Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn

Chương 193:




Trong khi những lưu dân đang bí mật hái hoa hồng trong cánh đồng hoa, thì【 Lưu Giai Nghi 】do Bạch Liễu giả dạng đã khôi phục lại thành vẻ ngoài Bạch Liễu vì thể lực đã kiệt quệ, hắn cuộn tròn người trên chiếc giường nho nhỏ thở hổn hển, nghỉ ngơi một lát thì nhắm mắt lại ngủ thiếp đi vì quá kiệt sức.
Hơn nữa, là một người chơi có chỉ số cơ bản tương đối thấp, Bạch Liễu không muốn sử dụng thẻ kỹ năng cấp cao của Hồng Đào nữa vì hắn bị tiêu hao thể lực quá nhiều, cũng không có cách nào khôi phục thể lực bằng cách uống thuốc khôi phục thể lực được, chưa kể giá trị tinh thần hiện tại của Bạch Liễu cũng thấp.
Dưới tác động của nhiều yếu tố như thế, Bạch Liễu biết mình thật sự cần nghỉ ngơi, vì vậy đêm nay hắn không còn sức lực đi hái hoa hồng.
Cũng may là Bạch Liễu đã sắp xếp hết mọi thứ chu toàn để hắn có thể nghỉ ngơi thoải mái.
Nhưng ngủ trong lều không được bao lâu, trong lúc mơ mơ màng màng, Bạch Liễu cảm thấy có một bàn tay cực kỳ lạnh lẽo nắm lấy mắt cá chân của mình, nhẹ nhàng kéo kéo tựa như muốn đánh thức hắn ta.
Đáng nói ở đây chính là hiện giờ toàn thân Bạch Liễu đều đang được 【 không gian ma thuật  】bao vây lấy.
Sự việc như hôm trước lại xảy ra lần nữa —— có thứ gì đó đã phá vỡ rào cản của 【 không gian ma thuật  】 để chạm vào Bạch Liễu. Cùng lúc đó, một mùi hương hoa hồng nồng nàn đến chóng mắt bắt đầu tràn ngập trong lều.
Bạch Liễu vốn dĩ đã mở mắt tỉnh táo vì bị thứ gì đó tóm lấy cổ chân, nhưng trong chốc lát, ý thức của hắn lại bắt đầu mờ mịt dưới tác động của mùi thơm quá nồng này.
Đó là một cảm giác rất ảo diệu. Bộ não của Bạch Liễu có thể duy trì một lượng suy nghĩ nhất định, nhưng các cơ tay chân của hắn lại bị tê liệt dưới tác dụng của loại nước hoa này, hắn không thể cử động, hơi thở trở nên cực kỳ chậm chạp, trước mặt hắn xuất hiện một chiếc kính vạn hoa với những cánh hoa đỏ rực xếp chồng lên nhau và xoay tròn.
Giống như đang bị bóng đè vậy.
Bạch Liễu cảm giác bàn tay đang nắm lấy mắt cá chân của mình dường như đã nhận ra hắn đã tỉnh liền buông mắt cá chân ra, ngón tay dịu dàng luồn xuống ống quần của bộ đồ bảo hộ Bạch Liễu, dán vào da thịt Bạch Liễu rồi từ từ hướng lên trên, những ngón tay mảnh khảnh, lành lạnh như một khối ngọc được chạm khắc tinh tế di chuyển lên trên dọc theo bắp đùi ấm áp của Bạch Liễu.
Cảm giác da thịt gần gũi nhẹ nhàng như dính mà không dính, giống người mà không phải người khiến Bạch Liễu không khỏi cong thắt lưng, rùng mình một cái.
Hầu kết của Bạch Liễu cuộn lên cuộn xuống một cách khó chịu, hắn hơi nhắm mắt lại, hơi thở trở nên nặng nề hơn …
Bàn tay phải đã trườn gần tới …
Cho dù Bạch Liễu không phải là người rất quan tâm đến phương diện này, nhưng sau khi nhận ra bàn tay trong quần rất có thể là tay của Tạ Tháp thì lúc này sau gáy cũng có chút tê dại, khó thở
Bạch Liễu mắt đỏ hoe vì mùi thơm, cả người chệnh choạng, dùng hết sức lắc lư hai chân, bàn tay phải kia không phản ứng kịp liền tuột theo ống quần hắn văng ra ngoài.
Bàn tay có vẻ hơi sững sờ, dường như là do nó không có mắt để nhìn, chỉ đơn giản là muốn trèo lên dọc theo thân thể Bạch Liễu, nhưng bây giờ lại bị Bạch Liễu chống cự dùng chân ném nó đi, khiến cho nó không biết phải làm sao bây giờ.
Cuối cùng, năm ngón tay của bàn tay phải co lại dưới lòng bàn tay, làm ra tư thế giống như đang ngồi xổm rúc lại bên chân Bạch Liễu, cổ tay hướng về phía ngoài giường hạ xuống, nó trông giống như một con bạch tuộc nhỏ cuộn tròn với các xúc tu ũ rũ buồn bã.
Bạch Liễu rũ mi mắt nhìn bàn tay phải đang ngồi xổm dưới giường của hắn, không hiểu sao có cảm giác như thể nó mới vừa gặp chuyện gì đó ủy khuất lắm.
Bạch Liễu: “……”
Không phải vừa mới s0 soạng lưu manh sao? Tại sao như kiểu hắn mới là người làm sai vậy chứ……
Bàn tay phải chẳng tự kỷ bao lâu thì đã hào hứng trở lại, bắt đầu lại nắm lấy tầng tầng lớp lớp bộ đồ phòng hộ của Bạch Liễu bò lên trên, cuối cùng s0 soạng một hồi chung quanh cổ Bạch Liễu rồi chạm đến một sợi dây có treo đồng xu ở đó.
Những ngón tay trắng trẻo lần xuống dây buộc, như thể đang tìm kiếm thứ gì đó trên sợi dây, lần đầu không tìm được thì dừng lại một chút, sau đó lại bắt đầu kiên trì mò mẫm tìm kiếm một lần nữa.
Lúc Bạch Liễu nhìn thấy động tác tìm kiếm của bàn tay phải thì biết đối phương đang tìm gì.
—— Tawil đang tìm giá chữ thập ngược.
Giá chữ thập ngược là vật liên lạc giữa Tà Thần và tín đồ, mặc dù Bạch Liễu không biết đã có chuyện gì xảy ra với Tawil trong phó bản Nhà máy Hoa Hồng này, nhưng dựa theo tình hình trước mắt Tawil chỉ có một bàn tay không thể nào giao tiếp rõ ràng với hắn, như vậy sự tồn tại của giá chữ thập là cực kỳ quan trọng.
Dưới sự hướng dẫn của giá chữ thập ngược, vị thần tật nguyền có thể ban hành lời thánh cho tín đồ của mình.
Nhưng trước khi vào trò chơi, giá chữ thập ngược trên người Bạch Liễu đã bị Đường Nhị Đả lấy mất.
Khi bàn tay phải vuốt dây buộc trên cổ Bạch Liễu đến lần thứ tư, Bạch Liễu hơi khom người về phía trước, đưa tay lên cắt ngang động tác của bàn tay phải —— hắn đã bị hương hoa hồng từ nhà máy và cánh đồng hoa làm xói mòn cả một ngày đêm, hiện tại đã có chút thích ứng với mùi hương hoa hồng nồng nặc này, mặc dù vẫn cảm thấy choáng váng, nhưng ít nhất hắn sẽ không ngất đi, còn có thể cử động một chút.
Bạch Liễu nắm bàn tay phải trước mặt, nhưng bàn tay phải này dường như không tin rằng Bạch Liễu sẽ làm mất cây thánh giá mà nó đã trao cho hắn, nó khẽ vặn vẹo muốn thoát ra, cố chấp hướng về phía cổ áo đã hơi mở rộng của Bạch Liễu để tìm kiếm.
Sức lực Bạch Liễu không bằng bàn tay này, lại bị hương hoa hồng tác động, hiện tại toàn thân mềm nhũn, chỉ có một chút xíu sức lực, phải cố hết sức lực toàn thân mới có thể động đậy tay chân một chút.
Bàn tay vẫn cứ giữ điệu bộ lưu manh hồn nhiên như thế mà không biết rằng nếu nó chui vào dưới cổ thật thì sẽ phát sinh một số chuyện tế nhị không thể miêu tả bằng lời.
Nhưng để ngăn chặn điều đó xảy ra, và để chương này vượt qua quá trình kiểm duyệt một cách suôn sẻ, Bạch Liễu đã tuân theo đạo đức nghề nghiệp của một nam chính Tấn Giang, nhanh chóng bình tĩnh tìm ra cách giao tiếp với bàn tay dưới tình huống không thể giao tiếp bằng lời nói.
Bạch Liễu dùng đầu ngón tay viết vào lòng bàn tay phải kia một câu: 【 giá chữ thập ngược bị người khác lấy mất rồi, tôi đánh mất rồi 】
Tay phải ngừng giãy dụa, nó chậm rãi lui về phía sau hai bước, sau đó lại làm động tác tiểu bạch tuộc co quắp chân ngồi xổm xuống rúc người lại.
Bạch Liễu: “…”
Bạch Liễu hiếm khi cảm thấy bất lực như thế này, hắn thở dài thườn thượt, tựa đầu vào đốt ngón tay của “con bạch tuộc nhỏ”, rồi dùng ngón tay nhẹ nhàng đẩy những ngón tay đang cụp xuống của Tawil ra, rũ mắt, viết từng nét lên lòng bàn tay trắng nõn của đối phương: 【 thực xin lỗi 】.
Tawil dừng một chút, giãn 5 ngón tay khớp xương rõ ràng đứng lên, dùng đầu ngón tay viết lên bàn tay của Bạch Liễu:
【 Còn nhớ những gì ta đã nói với cậu không? Chìa khóa của mọi thứ nằm trong tay phù thủy, thuốc giải và thuốc độc là chìa khóa cho sự lựa chọn của cậu …】
【 Trước khi cái ch3t thực sự đến, thời gian trên người cậu là duy nhất và không thể thay đổi …】
Sau khi viết xong, lòng bàn tay của Tawil phủ lên khuôn mặt của Bạch Liễu, Bạch Liễu khẽ rung lông mi, ngón trỏ của người kia đặt ở trên trán của hắn, đầu ngón tay dịu dàng mà lạnh lẽo, giống như lần Tawil dịu dàng hôn lên trán Bạch Liễu lúc ban thần dụ cho hắn vậy.
Sau đó bàn tay phải màu trắng tinh khiết hóa thành những cánh hoa hồng nhạt rải rác rơi xuống đất, bị dây leo đang trồi lên lôi xuống đất.
Bạch Liễu ngủ say sưa trong lời tiên tri của hoa hồng.
Hôm sau.
Bạch Liễu đột nhiên mở mắt, hắn ngồi dậy, xung quanh cái gì cũng không có giống như tình huống lần trước, tựa như mọi thứ đều chỉ là một giấc mộng, nhưng Bạch Liễu nghiêng đầu ngửi chiếc gối, hắn ngửi thấy mùi hương hoa hồng nhẹ nhàng còn lưu lại trên đó.
Hơn nữa trên đùi, cổ, thậm chí trên eo cũng có một mùi hương hoa hồng nồng nàn, nồng đến mức như thể hắn đã ngủ trên thảm hoa hồng cả một đêm.
Đúng là đêm qua có một bàn tay phải không mời mà đến.
… Vẻ ngoài của Tawil dường như cũng bị hạn chế, không hiểu sao nó bị vỡ ra từng khối vụn như vậy, những sợi dây leo cứ kéo nó xuống đất là minh chứng tốt nhất.
Nhưng cho dù dưới rất nhiều sự hạn chế như vậy, Tawil vẫn kiên trì xuất hiện vài lần như để nhắc nhở Bạch Liễu chú ý đến điều gì đó.
Bạch Liễu nheo lại đôi mắt.
Tawil nhắc nhở hắn về lời tiên tri mà y đã nói qua trước đây.
Hay là hắn còn bỏ sót điểm nào đó? Không nghĩ đến vấn đề nào đó?
Chìa khóa của mọi thứ nằm trong tay phù thủy … Thuốc giải và thuốc độc là chìa khóa cho sự lựa chọn …
Trước khi cái ch3t thực sự đến, thời gian trên người cậu là duy nhất và không thể thay đổi.
Trong lúc Bạch Liễu còn mãi suy nghĩ thì bên ngoài lều vang lên tiếng bước chân. Sau khi nghỉ ngơi đầy đủ một đêm, Bạch Liễu đã có đủ thể lực để sử dụng kỹ năng của Hồng Đào, trong nháy mắt thân thể Bạch Liễu từ người trưởng thành biến thành một cô gái nhỏ, thậm chí bộ đồ phòng hộ trên người cũng thu nhỏ theo.
Giọng nói Tề Nhất Phảng vang lên bên ngoài lều: “Hôm qua em hái được nhiều hoa hồng thế này à?”
Nhìn lại dáng vẻ biến thành Phù Thủy Nhỏ của mình, Bạch Liễu cúi đầu đánh giá bản thân rồi bỗng nhiên sực tỉnh.
Trong chớp nhoáng hắn nghĩ đến điều gì đó.
【 Chìa khóa của mọi thứ nằm trong tay phù thủy. Thuốc giải và thuốc độc là chìa khóa cho sự lựa chọn】cốt lõi của câu này không phải chỉ  đến Lưu Giai Nghi mà lúc trước hắn đã tưởng.
Bởi vì trước mắt trong phó bản Nhà máy Hoa Hồng này có đến 2 【 phù thủy 】, dựa vào câu sau thuốc giải và thuốc độc là chìa khóa cho sự lựa chọn của 【 cậu 】, tức là câu tiên tri này của Twil không phải ám chỉ 【 phù thủy 】thật sự.
—— mà là phù thủy giả, cũng chính là hắn.
Bạch Liễu chậm rãi ngẩng đầu lên, trên mặt hắn mang theo nụ cười thú vị.
Lời tiên tri của Tawil đã sớm tiên đoán rằng hắn sẽ biến thành Phù Thủy Nhỏ để lừa gạt người khác, điều này khớp với suy đoán, nếu  【 phù thủy 】trong lời tiên tri này là 【 phù thủy giả 】, thì【 thuốc giải】và 【 thuốc độc 】của【 phù thủy giả 】cũng không phải là thuốc giải độc và thuốc độc theo nghĩa thông thường.
Dựa theo suy đoán này thì 【 thuốc độc 】trong trò chơi Nhà máy Hoa Hồng đã quá rõ ràng, đó chính là 【 khí hoa hồng Càn Diệp】 —— lựa chọn 【 thuốc độc 】tức là tìm ra công thức bí mật của Nhà máy Hoa Hồng, sau đó trở thành giám đốc nhà máy rồi qua cửa.
Tawil nói 【 phù thủy 】 có thể lựa chọn 【 thuốc độc】 và 【 thuốc giải】, vậy chứng minh hắn có hai loại đồ vật này.
Vậy 【 thuốc giải】 là cái gì chứ?
- -----oOo------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.