Toàn Thiên Đường Đều Cho Rằng Thủ Trưởng Thất Sủng

Chương 143: Ngươi biết không? Về chuyện của ta và Yahveh




Ngày tháng ấm áp luôn trôi qua thật nhanh, dưới nguyện vọng của Lucifiel, thượng đế phá vỡ lệ thường là đại thánh đường chỉ xây một tẩm điện, tăng thêm một tẩm điện cho thiên sứ của y. Mỗi một đồ vật trong tẩm điện, đều là thượng đế tự tay bố trí, tràn đầy sắc thái quang minh.
Ở phương diện thẩm mỹ, thần chưa bao giờ chạy lệch.
Chẳng qua sau khi trải qua chuyện này, đại thánh đường không còn là đại thánh đường của thần nữa.
Lucifiel chiếm được một nửa quyền cư trú, thay đổi lặng yên không một tiếng động, khiến tâm tình của hắn bị vây ở trạng thái tốt đẹp, cho dù đang làm việc cũng mặt mang tươi cười.
Ngày thứ ba, thời gian hắn và Michael ước định đã đến.
Lúc Michael đến, nhìn thấy vẻ mặt của Lucifiel, kinh nghiệm hàng năm ở chung khiến hắn ta hiểu rõ tâm tình đối phương, thần kinh căng thẳng cũng trầm tĩnh lại.
“Điện hạ, ngày an.”
Hắn ta dùng tươi cười xán lạn nghênh đón thủ trưởng.
Lucifiel cũng tươi cười nhìn lại hắn ta, giống như chuyện xảy ra trước đây đều đã cho qua, “Bắt đầu làm quen công vụ trong khoảng thời gian này trước đã, Curtis về học viện thiên sứ, ngươi có chỗ nào không rõ, sau khi tan tầm có thể đi tìm hắn hỏi một chút.”
Michael đáp: “Không thành vấn đề, ta sẽ xử lý tốt vấn đề chuyển giao công việc.”
Lucifiel nâng tay phải lên, “Ngồi lại vị trí của ngươi đi.”
Michael nhanh nhẹn chạy tới.
Từ hôm nay trở đi, hắn ta lại là sí thiên sứ phó!
Đáng tiếc Michael không biết, thủ trưởng hiện giờ của hắn ta không phải đang tự hỏi áp bức hắn ta như thế nào, mà là đang tự hỏi làm thế nào từ chức, ném hết công vụ sí thiên sứ trưởng cho hắn ta.
Không thì, hắn ta nhất định cười không nổi.
Lucifiel nhìn về phía công vụ, tâm tư không đặt trên mấy nội dung rậm rạp ấy.
Mình ngồi ở vị trí sí thiên sứ trưởng này quá lâu rồi, muốn thay đổi người, đối phương nhất định phải có được danh vọng và lực lượng có thể trấn áp thiên đường, cái thứ hai thì Michael đủ tư cách, nhưng cái đầu lại không hợp tư cách, xem ra hắn còn cần chế tạo một ít thanh danh cho Michael.
Tay cầm bút lông chim khựng lại, Lucifiel nghĩ thầm rằng: “Nếu Michael còn dám cản trở, hắn liền băm hai cái đùi của Michael luôn!”
Michael lạnh run cả người, chợt phát hiện nhiệt độ không khí trong cung điện có hơi thấp.
Theo việc Michael phục chức phó quan, không khí khẩn trương tring nhóm cấp cao thiên đường giảm bớt rất nhiều, sí thiên sứ xem nhau là đồng bạn, một ngày Michael chưa quan phục nguyên chức, một ngày bọn họ liền vướng bận chuyện bên kia. Hiện giờ Michael không có việc gì, sí thiên sứ yên tâm, trí thiên sứ cũng an tâm, đáy lòng chúc mừng vì Michael.
Lucifiel không có nhiều thời gian để lãng phí, bắt đầu dạy dỗ Michael toàn phương diện. Michael vừa hạnh phúc vừa đau khổ, mỗi ngày bận đến độ vừa về nhà liền gục đầu xuống ngủ.
Thật sự quá mệt mỏi!
Ban ngày là công vụ có choáng đầu hoa mắt, giờ nghỉ trưa còn bị rút ngắn lại một tiếng, một tiếng này bị điện hạ kéo đến sân huấn luyện thiên đường, toàn thân tâm bị lăng ngược một lần.
Tận đến lúc ngủ, xương cốt hắn ta vẫn còn đau.
Vốn dĩ Beelzebub muốn mở yến tiệc chúc mừng cho Michael, kết quả biết được tình huống nước sôi lửa bỏng của Michael, liền bỏ đi tâm tư này. Nếu Lucifiel điện hạ muốn rèn luyện Michael, hắn tự nhiên giơ hai tay tán thàn.
Michael chính là quá rảnh!
Ôm món quà mình chuẩn bị, Beelzebub một đường đi đến chỗ trí thiên sứ trưởng, chia sẻ với thủ trưởng của mình về chuyện Michael chịu khó chịu khổ.
Metatron mỉm cười, “Xem ra điện hạ tính toán trọng dụng Michael.”
Bình thường Lucifiel điện hạ đối với Michael đều là trạng thái nuôi thả, đột nhiên biến thành trạng thái nuôi nhốt, Metatron tỏ vẻ còn có một chút không thích ứng.
Beelzebub đưa lễ vật cho Metatron, “Điện hạ, cho ngài.”
Metatron liếc mắt một cái liền nhìn thấu lai lịch lễ vật, nói rằng: “Là cho Michael đúng không? Thôi, để ở chỗ ta trước đi, ngày mai ta giúp ngươi đưa cho hắn.”
Beelzebub xấu hổ nói rằng: “Điện hạ, ta không định cho hắn.”
Metatron cười mà không nói.
Beelzebub và Michael quan hệ tốt, hắn vui như mở cờ, như vậy sí thiên sứ bọn họ mới không cô đơn ở Hằng Tinh thiên.
Ai cũng thấy được sí thiên sứ cao quý, lại không có mấy thiên sứ có thể nhìn thấy chỗ bất đắc dĩ của sí thiên sứ. Toàn bộ thiên đường ngoại trừ Yahveh kết cục không rõ, cũng chỉ có tám sí thiên sứ nhất phẩm, bình thường sí thiên sứ lại ở riêng các nơi, hồi lâu mới tụ tập một lần.
Bọn họ được ân sủng, lại phải tuân thủ yêu cầu hà khắc hơn bất cứ một thiên sứ nào.
Dần dần, khó tránh khỏi có chút cô đơn.
Metatron ôn hòa nói chuyện với Beelzebub, ngẫu nhiên đàm luận kỹ xảo ở lĩnh vực ma pháp, không khí ấm áp vui vẻ. Đợi bóng đêm đã sâu, Beelzebub cáo lui, Metatron chỉ có thể một mình ở hậu hoa viên trong thưởng thức trà, xua tan một chút thanh lãnh trong lòng.
Ngày hôm sau, Metatron thức dậy tương đối sớm, đi ra cung điện hít thở không khí.
Hắn kinh ngạc nhìn thấy Gabriel đi ở trên đường Hằng Tinh thiên, một thân váy áo xinh đẹp tinh xảo, ngự bào đại thiên sứ trưởng bình thường nên mặc giờ cũng không mặc vào.
“Gabriel?”
Hắn mở miệng gọi Gabriel đối diện cũng đã nhìn thấy mình.
Gabriel xách váy đi tới, vui vẻ nói rằng: “Chào buổi sáng, Meta điện hạ.”
Metatron nói: “Ở bên ngoài không được kêu biệt danh.”
Gabriel chu chu môi.
Haizz, Meta vẫn cũ kỹ trước sau như một.
“Nhìn ngươi ăn diện, hôm nay hẳn là nhàn rỗi.” Metatron cùng nàng đi trên đường, đi thoáng qua các trí thiên sứ hành lễ ở xung quanh. Gabriel tụt sau hắn nửa bước, bước đi tuyệt đẹp, nhìn không ra một chút tùy tùy tiện tiện.
Toàn thiên đường có hai “lão sư lễ nghi”, một là sí thiên sứ trưởng, hai là trí thiên sứ trưởng, nếu không muốn được điểm kém vào lúc kiểm tra đánh giá cuối năm, thì phải ngoan ngoãn giữ vững lễ nghi.
Gabriel dịu dàng nói rằng: “Hôm nay vẫn là ngày nghỉ ngơi của Lucifiel điện hạ, Lucifiel điện hạ gọi ta đến cung điện sí thiên sứ trưởng.”
Sau khi Metatron hiểu rõ nguyên nhân, không có hỏi tiếp, đưa nàng đến cửa cung điện sí thiên sứ trưởng. Gabriel thầm than, nếu đổi thành Michael hoặc là Samael, khẳng định sẽ nghĩ biện pháp moi ra chuyện từ trong miệng nàng.
Trong số mấy người bạn tốt, chỉ Meta ôn hòa đáng tin nhất!
Sáng sớm tán gẫu với Meta xong, Gabriel không hề có áp lực bước vào cung điện sí thiên sứ trưởng. Đập vào mắt chính là đại điện nhẹ nhàng khoan khoái sạch sẽ, còn có một thiên sứ tóc đỏ tựa vào trên bàn nghỉ ngơi.
Gabriel kinh ngạc, “Ngươi tới sớm như vậy?”
Hiện tại cách giờ đi làm sợ là sớm hơn tận một tiếng!
“Ai?” Michael tinh thần hoảng hốt ngẩng đầu, nhìn thấy là Gabriel, nhịn không được xoa xoa đôi mắt buồn ngủ nhập nhèm, “Là Gabriel à…”
Gabriel đi qua, gõ gõ bàn, khiến hắn tỉnh táo một chút.
Michael tức khắc khôi phục tinh thần, cợt nhả nói: “Ăn diện xinh đẹp như vậy, là đặc biệt tới tìm ta hẹn hò sao?”
Gabriel hạ giọng: “Ta thấy ngươi ngứa da nhỉ.”
Biểu tình Michael trầm trọng xuống, “Không, da ta cứng.”
Gabriel: “…”
Michael thừa dịp thủ trưởng chưa đi ra, khóc lóc kể lể mỗi ngày mình bị thao luyện như thế nào, sau đó lăn lộn trên mặt đất, nhưng mà Gabriel đối với việc này có sức chống cự mười phần, không chỉ không đồng tình, còn vui sướng khi người gặp họa nói rằng: “Thật sự là hâm mộ ngươi nhỉ, lại có thể được điện hạ tự tay giáo dục, thế nào, ngươi còn dám không hài lòng sao?”
Michael giống như nuốt phải tảng đá, nghẹn ngào không còn lời gì để nói.
Vô lương tâm!
Trước kia lúc nhập hàng cho ngươi, ta đều cung cấp rất nhiều vật phẩm hạ giới!
Ức hiếp Michael một trận, Gabriel tinh thần sảng khoái đi tìm Lucifiel điện hạ rồi. Nhưng mà đi vào phạm vi hành lang hậu điện, không khí uy nghiêm mà yên tĩnh của cung điện, làm cho nàng thu liễm cảm xúc, biểu hiện ra một mặt lãnh tĩnh.
Vui cười đùa giỡn với Michael như thế nào cũng không hề gì, nhưng nếu nàng dám làm vậy với Lucifiel điện hạ, ngày này năm sau nàng đan ở trong ngục giam.
Phỏng chừng Samael sẽ tự tay đưa cơm tù cho nàng nhỉ?
Suy nghĩ của Gabriel chạy lệch, khi nhìn thấy cửa tẩm điện, vội vàng đứng đắn lại.
“Cốc cốc —— ”
Nàng lễ phép gõ cửa ba phát, sau đó bên trong liền truyền ra giọng nói thanh nhã của Lucifiel.
“Chờ.”
Lại đợi chốc lát, Gabriel cân nhắc có thể điện hạ đang thay quần áo hay không.
Nghĩ như vậy, tâm tình nôn nóng khi chờ đợi đều mất tăm, tuy rằng nàng không mê luyến Lucifiel điện hạ như Beelzebub, nhưng mà tình cảm ngưỡng mộ cũng không ít, đối với thủ trưởng hoàn mỹ trong cảm nhận, nàng bằng lòng lấy ra sự kiên nhẫn lớn nhất đời này.
Trong tẩm điện, Lucifiel nhẹ nhàng lấy tay thượng đế khoát bên hông hắn ra, từ trên giường đi xuống. Hắn và thần linh vẫn duy trì việc ngủ cùng giường, có khi là hắn đến Thủy Tinh thiên, có khi lại là thượng đế đến tẩm điện của hắn. Bọn họ không nhất định sẽ phát sinh quan hệ, chỉ là sự thân mật càng ngày càng tăng, khiến Lucifiel ban đầu làm hạ quyết định này rất là vui mừng.
Hắn nhớ rõ một quyển sách tình cảm ở hạ giới có nói ——
Làm bạn là câu thổ lộ dài lâu nhất, nắm tay là hứa hẹn ấm áp nhất, chờ đợi là tình yêu ngây ngô nhất, mỉm cười là hồi ức tốt đẹp nhất.
Lucifiel quay đầu lại nhìn về phía thần linh tóc bạc chợp mắt trên giường, lòng đầy dịu dàng.
“Thần, ta đi ra ngoài.”
“Ừm.”
“Ban ngày có thể ta sẽ không trở về, nếu ngài nhàm chán, không ngại xem sách ta mới viết trên kệ.”
Để lại những lời này, Lucifiel thay xong quần áo, nhỏ giọng rời đi.
Đợi thượng đế trong tẩm điện nửa mở mắt, đôi mắt vàng kim thấu triệt, ánh mắt không dấu vết nhìn thoáng qua Gabriel ngoài cửa điện. Đại thiên sứ trưởng khó hiểu cả người phát lạnh, nói thầm hôm nay vì gặp điện hạ, có phải mình ăn mặc quá mỏng manh, không quá long trọng hay không?
Nhưng mà!
Để đứng ở bên cạnh điện hạ, nàng nhất định phải ăn diện đầy đủ xinh đẹp!
Gariel và Lucifiel đi ra khỏi cung điện, trí thiên sứ ở trên đường nhiều hơn không ít so với lúc nàng tới. Bắt đầu tới gần thời gian đi làm, các trí thiên sứ đều qua lại vội vàng, lơ đãng thoáng nhìn thấy sí thiên sứ trưởng, bọn họ đều phanh gấp, hạnh phúc nổi bong bóng.
Sáng sớm có thể thưởng thức được phong tư của điện hạ, cả ngày đều có tâm tình tốt!
Gabriel có thể hiểu được suy nghĩ của bọn họ, nhưng mà nàng nhìn nhìn đồng hồ ma pháp ở phương xa, nhắc nhở: “Còn không đi nữa, sẽ bị muộn đó.”
Dưới lực sát thương của những lời này, các trí thiên sứ bắt đầu duy trì lễ nghi mà lui lại.
Loại chạy bước nhỏ đó khiến Gabriel âm thầm cười bể bụng.
Cho các ngươi trồng cây si!
Nàng nghiêng đầu nhìn Lucifiel điện hạ, cũng rơi vào cơn thất tháng khi gần gũi thưởng thức mỹ nhân. Cho dù nàng cảm thấy Samael rất có vị nam nhân, nhưng mà so sắc đẹp, trong tam giới có thể so được với Lucifiel điện hạ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Không đúng, phải nói chỉ có một vị thiên sứ là Yahveh mà thôi.
Lucifiel bỗng nhiên đối diện tầm mắt nàng, mở miệng nói rằng: “Samael có nói với ngươi… về chuyện giữa ta và Yahveh chưa?”
Gabriel vô tội trừng mắt nhìn, “Không có.”
Lucifiel không để ý câu trả lời của nàng, dẫn nàng đi trên con đường ánh nắng tươi sáng, nhẹ nhàng chậm chạp nói: “Vậy thì hôm nay, ta muốn nói với ngươi chuyện này.”
Hết chương 143

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.