Tối Cường Hệ Thống Đế Hoàng

Chương 11: Đè Nàng Lại, Để Cho Hạo Gia Ngắm




“Ha ha ha! Tiểu bao bao, ta tới rồi!”
Tây Môn Hạo vẻ mặt dâm tà đến cực điểm, hai tay cách hồng bao càng ngày càng gần.
Bỗng nhiên một giọng nói từ trong bóng tối khẽ kêu lên, tiếp theo đó là một chiêu kiếm pháp đánh thẳng tới Tây Môn Hạo.
“Cái tên vô sỉ bại hoại này! Ta ẩn thân kĩ như vậy mà ngươi cũng phát hiện! Nhận lấy cái chết đi!”
“Keng!” Màu xanh nhàn nhạt của kiếm khí mang theo một cỗ sát khí nồng đậm, nếu kiếm này mà đâm từ phía trên xuống, thì một chiêu tất lấy mạng a!
Tây Môn Hạo kinh hãi, không nghĩ tới đằng sau hồng bao còn có một người, mà lại nghe âm thanh nữ nhân kia hình như còn rất quen thuộc.
“Keng!” Thanh Phong Kiếm nháy mắt xuất hiện trên tay hắn, trở tay đón lấy một chiêu hiểm hóc kia.
“Địch Doanh Doanh! Ngươi có bệnh à?”
Tây Môn Hạo nhất thời hoảng sợ, nếu không phải hắn phản ứng nhanh, thì chắc chắn đã bị cái cô nương này một kiếm đâm chết rồi.
“Dâm tặc! Ngươi ở trong hoàng cung sử dụng tà thuật, làm cho ta mất hết mặt mũi, hôm nay là ngày chết của ngươi!”
Địch Doanh Doanh ánh mắt xinh đẹp tràn đầy sát khí, xuất kiếm lần nữa. Bất quá, phía trên ngực của nàng lúc này còn đang treo một cái đại hồng bao!
“Giời ạ! Hệ thống ngươi có còn chút liêm sĩ nào không!”
Tây Môn Hạo trong lòng thầm chửi mắng hệ thống, đây là lần thứ ba rồi! Lần đầu là ngay trên hai quả hồng đào của nàng, lần thứ hai vẫn là nàng nhưng hồng bao lại trên mông, lần này đã là lần thứ ba, người ta lần này ẩn thân rồi mà còn không buông tha, đơn giản là cái hệ thống này quá vô sỉ, còn vô sỉ hơn cả mình.
"Đương đương đương..."
Vô Danh kiếm pháp chính là Hoàng giai cực phẩm kiếm pháp, chỉ cần sử dụng kiếm pháp này kết hợp với Thần Hoàng Bá Khí Quyết thì cho dù tu vi không bằng nàng, hắn vẫn sẽ không rơi vào thế hạ phong.
Địch Doanh Doanh càng đánh càng kinh hãi, không nghĩ đến tên Đại lang này suốt mấy năm nay bệnh nằm liệt giường, vừa tỉnh lại vài ngày nay không ngờ lại lợi hại như thế.
“Thích khách to gan! Dám ám sát Hoàng tử! Bắt nàng lại!”
Lưu đội trưởng mang theo một đội hộ vệ chạy tới, trong nháy mắt liền bao vây Địch Doanh Doanh lại.
Hắn chính là Ngưng Khí trung kì, bọn hộ vệ xung quanh ít nhất cũng là Thoát Thai cảnh tầng năm, dù sao thì đây cũng là nhi tử của Tây Môn Phá Thiên nha.
"Đương đương đương!"
Chưa đến mấy hiệp, Địch Doanh Doanh đã bị đánh bại, bị Lưu đội trưởng và một gã hộ vệ áp chế không thể động đậy.
"Thả ta ra! Các ngươi có biết ta là ai không?" Địch Doanh Doanh phẫn nộ nói.
“Hừ! Không cần biết ngươi là ai, ám sát Hoàng tử chính là đại nghịch bất đạo! Cho dù là Thiên Vương lão tử cũng không thể cứu được ngươi!”Lưu đội trưởng gằn giọng nói ra.
“Ta…Ta là...”
“Đừng nhúc nhích! Đè nàng lại! Để Hạo gia ta nhìn xem.”
Tây Môn Hạo không thèm để ý mấy thứ khác, cái duy nhất hắn quan tâm bây giờ chính là đại hồng bao trên ngực Địch Doanh Doanh.
Chỉ thấy hai tay của Tây Môn Hạo đặt lên ngực Địch Doanh Doanh, vẻ mặt hết sức dâm tà mà liếm môi một cái.
“ y…” Tất cả hộ hệ đều rùng mình một cái, bởi vì trong mắt bọn hắn, Đại hoàng tử đây là muốn phi lễ nữ nhân này a!
“Tây Môn Hạo! Ngươi… ngươi muốn làm gì?”
Địch Doanh Doanh bị động tác và vẻ mặt dâm tà của Tây Môn Hạo dọa sợ.
“Đừng nhúc nhích… đừng nhúc nhích... ta tới rồi!”
“Ba ba!”
Tây Môn Hạo hai tay đặt trên hồng bao.
"Đinh! Dị giới hồng bao đang trong quá trình mở ra, thời gian dự tính là 30 giây. 30, 29..."
“A..!” Địch Doanh Doanh bị tập kích bất ngờ, nhất thời hét lên.
Muốn trốn thoát nhưng lại bị hai gã hộ vệ áp chế, lại thêm cái tên Tây Môn Hạo bại hoại này dùng sức quá mức, khiến cho thân thể nàng run lên.
Nếu không phải bị hộ vệ áp chế, thì có lẽ bây giờ nàng đã co quắp ngã xuống đất.
“Hắc... y da... xem ra co dãn cũng không tệ lắm!”
Tây Môn Hạo lúc này đang chờ hồng bao mở ra rảnh rỗi không có việc gì làm liền dùng hai tay mình dùng sức bóp bóp mấy cái.
Địch Doanh Doanh bị bóp đến thân thể mềm mại run lên.
"Bành!"
Tây Môn Hạo một cước đá vào phía trên mũi chân đối phương, sau đó lại dùng lực bóp.
"A! Đau!"
Địch Doanh Doanh đau đến vành mắt đều đỏ, hận không thể nuốt luôn Tây Môn Hạo.
"Đau cũng đừng có động đậy, một lát nữa là xong rồi."
Tây Môn Hạo nhìn lại xem hồng bao còn bao nhiêu thời gian để mở ra. Còn năm giây, còn về phần Địch Doanh Doanh, cái cô nàng này có liên quan đến thế lực của Hoàng hậu, hắn sẽ không khách khí với nàng.
"Đinh! Hồng bao mở ra thành công! Chúc mừng kí chủ thu hoạch được 10 viên Nguyên Khí đan sơ cấp! Bởi vì hồng bao quét mới là Địch Doanh Doanh đang sử dụng Ẩn Thân phù, phá lệ thu hoạch được một tấm Ẩn Thân phù! Đã tạm thời chuyển vào không gian trữ vật.”
Tây Môn Hạo nhìn xem bên trong không gian trữ vật của mình.
Bên trong có một thanh Thanh Phong Kiếm, một tấm Khôi Lỗi phù sơ cấp, một bình Chữa Thương đan tam phẩm, một tấm Ẩn Thân phù vừa thu hoạch được, còn có một bình Nguyên Khí đan sơ cấp.
Ẩn thân phù: Mỗi ngày dùng được một lần, đặt phù ở sát bên ngực để tiến vào trạng thái ẩn thân, thời gian ẩn thân là năm phút đồng hồ. Nếu bị công kích hoặc là sử dụng nguyên lực, trạng thái ẩn thân sẽ biến mất.
“Tây Môn Hạo! Thả ta ra! Ta muốn đi đến trước mặt Hoàng đế kiện ngươi!”
Địch Doanh Doanh thấy Tây Môn Hạo đã chiếm tiện nghi của mình mà còn phớt lờ đi chính mình liền tức giận la to, cái tên này thật là vô sỉ.
“Câm miệng! Không thì đừng trách Hạo gia ta giết ngươi!” Tây Môn Hạo đột nhiên nhìn Địch Doanh Doanh, lạnh lùng quát.
Địch Doanh Doanh giật mình một cái, lập tức mặt cắt không còn giọt máu, lúc này nàng mới nhớ tới, đây đã không còn là Tây Môn Hạo của mấy năm trước nữa, mà Tây Môn Hạo bây giờ chính là một cái ma đầu giết người không chớp mắt.
“Địch Doanh Doanh, lần này Hạo gia tha cho ngươi, nếu như lần sau ngươi lại đến quấy rối….Hắc hắc! Ngươi chắc là người hiểu thủ đoạn của ta rõ nhất.”
Tây Môn Hạo cười lạnh một tiếng, sau đó quay người trở về trong xe ngựa.
“Xuất phát!”
“Vâng! Điên hạ!”
Lưu đội trưởng buông Địch Doanh Doanh ra, sau đó cùng hộ vệ leo lên chiến mã, tiếp tục lên đường.
Địch Doanh Doanh nhìn xe ngựa đang dần biến mất trong tầm mắt, con ngươi cũng không thể nhịn được nữa mà chảy xuống hai hàng lệ.
“Tây Môn Hạo, cô cô sẽ không để yên cho ngươi! Ô ô ô..” Nàng ngồi chồm hỗm xuống đất mà khóc rống lên.
………
"Đinh! Chúc mừng kí chủ tăng lên 10 điểm nguyên khí!"
"Keng! Chúc mừng kí chủ tăng thêm 10 điểm nguyên khí!"
“Chúc mừng kí chủ đã đột phá cảnh giới Ngưng Khí sơ kỳ, hiện tại ngươi có thể hấp thu thiên địa nguyên khí để sử dụng, đồng thời có thể chuyển hoá nguyên lực để gia tăng lực công kích, phòng ngự."
Một trận nguyên khí dao động đẩy ra ngoài xe ngựa, ngoại trừ Bích Liên là người bình thường ra thì tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía Tây Môn Hạo.
"Chúc mừng Đại Hoàng tử, đột phá Ngưng Khí kỳ!"
Lưu đội trưởng dẫn đầu ôm quyền hướng về phía Tây Môn Hạo chúc mừng.
"Chúc mừng điện hạ, chúc mừng điện hạ..."
Bọn hộ vệ tất cả đều nhao nhao hướng phía Tây Môn Hạo mà chúc, chỉ có phu xe vẫn cúi đầu đi đường, ép ép cái mũ vành phía trên xuống.
“Ha ha ha! Mới Ngưng Khí kỳ, chẳng có gì lạ. Trên đường đi phải thật cảnh giác, đợi đến được thành rồi, ta sẽ ở đó mở tiệc chúc mừng.
Từ trong xe ngựa truyền ra tiếng cười vui sướng của Tây Môn Hạo, tinh thần của hộ vệ bên ngoài cũng vì đó mà rung một cái.
Mà trong xe ngựa, Bích Liên đang một mặt ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra, vì sao mà tất cả các hộ vệ đều thi nhau chúc mừng Tây Môn Hạo.
“Bích Liên, ngươi mệt rồi, ngồi ngủ một lát đi.”
Tây Môn Hạo nhìn về phía Bích Liên, nàng dù sao cũng là một người bình thường, liên tục đi đường cả ngày như thế nàng mệt mỏi là đương nhiên.
"Điện hạ, nô tỳ không mệt... " Bích Liên sợ hãi nói.
"Ừm?"
Tây Môn Hạo chau mày, trên người phóng xuất ra khí thế bá vương, Bích Liên liền vội vàng tựa vào bên trên thùng xe mà nhắm mắt lại.
Nhân lúc Bích Liên đang nghỉ ngơi, Tây Môn Hạo liền nhanh chóng đem 8 viên Nguyên Khí đan nhét vào trong miệng.
“Oanh!” Nguyên Khí đan khi vào trong cơ thể liền chuyển hóa thành nguyên lực, khiến cho tu vi hắn tiến thêm một bước.
"Đinh! Chúc mừng kí chủ lấy được 80 điểm kinh nghiệm!"
Kí chủ: Tây Môn Hạo
Đẳng cấp: Ngưng Khí sơ kỳ (80/200)
Công pháp: Thần Hoàng Bá Khí Quyết
Võ kỹ: Vô Danh kiếm quyết

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.