Tôi Cùng Sáu Alpha Trùng Khớp 100%

Chương 24: Tôi Là Mẹ Của Anh Đấy





Tần Ý đã thay đổi thành bộ quần áo thiếu niên.
Bây giờ cậu đã có tiền trong tay, nên việc đem bản thân biến đổi thành một chủng tộc khác cũng không thành vấn đề.
Nhưng mà cậu tiếc tiền (*).
(*) Tiếc tiền ( 抠): Thật ra chữ này dịch đúng nghĩa gốc thì là moi hay móc, nhưng theo tiếng địa phương ở miền bắc Trung Quốc thì nó có nghĩa là tiếc tiền, keo kiệt, bủn xỉn.
Cậu không cần biến đổi thành cái chủng tộc khác.
Trước mắt dịch vụ có mức chi phí thấp nhất đó là dịch vụ cho thuê chồng tạm thời.
Nhưng ở đây lại không có dịch vụ đó.
Tần Ý khẽ thở dài, chậm rãi xoay người, bước vào con hẻm tiếp theo.
Hiện tại cậu đã không còn ở trong khu vực trung tâm của đế tinh, mà đang ở một thành thị xa xôi thuộc đế tinh.
Dù nơi này vẫn được kiểm soát dưới chân hoàng tộc, nhưng vì ở đây nằm ở ngay sát biên giới của đế tinh, nên không thể tránh khỏi việc sẽ có một số khu ổ chuột.
Mà ở loanh quanh khu ổ chuột, chắc chắn sẽ nảy sinh ra các dịch vụ ngầm.
Và Tần Ý đang tìm kiếm các dịch vụ ngầm như vậy.
Sau khi đi qua ba con hẻm liên tiếp, nam nhân beta trước mặt nhìn trên dưới cậu đánh giá, hỏi: " Có yêu cầu cụ thể nào không? "
Tần Ý nghĩ một hồi: " Đừng quá xấu xí, tốt nhất là một Alpha, không có thói quen xấu.
"
" Alpha? Nếu vậy có thể sẽ hơi đắt tiền một chút...nhưng có lẽ khi gặp cậu, những alpha kia đều sẽ nguyện ý bị cậu thuê tạm thời.
"
Tần Ý không có đáp lại lời gã.
Nam nhân beta liền ngượng ngùng ngậm miệng.
Gã nhanh chóng dẫn Tần Ý đi lựa chọn một đối tượng thích hợp, đó là một tên to con với ngũ quan khá đứng đắn, cấp bậc chỉ nằm ở cấp D.
To con đi theo Tần Ý lên chiếc phi thuyền cũng được cậu thuê tạm thời.
Anh ta coi Tần Ý như một quý tộc tới từ đế tinh, biểu hiện vô cùng cung kính.
" Tên của anh là gì? " Tần Ý hỏi.
To con nhìn cậu trên dưới một lượt, thiếu niên này trông còn rất nhỏ, nếu giờ anh ta gọi "tiên sinh" thì lại có vẻ già quá.
Thế là To con nghĩ ngợi một chút, sau đó mở miệng nói: " Các hạ, tên tôi là Lạp Tắc Nhĩ.
"
Tần Ý:?
Căn bản không nhớ nổi.
" Về sau tôi gọi anh là Số Một ( Nhất Hào) nhé? "
" Được, đó là quyền tự do của ngài.
"
Tần Ý giả vờ lơ đãng cho anh ta nhìn thấy cơ giáp của mình.
Mặc dù To con là một Alpha, nhưng anh ta lại quá nghèo.
Anh ta đã từng có cơ hội tiến vào học viện quân sự, nhưng vì xảy ra ẩu đả với một vị Alpha quý tộc nên bị đuổi.
Anh ta còn không có đủ tiền để mua nổi cơ giáp cho mình.
Mà thiếu niên trẻ trước mặt anh lại có đủ khả năng mua được một cơ giáp tuyệt vời như vậy.
Điều này càng khẳng định rằng suy nghĩ ban đầu của anh ta không có sai, thiếu niên trước mắt thực sự là một quý tộc.
Tần Ý bất động thanh sắc đem biểu tình của To con thu vào mắt.
Trước tiên cậu cần đảm bảo là mình đã chấn nhiếp (*) được đối phương, rồi sau đó mới bắt đầu quá trình cải trang.
(*) Chấn nhiếp: làm cho đối phương kinh sợ, nể phục.
To con sững sốt nhìn thiếu niên buộc một mảnh da giả co dãn quanh eo mình, kế đó liền nhét thêm một vài cục vải bông ( giống như mấy cục bông gòn trong gấu bông ấy) vào.

Chỉ trong vài giây tiếp theo, vải bông được nhét đầy, đem mảnh da giả trước bụng kéo căng đến tròn trịa.
So với dáng người cao thẳng, vòng eo thon gọn, tạo thành sự chênh lệch rõ ràng.
Thiếu niên cúi đầu quan sát nửa phút, sau đó tỏ vẻ rất hài lòng khoác chiếc áo choàng trắng lên.
Chiếc áo choàng làm cho thân hình thiếu niên càng thêm thon dài, chỉ cần đứng yên ở nơi đó cũng đủ cho người ta thấy được cảm giác tao nhã, trầm ổn.
Cậu xoay người lại.
Trên mặt đã có thêm một cái khẩu trang.
Không giống với những cái khẩu trang nạm đinh kim loại của phong cách Punk phổ biến hiện nay, khẩu trang trên mặt cậu được làm bằng đá quý với màu sắc rực rỡ.
Những viên đá quý lộng lẫy này không hề làm cho khuôn mặt cậu bị lu mờ, ngược lại, chúng còn khiến cho đôi mắt cậu thêm phần lung linh hơn.
Hầu hết khuôn mặt của cậu đã được ẩn dưới lớp đá quý.
Nhìn qua vừa thần bí mà lại thánh khiết.
Phảng phất như một vị giáo sĩ có sức mạnh tối cao.
Lúc này, anh ta nghe thấy thiếu niên vân đạm phong khinh (*) nói: " Bây giờ, thân phận của tôi chính là cậu vợ Omega đang mang thai của anh, nhớ chưa? "
(*) Vân đạm phong khinh: thờ ơ, lạnh nhạt, bình thản.
To con há to miệng, bất giác rụt lưng lại, cả đầu cũng cúi thấp xuống.
Anh ta muốn nói là: Bản thân tôi hình như không quá xứng đôi với ngài.
Sau khi Tần Ý giao phó thân phận xong, cậu bước nhanh tới bàn điều khiển nói: " Tốt, chúng ta bây giờ liền xuất phát.
"
Mặt mũi của cậu nhìn qua còn rất non nớt, dáng người cũng thật mảnh mai.
Nhưng khi To con rũ mắt nhìn xuống đôi tay đang thao tác thoăn thoắt trên bàn điều khiển kia, To con lập tức liền sinh ra một loại bản năng tin phục vào kẻ mạnh.
Phi thuyền cứ thế một đường tiến thẳng đến bến cảng.
Trên dọc đường đi, To con hoàn toàn không có chút thắc mắc gì về giới tính thật của Tần Ý.
" Phía trước...hình như có giới nghiêm.
" To con hơi rụt rè nói.
Tần Ý đứng dậy gật đầu: " Ừm.
"
Cậu quay đầu lại và nói: " Anh thử làm mặt hung dữ một chút cho tôi xem nào.
"
Đây là yêu cầu kỳ lạ nhất mà To con từng nghe.
Anh ta cho rằng chính mình trông đã đủ hung dữ rồi, nên thời điểm khi còn ở trường quân sự, anh ta đã bị một vị bạn học quý tộc đấm vào mặt và chất vấn rằng: Một đứa đê tiện thấp hèn như mày mà lại dám nhìn tao bằng ánh mắt hằn học đó hả.
Nhưng To con vẫn làm theo yêu cầu của cậu.
Ánh mắt anh ta bỗng chốc biến lạnh, khóe miệng nhếch lên hai bên, hung tợn như một tên sát nhân bi3n thái vừa mới ra lò.
" Tốt lắm.
" Tần Ý nhẹ vỗ vỗ bờ vai của anh ta: " Lát nữa nếu gặp phải tra khảo, chỉ cần nói không muốn ai nhìn thấy thê tử của anh là được.
"
To con gật đầu.
Lúc này phi thuyền đã đi qua được thêm một đoạn, vừa vặn đến lượt bọn họ bị tra khảo ở trạm kiểm soát.
To con mở cửa khoang phi thuyền, thân hình cao lớn của anh đã che gần hết các ánh mắt muốn nhìn vào trong.
" Có chuyện gì sao? " Anh ta hỏi.
Tuần tra bên ngoài bị anh ta làm cho giật mình, cả kinh nói: " Chúng tôi đang điều tra...một người mất tích...!"
" À.

"
Viên tuần tra bị thái độ lãnh ngạnh (*) của anh làm cho nghẹn một họng không thể nói thêm được lời nào.
(*) Lãnh ngạnh: lạnh lùng cứng rắn.
Vì thế viên tuần tra cố gắng nhìn vào bên trong phi thuyền: " Xin hỏi người bên trong...!"
" Là Omega, cậu vợ đang mang thai của tôi, ngài muốn gặp cậu ấy sao? "
" Không...không, tất nhiên là không.
Cậu có thể đi rồi.
" Viên tuần tra toát mồ hôi lạnh nói.
Ở Mục đế quốc, những Alpha cường hãn thường có xu hướng tuân theo chủ nghĩa sô-vanh một cách nghiêm trọng.
Bọn họ tuyệt đối sẽ không cho phép người khác tùy ý nhìn vào Omega của mình.
Điều này rất dễ dẫn đến những cuộc ẩu đả vô cùng nặng nề.
Cho nên viên tuần tra cũng không cảm thấy biểu hiện của anh ta có bất cứ kỳ lạ nào, vì để tránh xảy ra xung đột, nên chỉ đành buông tha cho đối phương.
Khi khoang cửa phi thuyền đóng lại, viên tuần tra mơ hồ nhìn thấy một bóng người.
Thân ảnh kia quả thật là có một cái bụng lớn.
...Có lẽ cậu ấy là đã cân nhắc đến bệnh viện sớm hơn để theo dõi tình trạng sức khỏe.
Viên tuần tra vừa nghĩ xong liền triệt để yên tâm.
Đồng nghiệp của viên tuần tra cách đó không xa đi tới, mặt mày ủ rũ hỏi: " Chỗ của anh có gì bất thường không? "
" Không có.
"
" Chỗ tôi cũng không có...mà sao tự nhiên lại cho điều tra việc này thế nhở? Nghe bảo lần tìm kiếm đột ngột này là do chính thái tử tự mình hạ lệnh đó.
"
Viên tuần tra kia không khỏi thắc mắc: " Là ai bị thất lạc vậy? "
Đồng nghiệp của viên tuần tra cau mày bối rối: " Không rõ lắm...ờm, rất khó diễn tả...bởi lúc cấp trên phát lệnh đã nói, chúng ta có lẽ sẽ gặp một Beta nữ, hoặc cũng có thể gặp một Omega nam...!Yaaa, ai có thể nói rõ ra là rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra ở đây không vậy a? "
Cùng lúc này, tin tức về vụ nổ phát sinh ngoài ý muốn ở hoàng cung Mục đế quốc đã làm rầm rộ trên báo chí.
Dân chúng cực kỳ hoang mang.
Có lẽ vào thời điểm này, bọn họ bỗng nhiên cảm thấy đồng cảm sâu sắc với các đồng chí hàng xóm của Chu gia ở Viêm Hoàng đế quốc, những người anh em đã chứng kiến cảnh Chu gia dựng lên một tấm lá chắn bảo vệ màu hồng với những chi tiết hoa lá nhỏ.
Ngược lại, Hoàng thái tử Halls của bọn họ lại không hề quan tâm đến những lời bàn tán của thế giới bên ngoài.
Hắn, Lục Tế và Chu Dịch Kình vẫn ngồi đối diện nhau theo hình tam giác ở trong một tòa cung điện khác của lâu đài.
Hoàng đế đứng ngoài cửa, trầm mặt một lúc, nhưng vẫn nói với tên hầu đằng sau: " Lát nữa hãy mở hết tất cả các hệ thống phòng ngự của cung điện lên đi...!"
Trong cung điện.
Lục Tế chắc nịch nói: " Người đã không còn ở đế tinh nữa.
"
Chu Dịch Kình nhẹ gật đầu đồng ý: " Ừ, ta kiến nghị Hoàng thái tử nên trực tiếp hạ lệnh phong tỏa toàn diện đế tinh...!"
Halls mím chặt môi dưới nói: " Không thể nhanh như vậy.
"
Suy cho cùng, hắn ta không phải là người có bộ não sống thiên về tình yêu, vì thế hắn không thể vì lí do này mà đem phong tỏa toàn bộ đế tinh được.
Việc đó sẽ gây ra rất nhiều phiền toái.
Lục Tế cười nhạt một tiếng: " Xem ra Halls điện hạ một chút cũng không hiểu biết gì về cậu ấy rồi.
"
Halls muốn mở miệng phản bác, nhưng hắn lại không có cách nào phản bác được.
Bầu không khí trong cung điện bỗng chốc căng thẳng trở lại.
Nhưng lần này, mấy người bọn hắn tốt xấu gì đều giữ vững ý trí, không động tay động chân, không cho nổ tung cung điện nữa.
Lục Tế đối với Halls cũng không phải hoàn toàn tức giận, hắn điều chỉnh lại thần sắc nói: " Trước khi Tần Ý rời đi, Halls điện hạ vẫn chưa sử dụng khoang y tế và khôi phục lại bộ dáng thật, đúng không? "
Halls nhìn xuống hắn: " Ừ.
"
Halls có hơi phiền muộn.
Kỳ Lợi Á, à không, Tần Ý bỏ trốn.
Cậu ấy vẫn là một Omega...
Omega.
Hắn ta xưa nay chưa bao giờ thích Omega.
Nhưng người đó trùng hợp lại là một Omega.
Halls chợt nhớ ra rằng người thừa kế thực sự của ngân hàng Meli, tiểu Gltone, cũng là một Alpha đi?
Chuyện gì sẽ xảy ra nếu Tần Ý gặp phải y?
Alpha gặp Omega sẽ phát sinh cái gì? Còn cái gì có thể phát sinh ngoài chuyện đó chứ?
Chỉ trong ba phút ngắn ngủi, trong đầu của Halls đã bắt đầu suy diễn lung tung đến việc kết hôn giữa AO luôn rồi.
Lục Tế ánh mắt sắc bén: " Cho nên, gương mặt này của điện hạ hoàn toàn xa lạ với Tần Ý.
Cả thân phận thật sự cũng xa lạ.
Có lẽ ngài sẽ trở thành người duy nhất trong số chúng ta có thể khiến Tần Ý không đề phòng...có lẽ chúng ta nên lập ra một kế hoạch mới.
"
Lúc này, âm thanh trầm thấp của Chu Dịch Kình mới vang lên, hắn nhàn nhạt nói: " Ta hiện tại có chút tò mò, lần này Tần Ý sẽ lựa chọn phương thức gì để thoát khỏi mí mắt của chúng ta.
"
Liệu cậu ấy vẫn sử dụng cái tên Kỳ Lợi Á kia chứ?
Hay sẽ tiếp tục cải trang thành một nữ Beta?
Lục Tế cũng đang suy nghĩ.
Duy chỉ có Halls là đột ngột đứng lên, hắn ra lệnh: " Bắt trói tiểu Gltone đem lại đây.
"
Những tên hầu quan đứng dưới bậc:?
Bảy ngày sau.
Tiểu Gltone đã bị trói trong hoàng cung sáu ngày, kêu trời trời không biết kêu đất đất chẳng hay.
Vào thời điểm này, các quý tộc của Mục đế quốc đều lờ mờ nghe đồn rằng Hoàng thái tử dường như đã bị mê hoặc bởi một nữ nhân Beta.
Vì lý do này, ngài ấy đã bắt cóc tình địch của mình, là tiểu Gltone...
Đầu bên kia, Tần Ý vừa lái phi thuyền rời khỏi Mục đế quốc.
Sau đó, cậu bất ngờ gặp phải một cái hạm đội.
Phía trên hạm đội có treo lá cờ mang hình đầu lâu.
Rất rõ ràng.
Đây là một nhóm hải tặc.
Trên phi thuyền của hạm đội.
Có tên đàn ông trung niên bịt một bên mắt, ăn mặc theo kiểu cướp biển truyền thống, đang trao đổi với một người nào đó.
Trong màn hình quang não, một ông lão tóc bạc bất mãn nói: " Ta mỗi năm đều tốn tiền nuôi ngươi, để ngươi yên tâm thoải mái không bị Lục Tế đuổi đánh.
"
Bịt một mắt thực sự nghe không nổi nữa.
Nhưng gã không dám phản bác lại lão nhân gia, chỉ có thể lúng túng trả lời: " Ngài yên tâm, ta nhất định sẽ tìm cách giải quyết vấn đề mà ngài đã bàn giao...!"
Lão già hừ lạnh một tiếng, sau đó nói: " Được rồi, ta cần ngươi tìm ra vị hôn thê của Chu Dịch Kình và bắt cóc cậu ta.
"
Bịt một mắt: " Nhưng...!"

" Nhưng cái gì? "
Bịt một mắt: " Đến Chu thượng tướng còn không tìm được, làm sao tôi có thể tìm được chứ? "
Lão già: "...!" " Phế vật! "
Chỉ có đi bắt mỗi cái hư phôi thuần chủng (*) cũng làm không xong!
(*) Hư phôi thuần chủng: Gốc là 纯种坏胚, câu này mình không hiểu lắm.
Bịt một mắt lập tức thay đổi thái độ nói: " Nhưng ngài đừng lo lắng, gần đây tôi có tìm được một vị quân sư rất lợi hại, hắn sẽ giúp chúng ta tìm cách bắt vị hôn thê của Chu thượng tướng.
"
Lúc này, có một tên nào đó hô lớn: " Lão đại! Lão đại, phía trước có một chiếc phi thuyền nhỏ, ngài có muốn cướp không? "
Bịt một mắt hỏi ngược lại: " Làm cướp biển để làm gì? Ngươi sẽ vì bọn họ có ít tiền hơn nên liền từ bỏ việc cướp của hả? "
Thuộc hạ tức khắc được khai sáng, chạy nhanh đi cướp phi thuyền.
Tất nhiên, người bị cướp của không ai khác ngoài Tần Ý.
Tần Ý cũng không ngại khi phải đi cùng hải tặc, dù sao thì cậu cũng đã từng trải qua loại chuyện này.
Tốt a.
Coi như cậu yếu đuối, đáng thương lại bất lực, bị bọn hải tặc bắt cóc!
Tần Ý thần sắc tự nhiên bước lên phi thuyền hải tặc.
Mặt khác, những Alpha bên cạnh cậu, nhất thời như lâm vào đại dịch.
Bọn hải tặc đưa cậu đến trước mặt Bịt một mắt.
Bịt một mắt nhìn chằm chằm Tần Ý, đáy mắt đột nhiên sáng lên: " Omega hay Beta? Lớn lên cũng thật đẹp a...!" Gã vừa nói vừa đi vòng quanh Tần Ý.
Tần Ý thân hình không hề hoảng sợ, cậu chỉ nhẹ nhàng chớp chớp mắt, hai mắt đầy ngập ánh nước, sau đó vừa tỏ ra điềm đạm đáng thương vừa mở miệng nói nhảm: " Tôi đã kết hôn rồi, hơn nữa còn đang mang thai.
Ngươi muốn làm cái gì? "
Bịt một mắt nghe được hai chữ "mang thai", ánh mặt gã rũ xuống, sau đó liền mất đi ba phần hứng thú.
Nhưng rồi có một đạo tiếng cười xen vào.
" Ha.
Mới có mười ngày không gặp, cô đã hoàn thành các bước từ kết hôn cho đến mang thai rồi sao? Kỳ Lợi Á.
"
Nam nhân trẻ tuổi chậm rãi bước ra.
Hắn mang diện mạo tuấn mỹ, đeo một cặp kính gọng vàng.
Cấm dục, nho nhã và lễ độ.
Tần Ý: "...!"
A.
Quả nhiên, tai họa thường sẽ để lại hậu quả ngàn năm a.
Vậy có nghĩa là khổ chủ (*) đã tìm tới tận cửa rồi à?
(*) Khổ chủ: Người bị tai nạn, bị hại.
Tần Ý mặt vẫn không đổi sắc.
Cậu nâng mắt, nghênh tiếp ánh mắt xem xét của Trịnh Nhất An, nhìn có vẻ ôn hòa bình thản, nhưng thật ra lại che giấu sóng ngầm mãnh liệt dưới đáy mắt.
Tần Ý nói: " Là anh...!"
Trịnh Nhất An khựng lại.
Hắn không ngờ rằng Kỳ Lợi Á sẽ không chút nào né tránh, cứ như thế nhận hắn.
Kỳ Lợi Á một chút cũng không sợ hắn trả thù sao?
" Không ngờ rằng tôi đã chạy đến tận đây, vậy mà anh vẫn tìm được tôi.
" Tần Ý yếu ớt nói.
Hửm?
Đây là đang chịu thua sao?
Trịnh Nhất An đột nhiên nghĩ tới ý nghĩ này, nhưng tức khắc lại nghĩ rằng khả năng này không cao lắm.
Tần Ý: " Giữa chúng ta không thể nào như thế được...!" Cậu chớp mắt nói tiếp: " Tôi là mẹ của anh đấy.
"
Bịt một mắt:???
Bọn hải tặc còn lại:!!!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.