Tôi Đến Tiên Giới Dựng Tiên Sơn

Chương 36: Thần Chi Hữu Thủ Bốn Nhân Tài Có Một Không Hai Xuất Thế





Cả năm linh căn đã được mở ra, đó đã không thể gọi là thiên tài nữa, mà phải gọi là yêu nghiệt.
Nếu nói tốc độ tu luyện của một linh căn là 10, thì hai linh căn chính là 20.
Ba linh căn là 40.
Bốn linh căn là 80.
Năm linh căn là 160.
Đều là tăng trưởng gấp hai lần.
Cảnh giới người khác tu luyện 160 năm mới có thể đạt tới, nhưng bọn họ chỉ cần 16 năm.
Tốc độ tu luyện cực nhanh, có thể nói là yêu nghiệt.
Nhìn toàn bộ cả Thánh Vực Đông Phúc, người có thiên phú ngũ linh căn có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Mà phái Thiên Sơn của anh lại có hẳn bốn người chỉ trong một đêm.

Tương lai là của các ngươi, mấy thằng nhóc, cố lên.
Lúc này, bốn người đều thần thái sáng láng, linh căn mở ra không chỉ ban cho bọn họ thiên phú tu luyện, mà ngay cả khí chất cũng được thăng hoa.
Bốn người xếp thành một hàng thẳng, rực rỡ chói mắt, cả người phát ra ánh sáng lưu chuyển, khí chất xuất trần, như thánh tử giáng thế, làm người không dám nhìn trong khoảng cách gần.
“Đa tạ công ơn tái tạo của sư tôn!”“Đồ đệ nhất định sẽ chăm chỉ tu luyện, không phụ công ơn của sư phụ!”Sự hưng phấn và biết ơn đều viết rõ trên mặt bốn người, trong lòng họ yên lặng thề, cuộc đời này sẽ thề sống chết đi theo sư phụ.
“Được rồi, rất tốt.
” Phương Lãng khẽ phất tay rồi nói: “Linh căn đã mở, nên làm thủ tục rồi.
”“Thủ tục??”Khi mọi người còn chưa hiểu rõ, Hiên Viên Thành đã dựng thẳng ba ngón tay, thề với trời: “Chuyện sư tôn dùng thần thông nghịch thiên sửa mệnh, trợ giúp đệ tử mở linh căn, đệ tử nhất định sẽ không nói cho bất cứ ai biết.
Nếu như vi phạm lời thề, đệ tử sẽ bị nghìn mũi tên xuyên tim, không được chết tử tế.
”Ân Thiên Minh cũng thề: “Nếu đệ tử nói cho bất cứ ai, sẽ rơi vào địa ngục, vĩnh viễn không được siêu sinh.
”Lâm Tiểu Lực và Diệp Bình thấy thế cuối cùng cũng biết thủ tục là gì, ngay sau đó cũng quỳ xuống thề.
Một người dùng tính mạng của toàn gia tộc thề, một người dùng tính mạng của toàn thôn thề.
Người sau tàn nhẫn hơn người trước.
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của bọn họ, Phương Lãng rất hài lòng gật đầu.
‘Ting, Ân Thiên Minh, trung thành +3, may mắn +20.
’‘Ting, Hiên Viên Thành, trung thành +3, may mắn +30.
’‘Ting, Lâm Tiểu Lực, trung thành +3, may mắn +30.
’‘Ting, Diệp Bình, trung thành +10, may mắn +5.

’‘Tổng cộng tăng 104 điểm, nhận được 10400 Đạo Điểm.
’Không tệ, không tệ, tiêu hai mươi lăm vạn cuối cùng cũng hồi được ít máu.
Cộng thêm số điểm còn thừa lúc trước là hơn hai mươi nghìn Đạo Điểm, phải dùng cẩn thận chút mới được.
Mặt khác, sau khi tăng các loại điểm, giá trị trung thành của bọn họ hiện giờ đều đã lên tới hơn 90 điểm.
Ngay cả Diệp Bình cũng bò tới số điểm trung thành tuyệt đối này.
Hơn nữa điểm may mắn của bốn người cũng tăng lên rất nhiều.
Trong đó Diệp Bình có điểm may mắn cao nhất 79 điểm, tiếp đó là Ân Thiên Minh 70 điểm, Hiên Viên Thành và Lâm Tiểu Lực cũng đều đạt tiêu chuẩn.
Quả nhiên.
Thiên phú cao luôn đi cùng với may mắn.
Rất phù hợp với quy luật của tự nhiên.
Bây giờ dưới ghế có bốn nhân tài có một không hai.
Thiên Sơn này, đã bắt đầu quật khởi rồi.

Phương Lãng gọi Tiểu Hồng ra quay về Thiên Sơn.
…Khi năm người xuất hiện trước mặt chúng đệ tử.
Đôi mắt bọn họ sáng rực lên.
Cả đám nhìn về phía sư phụ và bốn vị sư huynh trên không trung.
Linh căn thay đổi, cùng nghĩa với khí chất thăng hoa.
Ngày hôm qua bốn người rời đi, nhưng hôm nay trở về lại làm chúng đệ tử có cảm giác như biến thành một người khác vậy.
Bốn vị sư huynh thần thái tỏa sáng, khí chất rực rỡ hẳn lên, giống như thánh tử hạ phàm.
Điều quan trọng nhất là…Sao Nhị sư huynh lại không mặc quần áo vậy nhỉ?Còn nữa…Cái đống đen đang ngồi trên lưng Phượng hoàng lửa là gì thế?.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.