Toàn Chức Pháp Sư

Chương 9: Tinh tử thứ bảy




“Bốn viên,năm viên đều đã khống chế được, độ khó còn cao hơn, àiiiiii, cũng không biết trước khi học kỳ này kết thúc có thể hoàn thành việc đem bảy tiểu quỷ này khống chế để nối liền tinh quỹ hay không nữa... Nói đi cũng phải nói lại, hầu tử có bảo hiện tại nó nhiều nhất cũng chỉ có thể luyện tập khống chế một giờ, thêm chừng năm phút là không chống đỡ nổi, cũng không biết tại sao mình vừa bắt đầu đã có thể luyện tập được hai giờ, chẳng lẽ đây là do cơ duyên thức tỉnh được song hệ?“. Mạc Phàm lầm bầm lầu bầu nói.
“Khống chế tinh tử lần đầu thường thời gian là giống nhau, nếu đã vậy có thể nói thời gian của mình so với bọn hầu tử nhiều gấp đôi không nhỉ? “.
Sức mạnh tinh thần của mỗi ma pháp học sinh khi thức tỉnh đều có hạn, mỗi lần thử khống chế một ngôi sao đối với tinh thần chính là một lần hao tổn. Lấy trình độ sức mạnh tinh thần của bọn ma pháp học sinh hiện tại có vẻ như tuyệt đại đa số mọi người chỉ có thể khống chế một giờ.
Bỗng dưng có ưu thế nhiều hơn một giờ hơn nũa nỗ lực mỗi ngày tiến độ tu luyện của Mạc Phàm so với bạn học đã vượt hơn rất nhiều, dù cho là học sinh xuất sắc nhất lớp Mục Bạch - nghe chó săn của cậu ta ba hoa thì bất quá cũng chỉ có thể khống chế được ba ngôi sao.
Bảy viên mới có thể tu thành chính quả, Mạc Phàm đã khống chế được bốn viên, hi vọng trong tuần này có thể đột phá lên năm, xem ra việc thức tỉnh song hệ không chỉ đơn thuần đem lại cho Mạc Phàm hai hệ ưu việt mà thời gian tu luyện so với người khác cũng nhanh hơn nhiều.
Thật đúng là ưu thế hoàn mỹ!
Chính mình tương lai vươn tới đỉnh cao của cuộc sống và cưới vợ bạch phú mỹ chắc chắn nằm trong tầm tay rồi.
***
Tám giờ chuẩn bị đi học, tiết đầu là Yêu Ma Khóa, lão sư phụ trách môn học này chính là chủ nhiệm lớp bên cạnh - Trương Kiến Quốc.
“Mạc Phàm ngươi vì sao đến trễ? Ngay cả thái độ cũng không thể đàng hoàng chút sao, thiên phú của trò vốn đã không bằng hầu hết bạn học, thiên tư lại đặc biệt kém cỏi, đã vậy còn không chăm chú học hành.Ngươi xem bạn học Hứa Chiêu Đình đi, thiên phú Lôi hệ, thiên tư tốt, thái độ học tập cũng tốt, trò ấy đã có thể khống chế bốn ngôi sao Lôi hệ mà trò thì sao, ta nghe nói một cái cũng không được đúng chứ, Hỏa hệ thức tỉnh trên người trò quả thật lãng phí“.
Trương Kiến Quốc nhìn thấy Mạc Phàm đến muộn còn trưng ra điệu bộ khoan thai, ngay lập tức không chút khách khí răn dạy.
Mạc Phàm không khỏi bật lên xem thường, Trương Kiến Quốc “rau má” ông, không nói thì không có chuyện gì, một khi mở miệng thì mỗi tiết đều phải nhắc đến tên gia hỏa Lôi hệ kia một chút mới chịu được hay sao.
Bạn học gọi là Hứa Chiêu Đình kia chính là tên nhóc đã thức tỉnh Lôi hệ trong lễ khai giảng. Trương Kiến Quốc mỗi ngày đều muốn đem treo bên miệng, dù cho có đang giáo dục người khác thì biểu hiện trên mặt cũng không che giấu nổi sự đắc ý.
“Tên kia khống chế được bốn viên ngôi sao, lão tử đã 6 viên, chỉ còn thiếu bước cuối cùng thôi đó“. Mạc Phàm âm thầm khinh thường nhưng không nói ra ngoài, chỉ thoải mái đi đến chỗ ngồi của mình.
“Được rồi, mọi người mở sách Yêu Ma Chi ra đi, hôm nay ta sẽ tiếp tục giảng giải cho các trò về các loại yêu ma thường gặp. Mọi người đều biết, yêu ma phân bố ở thế giới chúng ta đều nằm ngoài thành thị,đối với nhân loại nắm giữa tính chất công kích tuyệt đối, chúng lang thang du đãng chém giết lẫn nhau. Như vậy, một khi Ma Pháp Sư ra ngoài nơi hoang dã gặp phải Độc Nhãn Ma Lang thì phải làm như thế nào? “. Trương Kiến Quốc mặt mày vui vẻ bắt đầu giảng giải chương trình học.
Độc Nhãn Ma Lang, đây là loại yêu ma sinh sống ở khu vực hoang dã gần với con người nhất, Mạc Phàm đại khái thấy được dáng dấp của nó thông qua một số sách và video, phải nói một câu thật sự rất hung tàn.
Người thường không có cách nào đối phó với loại sinh vật này, chỉ Ma Pháp Sư mới có thể chiến đấu cùng với nó, đương nhiên với những ma pháp học sinh vẫn chưa thể phóng thích bất kỳ kỹ năng ma pháp nào mà nói thì một khi Độc Nhãn Ma Lang xuất hiện chỉ có thể hứng một trận gió tanh mưa máu, bị tàn sát không thương tiếc.
Độc Nhãn Ma Lang là yêu ma trọng điểm Trương Kiến Quốc đã bỏ hẳn một khóa ra giảng giải, Mạc Phàm nghe đến phiền cả người.
Hiện tại Mạc Phàm dựa vào thời gian tu luyện gấp đôi độc nhất của mình đã khống chế được sáu viên Lôi hệ, chỉ cần cậu tập trung tinh thần tuyệt đối là đã có thể khiến sáu ngôi sao nhỏ đó ngoan ngoãn xếp thành tinh quỹ.
Vấn đề là viên ngôi sao thứ bảy đặc biệt không dễ thu phục, tựa như một trinh tiết liệt nữ, dù là mềm mỏng hay cứng rắn đều không chịu khuất phục làm Mạc Phàm nóng hết cả ruột.
Mẹ nó, chỉ còn thiếu mỗi bước này thôi.
“Phàm ca, tiến độ tu luyện Hỏa hệ của anh đến đâu rồi? “. Trương Tiểu Hầu trông thấy Mạc Phàm ngồi xuống vội vàng hỏi.
“Như cũ “. Mạc Phàm tùy tiện trả lời.
Hỏa hệ...
Đúng như Trương Kiến Quốc đã nói, đến thời điểm hiện tại Mạc Phàm vẫn chưa thể khống chế bất kỳ một ngôi sao nào.
Kia thật ra cũng hông có biện pháp nào, học kỳ này hắn đã đem tất cả tinh lực dồn vào Hỏa hệ cả rồi.
“Không thể nào, xem ra nền tảng của anh thật sự ảnh hưởng đến việc tu luyện rồi, em nghe nói tên Mục Bạch kia đã có thể khống chế được bốn ngôi sao Băng hệ, nếu như cậu ta nỗ lực hơn nữa vào mùa đông này không chừng học kỳ sau là có thể hoàn thành phóng thích kỹ năng sơ giai của Băng hệ - Băng mạn“. Trương Tiểu Hầu noi.
“Ta biết mà“.
“Đại ca à, anh thế nào mà một chút đều hông nóng nảy vậy, em đã nói với anh rồi, cậu ta và tên chó săn Triệu Khôn Ba đang mưu tính dạy cho anh một bài học đó“.
“Không có việc gì,cứ để bọn họ đến đây đi“.
Hiện tại trong đầu Mạc Phàm chỉ suy nghĩ làm sao để khống chế được ngôi sao thứ bảy, những chuyện khác cứ coi như không khí đi.
“Àii, nói chung là anh cẩn thận đi, học kỳ này sắp kết thúc rồi, Phàm ca, học kỳ sau anh nhất định phải nỗ lực hơn, nếu học kỳ tới khảo hạch phóng thích ma pháp anh hoàn thành không được, có khả năng nhà trường sẽ dựa vào đó buộc anh thôi học đó“.
*********
Một học kỳ mau chóng kết thúc, Mạc Phàm mơ mơ hồ hồ cảm nhận được viên ngôi sao thứ bảy vì sự thành tâm của mình đã bắt đầu cảm động.
“Mẹ nó, tu luyện thế này so với hầu hạ nữ thần còn khó hơn, không ngày đêm nào mà thoát khỏi việc thăm hỏi, câu thông”. Mạc Phàm một bên oán giận, một bên đi về phía ngoài trường học.
Toàn bộ học kỳ này cậu hầu như chưa hề bước chân ra khỏi cổng trường, ngày nào cũng luyện tập khống chế hai giờ, mười giờ minh tưởng, tiếp theo là đi học, ăn cơm, không ngày nào là đình chỉ.
Mặc kệ thế nào học kỳ này vẫn là đã kết thúc, các bạn học đều nhân kỳ nghỉ đông này mà về nhà tìm mẹ cả rồi.
Ra khỏi trường Mạc Phàm gần như vô thức định bắt xe buýt trở về nhà, nhưng khi lấy lại tinh thần rồi thì trong cậu chỉ còn lại một mang mờ mịt.
Suýt chút nữa thì quên nhà lão ba đã bán rồi còn đâu, cậu bây giờ chẳng khác nào một kẻ không nhà để về.
Hơn nữa lão ba Mạc Gia Hưng lại đang lái xe, Mạc Phàm nghĩ mình thật sự không còn nơi nào để đi, cuối cùng cậu quyết định đi đến nhà tiểu cô để thăm Tâm Hạ một chút.
Nói thế nào đi nữa thì cũng đã nửa năm không gặp Tâm Hạ, biết biết em ấy giờ ra sao nữa.
“Mình trực tiếp đến trường để đón em ấy vậy“.
Mạc Phàm bắt chiếc xe buýt đi hướng về một trường trung học khác mà đi.
Ngồi trên xe, Mạc Phàm rảnh rỗi không có việc gì làm tiếp tục luyện tập khống chế, để xem xem ngôi sao thứ bảy này đã chịu đi vào khuôn khổ hay chưa.
Không cùng một hệ, không cùng là một ngôi sao tất nhiên sẽ có sự khác biệt về tính tình nên cần phải dùng một số thủ thuật khác nhau. Mạc Phàm thử ba hoa những lời trót lưỡi đầu môi vài tối nhưng thật lạ là có thể khiến ngôi sao này nghe lời. Song nó vẫn có chút đặc biệt táo bạo, khó có thể đụng vào, làm không tốt còn có thể bị phản phệ tinh thần, lúc này sẽ chịu những lực rất mạnh tác động làm cho đau đớn, đối với tinh thần lực sẽ tiêu hao nhiều hơn.
Mạc Phàm vẫn đang không nắm chắc thu phục được ngôi sao thứ bảy nóng nảy này, một lời không hợp liền ra tay đánh đấm lẫn nhau, thật như mấy cô nãi nãi, khó hầu hạ.
Cũng may là quan hệ giữa đôi bên thời gian gần đây có vẻ như tiến triển rất tốt, ngôi sao táo bạo này đã từ từ thể hiện ý nguyện chịu lắng nghe tâm tư người khác, nếu không phải thế Mạc Phàm thật sự muốn khóc, viên ngôi sao thứ bảy này đã tiêu tốn thời gian gần một tháng của cậu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.