Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan
Trong công ty liên doanh điện tử, trong văn phòng của tổng giám đốc, Đỗ Thừa không ngồi trên chiếc ghế tổng giám đốc mà Đàm Văn mang cho anh mà lại ngồi trên ghế sô pha.
Đỗ Thừa không ngồi, Đàm Văn cũng chẳng dám ngồi mà ngồi đối diện với ghế sô pha mà Đỗ Thừa đang ngồi, rồi nói:
“Đỗ tổng, ông chủ của công ty điện tử đó, nghe nói trước đây đã từng làm xã hội đen, sau đó y đã che giấu quá khứ rồi bắt đầu kinh doanh công ty điện tử, công ty của y sở dĩ có thể trở thành một trong những con rồng trong thị trường điện tử là bởi vì y đã dùng rất nhiều thủ đoạn bất hợp pháp”.
Đỗ Thừa khẽ cau mày, trước đây hắn vốn cho rằng con đường mà điện tử Trọng Tín đang đi là con đường trong sạch, quen biết với nhiều người ở sở tư pháp hoặc người ở cơ quan hành chính, Đỗ Thừa không ngờ rằng những người đối phương quen biết lại là những nhân vật thuộc giới xã hội đen.
Nghĩ một lát, Đỗ Thừa bèn nói với Đàm Văn: “Lần trước bọn họ tới làm loạn các cậu giải quyết thế nào rồi?”
Đàm Văn không chút giấu diếm nói:
“Khang An có một người anh họ làm đội trưởng cục cảnh sát khu này, lần trước bọn họ tìm người tới đây làm loạn, phải nhờ rất nhiều đến sự giúp đỡ của anh họ Khang An thì đám người kia mới rút lui”.
Đỗ Thừa biết Khang An, một trong những đối tác của Đàm Văn, trong công ty liên doanh điện tử hắn cũng có chút cổ phần nên tất nhiên hắn sẽ bảo vệ công ty rồi.
“Ừm!”
Đỗ Thừa chỉ gật gật đầu chứ không nói gì thêm.
Điện tử Trung Tín đã thất bại lần này, chắc chắc họ sẽ còn tìm cơ hội báo thù tiếp, công ty điện tử Trung Tín sao có thể để công ty liên doanh điện tử phát triển mạnh hơn mình, cho nên tiếp theo sợ rằng điện tử Trung Tín này còn phá đám nhiều hơn, đây quả thật là một vấn đề nan giải.
Hồi lâu Đỗ Thừa mới hướng về phía Đàm Văn nói:
“Đàm Văn, việc này cậu xem thế nào, nếu như bên điện tử Trung Tín lại tới gây loạn nữa thì cậu gọi điện cho tôi ngay, ngoài ra cậu tặng cho anh họ của Khang An chút quà, nhờ anh ta chiếu cố bên này một chút”.
“Vâng. Tôi sẽ đi làm ngay” Đàm Văn gật gật đầu rồi nói: “Đỗ tổng, còn Quách Phong này, tống hắn vào tù hay thả ra đây”.
“Tống hắn vào trong cục giam vài ngày đi”.
Đỗ Thừa lạnh nhạt nói, đối với bất cứ ai xâm pham tới lợi ích của hắn thì hắn không bao giờ có chút ý nghĩ cái gì gọi là thủ hạ lưu tình, hắn chịu trừng phạt là đúng.
Sau khi giải quyết xong vấn đề của công ty liên doanh điện tử, Đỗ Thừa bèn tự mình lái xe đi về trị trấn.
Còn về điện tử Trung Tín, Đỗ Thừa cũng chỉ có thể thả lỏng trước, nếu như bên đó không ra tay nữa thì Đỗ Thừa cũng không động tới bọn họ, nếu như bọn họ ra tay thì Đỗ Thừa sẽ không khách khí nữa.
Mặc dù con đường phi pháp vô cùng rắc rối, nhưng Đỗ Thừa đã ra tay thì không kiêng kỵ điều gì, còn về con đường trong sạch thì đơn giản hơn nhiều, Đỗ Thừa có thể thoải mái giải quyết.
Đến khi Đỗ Thừa lái xe về tới thị trấn thì đã gần ba giờ chiều rồi.
Đỗ Thừa đi một chuyến tới Hoàng Phổ Hội sở trước, Diệp Mỵ không biết kiếm ở đâu ra một người phụ nữ khoảng trên ba mươi tuổi tới quản lí song bạc, người phụ nữ đó mặc dù nhìn có vài phần phong nhã, nhưng trông bộ dáng lại có vẻ rất khôn khéo, nghĩ tới Diệp Mỵ có thể yên tâm để cho cô ta tới quản lí sòng bạc mấy ngày liền thì chắc chắn không phải là người bình thường, cho nên Đỗ Thừa cơ bản cũng không cần phải lo lắng gì, sau khi tới sòng bạc một chuyến thì hắn lại rời đi, sau đó hắn lái xe về hướng biệt thự số 15.
Các thiết bị ở biệt thự số 15 cũng được lắp đặt hơn một tháng nay rồi, có thể nói đã gần như hoàn thành, mấy ngày nữa sẽ kết thúc, hơn nữa các đồ đạc bên trong cũng gần như là được sửa sang xong hết rồi, chỉ còn sót lại một ít công việc đang hoàn thành, cũng như việc thông gió cho căn phòng vậy.
Đỗ Thừa tu sửa lần này đều là lấy cỏ cây bên ngoài làm chủ, các thiết bị lắp đặt trong đại sảnh tuy cũng không ít nhưng phần lớn đều giữ nguyên gian phòng như cũ.
Biệt thự số 15 tổng cộng có hai tầng rưỡi, tầng thứ nhất ngoài đại sảnh lớn ở giữa ra thì còn có một phòng bếp, hai nhà vệ sinh cùng với hai gian phòng khách.
Hai phòng khách này trước kia cơ bản dùng để đựng đồ linh tinh nhưng lần này Đỗ Thừa lại thu dọn hết lại, trong đó có một phòng hắn lấy gỗ cao cấp làm nguyên liệu chính tu sửa lại, đồng thời hắn phá dỡ bức tường phía sau đi mà làm thành một cửa sổ lớn sát đất để ánh mặt trời có thể trực tiếp chiếu vào căn phòng.
Gian phòng này Đỗ Thừa muốn để cho mẹ anh sống, không gian và môi trường đều rất tốt, hơn nữa nó cũng thuận tiện cho xe lăn có thể ra vào dễ dàng.
Một gian phòng khác Đỗ Thừa lại chỉ tu sửa đơn giản, để cho Tô Huệ cùng Chung Luyến Lan dùng trong giờ nghỉ khi đi làm.
Tầng hai lại có những năm căn phòng nhỏ cùng với một cái sảnh nhỏ nữa, một mình Cố Tư Hân đã chiếm mất hai phòng, một phòng là phòng ngủ một gian là phòng tập đàn, Cố Giai Nghi cũng chiếm hữu hai phòng nhưng một phòng cô lại dùng để làm phòng đọc sách.
Bốn gian phòng này đều không cần tu sửa, Cố Giai Nghi và Cố Tư Hân sau khi trở về có thể vào ở luôn.
Còn một phòng còn lại có diện tích khoảng sáu mươi mét vuông, dính liền với cái sảnh nhỏ bên ngoài, phòng này trước đây là Cố Đào Toàn sống nhưng bây giờ lại để cho Đỗ Thừa ở, còn đồ đạc của Cố Đào Toàn thì Đỗ Thừa đều cho chuyển lên gian phòng ở tầng ba, ở đây trước để di vật của Cố Đào Toàn.
Gian phòng của Đỗ Thừa đã trải qua vài lần tu sửa, hơn nữa cũng là nơi tốn thời gian và công sức nhất, vì là phòng của mình sống nên Đỗ Thừa vô cùng chú ý căn phòng này, còn về kết quả ra sao thì phải đợi đến khi Đỗ Thừa vào trong phòng thì mới biết được.
Khi Đỗ Thừa lái xe đến biệt thự số 15, các công nhân của công ty nội thất đang ở trên xe hết rồi, công việc tu sửa gần như đã hoàn thành, chỉ còn lại vài người đang tiến hành sửa chữa những chỗ cuối cùng phía ngoài bãi cỏ.
Sau khi trải qua tu sửa lại, bây giờ biệt thự số 15 nhìn bề ngoài tuy không có thay đổi gì lướn nhưng về những chi tiết của nó thì lại có những biến đổi rất lớn.
Bãi cỏ vốn tràn đầy không khí tự nhiên, theo ý tưởng của Đỗ Thừa đã sửa lại có một lối đi rộng khoảng một thước ở giữa, con đường này dựa theo nguyên lý không gian học, vừa có thể lợi dụng diện tích hoàn toàn tiến hành tăng cường quy mô lớn, tuy nó chỉ rộng khoảng hơn hai xe mét vuông nhưng lại có thể xây dựng lên con đường đi bộ dài gần ba trăm mét.
Con đường đi bộ này khi Đỗ Thừa luyện tập sẽ dùng đến, nhưng hắn tu sửa lại cũng là để mẹ anh ban ngày có thể ra ngoài phơi nắng một chút.
Mặt cỏ ở chính giữa, cái hồ nước ở bên cạnh, còn xây dựng một thạch bình rất lớn, nó được sắp xếp giống như bình ngọc thạch, bàn đá và ghế đá vậy. Có thể dùng nó để ngắm trăng, lại có thể ngắm cả hồ nước đẹp nữa.
Những chỗ khác Đỗ Thừa chỉ tu sửa đơn giản, hơn nữa đều là những chi tiết nhỏ nên nhìn qua thì cũng không thấy có gì khác biệt.
Đối với kết quả này, Đỗ Thừa vô cùng hài lòng, tuy nhiên Đỗ Thừa vẫn còn đang mong đợi gian phòng lắp đặt thiết bị khoa học kỹ thuật của mình.
Sau khi trải qua tu sửa lại, từ con đường đá Đỗ Thừa tiến vào phía trong tòa biệt thự.
Lắp đặt thiết bị tại đại sảnh thật ra chỉ là thay đổi vị trí của các đồ đạc cũ mà thôi, nhìn bề ngoài thì không có gì thay đổi. Sau khi Đỗ Thừa nhìn qua một lượt, hắn bèn đi vào trong gian phòng chuẩn bị cho mẹ anh ở.
Gian phòng này các thiết bị đã được lắp đặt đầy đủ, rất thông gió, vì nguyên liệu sử dụng đều có nguồn gốc thiên nhiên nên không có mùi gì khác lạ, đối với bệnh nhân thật là quá tốt.
Đỗ Thừa sau khi quan sát một lượt gian phòng thì mới đi lên tầng hai.
Phòng của Cố Tư Hân và Cố Giai Nghi đều không có sửa sang gì, Đỗ Thừa cũng không cần xem làm gì nên anh đi tới gian phòng của mình.
Cái sảnh nhỏ đó không có tu sửa gì, chỉ là thay đổi chút màu đỏ sang màu vàng nhạt cho phù hợp với tuổi trẻ, còn những thứ nhìn trông có vẻ rất hoành tráng nhưng lại phù hợp với mĩ quan của người trung niên thì Đỗ Thừa cũng đổi hết, cho nên toàn bộ phong cách của gian phòng trở nên trẻ trung hơn rất nhiều.
Sau khi đi vào gian phòng sắp trở thành phòng của mình, ánh mắt Đỗ Thừa đột nhiên sáng ngời lên.
Căn phòng lấy màu trắng làm chủ đạo tràn ngập cảm giác hiện đại, mỗi một đồ vật trong này Đỗ Thừa đều dựa theo bản vẽ Hân Nhi đưa cho mà bảo công ty nội thất bày trí, anh không theo đuổi những sự hưởng thụ xa xỉ, mà lấy sự phù hợp làm chủ nhưng trong số đố cũng chứa không ít các thành phần công nghệ cao.
Màn chiếu treo tường gần như đối mặt với giường ngủ, màn hình LCD sáu mươi lăm inch được bố trí ở sát vách tường, ngang hàng với mặt tường, còn bên trên lại đặt một chiếc máy chiếu, chỉ cần ấn nút một cái thì cái màn máy chiếu rộng gần một trăm hai mươi inch sẽ rơi xuống, màn hình này sẽ mang tới cho người xem cảm giác hưởng thụ tốt nhất về thị giác.
Phía bên trên giường ngủ là một khối trần nhà bằng thủy tinh trong suốt, vô cùng đẹp, tuy nhiên trong cái trần nhà đấy lại ẩn chứa một điều kỳ diệu khác.
Trần nhà thực ra là rỗng, bên cạnh giường ngủ có một cái chốt, chỉ cần ấn mạnh cái chốt ấy thì cái nóc nhà phía bên trên cái trần ấy sẽ mở ra giống như một cánh cửa sổ lớn để cho người nằm trên giường có thể quan sát bầu trời đầy sao, đem đến cho người ta một sự hưởng thụ hoàn mĩ về tinh thần.
Những thứ này đều là do Đỗ Thừa dựa ý tưởng thế giới tương lai của Hân Nhi mà bố trí các thiết bị, đương nhiên vì yếu tố kinh tế mà Đỗ Thừa chỉ có thể cố gắng tiếp cận chứ không có cách nào đạt tới trình độ thế giới tương lai.
Đỗ Thừa xem qua tất cả các đồ vật trong phòng một lượt, hắn còn đi tham quan phòng tắm và phòng thay đồ một lượt, tất cả đều làm cho Đỗ Thừa vô cùng hài lòng, đặc biệt là cái giường lớn đó, trong đầu Đỗ Thừa lúc này đang ảo tưởng tới cảnh hắn ôm Cố Giai Nghi cùng ngắm sao trời trên chiếc giường đó.
Tuy nhiên, công ty nội thất còn phải mất khoảng hai ngày nữa để dọn dẹp và làm vệ sinh, cho nên Đỗ Thừa có muốn chuyển vào thì cũng phải đợi hai ngày nữa mới được.
Cho nên, sau khi Đỗ Thừa tham quan một lượt, hắn liền rời khỏi biệt thự số 15 lái xe đi tới bệnh viện.
Sói
30-08-2012, 12:43 AM
Tối Chung Trí Năng
Tác giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm