Toàn Thế Giới Đều Là Thần Trợ Công

Chương 196: Vị trí của Dylan




Rồng vàng và rồng đen lần đầu tiên hợp tác với nhau đánh rồng lam và con rồng đần độn phụ họa khác tơi bời.
Trên không trung đảo rồng phát ra từng tiếng vang chấn động đến mức hòn đảo như đang run rẩy, đủ để thấy nhóm rồng đánh nhau kịch liệt cỡ nào, chắc chắn là kiểu đánh từng cú lõm vào thịt.
Grey giẫm lên tóc Ash, ngửa đầu nhìn bóng dáng quấn quýt nhau của rồng vàng và rồng đen, đúng là ba và anh, chung tay đánh nhau cũng ăn ý như thế, xem ra là người một nhà rồi!
Sau khi đánh nhau một trận, rồng đen Zeldorf đã hơi bình tĩnh lại mời Ash và Sigourney đi tới hang của hắn.
Nếu như Grey chỉ là rồng con bình thường, hắn sẽ chỉ bảo những con rồng khác cảm ơn hai người, cho phép hai người đặt chân lên đảo rồng đã đủ rồi.
Nhưng Grey là em trai của hắn, vậy hắn lại càng thêm biết ơn hai người.
Hắn đuổi mấy con rồng rảnh rỗi thích hóng chuyện khác đi chỗ khác, rồi dẫn hai người tới hang của mình.
Không biết Lavinia đang nghĩ gì mà cũng mặt dày mày dạn theo sau.
Zeldorf không đuổi hắn đi, dường như cũng chấp nhận hắn đi theo.
Bởi vì Lavinia nói đúng, là hắn tình cờ trao sự sống cho Grey lần nữa, cứu quả trứng rồng đang gặp nguy hiểm.
Tuy cá nhân Zeldorf cực kỳ không ưa tác phong phóng đãng lỗ mãng của Lavinia, nhưng sự thật là Lanivia đã cứu em trai hắn.
Nếu như Lavinia không ấu trĩ giấu vảy trong bức bích họa vì để khiến mình trong bức bích hoạ oai phong hơn, vậy e là em trai của hắn sẽ thật sự mãi mãi không thể phá xác thành công, huống chi là gặp lại hắn ở đây.
"Qua chỗ anh được không?" Hắn vươn tay với Ash, ánh mắt lại nhìn rồng con trên người Ash.
Anh, đương nhiên là được!
Grey bay lên, đáp xuống vai Zeldorf, hít hà: "Ngoao!" Mùi trên người anh thơm quá!
Lavinia bật cười: "Anh nhóc ngủ hơn ngàn năm trên đống châu báu, cả người toàn mùi tiền."
Tiền!
Đôi mắt Grey sáng lên: "Ngoao!" Vậy sau này em muốn ngủ chung với anh!
Zeldorf đơn giản nói: "Được."
Grey nghĩ một hồi lại quyến luyến nhìn Lavinia: "Ngoao?" Còn ba ba thì sao?
Khuôn mặt tuấn tú còn nở nụ cười của Lavinia lập tức đen thui: "Đừng gọi ta là ba ba được không?"
Rồng con mờ mịt, nhưng mùi trên người Lavinia cũng rất giống ba ba của nó mà?
Lavinia vô cùng đau đầu, nhất định phải uốn nắn nhận thức của rồng con mới được!
Hắn còn chưa tìm được vợ, sao chưa gì đã lên chức ba ba?
Sắc mặt của Zeldorf cũng hơi đen, em trai của hắn gọi rồng đen là ba ba, vậy hắn thì sao?
Vô duyên vô cớ bị rồng vàng chiếm lời!
Thế là hai con rồng lại đồng tâm hiệp lực bắt đầu uốn nắn nhận thức của Grey, định thay đổi cách nhìn sai lầm của nó.
Ash yên lặng lui lại mấy bước tụt lại phía sau với Sigourney, cậu nhìn rồng vàng và rồng đen đi ở phía trước vì dạy dỗ rồng con mà vô thức tới gần nhau, lại còn nghiêng đầu... Cực kỳ giống một gia đình gần gũi.
Hang của Zeldorf nằm ở hướng tây bắc đảo rồng, trên ngọn núi to lớn có một cái hang.
Vừa đi vào hang, Ash lập tức híp mắt theo bản năng.
Đôi mắt cậu bị đá quý pháp thuật lấp lánh khắc trên vách hang làm hoa mắt.
"Gừ gừ gừ gừ!"
Bên tai vang lên tiếng kêu kích động liên tiếp của rồng con, nghe có vẻ rất vui vẻ rất thích.
Tất cả đi tiếp vào trong, rất nhanh họ nhìn thấy một núi kho báu vô cùng to lớn.
Sáng loáng rực rỡ, mùi tiền đập vô mặt.
Ash cảm thấy mắt mình sắp không mở ra được, vốn cậu cho rằng mình đã rất giàu, nhưng khi nhìn núi châu báu bao la vô tận trước mặt, cậu cảm thấy sự nghèo khổ đã hạn chế trí tưởng tượng của cậu.
"Ngoaoooo..."
Rồng con bị kích thích đến mức kêu lạc giọng, nơi này là thiên đường ư? Nơi này chính là thiên đường!
Đôi mắt của Lavinia cũng tỏa sáng, hắn vô thức thì thào: "Zeldorf, ngươi lạnh lùng thế, ngươi không định tặng quà tạ ơn cho cha của em trai ngươi à?"
Sigourney và Ash: "..." →_→
Cha? Thế người lúc nãy cố gắng phủi sạch quan hệ là ai?
Zeldorf đen mặt, lạnh lùng trừng Lavinia, đồ rồng vàng không tiết tháo!
Lavinia bị trừng như thế, cuối cùng cũng lấy lại lý trí từ trong ánh vàng rực rỡ quyến rũ, hắn lại quyến luyến nhìn kho báu một cái, hậm hực nói: "Lỡ mồm, lỡ mồm thôi."
Lúc này Zeldorf mới nhìn rồng con đã nhào vào đống vàng bạc, ánh mắt mang vài nét ôn hòa khó nhận ra: "Những kho báu này có một phần là của ta, có một phần là cha mẹ của chúng ta cất ở đây."
Trước đó rồng con đã được cho biết cha nó không phải Lavinia mà là con rồng khác. Nó khó khăn lắm mới tiêu hóa xong chuyện này, lúc này nó tò mò hỏi: "Gừ gừ?" Vậy cha mẹ đâu rồi?
"Cha mẹ đã lớn tuổi, mà môi trường pháp thuật ngày càng khắc nghiệt, vì để không chết sớm nên họ đã ngủ say." Zeldorf nói: "Nếu như cha mẹ tỉnh lại và biết em còn sống, chắc chắn họ sẽ rất vui."
Ngủ say? Bởi vì môi trường pháp thuật khắc nghiệt?
Grey mờ mịt một chốc, tiếp theo nó kích động, biết ngay mà biết ngay mà!
Nó đi theo Ash lâu như vậy, sau khi hấp thu vảy vàng thì dần dần có ý thức, đương nhiên là nghe được không ít bí ẩn về thế giới.
Nó biết vì sao môi trường pháp thuật khắc nghiệt, bởi vì thế giới bị chia hai, không hoàn chỉnh.
Nó cũng biết hai thế giới đang hợp lại, một khi hợp lại thành công, môi trường pháp thuật sẽ có thể dồi dào trở lại như thời cổ đại.
Nó cũng biết việc thế giới hợp lại rất đáng sợ, sơ suất một tí là thế giới sẽ hủy diệt, mà mấu chốt để tránh kết cục hủy diệt này nằm ở con người và quỷ hút máu đang ở trong hang.
Ash và Sigourney nhất định có thể cứu thế giới = thế giới có thể hợp lại an toàn = môi trường pháp thuật có thể khôi phục = cha mẹ của nó có thể tỉnh lại = gia đình nó có thể đoàn tụ!
Rồng con rất có lòng tin với Ash chẳng những không thấy buồn bã vì cha mẹ đang ngủ say, trái lại nó hớn hở "Ngoao ngoao" với Ash, mau nói cho anh biết nó và anh sẽ gặp lại cha mẹ sớm thôi!
Ash nghe hiểu ý nó, cậu không khỏi bật cười, tin cậu vậy à?
Cũng đúng lúc trước đó cậu cũng có ý định nói thẳng ra, tranh thủ trở thành đồng minh với rồng, nhưng cậu chỉ mới nói được nửa câu thì đã bị bí ẩn thân thế của Grey gây nhiễu, hiện tại tộc trưởng Lavinia của rồng cũng ở đây vừa khéo cho cậu nói tiếp.
Dưới ánh mắt trông mong của rồng con, trước tiên Ash nói về thế giới đang hợp lại, nói về việc cậu và Sigourney vì tìm cách làm thế giới hợp lại suôn sẻ nên tình cờ đi đến thế giới này.
Rồng vàng nghe rất nghiêm túc, khi hắn dẹp nụ cười trên mặt thì trông rất có uy nghiêm của một tộc trưởng: "Thật ra bọn ta cũng phát hiện thế giới đang hợp lại từng chút một."
Dù sao khi thế giới bắt đầu hợp lại, môi trường pháp thuật mới tốt lên trông thấy.
Điểm khác với Ilov Bạc chính là không ít sinh vật ma pháp trên Ilov Đỏ biết sự thật năm đó thế giới chia hai, dù sao chuyện này cũng là họ làm ra.
Nhưng họ còn chưa ý thức được hậu quả của việc thế giới bắt đầu hợp lại.
Thế giới hủy diệt?
"Nhà chiêm tinh của các ngươi nói sao?" Lavinia hỏi.
Ash mỉm cười: "Là tiên đoán của Dylan." Cậu nhìn rồng vàng đã sống mấy ngàn năm: "Có lẽ ngài cũng đã từng nghe tên của cô ấy? Chồng của cô ấy là phù thủy thây ma Mercator."
Nhắc mới nhớ, họ chính là người sống cùng thời đại.
Dylan và Mercator ghê gớm như vậy, chắc rồng vàng cũng biết tới hai người nhỉ?
Sắc mặt của Lavinia quả nhiên hơi thay đổi: "Tiên đoán của Dylan?"
Ash gật đầu, quả nhiên là biết.
Cậu suy nghĩ rồi hỏi Zeldorf trong lúc Lavinia đang trầm ngâm: "Có một việc tôi muốn hỏi."
Zeldorf ra hiệu cậu nói.
"Năm đó Dylan đã đến bình nguyên, sau đó cô ấy biến mất chung với các vị và đến thế giới này." Ash hỏi: "Ngài biết tung tích của cô ấy không?"
Đôi mắt Sigourney khẽ dao động, cũng nhìn sang Zeldorf.
Anh là con người sống ở thế giới này, từng gia nhập liên minh Tự Do, trà trộn vào thành thị của sinh vật ma pháp, nhưng anh chưa từng nghe nói về Dylan.
Dylan là một phù thủy mạnh mẽ, nếu như cô thật sự tồn tại trong thế giới này, vậy chắc chắn thế giới này có lời đồn đãi về cô.
Nhưng trên thực tế là không có.
Bởi vì có khế ước, Mercator vô cùng chắc chắn Dylan ở thế giới này.
Cho nên rốt cuộc Dylan đang ở nơi nào?
Zeldorf đầu tiên là khẽ gật đầu: "Cô ta đúng là đã đến thế giới này với bọn ta." Sau đó hắn lại lắc đầu: "Nhưng bọn ta đã mất dấu cô ta."
Khi quân đội sinh vật ma pháp và số ít con người bị thả vào một thế giới trống trải, mà trước đó hai chủng tộc từng nổ ra chiến tranh. Về sau sẽ xảy ra chuyện gì, không cần nói cũng biết.
Trong số ít con người, những người mạnh nhất đã bị giết, chỉ còn lại một phần con người không có uy hiếp để sinh vật ma pháp nô dịch.
Lavinia cũng gật đầu: "Ta không nghe thấy tin tức của cô ta đã nhiều năm. Cô ta là con người, dù lúc đó còn sống chắc giờ cũng chẳng còn xương cốt đúng không?" Lúc hắn nói đến đây thì có vẻ như thở phào, dường như khá kiêng kỵ Dylan.
"Không hề." Một giọng nói thanh tao dịu dàng vang lên từ bên cạnh: "Này các vị, xin hãy nhìn sang đây, ta còn sống đây."
Người và rồng và quỷ hút máu dùng ánh mắt bàng hoàng nhìn sang chỗ phát ra âm thanh, họ hoàn toàn không hề nhận ra trong hang có thêm một người từ lúc nào!
Sau khi họ nhìn sang thì thấy trên núi châu báu có một viên đá xa-phia xanh to lớn tỏa sáng lấp lánh, lúc này có một khe hở nhỏ ở giữa viên đá, một cái tay mảnh khảnh trắng trẻo vươn ra từ giữa khe hở, ngoắc ngoắc họ.
Giọng nói cũng phát ra từ trong viên đá.
Cái quái gì thế này?
Bên trong là Dylan sao?
Trong khi mọi người khiếp sợ, viên đá lại phát ra tiếng: "Làm ơn giúp ta mở nó ra được không? Ngủ say quá lâu, ta không còn sức nữa." Còn rất ngượng ngùng xin giúp đỡ.
Rồng vàng nhìn sang rồng đen với ánh mắt phức tạp, chuyện gì đây? Đây là đá quý của ngươi à?
Rồng đen hoảng hốt, đúng, đây là đá quý của hắn, hắn đã nằm ngủ mấy ngàn năm trên đó, khi hắn biến thành hình rồng thì thường gác cằm trên viên đá này là sướng nhất!
Rồng vàng im lặng, cảm giác trong gối đầu có một con người là như thế nào?
Vẻ mặt rồng đen trống rỗng, chắc cả đời này ám ảnh với đá quý mất.
Mà Ash và Sigourney thì nhìn nhau, chọn ngủ say trong đá quý của rồng?
Nghe có vẻ hoang đường, nhưng nghĩ kỹ thì rất thông minh, khiến người khác phải vỗ bàn khen ngợi.
Ở Ilov Đỏ có sinh vật ma pháp thống trị, còn chỗ nào an toàn hơn kho báu do rồng bảo vệ chứ?
Không ai dám bước lên đảo rồng và ăn cắp kho báu của rồng.
Cũng không ai có năng lực làm được.
Nhưng sao hành động này có vẻ khá quen nhỉ?
Nghĩ đến phù thủy thây ma Mercator ngủ say dưới trận pháp ánh sáng, Ash và Sigourney nhìn rồng đen với ảnh mắt đồng cảm, gặp được hai vợ chồng này thì cứ chuẩn bị tinh thần bị ám ảnh đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.