Toàn Thiên Đường Đều Cho Rằng Thủ Trưởng Thất Sủng

Chương 75: Yahveh âm hồn không tan




Tầng thứ chín địa ngục là thế giới có tài nguyên phong phú nhất, cũng là thế giới hoang vắng nhất.
Phóng mắt nhìn lại, toàn bộ thế giới dường như bị biển hắc ám bao phủ, vầng trăng máu giữa không trung thê lương, mặt đất đất khô cằn trải rộng ngàn dặm, không có một ngọn cỏ, giống như cấm địa của sinh mệnh. Chỉ có những ác ma thực lực mạnh mới có thể dọn vào nơi này, dù vậy, qua mười vạn năm cũng chưa từng xuất hiện một thành trì nào.
Lucifiel ngồi trên một tảng đá, tư thế ngồi có chút cẩn thận, hắn cảm giác được bên trong tảng nham thạch duy nhất tìm được này đã vỡ nát, một khi đè trọng lực hơi nặng lên, liền có khả năng khiến nó triệt để vỡ nát.
Hắn tạo ra một khiên chắn quang minh, vầng sáng màu trắng bao phủ hắn, phát ra va chạm kịch liệt với lực hắc ám bên ngoài.
Lúc này thượng đế đã không còn ở bên cạnh hắn.
Trong thời gian Lucifiel chờ đợi thần linh trở về, còn có chút hứng thú xem phong cảnh địa ngục, nhưng mà phong cảnh địa ngục thật sự không có kiên nhẫn để nhìn, rất nhanh liền khiến cho hắn vô cùng nhớ nhung phong cảnh tươi đẹp ở nhân gian và thiên đường.
Nói thật, hắn không thích địa ngục, không thích ác ma tính cách hỏng bét, đến nơi này đa phần là do tò mò.
Địa ngục đối với hắn mà nói là một thế giới xa lạ.
“Xem ra trong xương tủy mình cũng có chút suy nghĩ mạo hiểm ——” Lucifiel ngưng tụ một luồng ánh trăng máu ở đầu ngón tay, hơi hơi thở dài, “Ánh sáng ở địa ngục cũng lạnh, còn có cái gì là nóng.”
Ngẩn người trong chốc lát, Lucifiel nhịn không được ghét bỏ địa ngục không tổ chức không quy hoạch.
“Đất đai lớn như vậy, một chút cũng không biết lợi dụng.”
“Còn có ma pháp đã phát minh nhiều năm như vậy, ác ma chỉ biết ăn uống vui đùa, truyền tống trận cũng không biết chế tạo.”
“Nếu xây một thành trì ở nơi này, lại dùng kết giới lớn mạnh bảo hộ, ác ma ở bên trong có thể hấp thu lực hắc ám thuần khiết nhất, thời gian tiến hóa cũng có thể cắt giảm.”
Hắn lầm bầm lầu bầu ra kết luận: “Quả nhiên ác ma vẫn không đáng để thiên đường phiền não quá nhiều.”
Cơ bắp mọc chen cả đầu óc, không biết phát triển lâu dài.
Lucifiel nhìn ra phương xa, hy vọng có thể nhìn thấy bóng dáng thượng đế. Một trận gió âm lãnh thổi lại đây, kết giới phát ra tiếng vỡ răng rắc, Lucifiel nhất thời không để ý, gió từ khe hở kết giới thổi vào, lạnh đến tận linh hồn.
Sắc mặt hắn hơi trắng, hiện ra màu da sáng ngời.
Tóc dài vàng kim không có trở nên ảm đạm ở địa ngục, trái lại càng thêm chói mắt, như là tản mát ra quang minh từ trong tới ngoài. Thiên sứ là linh thể cực tinh khiết, không có thân thể dơ bẩn, có phiêu lưu rất lớn khi ở tầng thứ chín địa ngục.
Chỉ có Lucifiel dám ngồi tại chỗ không nhúc nhích mãi, tùy ý âm phong gào thét, tập kích kết giới.
Kết giới kiên trì mười phút liền vỡ thành mảnh nhỏ.
Theo sát sau đó chính là tầng kết giới thứ hai càng thêm vững chắc xuất hiện.
Lucifiel vừa thực nghiệm, vừa thầm nghĩ: “Còn trong phạm vi có thể tiếp thu, Michael cũng có thể đến, nhưng mà không thể ở quá lâu, Beelzebub không tới được, trình độ rèn luyện linh thể của hắn không bằng Michael, ma pháp ở trong này chỉ có thể xem như hộ thuẫn, không thể xem như thứ để sinh tồn.”
Làn gió thổi qua vừa rồi, thân thể không đủ mạnh mẽ, căn bản là chống cự không nổi. Thiên sứ cấp thấp yếu một chút, sẽ trực tiếp bị gió thổi tan, còn thê thảm hơn cả chết.
Thượng đế không có khả năng yên tâm để Luci ở tại chỗ quá lâu, kiểm tra xong tầng thứ chín địa ngục, y liền lập tức trở về. Còn chưa đến gần, y đã nhìn thấy Lucifiel lấy giấy và bút lông chim, nghiêm túc ghi chép gì đó.
Thượng đế im hơi lặng tiếng đi đến, đứng ở sau lưng Lucifiel, cúi đầu nhìn nội dung.
Trên giấy viết một chuỗi dài số liệu khiến thần hoa cả mắt.
Trừ cái đó ra, thượng đế còn nhìn thấy phân tích với tầng thứ chín địa ngục, Lucifiel cho rằng tầng thứ chín địa ngục tồn tại bí mật không biết, không thì lấy lực lượng nơi này, đã sớm có thể sinh ra ác ma mạnh hơn cả Baal. Nhưng theo hắn biết, Baal là ác ma đầu tiên địa ngục sinh ra, sau đó trong vô số năm, địa ngục chưa từng xuất hiện Baal thứ hai.
Thượng đế thầm nghĩ: “Đây là bởi vì lực lượng không thể tụ tập làm một thể, lấy hình thức phân tán cho mỗi một ác ma, giữ vững tổng số lượng ác ma sinh trưởng chỉnh thể.”
Thượng đế tiếp tục nhìn vấn đề được viết ra phía sau, “Độ nồng đậm của hắc ám ở địa ngục vì sao lại vượt qua Thủy Tinh thiên.”
Cảm giác được hô hấp như có như không sau lưng, tay chấp bút của Lucifiel căng thẳng.
Ai có thể gần gũi đến phía sau hắn?
Chỉ có thần.
Hắn trầm tĩnh lại, nhanh chóng giấu đi trang giấy viết tương đối hỗn độn, xoay người nhìn thần linh tóc bạc trở về. Thượng đế không rõ vì sao hắn lại cất đi, “Có vấn đề có thể hỏi ngô.”
Lucifiel ngại ngùng nói: “Viết khó coi.”
Thượng đế nhịn không được nhớ lại, mình quản giáo Luci có nghiêm khắc như vậy sao?
Nhìn thấy con ngươi trong suốt của Luci, thượng đế không thể không thừa nhận hình như mình quả thật yêu cầu quá nhiều, quá mức hà khắc với Luci rồi. Y thả nhẹ giọng điệu, không nói năng tuyệt đối như vậy nữa: “Ngươi muốn về bây giờ, hay là ở địa ngục thêm vài ngày?”
Lucifiel cười nói: “Ngô thần, ta làm sao có thể muốn ở lại.”
Thượng đế nhìn Luci như vậy, giống như quay về cảm giác khi ở chung tại đại thánh đường. Tay y nâng lên, vốn định vuốt phẳng sợi tóc bị gió thổi loạn một ít của Luci, nhưng mà đáy lòng xẹt qua cảm giác khác thường, khiến tay y khó hiểu dừng lại trên gương mặt Lucifiel. Hai má bóng loáng có hơi lạnh, là bị gió thổi, gió địa ngục vẫn luôn âm hàn tận xương như vậy.
Thượng đế hỏi: “Ngươi lạnh sao?”
Lucifiel có chút kinh ngạc với hành động của thượng đế, nhưng vẫn tươi cười như thường, “Tay thần cũng có chút lạnh.”
Hắn nắm chặt tay thượng đế, lại hy vọng đối phương dừng lại thêm một khắc trên má hắn.
Chẳng sợ chỉ là thích dung nhan hắn…
Hắn cũng rất vui vẻ.
Thượng đế thấy hắn hành động như vậy, ánh mắt không khỏi mềm mại, “Ngươi cũng không phải tiểu thiên sứ chưa lớn, sao lại quyến luyến ngô như thế.”
“Luci vẫn luôn ngưỡng mộ ngài, thần không biết sao?” Lucifiel hỏi lại, vô cùng sắc bén. Thượng đế thực quang minh chính đại đáp: “Ngô biết, chính bởi vì thế, nhìn thấy dáng vẻ ngươi như vầy, ngô vẫn luôn rất muốn biến ngươi thành tiểu thiên sứ.”
Lucifiel nghẹn lại.
Hắn mới không muốn biến thành tiểu thiên sứ, tứ chi ngắn nhỏ, đi đường mềm nhũn.
“Ngô thần thích tiểu thiên sứ sao?”
“Bình thường.”
“Nếu là tiểu thiên sứ giống ta thì sao?”
“Rất tốt.”
“Ngô thần chiều ta như vậy, ta sẽ đắc ý vênh váo.”
“Không đâu.”
Hắn ngồi ở trên tảng đá, thượng đế cách hắn quá gần, gió địa ngục trong một tấc vuông này tựa như cũng biến mất. Hắn nói cười dịu dàng mà thong dong, nếu để cho người ngoài đến xem, khẳng định không thể tin được là hắn đang đối thoại với thượng đế.
Lucifiel hơi ngẩng đầu lên nói rằng: “Lệnh cấm của đại thánh đường với ta giải trừ chưa?”
“Chưa.”
Thượng đế cúi đầu, vừa vặn liền nhìn thấy vòng cổ ánh sao trên cổ, còn có xương quai xanh duyên dáng, mặt hắc ám đã từng để lại rất nhiều dấu vết trên đó, khiến thượng đế từng một lần rất muốn xé xác y. Xuống chút nữa, da thịt che giấu trong y bào thiên sứ, không lộ ra thên một phân, cũng sẽ không giảm bớt một phân mỹ cảm.
Thượng đế không khỏi nhìn thêm vài lần, nói rằng: “Về sau mặc cao cổ đi.”
Lucifiel: “…”
Rốt cuộc ngài nghĩ đến chỗ nào rồi!
Nghĩ đến ngày sau phải ăn mặc còn cũ kỹ hơn cả Meta, Lucifiel không rét mà run, lập tức nói sang chuyện khác: “Ngô thần, phục sức thiên đường có rất nhiều loại hình, lần sau chúng ta đi nhìn xem, về sau ngài có thể giúp ta chọn vài bộ quần áo đi ra ngoài.”
Lời hắn nói khiến thượng đế động lòng, “Được.”
Lucifiel thở phào, cuối cùng cũng qua loa qua chuyện này.
Mang theo hơi khí địa ngục đầy người, Lucifiel và thượng đế lại đến tầng thứ nhất địa ngục U Minh. Trước khi khôi phục đầy đủ thực lực, thượng đế cũng phải dựa theo con đường tiêu chuẩn quay về thiên đường.
Tầng thứ nhất địa ngục U Minh, cửa địa ngục đóng chặt.
Michael và Beelzebub liên tục oanh tạc nửa ngày cũng không thể mở nó ra, sau đó lại trốn đông trốn tây. Bọn họ dùng các loại phương pháp hỏi thăm mới biết được, cửa địa ngục phải có ba sí thiên sứ mới có thể mở ra, được xưng là Lucifiel đến cũng không mở được, là lá chắn quan trọng thủ hộ địa ngục. Michael không khỏi đáng thương hỏi Beelzebub: “Thực lưc của điện hạ có thể cân được ba sí thiên sứ không?”
Beelzebub thở dài: “Ta làm sao biết, nhiều năm như vậy điện hạ lại chưa từng phát huy toàn lực.”
“Thôi, chúng ta chờ điện hạ đi.”
Sau khi Michael đánh ngất xỉu một ác ma, tiếp tục dời đi trận địa.
Lần này chờ đợi lại là nửa ngày, sáng sớm hôm sau, ánh sáng mờ tối của địa ngục hơi sáng lên một chút. Dưới tầm nhìn chăm chú của vạn ác ma, Lucifiel và thượng đế dưới trạng thái ẩn thân đi đến cửa địa ngục.
Lucifiel đem ngón tay thon dài mềm mại dán lên trên cửa, nhẹ nhàng đẩy, cửa mở.
Đơn giản cứ như đẩy một cánh cửa bình thường.
Cửa địa ngục dưới lòng bàn tay hắn phát run, lấy lòng Lucifiel rất khẽ. Nguyên nhân chính là thần linh tóc bạc bên cạnh Lucifiel khiến nó sợ hãi, cửa địa ngục hận không thể trực tiếp mở ra, cung nghênh thượng đế đi ra ngoài!
Ác ma cấp thấp gần đó vẻ mặt kính sợ, ác ma vương cấp lẩn trốn thì mang vẻ mặt rung động, không dám tin nhìn cửa địa ngục.
Baal lẩm bẩm: “Trách không được ông đánh không lại Lucifiel.”
Lần này không có ác ma nào phản bác gã.
Sự thật đặt ở trước mặt.
Lucifiel đang muốn đi ra ngoài với thượng đế, sau lưng truyền đến âm thanh thê lương của Michael.
“Điện hạ đừng đóng cửa mà!”
Sí thiên sứ trưởng xinh đẹp cao quý trong mắt ác ma hít một hơi.
“Michael, lại đây.”
Michael kéo Beelzebub mang vẻ mặt “ta thiệt mất mặt” chạy vội đến, thành công thoát khỏi mảnh đất địa ngục hắc ám này.
Ba sí thiên sứ Lucifiel, Michael, Beelzebub đồng thời xuất hiện ngoài cửa địa ngục, hiệu quả không khác gì động đất. Ác ma địa ngục bị ngăn ở bên ngoài không thể tiến vào trợn mắt há mồm, cửa địa ngục một ngày một đêm không mở ra, hôm nay vừa mở liền thả ra ba sí thiên sứ, đây là tiết tấu muốn nổ tung địa ngục sao!
Đầu ngón út Lucifiel ngoắc lấy ngón tay thượng đế, biết thượng đế yêu thích yên tĩnh.
Ánh mắt hắn đảo qua vùng ác ma đông nghìn nghịt ấy.
Phun ra một câu, “Tránh ra.”
Không cần tập luyện trước, tất cả ác ma xoạt xoạt nhường ra một con đường, không dám chắn phía trước Lucifiel.
Michael muốn chen đến bên cạnh Lucifiel, nhưng bị ánh mắt Lucifiel cảnh cáo. Michael đầu óc lơ mơ theo ở phía sau nhìn nhìn, bừng tỉnh đại ngộ, bên cạnh điện hạ còn có một người ẩn thân!
Ánh mắt Beelzebub nặng nề, là đồng bạn nào đi cạnh điện hạ?
Gabriel? Samael? Hay là Asmodeus cũng ái mộ điện hạ giống hắn?
Chung quy không phải là Metatron điện hạ đi!
Cuối cùng đến cầu thang lên thiên đường, ma pháp ẩn thân biến mất, bóng dáng tóc bạc áo trắng xuất hiện trước mặt bọn họ.
Toàn bộ thiên sứ Beelzebub đều thấy không khỏe.
Vì cái gì Yahveh lại âm hồn bất tán ở bên cạnh điện hạ chứ!
Hết chương 75

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.