đội đối kháng với Danh Sách Sát Thủ chính là  Hiệp Hội Quốc Vương đứng thứ hai năm ngoái!"
Sau một khoảng thời gian ngắn im lặng, khán giả rơi vào trạng thái kích động điên cuồng, mọi người đều mặt đỏ tai hồng hét lên đầy phấn khích, có người thì chửi rủa tên của Danh Sách Sát Thủ.
Giữa âm thanh ồn ào như vậy, Hồng Đào bất động thanh sắc nhìn Nghịch Thần: "Bỏ trận thi đấu đơn là chiến thuật của anh, đúng không?"
"Quy tắc của thi đấu tính điểm là đội nào giành được tám điểm trước sẽ thắng, anh bỏ trận đấu đơn chính vì muốn kết thúc thi đấu sớm ở trận đấu đôi và đấu đội lúc sau, tối đa hóa lợi ích để giành được điểm nhiều nhất."
"Lá gan của anh lớn thật đấy, dám làm vậy để đối phó chúng tôi." Hồng Đào quét nhẹ ánh mắt lơ đãng về phía các đội viên Danh Sách Sát Thủ phía sau, xẹt qua Hắc Đào thì tạm dừng một thoáng, "Năm ngoái đội anh thắng sát nút đội tôi, năm nay lại dám hiến tế đội của tôi để mở đường tạo đà cho các anh."
Nghịch Thần giả vờ thành thật gãi đầu, cười thân thiện: "Tôi chỉ thử một lần thôi, nhưng không ngờ lại có tác dụng."
Hồng Đào bị lớp mặt dày như tường thành của Nghịch Thần làm cho khựng người.
Các quy tắc của vòng loại trực tiếp, giữa mùa giải và trước mùa giải đều khác nhau, cốt lõi của thi đấu giữa mùa giải là điểm, Hồ Đánh Cuộc và kim bài miễn tử, mà năm Danh Sách Sát Thủ vừa có sự thay đổi lớn về đội viên tham gia, mặc dù năm tuyển thủ chính vẫn lọt top 100 bảng xếp hạng nổi tiếng, nhưng sự phân cực về thứ hạng phổ biến của các tuyển thủ lại khá nghiêm trọng.
Hắc Đào và Nghịch Thần đứng ở vị trí thứ nhất và thứ ba, còn lại Bách Dật, Bách Gia Mộc và Liêu Khoa lại lên xuống thất thường ở vị trí 70 đến 90, rất không ổn định, nếu sau này xuất hiện tuyển thủ nổi tiếng hơn thì xếp hạng của họ sẽ nhanh chóng bị tụt xuống.
Nguyên nhân của hiện tượng này cũng rất đơn giản, bởi vì Danh Sách Sát Thủ thi đấu đội rất kém, không thể cải thiện thứ hạng trung bình của đội ngũ, thế nên sẽ dễ xảy ra sự chênh lệch trong bảng xếp hạng.
Tình huống giống như Đoàn Xiếc Thú Lang Thang.
Để có thể giải quyết tình huống này chỉ có một cách là tập trung hết sức vào thi đấu đội.
Nghịch Thần mới rồi đã có một bước đi mạo hiểm, anh chọn trận đấu đội này đối đầu với Hiệp Hội Quốc Vương.
"Thi đấu đơn trước giờ vẫn luôn là thế mạnh của các anh, lần nào Hắc Đào cũng kết thúc thi đấu sớm giành được 2 điểm." Hồng Đào nhìn Nghịch Thần, "Anh bỏ quyền thi đấu đơn của Hắc Đào, không cho anh ấy lên sân khấu, dùng miễn tử kim bài của Hắc Đào áp dụng vào thi đấu đội, vậy mà tôi không nghĩ ra được."
Hồng Đào lặng lẽ nhìn chằm chằm Nghịch Thần: "Hắc Đào không giỏi thi đấu đồng đội, anh đánh cuộc rất mạo hiểm."
Nghịch Thần lại nở nụ cười, từ khóe mắt liếc về phía Hắc Đào đứng ở bên cạnh bắt đầu thất thần: "Con người luôn luôn thay đổi."
Hồng Đào buông tay Nghịch Thần, khẽ cúi đầu chào, sau đó đứng dậy nhìn Hắc Đào đang đứng bên cạnh anh.
Ánh mắt cô dừng lại tr3n chiếc roi đen Hắc Đào đang cầm, sau đó Hồng Đào cởi bỏ đôi găng tay màu đỏ, vươn tay với Hắc Đào, nở một nụ cười vô cùng tao nhã: "Lần này thi đấu với anh rất vui, Hắc Đào."
Đôi mắt phiêu đãng của Hắc Đào dừng lại hai giây tr3n khuôn mặt Hồng Đào: "Cô là ai?"
Hồng Đào: "..."
Nghịch Thần đột nhiên ho sặc sụa khù khụ, anh bình tĩnh đứng trước mặt Hắc Đào, bắt tay Hồng Đào vài cái: "Đúng vậy, lần này Hắc Đào chơi cũng rất thoải mái!"
"Thoải mái đến mức không nhớ tôi là ai?" Hồng Đào cười như không cười rút tay về, khẽ gật đầu với các thành viên khác của Danh Sách Sát Thủ rồi xoay người dẫn những đội viên khác rời sân khấu.
Nghịch Thần nhìn Hồng Đào bước xuống mới yên tâm thở phào một hơi, sau đó xoay người dùng tay chọt vào trán Hắc Đào: "Cậu thi đấu với người ta hai lần rồi! Người ta khách khí với cậu như vậy, tốt xấu gì cậu cũng phải nhớ người ta trông như thế nào chứ!"
Hắc Đào nghiêm túc nhớ lại: "Trước đây cô ấy có đánh nhau với chúng ta rồi sao?"
Nghịch Thần: "......"
Bách Dật: "......"
Bách Gia Mộc: "......"
Liêu Khoa: "......"
Hồng Đào, từ bỏ tên đàn ông này để tìm mùa xuân mới đi thôi, cô đánh một trận chung kết với y rồi mà bây giờ y còn không nhớ, thật sự không đáng mà!!
- -----oOo------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.