Toàn Chức Pháp Sư

Chương 331: Sĩ quan, ngươi là sĩ quan!




Dịch: Le Hoang (mobilepolice)
Biên: Tiếu Diện Tà Thần
“Nói như vậy, các ngươi định nuốt tiền của ta?” Ánh mắt Trương Tiểu Hầu nhìn chằm chằm vào hai người kia.
Lão chủ mập cùng Đại Kim cũng phá lên cười nói: “Phải thì sao? Đầu năm nay đúng thật là có kẻ dễ dàng mang thẻ kim cương ra cho như vậy! Tiểu tử, ngươi có phải hay không sống ở trong rừng sâu núi thẳm, chưa từng đến thành phố lớn à?”
Lão chủ mập trước giờ chưa hặp qua kẻ nào ngu xuẩn như vậy. Đại Kim cũng thế. Hắn nửa bán nửa lừa gạt nhiều năm nay còn chưa từng thấy tiểu tử ngu ngốc nào tin người đến mức đó.
Chín triệu coi là học phí cũng không tệ a, không chừng lần sau ngay cả mạng sống cũng không còn!
“Vậy cũng đừng trách ta không khách khí!” Trương Tiểu Hầu nếu nhận định bọn này muốn nuốt tiền của mình, tự nhiên không cần phải nói đạo lý gì với bọn hắn nữa.
Quân đội có văn bản quy định, không cho phép Quân Pháp Sư động thủ với dân chúng trong bất kỳ tình huống nào, trừ phi là gặp phải các loại hành vi thủ đoạn lường gạt bạo lực.
“Làm sao, ngươi còn muốn động thủ với chúng ta ư? Ngươi nghĩ rằng chúng ta chỉ là một cửa hàng làm ăn nhỏ hay sao? Đại Ngưu, Nhị Ngưu, Tam Ngưu, Tứ Ngưu, các ngươi đi ra đây! Có tên tiểu tử tới gây chuyện, mau thu thập hắn rồi đá đít hắn đi!” Lão chủ mập hướng về phía sau kêu lớn một tiếng.
Rất nhanh, bốn gã mặc áo thun lực lưỡng liền xuất hiện. Trong bốn người này thì cái tên gọi là Đại Ngưu kia trên người có khí tức ma pháp rất mạnh, nhìn qua có vẻ không phải là sơ cấp Pháp Sư.
“Lại có kẻ muốn tự chuốc lấy đau khổ… Ồ, là một thiếu niên à? Thức thời thì cút nhanh lên, đừng để cho đại gia ta xuất thủ! Nếu không, ngươi sẽ tha hồ mà lãnh đủ…” Đại Ngưu cười nhạo nói.
“Đúng vậy, đại ca chúng ta là một Liệp Pháp Sư nổi danh, từng ở trong một đội thợ săn lùng giết qua yêu ma cấp chiến tướng. Một kẻ như ngươi nhìn thấy yêu ma cấp nô bộc là phải sợ mất mật rồi tiểu quỷ, tốt nhất là cút về bú sữa mẹ đi!” Bốn người này vừa ra tới liền chế nhạo Trương Tiểu Hầu một phen.
Bộ dáng Trương Tiểu Hầu nhìn qua quả thật có vài phần non nớt, giống như một học sinh mới ra đời. Loại này rất dễ dàng hù dọa a…
“Các ngươi thì rất ghê gớm sao?” Trương Tiểu Hầu cũng nở nụ cười lạnh, nhìn lão mập một cái nói:
“Thẻ kim cương trên tay ngươi có chín triệu. Ở bên trong đó, ba triệu là ta mới vừa bán một cái phòng thân ma cụ để đổi lấy, sáu triệu còn lại thì ta phải giết chết mười hai con yêu ma cấp chiến tướng cùng hai trăm ba mươi mốt con yêu ma cấp nô bộc để lấy thi thể. Tại quân đội, hành động đơn độc giết chết yêu ma thì vật phẩm nhặt được sẽ thuộc về người đó.”
Trong cửa hàng, tất cả mọi người đồng loạt ngẩn ra. Từng người trên dưới quan sát Trương Tiểu Hầu một phen, lại không nhịn được ôm bụng phá lên cười!!
“Ha ha ha ha… ha ha ha… ta cười chết mất… buồn cười chết đi được!”
“Một tên tiểu tử mới lớn, cũng dám nói mình đơn độc đánh chết yêu ma cấp chiến tướng! Bổn đại gia ta là một trong bốn tên trung cấp Pháp Sư, còn có mười hai tên sơ cấp Pháp Sư, chúng ta tổng cộng mười sáu người hợp lực mới giết chết được một con Cự Vong Tích Dịch!”
“Ngươi lại dám nói bản thân một mình giết mười hai con? Ta thấy ngươi thật sự là một kẻ có khả năng tự thổi phồng vô địch ở đây rồi!” Đại Ngưu không ngừng cười.
Nhìn tiểu tử này nhiều lắm là hai mươi tuổi, toàn thành phố ở độ tuổi đó thể đạt tới trung cấp Pháp Sư chỉ có mấy tên. Mà những tên kia hầu như đuề ở trong đại gia tộc, đứng đầu bên trong trường. Bọn họ làm sao có thể giống như tiểu tử ngốc này chạy lăng xăng khắp nơi?
“Đừng nói nhảm cùng tiểu tử này, đánh cho hắn cút đi!” Kẻ mang vòng tai to Nhị Ngưu nói.
Trương Tiểu Hầu cũng sẽ không muốn nhiều lời với những kẻ này, hắn thoáng lùi về phía sau mấy bước. Hắn không phải là e ngại đám người này mà là lo lắng những cái cột của cửa hàng sẽ sụp xuống ngộ thương bản thân mình.
“Tiểu tử, hay là để cho ta cho ngươi mở mang kiến thức về uy lực của trung cấp ma pháp đi, cho ngươi biết một chút cái gì gọi là tinh đồ!”
Đại Ngưu đứng tại chỗ, khí tức ma pháp trên người bắt đầu dao động. Dưới chân hắn xuất hiện từng đạo tinh quỹ, đang chậm rãi phác hoạ.
“Ngươi quá chậm!” Trương Tiểu Hầu lại nở nụ cười. Ở thời điểm đối phương chỉ mới phác hoạ được một phần ba tinh đồ, phong hệ tinh đồ của hắn đã hoàn thành!
Tốc đố phóng thích của hắn rất nhanh. Thậm chí sơ cấp ma pháp của bốn tên Nhị Ngưu, Tam Ngưu, Tứ Ngưu này còn đang bồi hồi chuẩn bị, Trương Tiểu Hầu đã hoàn thành sức mạnh của trung cấp ma pháp!
“Phong Bàn!”
Trương Tiểu Hầu do dự một hồi, cuối cùng vẫn bỏ qua không sử dụng Phong Bàn cấp thứ hai.
“Phong Bàn – Long Quyển!”
Cuồng phong chợt thổi mạnh. Dưới sự thao túng của Trương Tiểu Hầu, những khối không khí hung mãnh nhanh chóng ngưng tụ. Hơn nữa, bọn chúng ở bên trong cửa hàng này trực tiếp biến thành một cơn lốc xoáy cực lớn!
Phạm vi của gió lốc càng ngày càng mở rộng, đồ vật trưng bày bên trong cửa hàng bị cuốn vào toàn bộ, một cái tủ kính bị nghiền đến nát bấy.
Phong bàn đục ngầu có lực hút thật mạnh mẽ, trước tiên là cuốn lại tên trung cấp Pháp Sư Đại Ngưu.
“Ta… Mẹ ơi!” Lão chủ mập cùng Đại Kim thấy vòi rồng trực tiếp xuất hiện bên trong tiệm của hắn liền bị dọa sợ đến tè ra quần, vội vàng lui về phía sau bỏ chạy.
Có điều trốn ra cửa sau cũng vô dụng, Phong Bàn – Long Quyển trực tiếp đem mặt tường cũng hút vào. Ba tên Pháp Sư căn bản ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có, toàn bộ bị cuốn vào bên trong lốc xoáy…
Sau giờ Ngọ, đường phố vốn là yên lặng an tường, chỉ là khi những người hàng xóm nhìn thấy một đạo gió xoáy cao vút đục ngầu như vòi rồng đột nhiên xuất hiện ở bên trong một cửa hàng ma pháp, bọn họ đều bị dọa sợ đến hồn phi phách tán!!
Loại ma pháp này, ngay cả nhà cũng có thể cuốn lên, huống chi là con người?
Toàn bộ cửa hàng trong nháy mắt bị đánh sụp. Đứng ở trong gió, Trương Tiểu Hầu lo lắng sẽ tổn thương người vô tội. Lúc này, hắn mới nhanh chóng đem lực lượng của Phong Bàn – Long Quyển tản đi. Chỉ có điều vẻn vẹn uy lực này đã khiến đám người trong cửa hàng kia tỉnh mộng!
Cửa hàng vẫn còn là cửa hàng, nhưng đầy đất miểng thủy tinh vụng vỡ. Thứ còn sót lại chỉ sợ cũng chỉ là một cái khung trống!
“Thẻ kim cương!”
Trương Tiểu Hầu bước lên những phế tích kia, không thèm liếc mắt nhìn Đại Ngưu cùng mấy tên Pháp Sư một lần. Hắn đi thẳng tới trước mặt lão chủ mập cùng Đại Kim, tay duỗi ra phía trước nói.
Trương Tiểu Hầu không muốn giết người. Trên thực tế đối với loại hành vi bất lương này, Pháp Sư có tức giận giết chết kẻ đó đi thì dù có truy cứu, trách nhiệm hình sự cũng sẽ không lớn.
Lão chủ mập trên người tràn đầy mảnh kính vỡ, y phục lam lũ giống như một cái con chó già bị thương tích đầy mình. Hắn run rẩy móc thẻ kim cương ra, trả lại cho Trương Tiểu Hầu.
Quá trình này, lão chủ mập cùng con buôn Đại Kim đều vô cùng sợ hãi. Bọn họ cảm thấy Trương Tiểu Hầu mới hai mươi tuổi cùng lắm cũng chỉ mà một tên Pháp Sư sơ cấp.
Có Đại Ngưu cùng mấy người bọn hắn ở đây, muốn đuổi ai đi đều là chuyện trong tầm tay. Nào biết bốn tên kia trực tiếp bị người dùng một chiêu đánh gục toàn bộ…
Bây giờ nếu nói đối phương có thể đơn độc đánh chết yêu ma cấp chiến tướng, lão chủ mập đã hoàn toàn tin. Thực lực của tiểu tử này, so với những lão thợ săn mình đã từng gặp càng khủng bố hơn!
“Đây là huy chương quân đội của ta. Có điều ta tạm thời không muốn để cho người khác biết ta đang ở thành phố Bỉ Dực, đợi người của Hiệp Hội Ma Pháp đến đây, hãy nói tự các ngươi làm ra!” Trương Tiểu Hầu lấy lại thẻ kim cương, đá một cước lão mập rồi nói.
“Quân… Sĩ quan, ngươi là sĩ quan!!!” Lão chủ mập cả người đều ngớ ngẩn…
Đúng rồi! Vừa nãy hắn có đề cập tới hắn là Quân Pháp Sư… Xong rồi, xong rồi! Chọc phải sĩ quan, ngày sau có chết cũng không biết tại sao…
Lão chủ mập mặt đầy tức giận nhìn con buôn Đại Kim, ánh mắt kia như muốn nói: “Thằng ngu này, làm sao lại dẫn tới đây một tên sĩ quan a? Quân đội đào tạo ra một tên Pháp Sư thì toàn là quái thai biết không hả?
Con buôn Đại Kim càng muốn khóc ròng ròng. Mình ở thành phố Bỉ Dực trước giờ chưa từng gặp qua tên sĩ quan nào trẻ tuổi như vậy cơ mà?
Ở nơi này câu được một con cá lớn ư? Có mà câu được một con cá mập trắng thì đúng hơn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.