Tối Cường Hệ Thống

Chương 641: Thí Chủ, Ngươi Đi Sai Hướng Rồi!




Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
-Những bí cảnh này quả nhiên được trời cao chiếu cố, vị trí Thiên Thành, địa thế thiên thời địa lợi, vô cùng ảo diệu.
Tiến vào bí cảnh, Thích Già Tôn giả nhìn phong cảnh đồ sộ trước mắt, không khỏi cảm thán.
-Bần tăng đã đi qua rất nhiều bí cảnh, có Thiên Thành, có khi là đại năng giả dùng đại pháp lực để mở ra, nếu so sánh, thì khí thế của thiên nhiên được hình thành ở đây vẫn to lớn hơn.
-Được rồi, ngươi tên ngốc này từ đâu ra nhiều cảm nhận như vậy, nhanh một chút.
Lâm Phàm quay đầu nhìn hắn có chút bất đắc dĩ, cũng không biết tu luyện như thế nào mà đến cảnh giới này, xem ra chắc đi rồi cửa sau rồi.
-Thí chủ, ngươi muốn đi tìm cái gì? Bần tăng mở Thiên Nhãn ra xem một chút, có thể cảm nhận được tất cả mọi thứ trên thế gian.
Thích Già Tôn giả giả bộ bày ra công pháp này, đây là công pháp độc nhất của Phật Tộc, thông thường, sau khi tiến vào bí cảnh, nắm giữ công pháp này của Phật Tộc, đều có thể tìm được bảo bối nhanh nhất.
-Tiên Thiên chi mộc.
Lâm Phàm nói.
-Tốt, để bần tăng thử xem, vị trí của Tiên Thiên chi mộc, có bần tăng ở đây, Tiên Thiên chi mộc này không có chỗ nấp.
Thích Già Tôn Giả cười nói.
-Không cần, ta có thể tự tìm.
Lâm Phàm liếc hắn một cái, sẽ không cho hắn cơ hội tinh tướng.
-Thí chủ, giao cho bần tăng là tốt rồi, tuyệt đối đáng tin.
Thích Già Tôn Giả vừa định phát huy, mà cái tên này lại không cho mình cơ hội.
Lần này không tinh tướng mà không được, Thích Già Tôn Giả rất khó chịu.
-Vậy ngươi từ từ xem, bản Đế đi trước.
Lâm Phàm cũng không đợi hắn, bay thẳng đến phía trước.
-Thí chủ, đợi một chút, sẽ rất nhanh.
-Thiên Phật Chi Nhãn, cùng Phật hữu duyên, mở.
Lúc này, Thích Già Tôn Giả miệng niệm kinh văn, trên đỉnh đầu xuất hiện một vị “Phật Nhãn”, trên người vị “Phật Nhãn” này chằng chịt những con mắt, đang nhìn tứ phía, một mảnh hư vô.
-Thí chủ, ngươi đi nhầm rồi, Tiên Thiên chi mộc ở hướng này.
Thích Già Tôn Giả hô to.
-Bản Đế hôm nay sẽ đi đường này, ngươi đi con đường kia đi.
Lâm Phàm biết Thích Già Tôn Giả rất thích tinh tướng, nếu như không cho hắn tinh tướng, có thể cả người hắn sẽ không thoải mái.
Ý nghĩ của Lâm Phàm bây giờ chính là muốn đuổi Thích Già Tôn Giả đi, giảm bớt phiền phúc trước mắt.
-Ai nha, thí chủ ngươi sao cứ u mê không tỉnh, Tiên Thiên chi mộc thật sự ở hướng này.
Thích Già Tôn Giả rất muốn biểu hiện một lần.
Mang theo Lâm Phàm đi tìm Tiên Thiên chi mộc, cảm giác thỏa mãn tuyệt đối sẽ tăng cao, nhưng bây giờ, cái tên này lại không nghe mình, làm cho hắn rất khó chịu.
Trên đời này, lời nói chân thành nhất, lại bị người khác xem thành lời nói dối.
-Thí chủ, ngươi chờ bần tăng một chút.
Bây giờ hai cái bánh bao lớn còn treo trên người, Thích Già Tôn Giả không có khả năng để Lâm Phàm biến mất khỏi mắt, cũng chỉ thầm than một tiếng, rồi đuổi theo Lâm Phàm.
-Con mẹ nó, nếu như thật sự ở nơi đó thì phải làm sao bây giờ?
Trong lòng Lâm Phàm bây giờ cực kỳ đau “bi”.
Con lừa ngu ngốc này dù có chút phiền toái, nhưng thực sự có bản lãnh.
Coi như như vậy thì thế nào, tiểu gia có cốt khí, làm sao để con lừa ngốc này như ý nguyện, đi hướng này, dù là núi đao biển lửa phía trước, cũng phải đi tiếp.
-Thí chủ, thật sự ở bên kia, hướng này thật không có Tiên Thiên chi mộc đâu.
Thích Già Tôn Giả nói.
-Ân, ta biết, nhưng hiện tại ta muốn đi dạo một vòng xem một chút, cuối cùng lại đi tìm Tiên Thiên chi mộc, có được không?
Lâm Phàm nói.
-Được.
Thích Già Tôn Giả gật đầu.
Lâm Phàm nhìn tình huống chung quanh, khí tức Tiên Thiên chi mộc rất dày đặc, thực vật bên trong bí cảnh này sinh trưởng rất tốt, thậm chí có cả linh thảo, sinh cơ cường đại thúc đẩy, từ từ phát triển cao cấp hơn.
-Thí chủ, sao ngươi lại không nói chuyện.
Thích Già Tôn giả nhìn Lâm Phàm đang quan sát xung quanh, trong lòng hơi nghi hoặc.
Lâm Phàm nghe lời nói của hắn, không muốn để ý tới, vẫn đang suy tư một chuyện.
Tiên Thiên chi mộc trong bí cảnh, một thời gian dài như vậy, cũng không có sinh linh nào đi vào, nhưng bây giờ thật quái dị, ở cửa vào thôi mà đụng tới mấy người, hiển nhiên bên trong có bảo bối gì đó.
Hơn nữa, tuyệt đối sẽ không chỉ có mấy người này, nếu có một chút động tĩnh, hấp dẫn không ít cường giả lại đây, sau đó doạ con lừa ngốc này chạy mất, mình có thể lấy “Tiên Thiên chi mộc” đi.
Khả năng này rất cao, có thể kiếm lời.
Trong chớp mắt, Lâm Phàm bay lên hư không.
-Thí chủ, ngươi muốn làm gì?
Thích Già Tôn Giả nhìn thấy Lâm Phàm bay lên, nghi ngờ hỏi.
Lâm Phàm không nói gì, một chưởng đánh về đại địa bí cảnh, pháp lực mạnh mẽ phát ra, cự chưởng nặng nề vỗ lên đại địa.
Ầm ầm!
Với thực lực Lâm Phàm bây giờ, pháp lực hùng hậu đáng sợ, một chưởng đánh ra, kinh thiên động địa.
Cách trăm dặm, cũng chấn động lên, mặt đất bí cảnh kiên cố là vậy, cũng không ngừng nứt toác ra.
-Thí chủ, sao doạ lại động thủ.
Thích Già Tôn giả nghi ngờ hỏi,
-Chẳng lẽ thí chủ ngươi bị tà ma trong bí cảnh ám thân hay sao? yên tâm, có bần tăng ở đây, bần tăng tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
-Tên trọc ngu ngốc, ám cái em gái nhà ngươi ấy.
Lâm Phàm chỉ tay vung ra, hàng vạn kiếm ý, phá toát hư không trung, xuyên qua phía trước.
Ầm!
Ầm!
Lâm Phàm không tin, bên trong bí cảnh sẽ không có những người khác.
Pháp lực Cường hãn như làn sóng mạnh mẽ, bao phủ Lâm Phàm ở trung tâm, trong vòng ngàn dặm, bị đánh thủng lỗ chỗ, dường như xảy ra một trận đại chiến.
Ở bốn phía của bí cảnh, rất nhiều cường giả, đều cảm ứng được.
-Có người động thủ.
-Đi, chúng ta đi xem xem, nói không chừng có người phát hiện bảo bối.
...
Giờ phút này, Lâm Phàm đứng trên hư không, mắt quan sát bốn phương tám hướng, cảm nhận được một ít khí tức cường hãn truyền đến từ phía xa.
-Hóa ra là hai sinh linh.
Trong chớp mắt, hư không chỗ Lâm Phàm, bị người xé rách ra, nghịch lưu cường đại, cuồn cuộn phát ra.
-Hóa ra là Cổ Tộc.
Lâm Phàm nhìn người đang tới, không nghĩ rằng là Cổ Tộc.
Quả nhiên giống như mình nghĩ vậy, trong bí cảnh này nhất định có món gì đó, mới có thể hấp dẫn nhiều cường giả như vậy đến đây.
Thần Thiên Vị tầng sáu.
Thần Thiên Vị tầng năm.
-Me kiếp, không đáng để ý, lấy thực lực của tên trọc, chẳng có uy hiếp tý nào.
Lâm Phàm nhìn hai tên Cổ Tộc đang tới, hơi nhướng mày, trong lòng có chút thất vọng.
-Ta hiểu rồi.
Vừa lúc đó, Thích Già Tôn Giả đến bên người Lâm Phàm.
-Làm gì, mà ngạc nhiên như vậy.
Lâm Phàm có chút bất đắc dĩ.
-Thí chủ, bần tăng cuối cùng đã rõ ý nghĩ của ngươi, ngươi đã sớm biết có Cổ Tộc đến đây, mới làm ra chuyện này, dẫn bọn chúng lại đây, ai nha, biện pháp tốt như vậy, bần tăng sao không nghĩ tới chứ.
Thích Già Tôn Giả trong mắt tỏa sáng, đặc biệt nhìn thấy hai tên Cổ Tộc này, càng vui mừng dị thường.
-Thí chủ, hai tên Cổ Tộc này, giao cho bần tăng.
Thích Già Tôn giả không chờ Lâm Phàm nói thêm, lập tức động thủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.