Tôi Là Đạo Sĩ

Chương 13: Bí ẩn hoàng triều




Thật lòng đôi lúc tôi không biết mình đang làm cái quái gì nữa, tại sao tôi lại đi cùng ông bác già và tên Xao Jin đi bắt cương thi? Về lại vùng núi Cao Bằng mà ba năm về trước tôi từng bị lừa cho một vố?
Tất cả đều có căn nguyên của nó... Vào tối hôm trước...
- Sư Phụ lại làm gì nữa vậy? Tên Xao Jin này không phải dạng vừa đâu! Nếu người còn định làm lại cái trò mèo cương thi fake như lừa con lúc trước thì con khuyên thầy đừng tốn công vô ích!
Tôi cười đểu nhìn về phía ông bác già, ổng có vẻ như không quan tâm đến lời tôi nói, vẫn tiếp tục đang chú tâm vào một việc gì đó. Tôi dựa vào thành ghế rồi rót ly trà để trước mặt ổng bác già:
- Nếu thầy đang bàn tính chuyện gì thì cũng nên nói với con trước để con còn liệu cơm gắp mắm! Chứ con không muốn cứ mãi là con bò lạc ngô nghê như vậy? Thầy muốn con gái yêu của thầy cưới phải một thằng ngu sao?
Ông bác già lạnh lùng đưa mắt nhìn về phía tôi, rồi ổng bâng quơ nhăn mặt trả lời:
- Ta cho phép ngươi và cái H cưới nhau hồi nào?
What thê đệch? Rõ ràng ba năm trước, ông từng mở miệng nói là nếu tôi diệt được con cương thi fake thì sẽ gả con gái ông cho tôi mà? Giờ định lật kèo là sao hả lão già? Tất nhiên đó chỉ là những suy nghĩ trong tôi thôi, chứ tôi hiện tại không muốn trở mặt thành thù với ổng tí nào. Tôi nén giận im lặng rồi gãi đầu cười xòa như không nghe thấy ổng nói gì hết.
- Muốn cưới con gái ta không có dễ đâu...! 
Ông lạnh lùng cười mỉm rồi nói với thái độ bàng quang, tôi nhẹ nhàng lại gần bóp vai cho ổng rồi tỉ tê lấy lòng:
- Người cứ thử ra điều kiện xem thế nào? Chứ giờ con và H cũng đến độ tuổi lấy vợ gả chồng rồi chứ còn sớm sủa gì nữa...!
Ổng ngồi suy tư nhìn về phía khoảng không rồi chau mày ôn tồn nói:
- Tiền bạc đối với ta thì không quan trọng! Vì đơn giản là ta không thiếu tiền...! Voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao thì ngươi chưa đủ bản lĩnh để đến được nơi chúng sống chứ đừng nói đến việc lấy chúng về đây...! Nhưng không phải là ta không cho người cơ hội! Ngồi xuống ghế đi, ta sẽ kể cho ngươi một câu chuyện...!
Tôi nghe theo lời ổng bác già, ngồi xuống cái ghế đối diện. Ổng nhẹ nhàng nhấp miếng trà rồi bắt đầu cất lời:
- Ngươi đã từng nghe nói về bí ẩn trộm mộ Từ Hy Thái Hậu chưa? Lúc phát hiện ra xác của Từ Hy thì người ta phát hiện bàn tay của bà ấy có lông mao mọc ra rất dài...! Nhưng thực ra câu chuyện đó chỉ là bề nổi của một sự thật kinh hoàng bị che giấu...!
Ổng khẽ mỉm cười một cách bí ẩn nhìn về phía tôi rồi gằn giọng nhấn từng từ một:
- Từ Hy Thái Hậu thực chất là cương thi...!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.