Edit: KimH
Beta: Maria
-
【 Hả? Hoa hồng núi tuyết không phải là hoa à? 】
【 Cuối cùng cũng có manh mối của hoa hồng núi tuyết! Tiến độ của trường thi này chậm ghê á! 】
【 Đừng nói cuối cùng, có phải mấy người quên thời gian rồi hay không! Thật ra hôm nay mới là ngày thứ hai nhóm người giáo chủ đi vào trường thi đó. Ngày đầu tiên giáo chủ đã dùng thao tác lẳиɠ ɭơ chỉ huy mọi người giam giữ nhân viên công tác trên tàu du lịch, nửa đêm thì thu phục đám nhân viên công tác đã biến thành lệ quỷ, cuối cùng là ký kết hợp đồng không bình đẳng với bọn chúng! Các bạn học! Đây mới là ngày thứ hai trong trường thi thôi! Không chậm đâu! 】
【 Đúng vậy! Không chậm! Nếu đổi thành thí sinh khác, nói không chừng bây giờ còn đang buồn bực vì đang bình thường mà tự nhiên nhân viên công tác lại biến thành quỷ đấy! Đang thăm dò độ khó đề thi hiện tại của giáo chủ, ít nhất là 80%! 】
【 Nói thật, phó bản này ý, nửa đầu đối phó với lệ quỷ đã rất khó rồi, đủ làm đề thi của một trường thi, nhưng không ngờ trường thi này còn có nửa sau nữa chứ. 】
【 Có mình tôi thấy cả hai trường thi của giáo chủ đều rất khó thôi à? 】
【 Không, không phải mình cậu đâu, tôi cũng thấy thế, như kiểu bị trường học nhằm vào ý. BOSS cũ không thể nói tên của Khoa Hiện Đại cũng bị nhằm vào đó, trường thi sau khó hơn trường thi trước, cuối cùng vẫn chết thảm trong trường thi, mong giáo chủ không bước lên vết xe đổ của vị BOSS kia. 】
...
Cuối cùng cũng biết manh mối của hoa hồng núi tuyết, Phù Chu đã bắt đầu tính toán, nói với anh Cửu và Lâm Tinh Hà: "Hoa hồng núi tuyết ở trong tay người khổng lồ dưới đáy biển. Đợi vài hôm nữa người khổng lồ dưới đáy biển lên tàu, chúng ta làm theo cách cũ, ép bọn chúng giao hoa hồng núi tuyết ra, vậy thì trường thi này có thể thông qua rồi. Mấy ngày nay chúng ta có thể nghĩ cách đối phó với người khổng lồ dưới đáy biển, hoặc là nhân lúc bọn chúng vừa lên tàu, gϊếŧ bọn chúng làm bọn chúng không kịp trở tay."
Lâm Tinh Hà nói: "Đây cũng là một cách."
Phù Chu hỏi: "Cô có cách khác?"
Phù Chu dựng tai lắng nghe.
Lâm Tinh Hà nhìn cậu ta một cái.
Phù Chu hiểu ngay.
...Kênh livestream đáng chết, cứ phải úp úp mở mở.
Lâm Tinh Hà nhìn thời gian, nói: "Đến giờ tôi ăn tối rồi, hẹn gặp lại." Nói xong, cô ôm Tiểu Tuyết Cơ ra khỏi phòng thuyền trưởng.
Lăng Tịch Nhiễm lưu luyến nhìn phó thuyền trưởng vài lần rồi đuổi theo Lâm Tinh Hà.
Phù Chu tim gan cồn cào, nói với anh Cửu: "Chúng ta cũng đi theo xem một chút?"
Anh Cửu: "Không được, tôi chỉ là một tấm chắn không có tình cảm mà thôi, tôi cũng phải đi ăn cơm dưỡng sinh của tôi." Anh Cửu xách bình giữ nhiệt ra khỏi phòng thuyền trưởng.
Phù Chu bị vứt bỏ chỉ có thể một mình đóng gói bữa tối, đi ăn với Lôi Đình.
Lăng Tịch Nhiễm theo sau Lâm Tinh Hà, lúc này mới nói tiếp câu đang nói dở hồi nãy: "Sư phụ, em đã tu luyện xong quyển thứ hai rồi..."
Bởi vì tốc độ tu luyện của Lăng Tịch Nhiễm quá nhanh, giống như cô ấy đã hoàn thành chương trình học một năm của người khác chỉ trong một ngày vậy, cuối cùng còn xếp thứ nhất kỳ thi cuối năm như một học thần.
Cô hỏi Lăng Tịch Nhiễm: "Cơ thể có chỗ nào không ổn không?"
Lăng Tịch Nhiễm đau khổ lắp bắp nói: "Đói, càng luyện càng đói, phó thuyền trưởng thơm lắm ấy ạ. Trước đó em không hề cảm thấy như vậy đâu, dù sao ông ta cũng là một tên đàn ông lôi thôi ba ngày không tắm rửa, nhưng bây giờ linh hồn ông ta lại rất quyến rũ, hồi nãy em đã lén lau nước miếng rất nhiều lần đó."
Lăng Tịch Nhiễm suy nghĩ một chút, lại nói: "Đau thì đau thật, nhưng trong phạm vi có thể chịu được."
Cô ấy lại nói: "Sư phụ, chị cho em luyện phần sau đi, em nghe các chị nói chuyện rồi, mấy ngày nữa người khổng lồ dưới đáy biển sẽ lên tàu, nếu em trở nên mạnh mẽ thì sẽ bảo vệ được chị."
Cuối cùng Lâm Tinh Hà vẫn đưa quyển thứ ba cho Lăng Tịch Nhiễm.
Cô không ở lâu trên tàu du lịch, nếu Lăng Tịch Nhiễm không sớm ngày mạnh lên, thì sẽ không có cách nào thống lĩnh tất cả lệ quỷ trên tàu du lịch được.
Sau khi Lăng Tịch Nhiễm đi, Lâm Tinh Hà đi thẳng lên nhà hàng ở tầng cao nhất.
Tuy đã đến giờ ăn cơm tối, nhưng nhà hàng không có nhiều thí sinh cho lắm, phần lớn mọi người đều đang ở đại sảnh phòng triển lãm nghiên cứu phòng tối và bức tranh kia, hơn nữa cạnh phòng triển lãm có ba nhà hàng, nếu đói bụng thì các thí sinh cũng sẽ ưu tiên chọn mấy nhà hàng gần đó.
Nhà hàng trên tầng cao nhất là nhà hàng buffet, bên trong chỉ có ba bốn lệ quỷ đang làm việc. Không biết có phải do từng chịu trận đòn tàn nhẫn của các thí sinh đến từ Trường học Nhân Vật Phản Diện hay không, bây giờ bọn chúng rất ngoan ngoãn chuyên nghiệp, thấy Lâm Tinh Hà còn chủ động chào hỏi, rồi hỏi cô có muốn ăn bánh souffle* mới làm hay không.
*Bánh souffle:
Lâm Tinh Hà lắc đầu từ chối, cũng ngỏ lời cảm ơn.
Qua camera, cô nhìn thấy bạn học phù thủy kia đi lên nhà hàng này.
Cô nhìn quanh một lượt, tìm thấy cô gái ấy đang ngồi ở chỗ có phong cảnh đẹp nhất.
Bây giờ trời vẫn chưa tối hẳn, hoàng hôn mạ lên mặt biển một vầng sáng màu vàng. Qua cửa sổ của nhà hàng trên tầng cao nhất, khung cảnh tuyệt đẹp này đã được thu hết vào đáy mắt.
Lâm Tinh Hà lập tức đi về phía cô ấy.
Khi Lâm Tinh Hà vừa bước vào nhà ăn, thí sinh Khoa Kỳ Huyễn kia đã lập tức chú ý đến cô, lúc cô ấy đang nói thầm sao Lâm Tinh Hà lại đến đây, thì thấy Lâm Tinh Hà ngồi xuống trước mặt mình.
Sau đó, Lâm Tinh Hà nói một cách trịnh trọng: "Còn đang sầu vì không tìm được hoa hồng núi tuyết à? Đang ngắm cảnh đẹp nhưng vẫn phiền não về việc thi cử? Còn đang lo lắng vấn đề giữ điểm gốc hả?"
Cô vươn tay ra: "Tôi là Lâm Tinh Hà, người chuyên môn giải quyết những phiền não trên của bạn."
Bạn học phù thủy do dự cầm tay Lâm Tinh Hà, hỏi: "...Trước đây cậu bán bảo hiểm à?"
Lâm Tinh Hà nói: "Không, tôi là diễn viên."
Bạn học phù thủy nói: "Trước đây tôi từng vào một trường thi, từng tham gia một khóa huấn luyện bảo hiểm, khóa huấn luyện kia chắc chắn sẽ thích nhân tài như cậu."
Lâm Tinh Hà: "Cảm ơn lời khen của cậu."
Bạn học phù thủy quan sát cô.
Lâm Tinh Hà thoải mái để cô ấy quan sát, còn nói thêm: "Thời gian cấp bách, tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề luôn. Tôi không đến bán bảo hiểm, cũng không đến đẩy mạnh tiêu thụ, tôi đến làm một giao dịch với cậu, sau khi làm xong tôi sẽ cho cậu một đóa hoa hồng núi tuyết, cậu có thể giữ được điểm gốc rồi rời khỏi trường thi, đồng thời cậu cũng có thể ở lại tàu du lịch để nghỉ phép nửa tháng."
Cô dừng một lát rồi nói thêm: "Đương nhiên nếu cậu muốn lấy nhiều điểm hơn, cũng có thể giao dịch tiếp với tôi, tôi có thể cung cấp manh mối và tin tức mới nhất cho cậu, cậu có thể tự tìm tòi cốt truyện của đề thi, hoặc là hợp tác với tôi, nhưng tôi không thể thay cậu bảo đảm vấn đề an toàn về mạng sống được."
Bạn học phù thủy hỏi: "Cậu muốn làm giao dịch gì với tôi?"
Lâm Tinh Hà nói: "Trước đây cậu là phù thủy sống dưới đáy biển đúng không? Có cách nào để người bình thường giống tôi đi lại tự do dưới đáy biển mà không bị đáy biển trói buộc không?"
Bạn học phù thủy nói: "Tôi có thể chế ra một loại thuốc ma thuật đen, có thể để cậu hô hấp dưới đáy biển, cũng có thể chống cự sức nén dưới đáy biển, nhưng chỉ duy trì được trong 24 tiếng thôi."
Lâm Tinh Hà hỏi: "Mất bao lâu để chế ra loại thuốc đó?"
Bạn học phù thủy: "Tôi đã có nguyên vật liệu, cần một tiếng để tạo ra."
Lâm Tinh Hà nói: "Tôi cần một liều."
"Ok, một tiếng sau tôi đưa cậu." Bạn học phù thủy nói: "Cậu chỉ cần mang về cho tôi một đóa hoa hồng núi tuyết là được, tôi không cần những thứ khác."
Lâm Tinh Hà rất thích tính cách thẳng thắng của phù thủy, nói: "Ok, cậu tên gì? Sau này nếu cần thì tôi sẽ đến ủng hộ cho cậu."
"Cậu gọi tôi là Mona là được rồi."
Tuy Mona là một phù thủy phản diện, nhưng không phải là trùm phản diện trong thế giới cũ. Cô ấy có một tòa lâu đài cổ dưới đáy biển, thương nhân đến đáy biển sẽ làm giao dịch với cô ấy. Đợt đó ở thế giới của cô ấy có BOSS lớn hơn, là Ma Vương sống ở đáy biển sâu.
Nhưng đây đều là do Mona tự mình hiểu ra. Cho đến tận ngày chết cô ấy mới biết mình là một nhân vật phản diện, cô ấy vẫn luôn cảm thấy mình là người đứng đắn, dù sao thì công chúa người cá thường xuyên đến chỗ cô ấy mua đồ rồi ghi nợ, cho đến tận lúc hoàng tử xiên chết cô ấy, công chúa người cá vẫn chưa trả tiền cơ.
Trong cuộc thi này, Mona tưởng rằng mình là người nhìn trộm được bí mật dưới đáy biển đầu tiên, có cơ hội lọt vào top 10, nhưng hôm nay cô ấy mới nhận ra Lâm Tinh Hà cũng biết điều này. Dựa theo biểu hiện ưu tú trong kỳ thi này của Lâm Tinh Hà, top 10 chắc chắn có cô, nhóm anh Cửu và Phù Chu chắc chắn cũng có tên trong đó.
Chẳng qua, Mona không nghĩ là mình có năng lực tự bảo vệ bản thân khi đối mặt với một đám người khổng lồ dưới đáy biển, đến lúc đó mất nhiều hơn được thì toang.
Mona lại bắt tay Lâm Tinh Hà, nói: "Cậu ở phòng nào, một tiếng sau tôi mang thuốc ma thuật đen đến cho cậu."
Lâm Tinh Hà ăn tạm vài món ở nhà hàng buffet, sau đó thì trở về phòng mình. Một tiếng sau, Mona đúng giờ mang thuốc ma thuật đen đến cho cô, còn tặng kèm một bộ quần áo chống lạnh đặc biệt dưới đáy biển.
Lâm Tinh Hà ngỏ lời cảm ơn.
Mona vẫy tay với Lâm Tinh Hà, vui vẻ mở ra cuộc sống nghỉ phép của mình.
Có rất nhiều thí sinh xem livestream đang hâm mộ.
【 Bây giờ học ma thuật đen có kịp không? 】
【 Tui rất muốn chung trường thi với giáo chủ, đưa trang bị cho cô ấy, sau đó cô ấy đưa tui đi nằm thắng huhu. 】
【 Tui không có dã tâm gì, cũng không có chí hướng, mỗi một kỳ thi chỉ muốn giữ được điểm gốc để sống qua ngày thôi. 】
【 Không đúng, Lâm Tinh Hà muốn xuống đáy biển à? Cô ấy xuống đáy biển làm gì? Trộm hoa hồng núi tuyết à? 】
【 Cô ấy chỉ lấy một ống thuốc ma thuật đen, không định lập đội với anh Cửu và Phù Chu hả? 】
【 Ê mà Lâm Tinh Hà có thể rời khỏi tàu du lịch hả? 】
【 Không phải hành khách luân hồi, chắc là có thể? Không phải người tên Vương Khoa hôm trước có nói là sau khi trải qua hai đợt tàn sát quy mô lớn thì hành khách mới bước vào vòng luân hồi à? 】
【 Ngay cả đợt tàn sát đầu tiên giáo chủ còn không trải qua, chắc chắn có thể rời khỏi tàu du lịch. 】
...
Mà Lâm Tinh Hà cũng đang thí nghiệm có thể rời khỏi tàu du lịch hay không, chẳng qua cô không thí nghiệm với bản thân, mà thí nghiệm với Lăng Tịch Nhiễm.
Dù sao tàu du lịch có giả thiết là rời đi được trong một khoảng cách nhất định, nếu không hành khách luân hồi sẽ không thể lên bến tàu, vấn đề là khoảng cách xa cỡ nào thôi.
Kết quả thí nghiệm có rất nhanh.
Lăng Tịch Nhiễm chỉ cần vừa ra khỏi tàu du lịch thì sẽ bị một sức hút vô hình kéo về. Cho dù cô ấy dùng cách gì để rời khỏi tàu du lịch đi chăng nữa, kết quả cũng đều như nhau.
Lâm Tinh Hà lại thí nghiệm với những hành khách luân hồi khác, kết quả cũng thế.
Lâm Tinh Hà không làm thí nghiệm nữa.
Cô nhảy vào biển, chìm xuống đáy biển, thuốc ma thuật đen của Mona dùng tốt thật, trạng thái dưới đáy biển và đất liền của cô không khác nhau chút nào, hơn nữa cô không bị ảnh hưởng bởi luân hồi nên có thể rời khỏi tàu du lịch.
Xem ra muốn bị luân hồi ảnh hưởng, mấu chốt vẫn là trong đợt tàn sát quy mô lớn lần thứ hai. Lâm Tinh Hà đoán là người khổng lồ dưới đáy biển đã làm gì đó với các hành khách, nên họ mới không thể rời khỏi tàu du lịch được.
Cô chui ra khỏi mặt biển.
Chổi ma pháp dừng giữa không trung.
Lúc cô bắt lấy chổi ma pháp, cưỡi nó quay lại tàu du lịch thì bất ngờ phát hiện Phù Chu và anh Cửu đang đứng ở trên boong tàu, hai người họ đồng thời nhìn cô.
Phù Chu: "Cô muốn đi trộm hoa hồng núi tuyết?"
Lâm Tinh Hà: "Không nha."
Phù Chu: "Vậy cô định làm gì?"
Lâm Tinh Hà nói: "Đạp một cái vào hang ổ người khổng lồ dưới đáy biển."
Phù Chu: ???
Anh Cửu đang uống trà cẩu kỷ cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc hiếm thấy, từ từ nuốt trà cẩu kỷ xuống.
-
KimH: lịch đăng cố định là tối thứ 7 hàng tuần bên wordpress Thanh Ninh (onhocuathanh) nha mọi người. Qua wordpress để đọc chương 40 nào.