Tôi là Nữ Quan Tài

Chương 313: Đ?? Uống




Tôi nhìn hoa văn vẽ hai màu đen đỏ giao nhau trên tường chỉ cảm thấy lạnh toát từ đỉnh đầu đến lòng bàn chân.
Những chữ khắc trên vách suối Đá vậy mà lại bị chuyển đến nơi này, rốt cuộc là ai mài đi những chữ ở suối Đá kia?
“Sàn sạt!”
Tôi đang nhìn thì bỗng nghe được bên chân truyền đến tiếng sàn sạt, theo đó có mấy thứ ngứa ngáy chảy dưới chân.
Cúi đầu nhìn thì thấy dòng cát mịn màu vàng đang dần dần chảy lên chân tôi.
Tôi sợ mình nhìn lập nên cúi đầu nhìn một hồi, đúng là nó đang chảy ngược lên mà nguồn gốc của những bãi cát chảy  này lại chính là từ những con búp bê cỏ dưới chân tôi.
Lúc này những con búp bê cỏ đều xẹp xuống giống như tắm thoát kén chỉ còn sót lại một miếng băng gạc màu vàng xám vẫn còn tại chỗ, vốn lúc đầu tôi cho rằng trong băng gạc là cặn gỗ nhưng thì ra toàn bộ đều là cát mịn.
“Sàn sạt!”
Cát theo bậc cầu thang chảy xuống dưới tác dụng của một lực không xác định nào đó chảy qua mu bàn chân của tôi không hề có phản ứng.
“Cô tỉnh táo chút đi!”
Tôi còn đang thất thần thì nghe được tiếng của đầu bếp Ngụy hét to từ trên tầng truyền xuống, vội vàng quay đầu nhìn về phía sau nhưng vẫn chỉ có một màu đen, không nhìn thấy rõ bên ngoài có phải là cái tên đầu bếp Ngụy nói muốn tiên phong nhưng lại đứng yên không động chân không, mà chỉ mới một lúc rõ ràng tôi còn đang đứng ở cửa hành lang này mà ông ấy đã chạy lên trên rồi?
“Ha! Ha!”
Những hạt cát vàng kia nghe được tiếng đầu bếp Ngụy hét lớn hình như rất vui vẻ, vừa chảy lên trên vừa cười ha ha.
“Cô có nghe thấy tôi nói không vậy?”
Đầu bếp Ngụy lại hét to một tiếng nhưng sau khi hét hình như còn có tiếng kêu đau nên tôi cũng không dám chậm trễ nữa, lập tức dẫn Thần Hỏa phù vào băng gạc của ba con búp bê cỏ đã trống rỗng kia.
“A……”
Đột nhiên có tiếng hét chói tai truyền xuống từ trên tầng, chấn động đến mức ngay cả dòng cát chảy cũng phải sửng sốt một chút, mảng sơn trên hành lang cũng ào ào rơi xuống.
Nhìn ba tấm băng gạc dưới lửa đang dần cuộn lại, còn tiếng hét bi thảm trên tầng giống như bà lão đã chết, tôi lập tức chạy lên theo phương hướng cát chảy.
Rất lâu trước đây tôi đã tới tòa nhà này của nhà họ Lư một lần, nhưng khi đó ông chủ Lư mới chết không lâu mà thi thể lại không biết đã chạy đi đâu.
Tuy nói khi đó chúng tôi đã biết ông chủ Lư đã xảy ra chuyện gì nhưng vẫn không nghĩ ra thi thể của ông chủ Lư đang được giấy ở nơi nào, lúc này một mình tôi đang đi lên cầu thang của nhà họ Lư, mà tiếng cát mịn sau lưng cứ sàn sạt chảy dần lên làm tôi rất lo từ trong tường cạnh cầu thang lúc nào cũng có thể có một bàn tay duỗi ra kéo tôi vào trong tường.
Chỉ yếu là những đồ án cổ quái được vẽ trên bức tường, tôi vừa nhẹ nhàng chậm rãi đi lên trên vừa cẩn thận đánh giá những đồ án này.
Khi tôi nhìn thấy những ký hiệu này ở dưới suối Đá chỉ mới sáu tuổi, lúc đó là do thuận tiện liếc nhìn một cái nên cũng không nhớ kỹ bao nhiêu, bởi vậy khi nhìn những ký hiệu này cảm thấy có cái quen mắt nhưng cũng có cái lạ mắt.
Cũng không biết cáo phải do tôi đốt ba tấm băng kia không mà khi lên tầng cao nhất không còn thấy động tĩnh gì nữa, tôi tính tầng này vừa vặn là tầng bảy và tôi đang đứng trước cánh cửa cuối cùng, bên trong yên lặng không có bất kỳ âm thanh nào.
Mèo trắng, Âm Long và tiếng hét to vừa rồi của đầu bếp Ngụy hình như đã không còn.
“Sàn sạt!”
Đứng ở của một hồi thì dòng cát chảy kia đã nhanh chóng chảy dọc theo chân tôi từ khe cửa vào trong.
“Mẹ! Cái này là cái quỷ gì đây!”
Những hạt cát kia vừa chảy vào một chút, chợt nghe thấy tiếng hét to của đầu bếp Ngụy ở bên trong, sau đó là tiếng gãi mạnh vào da thịt.
Lúc này tôi nghe được tiếng của đầu bếp Ngụy như nghe được tiếng trên thiên đường, chỉ cần xác định ông ấy đang ở bên trong thì tôi sẽ cần tìm ít đi một người, niệm Đại Lực Kim Cương chú ở trong lòng, tôi lập tức nhấc chân lên đạp vào cánh cửa kia một cái.
Phòng của nhà họ Lư không tính là cũ nhưng khi xây chỉ dùng loại khóa cửa kiểu cũ nên khi bị tôi đá một cái liền cạch một tiếng rồi mở ra.
Tôi theo quán tính xông thẳng vào, mà dòng cát chảy ở cửa bị tôi đá làm văng khắp nơi.
“Nhóc Dương, mau tới giúp tôi đi!”
Tôi còn chưa kịp đứng vững đã nghe được tiếng hét lớn của đầu bếp Ngụy với tôi, mà trên người ông ấy vậy mà lại là một làn da trơn bóng như ngọc của Đại Hồng.
Chỉ là lúc này mắt của Đại Hồng vẫn đang nhắm lại nhưng eo ở trên người đầu bếp Ngụy lại vặn vẹo không ngừng, trên mặt còn ửng hồng.
Tôi không nghĩ tới tôi vừa xông vào đã phải đối mặt với cảnh tượng này, Đại Hồng không phải còn chưa tỉnh sao? Sao vừa tỉnh đã nhiệt tình như lửa vậy?
“Nhóc Dương, cô mau tới kéo cô ấy ra đi, cô ấy bị hạ cổ rồi! Cô muốn…” Đầu bếp Ngụy thấy tôi đứng bất động tại chỗ, cắn răng nghiến lợi hét lớn với tôi. Lần này tốt hơn, tôi nhìn mà mặt đỏ tim đập, trong lòng cũng biết tình huống này đang không đúng, tuy tôi đã thấy Đại Hồng không mặc quần áo nhưng lúc đó đến da cô ấy cũng không có, nên quần áo còn đáng nói gì, còn tình huống bây giờ không thể nói giống với ngày đó được!
Vội vươn tay kéo Đại Hồng ra, bằng không với kiểu mặt đỏ này của đầu bếp Ngụy, tôi đoán đây là ông ấy có thể là người đầu tiên từ trước đến nay đỏ mặt đến xuất huyết não mà chết.
Nhưng cánh tay của Đại Hồng như thể được bôi một lớp dầu thật dày làm tôi vốn đang kéo cánh tay, kết quả vừa dùng sức đã bị trượt xuống thành kéo cổ tay.
“Ừm!” Đầu bếp Ngụy lại duỗi ra từ trong miệng của Đại Hồng rồi hét lớn với tôi: “Mau lấy cát ở dưới…”
Khi tôi nghe được ông ấy nói thì mới phát hiện những hạt cát kia vậy mà đang dần dần chảy về phía người đầu bếp Ngụy, mà khi nó vừa dính vào người ông ấy ngay lập tức thấm vào trong. Đầu bếp Ngụy hình như đã ngứa không chịu nổi, hai chân bị không ít cát thấm vào đã bắt đầu chảy máu.
Dòng cát chảy vừa dính vào máu càng cố gắng chảy về phía đầu bếp Ngụy, theo chỗ bị rách thấm vào trong.
Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
Tôi nhìn chân của đầu bếp Ngụy, lại nghĩ đến ba cái băng gạc bị tôi đốt kia, hiện tại cứ có cảm giác đầu bếp Ngụy chính là loại băng gạc đó.
Sửng sốt một chút nhưng tay cũng không dám dừng lại, trực tiếp luồn qua nách của Đại Hồng, sau đó hai tay lập tức mềm nhũn, thì thấy đầu bếp Ngụy gần như nhắm mắt lại đẩy mạnh Đại Hồng trên người, sau đó hét lớn: “Kéo mạnh ra!”
Tôi thời dịp đầu bếp Ngụy đẩy mạnh một cái lập tức kéo Đại Hồng xuống mặt đất.
Trong lòng đã rất bất lực muốn chửi bới chị gái đến từ Linh giới này, cũng hy vọng cô ấy đừng có trở về Linh giới nữa mà cứ ở lại nhân gian để bị người ta hạ cổ thêm vài lần nữa, cô ấy mà còn không biết xấu hổ lăn lộn trở về nữa thì nói ra cũng rất mất mặt đó!
Đại Hồng bị tôi đẩy xuống đất còn vẫn cứ uốn éo người, cố gắng chống đỡ muốn đứng dậy, tôi vội vàng đi lên đá mạnh cô ấy ra rất xa, loại thời điểm này cô không không giúp được gì thì cũng đừng có tới quấy rối.
“Cô nhẹ một chút đi!” Đầu bếp Ngụy lúc này lại nghiêm túc hét lớn với tôi, hai tay nhanh chóng phủi cát mịn trên người xuống.
“Đi!”
Tôi thấy đầu bép Ngụy đang loạn lên nên quay người dùng một đạo Chưởng Tâm Lôi với dòng cát mịn đang chảy vào ở cửa, cắt đứt dòng chảy kia.
“Ha! Ha!
Ngay khi cát văng tung tóe, tôi bỗng nghe thấy tiếng cười trong trẻo mà quỷ dị giống như tiếng cười của một đứa trẻ đang đùa giỡn trốn trong tủ quần áo không nhịn được mà bật ra.
Tôi liếc nhìn đầu bếp Ngụy một cái, chân trần chậm rãi đi tới TV ở phòng khách đối diện.
Chu Lượng nói cậu ta nhìn thấy chị dâu nhà họ Lư bưng ba chén đồ uống đặt trên tủ TV, sau đó lúc ra cửa lại thấy chị dâu nhà họ Lư nhỏ một giọt máu vào trong đồ uống đó.
Mà hiện tại trên TV đúng là đang đặt ba con búp bê cỏ, hơn nữa trên đỉnh đầu còn mọc ra cỏ xanh màu hơi ngả vàng, như thể bị tôi nhìn làm cho xấu hổ, cỏ trên đầu của con búp bê cỏ bên trái đang chậm rãi mọc ra hơi dài.
Lúc đầu tôi còn nghĩ rằng là do mình hoa mắt nhưng chớp chớp mắt mấy lần, đúng là ngọn cỏ trên đầu con búp bê cỏ bên trái dài hơn hai con còn lại một chút.
“Nhóc Dương, những thứ quỷ này lại chảy tới rồi.!” Đầu bếp Ngụy lại bắt đầu hét lớn.
Tôi đang nhìn con búp bê cỏ đến ngẩn người thì nghe thấy ông ấy gọi, vội vàng quay lại nhìn, quả nhiên cát trên mặt đất vậy mà lại chia làm ba đường chảy về phía đầu bếp Ngụy, nhưng lại chỉ có một đường đã chảy tới trên người đầu bếp Ngụy.
Vội vàng quay đầu lại nhìn ba con búp bê cỏ, cỏ trên đầu con bên trái đã mọc dài thêm một chút, lập tức nghĩ đến bản chất của người thực vật là đầu bếp Ngụy, trong lòng tôi lóe lên, tay nhanh chóng bóp con búp bê trái.
” A! A!”
Con búp bê kia thật giống như bị bắt được tại trò chơi con rối, nhanh như chớp trượt xuống theo màn hình TV, bước hai bước tượng trưng rồi nhanh chóng chạy đến chỗ đầu bếp Ngụy.
“Đây rồi!” Đầu bếp Ngụy thấy con búp bê cỏ chạy vội tới thì hét lớn với tôi: “Trong bé con này có chưa tro xương đầu, cô mau chóng bắt lấy! Đốt luôn đi!”
” A! A!”
Hình như hai con búp bê cỏ khác cảm thấy giả vờ cũng không còn ý nghĩ gì nữa, nên cũng trượt xuống từ trên TV.
Mà tất cả cát trong phòng liên tục chạy loạn, đi ngang qua bên cạnh tôi còn đột nhiên tránh đi nhưng đối với đầu bếp Ngụy lại không khách khí như vậy mà vọt thẳng tới thấm vào người ông ấy khiến hay tay của đầu bếp Ngụy không ngừng gãi loạn khắp trên người.
“Mau tới giúp đi!” Hai tây đầu bếp Ngụy bận không chịu nổi, đỏ mặt hét lớn với tôi.
Mà Đại Hồng bò trên đất tới dưới chân đầu bếp Ngụy, lúc này đầu bếp Ngụy giống như một viên kẹo thơm ngon khiến tất cả kiến đều muốn cắn một miếng trên người anh ta.
Tôi liếc mắt nhìn ba bé con kia chạy trên mắt đất, nghĩ có lẽ không bắt được bởi loại búp bê to bằng bàn tay này quả thật chạy nhanh như chuột vậy.
Vừa hay có một con búp bê có chạy qua cửa phòng bếp, tôi vội vàng lao tới mở cửa tủ lạnh ra, chỉ thấy bên trong toàn là đồ uống được đựng trong ấm trà thủy tinh, màu sắc nhìn qua không khác với dầu ăn lắm nhưng lại tỏa ra một mùi hương ngọt ngào thoang thoảng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.