Tôi Nấu Ăn Khắp Các Vì Sao

Chương 29: Học Sinh






Sau khi Lê Phục làm sáng tỏ mọi việc, toàn bộ sự kiện cơ bản được kết luận là mời bạn đến nhà ăn cơm.Một vị mãnh nam còn thuận tiện tạo tình tiết khổ tình, khiến cho một bộ phận Fans hâm mộ nữ chua chát.Nhưng cũng bởi vì nhóm fans nữ này có đánh chết cũng không chịu thừa nhân nam thần nhà mình bao nuôi tình nhân, nên hướng gió dư luận mới càng ngày càng tốt.Mà Bạch Đào thì sao?Lúc này cô ta đang ở trong căn nhà cho thuê, đang run rẩy thu dọn đồ đạc.Vì bịa đặt những tin đồn thất thiệt và lan truyền chúng đến hàng chục triệu người thông qua Internet, cộng với tội danh không hoàn thành nghĩa vụ giám hộ và tội vay nặng lãi dẫn đến việc Bạch Anh tự sát, cũng đã đủ cho cô ta dành cả tuổi thanh xuân để ngồi tù.“Tao sẽ không bỏ qua cho mày đâu! Sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày tao bắt mày phải chịu tất cả những gì tao đã phải chịu! ” Hai tay cô ta run run gửi cho Bạch Anh tin nhắn cuối cùng.Lúc Bạch Anh thấy, cười xấu xa một cái.“Cùng đi leo núi ư? Không biết tôi có tới được không đây.
“Leo núi?Trong nội tâm Bạch Đào nghi vấn.Chẳng lẽ việc này còn có chỗ để vòng qua?Ngay sau đó, Bạch Anh gửi cho cô ta một bức ảnh.Một đôi tay, đẩy người phụ nữ trên đỉnh núi xuống.“Đây chính là những đau khổ mà tôi phải trải qua, tôi cũng rất muốn chị nếm thử”Bạch Đào lập tức phát điên.Chẳng qua là lúc này, lệnh pháp viện đã truyền đến.Vì tránh né pháp viện với cục cảnh sát gọi đến, Bạch Đào hoảng hốt chạy bừa mà trốn vào khu 19!Lúc Bạch Anh nghe tin tức này, sắc mặt cổ quái.“Mé, lại để cô ta chạy thoát! ” Lương Ô Ô tức giận đến mức đá ghế sô pha.Bạn ghế sô pha tỏ vẻ oan ức.Trái lại Bạch Anh lại cảm thấy, tiến vào khu 19, có lẽ mới là ttrừng phạt lớn nhất đối với Bạch Đào.Chẳng qua là Lương Ô Ô còn không hả giận, “Cho dù cô ta có chết ở kia thì chúng ta cũng không thấy! “Bạch Anh lắc đầu, “Sao cô ta cam lòng chết chứ…..”Dù nói thế nào, Bạch Đào cũng là người phụ nữ xinh đẹp, khu 19 cũng không phải nơi không có háo sắc rắn rết, chỉ cần vận may của cô ta không quá kém, bằng nhan sắc của cô ta, cũng sẽ không chết ở khu 19.Chỉ có điều, có khả năng cô ta vĩnh viễn không thể thoát ra.Tuy Bạch Anh đồng tình với trẻ em ở khu 19, nhưng lại không hề đồng tình với người trưởng thành ở khu 19.Khu 19 là nơi dị dạng, có hình thái xã hội dị dạng.Liên Bang có được mười ba hành tinh, hiện Bạch Anh đang ở, là hành tinh chủ Alpha, là hành tinh lớn nhất của Liên Bang, phía trên chia ra từ ba đến mười chín, tổng cộng có mười bảy khu.Trừ cái đó ra, còn có hai phó hành tinh,lần lượt là sao Betta cùng sao Gamma, được chia làm khu một khu hai.Khu một là trưởng phòng quân sự cùng khoa học kỹ thuật, khu hai là trưởng phòng hành chính cùng buôn bán quốc tế.Còn lại mười khu, đều là hành tinh xa xôi đối lập nhau, nhà ở đa số bắt chước kiểu đồn điền của quân đội, trong đó một nửa là quân đội biên phòng, một nửa khác thì là nông dân.Là một khu ổ chuột, diện tích của quận 19 chưa bằng 1% diện tích của sao Alpha,nhưng đã có hơn 3 tỷ cư dân.Những người này đa số đều không có hộ khẩu, cũng không được ghi vào thống kê nhân khẩu công tác của Liên Bang.Sở dĩ có con số hơn 3 tỷ là do một số nhà toán học đi sâu tìm hiểu và xây dựng mô hình dựa trên tình hình địa phương để ước tính dân số.Kinh khủng nhất là số người ở nơi đây, cơ bản do thanh tráng niên cùng trẻ con tạo thành, cực ít có người có thể sống đến già, thậm chí trung niên cũng ít có.Đại đa số người ở đó, tuổi thọ ngắn đến không thể tưởng tượng nổi, rất nhiều người ba bốn mươi tuổi đã qua đời.Tuy nhiên, trật tự hỗn loạn ở đây khiến những người này cứ thế nhân lên một thế hệ trong hơn mười năm.Vì hầu như không có trang thiết bị y tế nên phụ nữ chỉ cần có con cũng chỉ có thể sinh con chứ hầu hết không có khả năng nuôi con.Những người này không phải là người có liên quan quá nhiều tới thế giới văn minh, mà họ là những kẻ man rợ có môi trường sống còn tồi tệ hơn người nguyên thủy.Những người làm nghề rắn rết ở đây nếu sang các khu khác, vì khoảng cách rất lớn với xã hội văn minh, họ vẫn không thể sống cuộc sống của giới thượng lưu.Những thứ rắn rết này ở chỗ đó đã thỏa mãn, cũng không muốn rời khỏi khu 19.Bạch Đào đến nơi này, vì sống sót, chỉ sợ chỉ có thể lựa chọn làm tình nhân của kẻ man rợ nào đấy ở nơi đó, vĩnh viễn ở lại chỗ đấy.Khát vọng xa hoa truỵ lạc, ngợp trong vàng son của cô ta, cũng đã thành thứ mà cô ta vĩnh viễn cũng không chạm tới được.Đối với loại người hư vinh, tham lam như cô ta, vĩnh viễn không có hy vọng trở lại xã hội văn minh, mới là sự trả thù lớn nhất đối với cô ta.Càng buồn cười chính là, đây là con đường mà cô ta chọn.Đám antifan trên mạng bị Lê thị cùng Lương Ô Ô không chê phiền toái mà truy cứu trách nhiệm từng người một.Lê Phục chỉ huy nhân viên kỹ thuật của Lê thị, thông qua kỹ thuật hacker, ngăn cản đám antifan xóa hành vi bạo lực mạng của mình.Bởi như vậy nên chứng cứ vô cùng xác thực.Đám antifan hoàn toàn khuất phục.Nghiêm trọng thì bồi thường tiền, phát xin lỗi thanh minh, không nghiêm trọng chỉ cần đăng bài xin lỗi.Ngoài Bạch Đào, “Bạch nhân trảm” nhảy nhót nhiều nhất cũng được lệnh bồi thường cho Bạch Anh hơn mười vạn điểm tín dụng.Trên thực tế, Bách nhân trảm trong cuộc sống thật là kẻ loser toàn tập, hắn ta làm gì có nhiều tiền như thế?Chỉ tiếc, cho dù có muốn quỳ xuống xin tha thì hắn cũng không biết địa chỉ của Bạch Anh.Mà lúc trước hỏi thăm “giá cả” Bạch Anh.
Những…dân mạng kia, tất cả trở thành trọng điểm bị Lương Ô Ô nhằm vào, dùng tội quấy rối trẻ vị thành niên chưa thành tống vào trại giam, đoán chừng chắc phải ở đấy mười ngày nửa tháng, tiếp nhận giáo dục tư tưởng của các chú cảnh sát.Sau khi kết thúc tất cả mọi chuyện, Bạch Anh cũng bắt đầu bận rộn.Ban đầu thông báo tuyển dụng ở xóm nghèo, có rất nhiều trẻ con nô nức tấp nập báo danh.Bạch Anh dựa theo tiêu chuẩn thể chất D, tinh thần lực C, chọn ra bảy người.Cũng không phải là Bạch Anh cố ý trách móc nặng nề, mà là cô phát hiện một sự thật kinh người—— cư dân Sao có tinh thần lực từ C trở xuống, rõ ràng thật sự không biết làm đồ ăn.Bạch Anh không thể không nghĩ tới dạy Lương Ô Ô làm đồ ăn, chẳng qua là khi Lương Ô Ô làm ra lại là một đống đồ đen xì, quả thực chính là ma pháp đen giết người……Lực sát thương chắc chắn không tầm thường.Hỏi qua cô mới biết được, người có tinh thần lực thấp hơn C, rõ ràng hoàn toàn không có thiên phú làm đồ ăn! Tục xưng sát thủ phòng bếp!Về phần thể chất, thì là bởi vì làm đầu bếp là một việc tốn thể lực.Bạch Anh thoạt nhìn ôn nhu yếu ớt, thể chất thực sự là cấp D, hầu như bao hết 80% cư dân bình thường.Huống chi Bạch Anh cũng không giả bộ nhu nhược.Lúc phát trực tiếp giả bộ làm chim nhỏ yếu ớt dựa người, đến lúc làm đồ ăn lại dùng dao phay băm xương?Sau khi phỏng vấn kết thúc, bảy hạt đậu đỏ bị giữ lại.Đám đậu đinh nhỏ hai mặt nhìn nhau, ai cũng không dám chủ động nói chuyện.Khuôn mặt nhỏ nhắn của bọn nó biểu hiện căng thẳng, thân thể lại bắt đầu run rẩy—— như một đám mèo con mới bị bắt về nuôi.Cái lúc này, nan đề đã tới rồi.Để cho đám bảo bối nhỏ này ở đâu đây?Bây giờ nhà trọ là hai phòng một phòng khách, gian phòng đương nhiên không đủ.Với tư cách giáo viên, loại việc như dạy nấu ăn này, hầu như là tùy thời tùy chỗ, lời nói và việc làm đều phải mẫu mực, lại để cho nhóm cô nhi này quay về ở lều trong xóm nghèo, cũng không phải loại việc Bạch Anh có thể làm.“Chị Ô Ô, đã tìm được phòng ở chưa? “Lương Ô Ô trợn mắt: “Em định để mấy con khỉ bùn nhỏ này ngủ trên sàn nhà mình à?”Bạch Anh cười hì hì lôi kéo cô, “Phòng ở lớn như vậy, sao có thể thiếu chỗ cho mấy đứa nhóc được? Hơn nữa, bình thường cơm tối em làm đều rất phong phú, đến lúc đó bọn nó đều được ở bên cạnh quan sát, cơm nước xong xuôi, trời đã tối rồi, lại để cho bọn nhỏ tự về cũng không an toàn lắm nha? “Nhìn mấy đậu đinh nhỏ lo lắng bất an nhìn chằm chằm mình, Lương Ô Ô bất đắc dĩ thở dài, “Đi thôi.
“Cô giả bộ hung ác, “Trong nhà ở phải thích sạch sẽ, không thể để đồ lộn xộn, cũng không được đánh nhau, hiểu chưa? “Đám đậu đinh nhỏ vội vàng gật đầu.“Đã đồng ý phải làm được, bằng không thì sẽ đem mấy đứa về khu mười chín.”Hù dọa xong đám nhóc con này, Lương Ô Ô ấn mở quang não, chuẩn bị cò kè mặc cả với chủ phòng ở nhìn trúng.Kết quả lại không nghĩ rằng, lúc này Lê Phục đột nhiên liên hệ với cô.Hóa ra công nhân Lê thị vần còn bên cạnh Lê Phục, nhìn thấy tin tức mới nhất của Lương Ô Ô.“Lê Phục: Số fans hiện tại của Anh Đào rất nhiều, hai người gần nhất có chuẩn bị dọn nhà không? Video lúc trước có khả năng làm lộ vị trí hai người ở, tôi nghĩ hai người nên chuyển đi.
““Lương Ô Ô: Thiếu tướng trong lúc cấp bách còn có thể chú ý việc của Anh Đào, thật sự quá cảm ơn!Too cũng đang muốn đổi lại phòng ở, hôm nay đang tìm đây.

“Lúc này Lê Phục lại dùng kỹ năng bị động của mãnh nam—— người bạn từ hư vô.“Lê Phục: Tôi có một người bạn, vừa vặn có một căn phòng để không, ngay tại khu 6.Quanh năm cậu ta không quay về ở, để tôi trông hộ, ttìm người đáng tin cho thuê.Tiền thuê nhà cũng rất rẻ, một tháng ba vạn điểm tín dụng, nếu hôm nay hai người rảnh, có thể sang đây xem thử.
“Tay gõ chữ của Lương Ô Ô dừng lại.Một tháng tiền thuê nhà ở khu sáu chỉ cần ba vạn?Ở chỗ đó đều là mấy phú hào không thích khoe khoang, trình độ tiêu phí cao đến dọa người, nghĩ như thế nào tiền thuê một căn hộ cũng không thể chỉ có ba vạn.Dù sao Lương Ô Ô ở trong xã hội sờ bò lăn đánh đã nhiều năm, không đến mức chút vòng vèo trong đấy cũng không nhìn ra.Vô sự hiến ân cần……Chậc chậc.Cô liếc mắt nhìn Bạch Anh, cho con bé một ánh mắt hài hước, thấy Bạch Anh không hiểu gì.“Lương Ô Ô: Có thể tìm tới phòng như vậy thật tốt quá!Ngài có phương thức liên lạc của chủ nhà không? Bọn tôi đến ký hợp đồng nhà ở.
“Lê Phục thống khoái cho phương thức liên lạc.“Khó chịu nam:Cho tôi mượn trợ lý của anh một lúc.”Lê Kiêu ngồi trong văn phòng tổng giám đốc trông thấy tin nhắn, tức giận liếc mắt.“Lê Kiêu: Em lại làm ra chuyện xấu gì? ““Khó chịu nam: Chút chuyện nhỏ, có chút liên quan tới chuyện kia.
“Bên kia, Lương Ô Ô rất nhanh đã liên hệ với trợ lý giả trang chủ thuê nhà, ký hợp đồng nhà ở, gọi công ty dọn nhà, liền gọi người mang đồ dùng trong nhà, cùng chuyển vào nhà ở khu 6.Trang trí của nhà đặc biệt tốt, thậm chí còn có người máy bảo vệ.Mãi đến khi Bạch Anh đẩy đám nhóc con đến phòng tắm, mới phát hiện không đúng.Một đứa bé trong đó nhăn nhó níu chặt vạt áo, vô cùng chống cự việc tắm chung với mấy đứa bé khác.Đứa trẻ lớn nhất tên Châu Thần, quay đầu hướng Bạch Anh nó: “Chắc cậu ấy là con gái.”Khu 19 nhiều người như vậy lắm.Bạch Anh lập tức cúi người xuống, hỏi: “Có muốn dùng phòng tắm của chị không? “Bé gái trước mặt tên Khương Phi, tóc ngắn lộn xộn, dáng người gầy còm, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng vô cùng bẩn, nếu như không phải Tiểu Thần nhắc nhở, Bạch Anh căn bản là không phát hiện được con bé là nữ.Điều này cũng có thể hiểu được.Khu 19 tuy không phải tất cả đều là bại hoại, nhưng cầm thú cũng đưa tay ra nắm được một bó to.Bé gái mười một mười hai tuổi, kkhông khó bị đám cầm thú này nhắm tới.Vì tự bảo vệ mình, các bé gái này chỉ có thể giả làm con trai, xen lẫn trong đám đó.Khương Phi đi theo Bạch Anh, đi đến phòng tắm riêng của cô.Tắm rửa xong, Bạch Anh còn cố ý dùng kéo cắt tóc, giúp Khương Phi sửa lại tóc lổm nhổm.“Sau này ở đây rồi không cần sợ hãi, chị là cô giáo của em, có trách nhiệm bảo vệ em.
Em cần làm chính là đi theo chị cố gắng học làm đồ ăn, phục hưng ngành sản xuất thực phẩm của Liên Bang.
“Bạch Anh một bên ôn nhu dạy cô bé trước mắt, một bên chỉ cô bé cách dùng máy sấy tóc trong phòng tắm.Sinh hoạt công nghệ cao của khu 6, lại khiến cho bọn nhỏ hoa mắt, vòi hoi sen tự động cảm ứng phun nước, đều bị bọn nhóc nhịn không được trợn to mắt, tò mò quan sát.Tuy sống đến mười một mười hai tuổi, đối với văn minh của Liên Bang, bọn nó cũng chưa từng được tiếp xúc qua.Sau khi một đám khỉ bùn nhỏ tắm xong, thoạt nhìn dễ thương hơn.Bản mặt Lương Ô Ô cũng dần dần trầm tĩnh lại.Một đám nhóc con cao đến xương sườn cô, quả thực không có lực uy hiếp nào.“Tốt rồi, đi theo chị, cùng đi thăm phòng bếp thôi! “Bàn tay nhỏ bé của Bạch Anh vung lên, dẫn bảy học sinh nhỏ của cô, tiến vào phòng bếp mà chính cô cũng là lần đầu tiên thấy.Vì phối hợp công tác của cô, Lê Phục còn lựa chọn trong đống bất động sản của mình, phân phối diện tích phòng bếp lớn hơn các phòng khác khá nhiều.Chỉ riêng bệ nấu ăn đã dài bốn mét, đủ để Bạch Anh xếp chỗ cho bảy đậu đinh nhỏ đứng.Phòng bếp là nửa mở như cũ, đối diện kệ bếp là quầy bar, bình thường tụ hội, có thể tạm thời sử dụng như quán bar.Tất cả các loại bếp và dụng cụ nấu nướng đều có sẵn trong phòng, một ngăn đá được sử dụng đặc biệt để chứa các loại nguyên liệu khác nhau.“Hôm nay chúng ta sẽ học một loại món ăn đơn giản trước, bữa tối liền ăn sủi cảo với ba loại nhân.
“Sủi cảo đơn giản chính là nhào bột mì, trộn nhân bánh, cán mỏng vỏ, sau đó bọc thành sủi cảo.Rất nhiều gia đình ở cổ địa cầu, dù cho trẻ nhỏ không biết nấu cơm, cũng sẽ biết giúp phụ huynh bọc sủi cảo đơn giản.Có thể thấy được “bọc” này độ khó không cao, không có ngưỡng cửa.Lương Ô Ô tới đây xem xét một vòng, chứng kiến vị trí dụng cụ cắt gọt cũng coi như cao, bọn nhóc này cũng không có khả năng làm gì có hại cho Bạch Anh, để người máy bảo vệ lại bảo vệ cho Bạch Anh, lúc này mới yên lòng quay lại thư phòng thống kê tiền lời gần đây, cùng với kết toán tiền với bộ phận pháp vụ, bộ phận PR lần này.Bổn tiểu thư cũng có thư phòng, có bày biện!Cô vui thích bước vào cửa.Trong phòng bếp, Bạch Anh đã bắt đầu phát trực tiếp.Vì bảo vệ riêng tư của bọn nhỏ, cô phát cho mỗi đứa một cái khẩu trang.Mà bản thân Bạch Anh, bởi vì lúc trước Bạch Đào để lộ ảnh chụp, nên cũng không có che dấu gì, dứt khoát bắt đầu mặt mày rạng rỡ phát trực tiếp.Thị giác ngôi thứ ba đối với người xem càng tốt hơn.Khán giả xem trực tiếp thấy được hình ảnh, liền thấy được mấy cái đầu nhỏ cao thấp khác nhau bên kệ bếp.【 vân hồ không thích: Hahahaha, Anh Đào nhà tôi đổi nghề xây nhà trẻ rồi!】【 anh đào thè lưỡi ra liếm con chó: Thổi bùng vẻ đẹp của Anh Đào nhà ta đi! Nói thật, xem trực tiếp còn xinh hơn trên ảnh nữa.】【 ùng ục ục: Mọi người không có phát hiện ư? Anh Đào lại đổi phòng bếp.
】【 {tiểu Tím}: Anh Đào của chúng ta sắp hơn 2 vạn fans rồi, cũng nên đổi lại phòng bếp.
】Bạch Anh cười nói với màn ảnh ra: “Mọi người buổi chiều vui vẻ nha, hôm nay mang đến cho mọi người là bánh sủi cảo ba nhân nha.
Bé đáng yêu bên cạnh mình là học sinh mình mới nhận đó! “【 vân hồ không thích: Ghen ghét khiến cho tôi muốn làm điều sai trái, tôi cũng muốn bái sư.
】【Summer: Nhất định phải bắt đầu học từ nhỏ mới thích hợp, tôi nghe nói rất nhiều đầu bếp thế gia đều làm như vậy.

】【linic: Vấn đề là, cho tới bây giờ không nghe nói đầu bếp lớn nào nhận học sinh khác họ…? 】【 yêu thương nhất tô hoàng du:Món ăn bình thường của Bạch Anh cũng có thể tùy tiện cho chúng ta dùng, thu mấy học sinh cũng không hiếm lạ gì.
】Bảy đậu đinh nhỏ nhìn chằm chằm làn đạn trên màn hình, không rõ ràng cho lắm.Bọn nó không được giáo dục văn hóa, căn bản không biết chữ, tự nhiên cũng xem không hiểu những cái…làn dạn luôn di chuyển kia.Bạch Anh nhìn khuôn mặt ngây thơ của bọn nhóc, xoa đầu đứa bé cách mình gần nhất.“Được rồi, lấy bát của mình đi, cùng học nấu ăn với cô nha! “【tomato không phải potato: Oa oa, chiều chuộng quá đi…! Tôi đau xót, tôi cũng muốn Anh Đào xoa đầu hiền dịu như vậy.
】【 phật nhảy tường là của tôi: Cậu nhớ peach ấy! Ai biết được sau quang não cậu có phải ai đấy cao lớn thô kệch không? 】【 nho nhã thích ăn bánh ngọt nhỏ: Trời ơi, đừng nói, tôi đang chụp ảnh.
】Lúc này Bạch Anh đã phát cho mỗi bé con một gói bột nhỏ.“Vỏ sủi cảo dùng để làm sủi cảo phù hợp với bột mì có hàm lượng gluten cao.
Chúng tôi cần thêm nước từ từ và lượng nhỏ.
Trong khi làm vỏ, chúng ta mới cân nhắc xem có cần thêm nước lần nữa không.”Bạch Anh nhìn một đứa bé tên Tiểu Xuân, bởi vì quá lo lắng, tay run lên, nước trong cốc đổ vào bát thủy tinh.Tiểu Xuân không biết làm sao mà nhìn cô, đôi mắt đầy đặn sợ sệt.Nếu như là ở khu 19, nếu như cậu dám lãng phí lương thực như vậy, nhất định sẽ bị lão Cao đánh chết !Bạch Anh giơ tay lên.Tiểu Xuân nhắm mắt lại.Một giây sau, mặt của ccậu bị nhéo nhẹ một cái: “Không thể thêm nhiều nước như vậy! “Bột mì màu trắng trên mặt cậu ta, khiến cậu ta như một con mèo hoa nhỏ.Bạch Anh lấy bát bột mì của cậu đổi thành của mình, trộn thêm phần bột mì khác.Tay trẻ nhỏ không đủ cứng, Bạch Anh không có để cho bọn nhỏ đổ thêm bột mì.“Được rồi, lại thử một lần nữa nào, đừng nản chí, lần thứ nhất cô làm bột mì, cũng chênh lệch nhiều lắm.”Vốn bởi vì hành động của Tiểu Xuân nên bọn nhỏ sợ hãi im như ve sầu trốn lạnh, bỗng nhiên lại thở ra.Trong này không phải xóm nghèo, cchị gái trước mặt là người hiền lành.Bọn nó không cần lo bị người lớn đánh.【 Ùng ục ục: Sao tôi lại cảm thấy đám nhóc này có chút nhát gan? 】【taurus: Có phải mọi người quên mất một việc không? Ngẫm lại Liên Bang có luật cấm trẻ chưa thành niên đi làm nha? 】【 vân hồ không thích: Chân tướng, Anh Đào nhà ta là người đẹp thiện lương.
】【 {tiểu Tím}: Đều do một cha một mẹ sinh ra, Bạch Đào lại hèn hạ vô sỉ thế chứ!】【Summer: Cho nên bây giờ cô ta sao rồi? Hy vọng cô ta đã vào ngục giam.
】【 không ai đế là tiểu đồ ngốc: Mọi người không xem kênh luật sao? Nó được phát sóng vào ngày hôm qua á, Bạch Đào bỏ trốn vào quận 19 trước khi tòa án gửi lệnh triệu tập.
】【đừng quên tôi: Tốt nhất là cô ta đừng bao giờ ra khỏi đấy! 】Khán giả xem trực tiếp lòng đầy căm phẫn, hận không thể tự mình đến khu 19 đánh Bạch Đào.Trên thực tế, Bạch Đào hiện đang ở khu 19, so với bọn họ còn hận hơn.Từ sau ngày hôm qua chạy đến khu 19, cô ta liền bị người đánh ngất mang đi.Lúc mở mắt ra, cũng đã trên giường một người đàn ông mặt mũi dữ tợn.Người này không phải người khác, đúng là anh Huy mà Tiểu Vũ từng nhắc tới.Chuyện trải qua là như vậy……Chiều hôm qua, sau khi Lại Tam Nhi ra tù, cân nhắc đến thế lực của mình không lớn bằng trước, đang lo không có cơ hội nịnh nọt anh Huy.Cũng không nghĩ đến, vừa nhấc mắt đã nhìn thấy một mỹ nữ có lồi có lõm chạy đến khu 19!Nói không thèm thân thể của cô ta là nói dối, huống chi người phụ nữ này lại có bảy phần giống với người đã hại hắn vào tù, ham muốn bạo lực trong nội tâm Lại Tam Nhi càng hoành hành hơn.Đáng tiếc chính là gần đây hắn ta phải nịnh nọt anh Huy, cũng không thể dưa người phụ nữ hắn đã dùng qua đến được, bị người khác nhìn thấy thì sẽ đắc tội anh Huy, đã không được còn mất.Vì vậy Bạch Đào cứ như vậy, bị hiến tặng cho anh Huy.Nếu ai đó có mặt ở đây vào lúc này và nhìn thấy những dấu vết trên cơ thể Bạch Đào, hẳn người đó có thể hiểu được anh Huy đã hài lòng như thế nào.Chỗ như khu 19 này, làm gì có mỹ nữ da mịn thịt mền như Bạch Đào đâu?Anh Huy xem Bạch Đào là đồ độc chiếm của riêng hắn, công cụ khoe khoang địa vị giang hồ.Bọn mày có phụ nữ của khu khác không? Trần Huy tao có!Chẳng qua là thoả mãn hắn, không có nghĩa là Bạch Đào thoả mãn.Khoa học kỹ thuật của khu 19 lạc hậu, ngay cả phòng ở tốt cũng không có, cho dù anh Huy có thế lực ra sao, xóm nghèo cũng không có khả năng biến thành hoàng cung.Hết thảy của nơi đây, đối với Bạch Đào mà nói, đều là rác rưởi trong rác rưởi.Chẳng qua là cô ta không dám chạy.Anh Huy có rất nhiều người, vì vậy cô ta bị trông rất kỹ.Đừng nói cô ta không chạy được, cho dù thật sự may mắn chạy được, cũng sẽ bị bắt lại.Đến lúc đó, anh Huy không còn dễ nói chuyện như bây giờ.Huống chi, chạy ra khỏi khu 19, chờ đợi Bạch Đào, chỉ sợ sẽ là sinh hoạt lao ngục.Bạch Đào đến bước đường cùng, đẩy tất cả mọi thứ lên đầu Bạch Anh.Cái loại phụ nữ hiếm thấy này, chịu đựng buồn nôn, dùng gương mặt nịnh nọt với anh Huy, trong đáy lòng cũng đang điên cuồng nguyền rủa độc ác em gái mìnhĐương nhiên, Bạch Anh đối với cái này hoàn toàn không biết gì cả, cho dù có biết, chỉ sợ cũng sẽ không để trong lòng.Cô đang nhân lúc rảnh rỗi, trộn nhân bánh sủi cảo.“Thịt heo được dùng phải xay nhuyễn, đúng, chính là cái nút màu đỏ kia.
“Bạch Anh lấy phần thịt cho nhân bánh ra, cho thêm gia vị vào trong, “Lần này chúng ta mua thịt có đủ nạc mỡ, nếu như toàn bộ là thịt nạc, vậy phải cho thêm ít dầu, như vậy khi nấu sủi cảo mới ngon nha! “【 anh đào thè lưỡi ra liếm con chó: Quả nhiên sau khi Anh Đào có học sinh rồi, cũng không nói chuyện ôn như với tôi nữa…..Khóc chít chít】【 ùng ục ục: Suy nghĩ nhiều, Anh Đào ôn như với mấy người già đầu nhưng chúng ta chẳng qua là đang lịch sự thôi.
】Đám học sinh nhỏ đã trộn ra nhân thịt không mặn không nhạt, cũng may lúc đổ gia vị, Bạch Anh thường xuyên lên tiếng nhắc nhở, lúc này mới không đến mức quá mặn.Kế tiếp, Bạch Anh bắt đầu mang theo bọn nhỏ đi đánh trứng.“Dịch trứng phải quấy đều, nếu không lúc rán sẽ xuất hiện màu trắng của lòng trắng trứng, dẫn đến màu sắc trứng tráng không đồng nhất.

“Vì tránh bị phỏng, đồ Bạch Anh cho bọn nhỏ sử dụng, đều là loại nồi điện tránh bỏng, mà chính mình vẫn sử dụng bếp ga như cũ.Dịch trứng được đổ vào chảo, không ngừng quấy, khuấy liên tục và đổ ra khi nó vừa chín và rất mềm.Cái này đối với bọn nhỏ có chút khó khăn.May mà trứng tráng dù có hơi già, cũng không khó ăn đến mức chạy mất dép.Nhân bánh ba tươi nói là ba tươi, nhưng trên thực tế có sáu loại nguyên liệu, theo thứ tự là thịt heo, tôm bóc vỏ, trứng gà, rau hẹ, mộc nhĩ, nấm hương.Ngoại trừ tôm bóc vỏ, những nguyên liệu khác đều được cắt nhỏ, cùng trộn chung với thịt heo.Bạch Anh nhào bột mì lần nữa để mịn bề mặt, ngón tay chọc một lỗ giữa trung tâm bột mì, chậm rãi nặn, bột mì lập tức biến thành hình nhẫn.Cắt đứt một đầu trong đó, lăn mỏng hơn và mỏng hơn trên thớt, sau đó bạn có thể kéo nó thành nắm bột mì.Sở dĩ dùng “Tóm”, là vì trước khi Lương Ô Ô đi, đã cảnh cáo cô vừa tiếp xúc với đám nhóc này, không cho phép dùng đao, để tránh phát sinh ngoài ý muốn.Mắt Bạch Anh không tự chủ liếc về phía chày cán bột.Trong phòng bếp có cái gì không thể dùng để đánh người chứ…?Lại nhìn đầu nhỏ mềm như nhung của nhóm đậu đinh nhỏ, Bạch Anh cảm thấy loại sự kiện bạo lực này không có khả năng phát sinh.Chày cán bột trong tay của cô, cán vài cái nắm bột mì sẽ biến thành vỏ sủi cảo.Người xem cùng học sinh nhỏ xem cô làm mà hoa cả mắt, căn bản không thấy rõ sao cô lại làm được.【 ùng ục ục: Tôi vừa nhìn đã biết người thành thạo! 】【 yêu nhất tô hoàng du: Mỗi lần xem đều cảm thấy là ma thuật.
】【 tùy thời chuẩn bị bái sư học nghệ: Huấn luyện viên, tôi muốn học cái này! 】Vì làm mẫu cho bọn nhỏ, Bạch Anh cố ý làm chậm lại.Đại khái là do con gái khá cẩn thận, Khương Phi rất nhanh đã nắm giữ bí quyết.【taurus: Oa! Bé nhỏ nhất kia thật thông minh! 】【rick là một nhà khoa học: Cảm giác trợ thủ đắc lực phải cân bằng phối hợp mới khá được.
】【 vân hồ không thích: Tôi đã trộm thử qua, miễn cưỡng có thể làm ra một cái.
】【 {tiểu Tím}: Vì sao tôi học không được? Được rồi, tôi chỉ hỗ trợ trộn nhân bánh là được.】Bạch Anh trong lúc vô tình thấy mưa đạn, suy đoán vân hồ không thích cùng {tiểu Tím} hẳn là hai cô gái ở trọ chung.Tiếp đấy, cô bắt đầu dạy bọn nhỏ bọc bánh.“Để một chút chỗ trống cho nhân bánh, đúng vậy, cho tôm vào.
“Sủi cảo lần này, Bạch Anh có ý định để cả con tôm bóc vỏ.Căn chỉnh hai phần của vỏ bánh với ngón tay của bạn, dùng ngón tay cái và ngón trỏ véo mạnh, một chiếc bánh bao có hình chiếc mũ trạng nguyên đã sẵn sàng.Bọn nhỏ không đủ lực tay, đành phải dựa theo một loại phương pháp khác do Bạch Anh dạy, chia vỏ sủi cảo thành tám phần, bọc thành sủi cảo.Trong nồi nước đã đun sôi, sủi cảo trắng như tuyết đập vào mặt nước.Bạch Anh bảo bọn nhỏ tới đây quan sát, “Xem, sủi cảo bây giờ còn đang ở đáy nước, khi chúng nổi lên tức là đã chin.”Cô duỗi một ngón tay, thần thần bí bí quơ quơ, “Có một câu ca dao, có thể giúp mọi người nhớ kỹ bí quyết làm sủi cảo nha.”“Một đám ngỗng trắng, bịch bịch nhảy xuống sông, đợi đến lúc thủy triều dâng ba lần, tất cả vượt qua sườn núi.
“Bọn nhỏ nhớ kỹ đọc thuộc lòng câu ca dao, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc đọc thuộc lòng.Sủi cảo nấu chín được múc lên, chuẩn bị dầu ớt với dấm chua, cùng với tỏi, xì-dầu.Bạch Anh nhìn thấy bộ dạng thèm ăn của bọn nhỏ, dẫn đầu gắp một cái sủi cảo, “Đều ăn thử một chút đi, nhìn xem thành quả của mình hôm nay thế nào.
“Người xem trực tiếp lại một lần chia làm hai phe.【 ùng ục ục: Quả nhiên vẫn là chấm dấm chua ăn ngon hơn.
】【 không ai đế là một tiểu đồ ngốc: Rõ ràng hợp với tỏi xì dầu hơn! 】【Summer: Đầu lưỡi cậu xảy ra vấn đề gì à? Ớt với dấm chua hợp hơn! 】Bạch Anh cười híp mắt nhìn khán giả cãi cọ, rút mười người đưa sủi cảo, lúc này mới đóng phát trực tiếp.“Đi đi đi, bưng sủi cảo lên, chúng ta muốn đi ăn cơm rầu~! “—————–Tác giả nói suy nghĩ của mình: Cảm ơn mọi người đã bình chọn cho tôi trong thời gian 2020-06-28 21: 00: 17 ~ 2020-06-30 07:11: 52Cảm ơn Tiểu thiên sứ: Hạ Hạ tiểu khả ái đã ném địa lôi;Cảm tạ tiểu thiên sứ tặng bình tưới dinh dưỡng: Bạch Trạch 2 bình;Vô cùng cảm ơn mọi người đã ủng hộ tôi, tôi sẽ tiếp tục cố gắng !.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.