Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan
Nhìn cảnh tượng ấy trên nét mặt Đỗ Thừa cũng có vài phần cười khổ, bởi vì hắn phát hiện ngọn lửa ham muốn trong hắn hôm nay so với đêm hôm trước còn càng thêm mãnh liệt mấy lần.
Về đến phòng, Đỗ Thừa để những tia nước phun tràn toàn thân trong vài phút để hạ bớt ngọn lửa ham muốn đang phừng phừng.
Nhớ tới bộ dạng cười hi hi của Cố Giai Nghi lúc rời khỏi phòng đàn, cơn tức giận của Đỗ Thừa bốc lên tận đầu, hận không thể lẻn đến phòng Cố Giai Nghi tra tấn nàng ta một phen.
Đáng tiếc có Bành Vịnh Hoa ở đây, kế hoạch của Đỗ Thừa chỉ có nước bỏ đi. Vì phòng của Bành Vịnh Hoa ngay sát phòng của Cố Giai Nghi nên Bành Vịnh Hoa có thể nghe thấy rõ ràng.
Đỗ Thừa không muốn để Bành Vịnh Hoa phát giác quan hệ của hắn với Cố Giai Nghi, vậy nên Đỗ Thừa chỉ còn cách nhịn. Hắn để dòng nước lạnh đem dục hỏa trong cơ thể mạnh mẽ áp chế xuống.
Sau chừng nửa tiếng đồng hồ, Đỗ Thừa mới khống chế được bản thân, hắn buớc tới nằm dài trên chiếc giường lớn, bắt đầu học tập lĩnh vực về trí.
Sáng sớm ngày hôm sau, Đỗ Thừa dậy rất sớm.
Mấy ngày luyện tập Đỗ Thừa tiến bộ rất nhanh, mà hôm nay, Đỗ Thừa cũng không có vội vã rời đi phòng đi ra bên ngoài luyện tập Thái Cực quyền cùng Phục Hổ La Hán quyền. Mà là đi tới trong phòng tắm, luyện luyện thể thuật cùng không gian ngụy trọng lực.
Vì trọng lực và tốc độ của Đỗ Thừa đều đã vượt qua 350, vì muốn thực lực bản thân trong một thời gian ngắn gia tăng nên Đỗ Thừa quyết định trong mấy ngày này thu ngắn thời gian luyện Thái Cực quyền và Phục Hổ La hán quyền. Đem đại bộ phận lực chú ý đều dùng ở trên luyện thể thuật cùng không gian ngụy trọng lực.
Tuy hiện tại mỗi ngày con số tăng lên rất ít, thời gian nhiều nhất cũng không vượt qua 4 điểm, nhưng Đỗ Thừa tin rằng chỉ cần chịu khó luyện tập, chỉ trong vòng một đến hai tháng là có thể tăng lên đến 400 điểm, đến lúc đó hắn có thể sử dụng không gian ngụy trọng lực gấp bốn lần, thực lực cũng được tăng cường.
Đợi Đỗ Thừa tắm sau khi luyện tập xong, Hạ Hải Phương đã chuẩn bị sẵn một bữa sáng thịnh soạn đợi hắn.
Ngoại trừ Đỗ Thừa, Cố Giai Nghi và Cố Tư Hân cùng những người khác đều đã ngồi sẵn vào bàn, ngay cả Tô Tuyết Như cũng đã ở đó.
Nhìn Đỗ Thừa đang đi xuống lầu, mặt Cố Tư Hân bỗng chốc đỏ bừng, không dám ngước lên nhìn Đỗ Thừa, có thể thấy rõ rằng cô vẫn chưa lấy lại tinh thần sau sự việc tối hôm qua.
Cố Giai Nghi cũng không dễ chịu gì, vì lúc nhìn về phía Đỗ Thừa đã gặp ngay ánh mắt giận dữ đang chăm chăm nhìn hắn, hàm ý của ánh mắt đó sợ rằng chỉ có cô mới biết.
"Đỗ Thừa, anh bảo tôi liên hệ với ê kíp quay phim tối qua đã đến thành phố rồi, bối cảnh cũng theo ý của anh bố trí xong xuôi cả rồi, nếu như không có việc gì, phim quảng cáo hôm nay có thể quay được rồi".
Nhìn thấy Đỗ Thừa đi xuống, Tô Tuyết Như hướng tới Đỗ Thừa báo cáo tình hình.
Hôm qua trước khi lên máy bay anh có gọi điện cho cô dặn dò sắp xếp công việc, Tô Tuyết Như không dám nửa phút chậm trễ, trong vòng một ngày đã xử lý công việc ổn thỏa.
"Ừm, cô liên hệ đi, sáng nay có thể bắt đầu quay được rồi".
Đỗ Thừa gật gật đầu, mà cũng đến lúc nhất định phải quay rồi. Quay xong càng sớm thì bên công ty Dược Trung Tín càng nhanh chuẩn bị tuyên truyền.
"Được".
Tô Tuyết Như đáp lời Đỗ Thừa, rồi cầm điện thoại bắt đầu liên hệ.
"Tư Hân, em có cần chuẩn bị một chút không?" Nói xong ánh mắt Đỗ Thừa quay sang nhìn Cố Tư Hân, nhìn bộ dạng vô cùng xấu hổ của Cố Tư Hân, Đỗ Thừa không nhịn nổi lộ vẻ buồn cười trên khuôn mặt.
"À, em ăn no rồi, em đi thay đồ đây" Cố Tư Hân không dám nhìn thẳng mặt Đỗ Thừa, cúi đầu đáp một câu rồi chạy như bay lên lầu.
Nhìn bộ dạng thẹn thùng của cô em gái, Cố Giai Nghi không nhịn được trừng mắt quay sang nhìn Đỗ Thừa.
Ăn xong bữa sáng, Đỗ Thừa trực tiếp lái xe chở Cố Tư Hân, Bành Vịnh Hoa và Tô Tuyết Như rời đi.
Cố Tư Hân và Bành Vịnh Hoa ngồi ghế đằng sau, cô đã thay một bộ đồ dạ hội màu trắng. Màu trắng thuần khiết khiến khí chất thuần khiết thánh thiện của Cố Tư Hân càng được bộc lộ rõ rệt.
Trên nét mặt Cố Tư Hân vẫn ửng đỏ, vì chỉ cần nhìn thấy Đỗ Thừa, trong đầu nàng liền nhịn không được nhớ tới đêm qua hai tay Đỗ Thừa ở trên người nàng làm chuyện xấu hổ kia, còn có cảm giác khác thường khi Đỗ Thừa động chạm tới nơi xấu hổ kia của nàng.
Nên sau khi lên xe, Cố Tư Hân không dám nhìn Đỗ Thừa mà chỉ nói chuyện với Bành Vịnh Hoa.
Tô Tuyết Như sắp xếp địa điểm là một studio chuyên quay phim nhưng bố trí rất đơn giản. Cả căn phòng ngoài đặt một chiếc đàn piano màu trắng thì tất cả các thứ còn lại đều được che bởi một tấm vải xanh, hoàn toàn là một thế giới màu xanh.
Đến địa điểm quay, Đỗ Thừa trực tiếp đưa Cố Tư Hân ngồi trước cây đàn piano rồi quay sang dặn dò ê kíp quay phim.
Buổi quay rất nhanh bắt đầu, việc mà Cố Tư Hân phải làm là ngồi trước cây đàn piano mà đàn khúc “Thiên không chi luyến”, Mà các bộ phận quay phim thì từ các góc độ quay Cố Tư Hân đang đàn piano.
Trông điệu bộ của Cố Tư Hân hết sức nhuần nhuyễn, các góc độ quay đều thể hiện rõ nét khí chất thuần khiết của Cố Tư Hân.
Đứng bên cạnh, trong ánh mắt Tô Tuyết Như thể hiện vẻ khó hiểu.
"Đỗ Thừa, thế này liệu có phù hợp chủ đề thuốc giảm béo hay không?
Toàn bộ ý tưởng và sắp xếp đều là của Đỗ Thừa, nếu như là quay phim quảng cáo khác, Tô Tuyết Như đều không có ý kiến gì, nhưng là quảng cáo thuốc giảm béo nên có vẻ không được phù hợp lắm.
Vì những quảng cáo thuốc giảm béo thông thường, nhân vật chính thường vô cùng gợi cảm, cố gắng đạt tới thần thái gợi cảm nhất trước mắt người khác, chỉ có như vậy mới có lực hấp dẫn.
Mà Cố Tư Hân một chút cũng không có bộ dáng kia. Ngược lại cô mặc một bộ dạ hội thông thường, nên Tô Tuyết Như đối với ý tưởng của Đỗ Thừa có đôi chút khó hiểu và tò mò.
"Yên tâm đi, hiệu quả sẽ vượt qua tính toán của tất cả mọi người" Đỗ Thừa vừa mỉm cười vừa nói. Đối với hắn có thể nói là mười phần tin tưởng, vì hắn đã sớm có ý tưởng cho toàn bộ phần quảng cáo.
"Ừm".
Nhìn dáng điệu đầy tự tin của Đỗ Thừa, Tô Tuyết Như không nói thêm điều gì, ánh mắt cô đầy ắp sự chờ đợi.
Toàn bộ quá trình quay phim đều rất thuận lợi. Chưa đầy một tiếng đồng hồ mà công việc đã hoàn tất. Nhưng đến phần sau, Đỗ Thừa không để cho ê kíp quay phim tiến hành mà anh trực tiếp nhận trách nhiệm vì anh đã chuẩn bị tốt cho đoạn quảng cáo này rồi.
Việc này Cố Tư Hân cảm thấy rất khó hiều, hiển nhiên cô không hay biết ý tưởng của Đỗ Thừa là gì.
Sau khi quay xong, Đỗ Thừa trực tiếp lái xe đưa Cố Tư Hân, Tô Tuyết Như và Bành Vịnh Hoa quay lại khu biệt thự số 15, trong khi hắn một mình đi tới công trường khu khai phá Tần Dương.
Qua mấy tháng xây dựng, quy mô cơ sở đã hình thành, khung sườn cơ bản cũng đã dựng xong, tiếp đến chỉ là trang hoàng cùng một số thiết kế bên ngoài.
Lúc Đỗ Thừa tới cũng là lúc Cố Giai Nghi đang nói chuyện cùng vài kiến trúc sư khác về công việc khai phá. Nhìn thấy Đỗ Thừa đến, trong mắt Cố Giai Nghi biểu lộ vài phần khó hiểu.
Nữ vương không có ở đây, Nữ vương khá thích ngủ nên bình thường rất ít khi đến công trường vào buổi sáng.
"Đỗ Thừa, không phải anh cùng Tư Hân đi chụp ảnh quảng cáo sao? Sao lại tới đây? "
Cố Giai Nghi thấy Đỗ Thừa bước về phía mình nên hỏi một cách khó hiểu.
"Anh đến tìm em".
Nhìn vẻ mặt khó hiểu của Cố Giai Nghi, Đỗ Thừa khóe miệng bỗng nhiên nổi lên một tia cười mỏng manh.
"Tìm em?"
Cố Giai Nghi hơi sửng sốt nhưng lúc sau tựa hồ như ý thức được điều gì nên ngay lập tức khuôn mặt trở nên đỏ ửng, ánh mắt cũng có đôi phần hốt hoảng. Nhưng nhìn ánh mắt bừng bừng lửa đốt của Đỗ Thừa cô biết là cô có chạy cũng không thoát.
"Vì việc ngày hôm qua, em không nghĩ là phải bồi thường gì đó cho anh sao?"
Đỗ Thừa nhẹ nhàng ở bên tai Cố Giai Nghi nói, sau đó vươn rảnh tay trực tiếp lôi kéo Cố Giai Nghi vẻ mặt đỏ bừng hướng tới bên ngoài công trường mà đi.
Ngồi ghế bên cạnh Đỗ Thừa, Cố Giai Nghi nhận ra tim mình đập càng lúc càng nhanh, nghĩ đến việc sẽ bị Đỗ Thừa “tra tấn”, Cố Giai Nghi nhận thấy thân thể mình có một cảm giác gì đó lạ thường.
Đỗ Thừa trực tiếp cho xe khởi động rồi lái thẳng đến một khách sạn.
Bất quá, Đỗ Thừa là lái xe một tay, bởi vì tay bên kia của hắn đã lặng lẽ sờ trên đùi của Cố Giai Nghi rồi.
"Đỗ Thừa, không muốn ở đây".
Cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay ve vuốt của Đỗ Thừa, Cố Giai Nghi cảm thấy như mất đi sức lực lúc bình thường, đợt đợt dòng điện tê liệt lan truyền khắp người cô.
Nhưng Đỗ Thừa không có ý buông tay, ngược lại hắn còn luồn tay vào sâu vào trong chiếc váy, không lâu say bàn tay hắn đã đặt bên trong váy của Cố Giai Nghi.
"A".
Cố Giai Nghi không nghĩ Đỗ Thừa làm như vậy. Kêu lên một tiếng bất ngờ, bàn tay Đỗ Thừa đã chạm vào nơi bí mật của cô. Cô kẹp chặt hai chân rồi lấy tay giữ chặt Đỗ Thừa, không để đôi tay hắn có cơ hội động đậy.
Nhưng với sức lực của cô sao lại được Đỗ Thừa, tùy ý tay Cố Giai Nghi dùng sức như thế nào, thì bàn tay lửa nóng kia của Đỗ Thừa vẫn không động nửa phần, ngược lại là nhẹ nhàng vuốt ve bên trong đùi của Cố Giai Nghi, hơn nữa chậm rãi hướng tới chỗ bí mật mềm mại kia.
Cảm nhận được sức mạnh của Đỗ Thừa, ngồi trên ghế Cố Giai Nghi vốn dĩ không có cách nào trốn tránh. Dưới ngón tay Đỗ Thừa linh hoạt khiêu khích, Cố Giai Nghi chỉ cảm thấy chỗ bí mật một cỗ cảm giác vô cùng nhanh chóng truyền khắp toàn thân, cả người giống như là mềm nhũn đi, không còn có nửa phần lực.
31-10-2012, 11:37 AM
Tối Chung Trí Năng
Tác giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm