Tối Chung Trí Năng

Chương 75: Hạ thuốc trong rượu.





Nhóm dịch: huntercd
 Nguồn : Vipvandan
 
 
 Bên trong hội trường đã có thêm vài hội viên nữa, đúng như Đỗ Thừa dự đoán có khoảng sau mươi hai, sau khi Tư Đông hội tan rã thì ngày càng có nhiều phú ông chuyển hướng sang Hoàng Phổ hội.
 Nhưng về cơ bản chức tổng giám đốc của Đỗ Thừa cũng không có việc gì cần làm, ngoài mấy nhân vật mà Đỗ Thừa cảm thấy đáng kết giao thì Đỗ Thừa lấy thân phận là ông chủ của sòng bạc ra chào hỏi hoặc đánh bài cùng họ một lát ra, còn thời gian rảnh rỗi Đỗ Thừa đều ở trong văn phòng tổng giám đốc để học hỏi những điều hắn chưa biết.
 Về phần những tài liệu kia, Đỗ Thừa sau khi xem qua một lượt thì đều nhớ hết trong đầu, sau đó những đống tài liệu đó chẳng biết bị Đỗ Thừa vứt ở đâu nữa.
 Tuy nhiên, đến khoảng tám giờ, Đỗ Thừa liền rời khỏi đó, bởi vì Cố Giai Nghi gọi điện thoại cho Đỗ Thừa, bảo Đỗ Thừa đi cùng cô tới một nơi nào đó, sau khi biết được địa điểm, Đỗ Thừa liền bảo Lưu Phục Sinh lái xe đưa hắn đi.
 Nơi mà Cố Giai Nghi hẹn là Hoan Lạc Thành, trung tâm ăn chơi giải trí lớn nhất thành phố.
 Chiếc xe Bentley dừng ngay trước cửa lớn của trung tâm giải trí, Đỗ Thừa vừa xuống xe liền nhìn thấy bóng Cố Giai Nghi.
 “Chị Giai Nghi, có chuyện gì vậy?”
 Nhìn thấy Cố Giai Nghi đứng ở cổng lớn đợi mình, Đỗ Thừa liền hướng về cô nói.
 “Buổi tối ta mời mấy người ở sở Công thương ăn cơm, ăn xong họ muốn tới đây chơi một chút, không có cách nào nên tôi đành gọi cậu tới đây”.
 Cố Giai Nghi giải thích qua loa một chút, từ giọng điệu của cô có thể thấy rõ ràng đám người của sở Công thương kia chẳng phải hạng tốt đẹp gì, nếu không thì Cố Giai Nghi cũng chẳng phải gọi Đỗ Thừa đến đây làm gì.

 “Ừm! vậy chúng ta cùng vào đi”.
 Đỗ Thừa lên tiếng, trong óc lóe lên những thông tin về đám người này.
 Trương Nam Hoa, Cục trưởng sở Công thương thành phố, gia cảnh tốt, là một người tham lam háo sắc, nuôi tới ba cô bồ, mỗi cô lại có một tới sản nghiệp.
 Tuy Đỗ Thừa không biết tên Trương Nam Hoa đó có ở đây không nhưng chỉ cần khống chế được Trương Nam Hoa thì chẳng sợ gì đám người kia cả, có điều tiểu nhân khó phòng, nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì Đỗ Thừa cũng không muốn dùng tới chiêu này.
 Cố Giai Nghi sợ Đỗ Thừa không rõ tình hình nên nhẹ giọng nói với hắn:
 “Đỗ Thừa, phải xem xét tình hình, nếu có thể nhịn được thì cố gắng nhịn một chút, những người này đều không phải hạng tốt đẹp gì, nhưng mà vì công ty mới của chúng ta thì vẫn phải cần quan hệ với bọn họ, cho nên không thể đắc tội với họ được”.
 Nếu như Cố Đào Toàn còn sống, Cố Giai Nghi cơ bản cũng không cần phải lo những chuyện này, chỉ cần Cố Đào Toàn gọi một cuộc điện thoại cho Trương Nam Hoa thì tất cả đều được giải quyết êm đẹp, nhưng từ sau khi Cố Đào Toàn mất thì nhà họ Cố cơ bản chẳng còn gì uy tính nữa cả, Cố Giai Nghi cũng từng gọi cho Trương Nam Hoa mấy cuộc nhưng đối phương đều cố ý tránh mặt, cho nên Cố Giai Nghi đành phải mời mấy tên trưởng phòng kia đi dùng cơm.
 “Yên tâm đi! Tôi biết phải làm thế nào, đám người đó đều ở trong à?”
 Đỗ Thừa đồng ý một tiếng, nhưng trong lòng hắn lại có chút áy náy, Cố Giai Nghi vì việc của công ty mới mà tận tâm tận lực như vậy. Một cô gái giải quyết mọi chuyện đúng là có rất nhiều điều bất tiện.
 “Ừm! Đều ở bên trong cả, chúng ta vào thôi!” Cố Giai Nghi gật gật đầu.
 Đỗ Thừa không đi ngay mà lại hỏi Cố Giai Nghi: “Chị Giai Nghi, sau này nếu có chuyện như thế này thì hãy gọi điện cho tôi. Những việc thế này hãy để tôi thay chị lo liệu. Chị chỉ cần yên tâm giải quyết công việc ở công ty là được rồi”.
 “Được”.
 Cố Giai Nghi cảm kích trong lòng, trường hợp thế này cô gặp cũng ít, nếu không phải đám người ở sở công thương đó rất khó thuyết phục thì cô cũng không tới đây. Nhưng nếu như hôm nay không có Đỗ Thừa thì Cố Giai Nghi cũng tìm một người khác tới giúp đỡ.
 “Vậy chúng ta vào thôi” Đỗ Thừa nói một câu, sau đó cùng Cố Giai Nghi đi vào phía trong Hoan Lạc Thành.
 Cố Giai Nghi đã đặt trước một phòng hạng sang, mất khoảng mười ngàn tám, nó nằm ở tầng hai của Hoan Lạc Thành này. Nếu muốn còn có thể mở cánh cửa điện để xem phòng khiêu vũ ở dưới tầng một, vô cùng thuận tiện.
 Trong căn phòng có sáu người đang ngồi, ba người là các cô gái của Hoan Lạc Thành, còn ba người khác chính là mấy người của cục Công thương mà Cố Giai Nghi nói.
 Trên đường tới căn phòng này Cố Giai Nghi đã nói sơ qua về ba người này cho Đỗ Thừa biết, một người trong đó là cấp trên, tên là Dương Quốc, là trưởng phòng công vụ trong cục Công thương, còn hai người kia chức vụ đều thấp hơn hắn, người đề nghị tới đây chơi cũng chính là hắn
 Sau khi Đỗ Thừa cùng với Cố Giai Nghi đi vào trong phòng liền cảm thấy trong phòng tràn ngập khói thuốc, ba người trong cục Công thương vừa hút thuốc vừa xoa bóp nắn nắn mấy cô tiếp viên bên cạnh, hoàn toàn chẳng có chút dáng vẻ nào của nhân viên nhà nước cả.
 Đập vào mắt Đỗ Thừa đầu tiên là người tên Dương Quốc mà Cố Giai Nghi nói, trông dáng vẻ khoảng bốn mươi tuổi, người hơi phát phì, khi Đỗ Thừa mở cửa phòng, hắn nhìn thấy rất rõ tay của cái người tên Dương Quốc đấy đang rút ra từ trong váy của cô phục vụ.
 “Cố tiểu thư, sao bây giờ cô mới vào, cô xem mình có nên tự phạt một ly không?”
 Dương Quốc nhìn thấy Cố Giai Nghi đi vào bèn đứng dậy, ánh mắt lạnh lùng nhìn Đỗ Thừa, tay y cầm chén rượu đã được chuẩn bị sẵn trên bàn hỏi Cố Giai Nghi.
 “Tôi đợi bạn nên hơi muộn chút, thật ngại quá, chung rượu này đương nhiên tôi phải kính mọi người rồi”.
 Cố Giai Nghi thật có phong cách quý phái, hơn nữa tửu lượng cũng không tồi, lại thêm việc có Đỗ Thừa ở bên cạnh, lại chỉ là một chung rượu nên cô cũng không để tâm, cô tiếp nhận chung rượu rồi uống một hơi cạn sạch.
 Nhìn ánh mắt của tên Dương Quốc có chút dị thường, Đỗ Thừa trong lòng tự nhiên có cảm giác không ổn, có điều Cố Giai Nghi đã uống hết chung rượu đó rồi, Đỗ Thừa muốn ngăn cũng không kịp nữa.
 “Chị Giai Nghi, chị không sao chứ?”
 Đỗ Thừa trong lòng có cảm giác không ổn, hắn liền vội vàng hỏi nhỏ Cố Giai Nghi.
 Tình huống này đây là lần đầu tiên Đỗ Thừa gặp phải, cơ bản cũng chưa có kinh nghiệm, cho nên Đỗ Thừa định hỏi Cố Giai Nghi trước.
 “Tôi không sao, một chén rượu sao làm say tôi được chứ” Cố Giai Nghi nhẹ nhàng lắc đầu, tửu lượng của cô cũng không tồi.
 “Cố tiểu thư tửu lượng thật tốt”.
 Dương Quốc thấy Cố Giai Nghi đã uống hết chén rượu liền cười lên, còn hai người bên cạnh thì liếc mắt nhìn nhau, nụ cười trong ánh mắt bọn họ dường như có vẻ rất khác thường.
 Thấy như vậy, Đỗ Thừa lại càng cảm thấy không ổn, nhưng anh lại không nhìn ra vấn đề là gì.
 “Cố tiểu thư, vị này là…?”
 Lúc này, Dương Quốc mới chỉ vào Đỗ Thừa rồi hỏi Cố Giai Nghi.
 “Anh ta là bạn của tôi, muộn rồi lại uống rượu không thể lái xe được nên tôi bảo anh ta tới lát đưa tôi về” Cố Giai Nghi sớm đã nghĩ trước câu trả lời nên nhanh chóng đáp lời.
 “À!”
 Tên Dương Quốc ban đầu chẳng thèm để ý tới Đỗ Thừa, sau khi nghe Cố Giai Nghi nói như vậy lại càng không để ý tới Đỗ Thừa. Hắn bảo cô gái của mình ngồi xịch ra một chút rồi nói với Cố Giai Nghi:
 “Cố tiểu thư, ngồi ở đây đi, chuyện của công ty cô chúng ta từ từ bàn”.
 Nói xong, hắn định duỗi cánh tay ra khoác lên bả vai Cố Giai Nghi.
 Cố Giai Nghi cau mày, cô lùi về phía sau một bước nên tránh được, đồng thời cô chỉ tay vào ghế sô pha nói: “Tôi ngồi ở đây nói chuyện cũng được, Dương Cục trưởng”.
 “Được được, tùy cô” Trong ánh mắt tên Dương Quốc rõ ràng ánh lên một tia háo sắc, chỉ có điều lại nhanh chóng bị hụt hứng, hắn cười lớn nói.
 Nhưng ánh mắt của Dương Quốc nhìn Cố Giai Nghi làm Đỗ Thừa cảm thấy vô cùng khó chịu, ánh mắt đó giống như đang nhìn đồ chơi vậy.
 Cố Giai Nghi không ngờ tới Dương Quốc lại đột nhiên tốt như vậy, sợ Dương Quốc đổi ý, cô vội vàng ngồi xuống ghế sô pha, còn Đỗ Thừa cũng ngồi xuống bên cạnh Cố Giai Nghi.

 Nhưng sau khi ngồi xuống, Cố Giai Nghi đột nhiên phát hiện cơ thể mình đang nóng dần lên, vẫn còn chưa bàn với Dương Quốc được câu nào về tình hình công ty thì đã cảm thấy trong người như đang phát hỏa, khuôn mặt cũng nóng vô cùng.
 Dương Quốc nhìn thấy thần thái như vậy của Cố Giai Nghi thì vẻ mặt tươi cười của hắn đột nhiên trở nên quái dị, sau đó quay sang nhìn hai người còn lại.
 Hai tên còn lại kia hiểu ý, một người trong số đó đứng dậy, đi về phía Đỗ Thừa nói: “Cậu em, bên ngoài thật náo nhiệt, chúng ta cùng ra uống một chung đi”.
 “Thật ngại quá! Tôi thực sự không uống được rượu”.
 Đỗ Thừa khước từ lời mời của tên đó bởi vì anh cũng phát hiện thấy điệu cười của tên Dương Quốc kia đã biến đổi, đồng thời Đỗ Thừa cũng phát hiện vẻ khác thường của Cố Giai Nghi, nghĩ lại chủng rượu mà ba người kia bắt Cố Giai Nghi uống lúc trước, anh chợt hiểu ra mọi chuyện.
 “Đỗ Thừa! Bọn họ bỏ thuốc vào trong rượu”.
 Cố Giai Nghi cũng phát hiện sự khác thường trên cơ thể mình, sắc mặt trở nên trắng bệch, cô muốn đứng lên nhưng lại phát hiện cơ thể mình trở nên mềm oặt, không thể đứng lên được.
 Đỗ Thừa thấy thế, vội vàng đưa tay ra dìu Cố Giai Nghi đứng lên, sau đó anh nhìn tên Dương Quốc với ánh mắt lạnh băng, nói: “Là ông đã bỏ thuốc?”
 “Tôi không có, tôi đâu có nhìn thấy thuốc gì đâu, anh có thể đừng vu oan giá họa cho người khác được không?” Dương Quốc vẻ mặt điềm tĩnh, nhưng trong ánh mắt lại thoáng vẻ nuối tiếc, rõ ràng là đã biết kế hoạch của mình đã thất bại.
 “Chị Giai Nghi, chúng ta đi thôi!” Đỗ Thừa có thể cảm nhận được cơ thể Cố Giai Nghi ngày càng nóng, trong lòng biết không thể kéo dài quá lâu, sau khi nói với Cố Giai Nghi một tiếng, hắn liền đỡ Cố Giai Nghi đi.
 Dương Quốc biết thuốc trong người Cố Giai Nghi đã bắt đầu phát tác, thấy Đỗ Thừa muốn đi liền nhìn hai tên cấp dưới ám chỉ gì đó, hai tên kia biết ý liền chặn cửa ra vào lại.
 09-08-2012, 06:45 PM
 Tối Chung Trí Năng
 Tác giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm
 



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.