Tối Chung Trí Năng

Chương 230: Phong phạm cao thủ





Nhóm dịch: huntercd
 Nguồn : Vipvandan
 
 
 
 
 Chàng thanh niên như quen biết làm Đỗ Thừa khó hiểu, từ thần sắc của đối phương, Đỗ Thừa có thể nhận ra hắn quen mình, nhưng anh lại chẳng có chút ấn tượng về hắn.
 Nhưng khi Đỗ Thừa cẩn thận đánh giá lại hắn, lại bỗng nhiên có cảm giác quen thuộc.
 “Tôi họ Bành, tên Tuyền” Lúc này chàng thanh niên bắt đầu giới thiệu về mình
 Nghe được danh tính đối phương, trong lòng Đỗ Thừa bỗng nhiên chợt động, hắn đã hiểu vì sao cậu ta nhận ra mình.
 “Vịnh Hoa là em gái tôi, những ngày qua cũng may có anh chiếu cố nó” Bành Tuyền lại cười nói, chúng thực luôn ý nghĩ của Đỗ Thừa.
 Trên mặt Đỗ Thừa cũng lộ ra nụ cười, sau đó bắt tay đối phương, đối với người thanh niên họ Bành này, ngay phút đầu tiên Đỗ Thừa vẫn có cảm giác rất tốt.
 Nhưng tính cách hai anh em họ Bành lại trái ngược. Nếu Bành Tuyền thuộc tuýp người cởi mở, thì Bành Vịnh Hoa lại thuộc tuýp lạnh lùng, dù nhìn Bành Tuyền có nét giống Bành Vịnh Hoa, nhưng nhất thời Đỗ Thừa cũng không cách gì nhận ra quan hệ của hai người.
 
 “Từ lâu tôi đã rất muốn gặp anh, rất hiếm khi nha đầu Vịnh Hoa lại khâm phục một người, anh là người thứ hai, người đầu tiên là sư phụ nó” Bành Tuyền lại tiếp lời, giọng nói vẫn rất thân mật.

 “Ha ha” Đỗ Thừa cười cười, trong tình huống này hắn cũng không biết nói gì.
 “Được rồi, chuyện này để nói sau đi, trước tiên giải quyết chuyện trước mắt đã” Diệp Mỵ bỗng nói xen vào.
 Diệp Mỵ vừa nói xong, Bành Tuyền cũng nghi ngờ hỏi lại Diệp Mỵ: “Diệp Mỵ, cô nói anh ta có thể giải quyết khó khăn của chúng ta sao?”
 Dù Đỗ Thừa ăn mặc rất chững chạc, nhìn ra cũng giống như người hai lăm hai sáu tuổi, nhưng dựa vào tuổi tác, Lý Thành không tin trình độ kỹ thuật của đối phương lại cao tới vậy.
 “Lý tổ trưởng, thử một chút chẳng phải sẽ biết sao?”
 Diệp Mỵ thản nhiên nói, sau đó cùng Đỗ Thừa bước về một cỗ máy xử lý lớn ở phía trước
 “Đúng vậy đúng vậy, Diệp tổ phó nâng Đỗ Thừa thành thần, tôi cũng muốn xem Đỗ Thừa phải chăng ở mặt này cũng cao thâm như võ học của anh ta hay không” Bành Tuyền rõ ràng ủng hộ, âm thanh của Diệp Mỵ vừa dứt, hắn ta đã tiếp lời giúp đỡ.
 Thấy thái độ của Diệp Mỵ, rõ ràng Lý Thành lộ vẻ không vui, nhưng cũng chỉ tỏ vẻ thế thôi, vì thân phận Diệp Mỵ, mà không nói Diệp Mỵ, dù là Bành Tuyền cũng không dễ trêu vào.
 Sở dĩ hắn có thể làm tổ trưởng ở nơi này, quan hệ dù có nhưng chỉ chiếm số rất nhỏ, phần lớn vẫn là vì bản thân hắn nỗ lực, hơn nữa, hơn nữa cũng gần hai mươi năm trong nghề, một thân kỹ thuật so với Diệp Mỵ và Bành Tuyền đương nhiên cao thâm hơn nhiều
 Cũng bởi vì tình huống như vậy, hắn mới có thể làm tổ trưởng, không thì e rằng vị trí ấy đã sớm rơi vào tay Diệp Mỵ hoặc Bành Tuyền.
 Đỗ Thừa không để ý tới Lý Thành, dưới sự chỉ dẫn của Diệp Mỵ hắn cùng cô đi tới một cỗ máy xử lý là tập hợp của máy phục vụ và máy tính, toàn bộ phòng kỹ thuật mở cũng chỉ có hai cỗ mà thôi.
 “Đỗ Thừa, hệ thống phòng thủ mới lần này của chúng tôi, toàn bộ mặt trước thì không có vấn đề gì lớn, chỉ là bên trong có có vài thứ không thể tương thích, chỉ cần vừa vận hành là hệ thống bên trong sẽ quá tải, sau đó thì chết máy”.
 Đợi sau khi Đỗ Thừa ngồi xuống trước máy xử lý, Diệp Mỵ bèn mở hệ thống phòng thủ sau đó giải thích với hắn.
 Diệp Mỵ cũng chỉ mở hệ thống phòng thủ mà không vận hành nó, vì vừa vận hành thì đến máy xử lý cũng chết máy.
 Ngồi một bên, Bành Tuyền rất kỳ vọng nhìn Đỗ Thừa, hiển nhiên cũng muốn xem Đỗ Thừa phải chăng có thể giải quyết vấn dề này
 Duy chỉ có Lý Thành là không như vậy, ánh mắt hắn đầy vẻ không tin, vẫn đề tương thích này hắn đã khổ tâm suy nghĩ mấy ngày, nhưng vẫn không tìm ra hướng giải quyết, hắn không tin Đỗ Thừa vừa tới đã có thể giải quyết được.
 “Ừm”.
 Và Đỗ Thừa chỉ nhẹ đáp một tiếng, sau đó bèn trực tiếp đọc các hướng dẫn phía sau cùng các trình tự ngôn ngữ
 Đây quả là hệ thống phòng thủ rất mạnh, đương nhiên chỉ tính với trình độ kỹ thuật bây giờ mà nói, nếu có hệ thống này có thể ra đời, thì hệ thống phòng thủ an toàn quốc gia được nâng lên một tầm cao mới.
 Nhưng trình độ hệ thống phòng thủ này đối với Đỗ Thừa mà nói thì căn bản không tính là gì. Đỗ Thừa xem rất nhanh, chỉ cần không đầy ba phút, hắn đã có thể tìm ra vấn đề ở đâu, nhưng Đỗ Thừa không lập tức bắt tay vào việc, mà nhìn Diệp Mỵ nói: “Diệp Mỵ, anh đã tìm ra vấn đề, chỉ là, khi anh đụng máy tính, không thích có người lạ ở bên nhìn, em xem xem…”
 
 “Ừm, được”.
 Nghe Đỗ Thừa nói vậy, Diệp Mỵ đã biết ý Đỗ Thừa là gì, sau một tiếng đồng ý, cô bèn nói với Lý Thành: “Lý tổ trưởng, ngại quá, ông có thể tránh mặt một lúc được không?”
 Diệp Mỵ nói rất thẳng thắn, thật ra cô cũng cũng chẳng xem Lý tổ trưởng vào đâu.
 Các kiếm giới chấm cơm nhé.
 Sắc mặt của Lý Thành lúc này rõ ràng rất khó coi.
 Hệ thống phòng thủ lần này nếu có thể thành công, đó thật sự là một công lao rất lớn, nhưng nếu vào lúc này hắn tránh đi, thì công lao ấy e rằng hắn chỉ chiếm phần nhỏ mà thôi.
 “Lý tổ trưởng thật ngại quá, mới ông tránh đi một lúc”.
 Bành Tuyền thấy Đỗ Thừa không có ý bảo mình tránh đi thì biết Đỗ Thừa chỉ nhắm vào một mình Lý Thành, cho nên anh tự nhiên cũng đứng bên cạnh Diệp Mỵ
 Diệp Mỵ cùng Bành Tuyền cùng nhau nói, dù Lý Thành muốn nổi nóng cũng không thể, chỉ có thể cay độc nhìn Lý Thừa, sau đó quay người bước đi.
 “Đỗ Thừa, anh xấu thật, không có phong phạm cao thủ gì cả”.
 Chờ Lý Thành đi khỏi, Diệp Mỵ mới nhỏ nhẹ nói bên tai Đỗ Thừa, chỉ có điều giọng nói vô cùng ấm áp.
 Đỗ Thừa mỉm cười cũng không nói thêm gì, nhưng hắn cũng không bắt đầu mà vừa giải thích nguyên nhân vì sao không tương thích, vừa động tay tiến hành làm mẫu.
 Đương nhiên, Bành Tuyền đứng ở bên cũng nghe thấy, Đỗ Thừa đang dạy Diệp Mỵ, biến tướng trở thành đang dạy hắn.
 Ban đầu với bọn họ mà nói đó là chuyện khó khăn vô cùng, nhưng trong tay Đỗ Thừa lại dường như rõ ràng vô cùng, Đỗ Thừa vừa nói vừa cười, giải quyết chuyện rất nhẹ nhàng.
 Đợi cho Đỗ Thừa giải quyết hết mọi vấn đề, hơn nữa khi mở hệ thống phòng thủ, hệ thống phòng thủ đã có thể vận hành bình thường, vấn đề lúc trước đã được giải quyết toàn bộ.
 Lúc Đỗ Thừa và Diệp Mỵ rời khỏi viện khoa học quân sự cũng đã hơn mười một giờ sáng.
 Đỗ Thừa cũng không vội trở về thành phố, nên hắn cùng Diệp Mỵ lái xe vè biệt thự Diệp gia, đương nhiên, lúc rời khỏi, Diệp Mỵ đã lái chiếc Porche.
 “Đỗ Thừa, đột nhiên em thấy anh đúng là một con quái vật, đại quái vật”.
 Đỗ Thừa lái xe, từ sau lần trước bị Đỗ Thừa cướp lái, Diệp Mỵ không làm sao dám ngồi bên Đỗ Thừa lái xe, và lúc này cô đang đánh giá Đỗ Thừa, thàn sắc đầy vẻ khó hiểu.
 Bất luận là võ học hay điện tử, cầm nghệ, kỳ nghệ hoặc các môn khác, Diệp Mỵ đều thấy Đỗ Thừa dường như đều vô cùng tinh thông, chí ít là trước mắt cho thấy, e rằng không có chuyện gì có thể tranh luận cùng anh, điều này Diệp Mỵ không thể tưởng tượng.
 Một người có thể đạt đến cảnh giới đó ở một phương diện đã rất khó khăn, nhưng Đỗ Thừa lại dung hợp được toàn bộ.
 Không chỉ có vậy, điều làm Diệp Mỵ ngạc nhiên nhất, chính là Đỗ Thừa chưa bộc lộ hết khả năng, cho cô một cảm giác hắn cao thâm khôn lường, giống như là áng mây trong sương mù.

 Nghe Diệp Mỵ nói vậy, Đỗ Thừa chỉ có thể mỉm cười, tự nhiên cũng không biết nói gì.
 “Anh tự nói đi, có gì anh không biết không?” Diệp Nghị không có ý buông tha Đỗ Thừa, tiếp tục truy hỏi.
 “Dường như không có”.
 Đỗ Thừa nhẹ nhàng lắc đầu, hắn cũng không muốn tranh luận với Diệp Mỵ về chuyện này, nên hắn chuyển đề tài: “Lần này hệ thống mở thành công, em có thể leo lên chức tổ trưởng không?”
 Diệp Mỵ thấy Đỗ Thừa chuyển đề tài, tự nhiên cũng không thể bám mãi nữa, nghĩ kỹ câu hỏi của Đỗ Thừa, một lúc sau mới nói: “Em không biết, em phải hỏi ông nội, nhưng chỉ cần ông nội đồng ý, có lẽ không có vấn đề gì”.
 Đừng chỉ nhìn một phòng nhỏ như vậy, nhưng nó lại vô cùng quan trọng, ví dụ Diệp Mỵ, cô chỉ là một tổ phó bé nhỏ, nhưng lại nhận được sự tín nhiệm của lãnh đạo, nếu có thể làm tổ trưởng, tích lũy thêm ít công lao, khẳng định còn có thể tiến thêm bước nữa.
 
 Đây cũng là nguyên nhân Đỗ Thừa giúp Diệp Mỵ, dù Diệp Mỵ tiến vào phòng nào, Đỗ Thừa cũng tận lực giúp đỡ cô, suy cho cùng, quyền lực của Diệp Mỵ càng lớn, đối với Đỗ Thừa cũng có nhiều cái lợi, đối với Diệp gia mà nói, cũng có nhiều cái hay.
 “Vậy để anh giúp em hỏi lão gia tử, lão gia tử đã sắp xếp em tới đó, nhất định là cũng không muốn em chỉ là một tổ phó nhỏ nhoi”.
 Đỗ Thừa nhẹ nhàng gật đầu, nhớ tới Diệp Nam Lăng thâm tàng bất lộ, Đỗ Thừa biết, Diệp Nam Lăng nhất định đã có bố trí mọi chuyện.
 
 
 20-12-2012, 02:18 PM
 Tối Chung Trí Năng
 Tác giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm
 



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.